khi học bài flo về phần ứng dụng em có đọc qua là nó được dùng trong công nghệ làm giàu Uranium. Em có nghe qua cụm từ giàu Urani này rồi nhưng không hiểu rõ lắm, có phải đây được dùng trong công nghiệp hạt nhân không ạ !????? Anh chị nào biết giải thích dùm em với:-SS:-SS:-SS:-SS
Urani là
nguyên tố hóa học kim loại màu trắng thuộc
nhóm Actini, có
số nguyên tử là 92 trong
bảng tuần hoàn, được kí hiệu là U. Trong một thời gian dài, urani là nguyên tố cuối cùng của bảng tuần hoàn.
Các đồng vị phóng xạ của urani có số
neutron từ 144 đến 146 nhưng phổ biến nhất là các đồng vị
urani-238,
urani-235 và
urani-239. Tất cả đồng vị của urani đều không bền và có tính phóng xạ yếu. Urani có
khối lượng nguyên tử nặng thứ 2 trong các nguyên tố tự nhiên, xếp sau
plutoni-244.
[3] Mật độ của urani lớn hơn mật độ của
chì khoảng 70%, nhưng không đặc bằng
vàng hay
wolfram. Urani có mặt trong tự nhiên với nồng độ thấp khoảng vài
ppm trong đất, đá và nước, và được sản xuất thương mại từ các
khoáng sản chứa urani như
uraninit.
Trong tự nhiên, urani được tìm thấy ở dạng
urani 238 (99,284%),
urani 235 (0,711%),
[4] và một lượng rất nhỏ
urani 234 (0,0058%). Urani phân rã rất chậm phát ra
hạt anpha.
Chu kỳ bán rã của urani 238 là khoảng 4,47
tỉ năm và của urani 235 là 704 triệu năm,
[5] do đó nó được sử dụng để xác định
tuổi của Trái Đất.
Hiện tại, các ứng dụng của urani chỉ dựa trên các tính chất
hạt nhân của nó. Urani-235 là
đồng vị duy nhất có khả năng phân hạch một cách tự nhiên. Urani 238 có thể phân hạch bằng neutron nhanh, và là
vật liệu làm giàu, có nghĩa là nó có thể được chuyển đổi thành
plutoni-239, một sản phẩm có thể phân hạch được trong
lò phản ứng hạt nhân. Đồng vị có thể phân hạch khác là
urani-233 có thể được tạo ra từ
thori tự nhiên và cũng là vật liệu quan trong trong công nghệ hạt nhân. Trong khi urani-238 có khả năng
phân hạch tự phát thấp hoặc thậm chí bao gồm cả sự phân hạch bởi neutron nhanh, thì urani 235 và đồng vị urani-233 có tiết diện hiệu dụng phân hạch cao hơn nhiều so với các neutron chậm. Khi nồng độ đủ, các đồng vị này duy trì một
chuỗi phản ứng hạt nhân ổn định. Quá trình này tạo ra nhiệt trong các lò phản ứng hạt nhân và tạo ra vật liệu phân hạch dùng làm các
vũ khí hạt nhân.
Urani nghèo (U-238) được dùng trong các
đầu đạn đâm xuyên và
vỏ xe bọc thép.
[6] Trong lĩnh vực dân dụng, urani chủ yếu được dùng làm nhiên liệu cho các
nhà máy điện hạt nhân. Ngoài ra, urani còn được dùng làm chất nhuộm màu có sắc đỏ-cam đến vàng chanh cho
thủy tinh urani. Nó cũng được dùng làm thuốc nhuộm màu và sắc bóng trong
phim ảnh.
Martin Heinrich Klaproth được công nhận là người đã phát hiện ra urani trong khoáng vật
pitchblend năm 1789. Ông đã đặt tên nguyên tố mới theo tên hành tinh
Uranus (
sao Thiên Vương). Trong khi đó,
Eugène-Melchior Péligot là người đầu tiên tách kim loại này và các tính chất phóng xạ của nó đã được
Antoine Becquerel phát hiện năm 1896. Nghiên cứu của
Enrico Fermi và các tác giả khác bắt đầu thực hiện năm 1934 đã đưa urani vào ứng dụng trong công nghiệp năng lượng hạt nhân và trong quả bom nguyên tử mang tên
Little Boy, quả bom này là
vũ khí hạt nhân đầu tiên được sử dụng trong chiến tranh. Từ cuộc
chạy đua vũ trang trong thời
chiến tranh lạnh giữa
Hoa Kỳ và
Liên Xô đã cho ra hàng chục ngàn vũ khí hạt nhân sử dụng
urani được làm giàu và plutoni có nguồn gốc từ urani. Việc an toàn của các vũ khí này và các vật liệu phân hạch của chúng sau
sự tan rã của Liên Xô năm 1991 là một mối quan tâm đối với sức khỏe và an toàn của cộng đồng.
[7]