tham khảo
Nguyễn Trãi là một nhà  thơ kiệt xuất của dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới.  Ông để lại cho  đời sau nhiều tác phẩm có giá trị lớn.Nếu như “Bình Ngô đại cáo”  của  ông mang đầy nhiệt huyết, lòng tự tôn dân tộc thì bài thơ “Cảnh ngày hè”  là  một bức tranh về vẻ đẹp tâm hồn của Nguyễn Trãi.
     Mở đầu bài thơ “Cảnh  ngày hẻ” là sáu câu thơ miêu tả cảnh ngày hè: 
“Rồi hóng mát thuở ngày  trường
Hòe lục đùn đùn tán rợp giương
Thạch lựu hiên còn phun thức  đỏ
Hồng liên trì đã tiễn mùi hương
Lao xao chợ cá làng Ngư phủ
Dắng dỏi  cầm ve lầu tịch dương”
Tác giả đã đón nhận cảnh ngày hè trong tư thế ung  dung, thoải mái khi ở  ẩn, lúc nhà vua không còn trọng dụng tới nữa. Bức tranh  cảnh ngày hè  được tác giả vẽ lên thật rực rỡ và tươi đẹp với nhiều màu sắc. Đó  là  màu xanh của cây hòe, màu đỏ của hoa lựu, màu hồng của hoa sen, màu vàng  lung  linh của ánh nắng chiều. Tất cả hòa quyện lại với nhau. Tạo nên  cảnh vật đặc  trưng của mùa hè. Không chỉ cảm nhận bằng thị giác, tác  giả còn cảm nhận cảnh  vật bằng thính giác và khướu giác. Ông thấy mùi  hương của ao sen, thấy âm thanh  “lao xao” của làng chài, “dắng dỏi” của  tiếng ve. Bức tranh cảnh ngày hè đã trở  nên sinh động hơn, đặc sắc hơn  với âm thanh và mùi vị. Mặc dù khung cảnh mà tác  giả miêu tả là cuối  ngày, khi mặt trời lặn nhưng mọi vật vẫn tràn đầy sức sống  với những từ  ngữ “đùn đùn”, “giương”, “phun”, “tiễn”, “ lao xao”, “dắng dỏi”.  Những  từ ngữ đó cũng góp phần thể hiện những điều trong lòng tác giả - ước  mong  được cống hiến cho nhân dân, cho đất nước. Nhiệt huyết đó như muốn  phun ra, trào  ra và lan tỏa đi khắp nơi. Trong sáu câu thơ này, tác  giả đã thay đổi, không đi  theo tính quy phạm của văn học phong kiến  nữa. Ông miêu tả cảnh ngày hè với  những sự vật vô cùng gần gũi với cuộc  sống hằng ngày.
     Hai câu cuối của  bài thơ đã được tác giả gửi gắm trọn vẹn tâm tư và suy nghĩ :
“Dẽ có Ngu cầm  đàn một tiếng
Dân giàu đủ khắp đòi phương”
Tuy tác giả đón nhận cảnh ngày  hè với tư thế ung dung trong một ngày  nhàn rỗi nhưng ông vẫn luôn suy nghĩ, lo  lắng cho nhân dân, cho đất  nước. Cảm nhận cảnh ngày hè nhưng tác giả vẫn quan  tâm tới cuộc sống  của nhân dân. Thế nên ông nghe thấy âm thanh tấp nập, lao xao  của làng  chài. Ông quan tâm tới nhân dân, lo cho dân cho nước. Chính vì vậy, ông   ước mong mình có cây đàn của vua Ngu Thuấn. Với cây đàn đó, Nguyễn Trãi  có thể  mang tới cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho nhân dân và đất nước.
     Bài thơ  “Cảnh ngày hè” được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú  Đường luật có chen hai  câu thơ lục ngôn. Tuy vậy, nhà thơ lại không  tuân theo bố cục : Đề - Thực - Luận  - Kết của thể thơ Đường luật. Chính  vì thế, bài thơ mang nét đặc sắc riêng của  một nhà thơ kiết xuất của  dân tộc Việt Nam. Không chỉ thế, bài thơ còn có hình  ảnh hoa lựu khiến  ta liên tưởng tới hai câu thơ của Nguyễn Du:
“ Đầu tường  hoa lựu lập lòe đơm bông”
Câu thơ của Nguyễn Du mang đậm chất tạo hình nhưng  câu thơ của Nguyễn  Trãi lại thể hiện được cá tính về nhiệt huyết của mình. Điều  đó cho  thấy rõ hơn tài năng của Nguyễn Trãi về thơ văn.
     Bài thơ “Cảnh  ngày hè” đặc sắc về cả nội dung và nghệ thuật. Qua  đó, ta thấy được vẻ đẹp tâm  hồn của Nguyễn Trãi. Ông là người yêu thiên  nhiên, yêu quê hương đất nước. Nhưng  trên hết, ông là một người vừa có  tài, vừa có tâm bởi ông luôn lo lắng cho nhân  dân, cho đất nước. Ông  muốn cống hiến nhiệt huyết của mình để nhân dân hạnh  phúc, ấm no, đất  nước giàu mạnh. Tư tưởng của Nguyễn Trãi như một bài học gửi  gắm cho  thế hệ trẻ về lòng yêu nước, ước mong cống hiến cho đất nước.
nguồn: google