Cảm xúc mưa _lãng mạn quá!

C

conanghaudau

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Mưa … lại mưa .. những cơn mưa đầu hè rả rích như tiếng cười em khúc khích phía sau nhà.
Tôi thích mưa, những cơn mưa rào xối xả, em vội vàng, hấp tấp, ào ạt đến bên tôi, rồi thật nhanh em biết mất, trả lại cho tôi một khoảng trời thật bình lặng và thật êm ái trong tâm hồn.
Tôi đưa nhẹ bàn tay, hứng em vào lòng ngắm em lung linh, trong sáng, nhẹ nhàng nâng em lên, tận hưởng cái hương thơm dịu mát của trời đất, hương vị của tự nhiên. Em lung liếng, mát rượi, lăn lăn trên tay rồi về với đất. Tôi thích ngồi đối diện với em, để ngắm em, để em mơn man vào tôi trong cơ man nào là hạt nước li ti, và cũng là để tôi có thể chạm vào em, để em và tôi giao hòa, để thả hồn tôi phiêu lưu trong tiếng cười rộn rã của em. Những lúc ấy tôi ước cho mình trở về thời thơ dại, nô đùa thỏa thích và tắm mưa. Em xà xuống, tôi ngửa mặt lên tận hưởng cái mát rượi, ngọt ngào em ban tặng. Em làm từng mạch máu trong người tôi sôi sục, rạo rực và hứng khởi. Tôi ướt. Nhưng tôi thích thế, tôi thích em làm ướt tôi. Em thánh thiện, tôi ngây thơ, em và tôi hòa làm một, em-mưa, tôi-mưa. Thiên đường. Thời thơ bé cũng qua, tôi không thể hồn nhiên bên em như xưa nữa. Nhưng thỉnh thoảng, dạo bước trên con phố dài, gặp em, tôi không bỏ chạy, lặng lẽ bước để em mơn man trên mặt, trên môi, trên bờ vai gầy, ướt đẫm ... Vẫn thế, em thánh thiện gột rửa bụi trần, những vướng bận trong tôi, tôi trở lại là chính tôi, như xưa ấy, hồn nhiên, rạo rực.
Trời lại mưa, em gợi lên trong tôi biết bao nhiêu là cảm xúc. Tôi ước em làm ướt tôi khi tôi ở bên người ấy. Tôi và người ấy đi bên nhau, em đến, chúng tôi sẽ không bỏ chạy, sẽ ngửa mặt lên tận hưởng những hạt mưa em rơi rơi. Sẽ vui đùa dưới mưa, sẽ làm con nít, sẽ “kiss in the rain” sẽ không ai nói là tôi điên vì người ta sẽ gọi chúng tôi là “hai kẻ điên”. Nhưng khi ấy em đừng ghen nhé, mưa!
 
T

thanhhai12a2

Tháng ba

Tự dưng trời lại mưa, không hiểu vì sao nữa.......

Nó đạp xe một mình xé đôi màn mưa. Từng hạt mưa táp mạnh vào mặt nó tê buốt. Nó không biết mình cảm thấy lạnh vì cơn mưa nhiều hơn hay vì nỗi buồn trong lòng nhiều hơn........

5 phút sau, nó đã ở nơi đó. Nó khóc, nó cũng không hiểu tại sao nữa, chỉ thấy nước mắt cứ thế chảy ra theo những hạt mưa nhạt nhòa đang táp vào mặt nó..................

Phượng đang nằm trước mặt nó cơ mà. Ngay trước mặt nó đấy. Chỉ cách nó có 3 mét đất thôi. Thế mà bây giờ.......... nó sẽ không bao giờ được chở Phượng đi học, được kể chuyện cười cho Phượng nghe, được nói chuyện với Phượng nữa......................

Phượng đi được bao lâu rồi nhỉ. Một tuần, ah không, có lẽ là hơn thế.... ngày Phượng đi nó không khóc. Nó biết Phượng chắc không muốn nhìn thấy một thằng con trai như nó rơi nước mắt. Hôm ba ngày của Phượng cả lớp cũng kéo nhau ra nơi này, mọi người nói chuyện với Phượng, kể chuyện cho Phượng nghe. Hôm ấy trời cao và xanh lắm, không u ám như bây giờ. Khi ấy không ai khóc cả. Nhưng hôm nay thì khác.........nó chỉ có một mình, và nó khóc như bấy lâu nay nó muốn khóc..........

Rồi nó đứng lên, nói với Phượng một vài câu gì đó mà nó cũng không nhớ nữa. Hình như nó nói : "Phượng vẫn sống mà, phải không, Hải tin là ngày nào trái tim Hải còn đập, thì ngày đó Phượng vẫn sống trong trái tim Hải...."

Và rồi xé đôi màn mưa, nó lại quay về..................................
 
T

trinhtan

Tháng 7- mùa mưa
Trời Hà Nội mưa thật khủng khiếp, cơn mưa dường như lấy tất cả nước ở một đại dương nào đó mà đổ xuống cái hố trũng nhỏ bé này.
Mưa_sấm_sét một thứ hỗn độn ẫm ĩ.
Tiếng còi_tiếng hét_ tiếng la ó còn ầm ĩ hơn nhiều lần. Nó khó chịu đến mức làm mặt con người nóng rát, hạt mưa vô tình rớt xuống --> bốc hơi.
Cơn mưa khủng khiếp đã vô tình làm cho mọi thứ trở lên hỗn độn hơn. Những trận tắc đường dài dằng dặc. Những cơn réo của cái bụng đang sôi ầm ầm đứng tắc trong trời mưa. Và những bài báo cũng ồn ào không kém.
Hà Nội bao giờ sẽ hết cảnh này. Để 1 ngày chúng ta không còn nhớ đến cái tên "Hà Lội".
 
T

trinhtan

Người ta vẫn cho rằng mưa là lãng mạn. Nhưng với tôi nó thất khủng khiếp. Tôi ghét mưa, bởi:
Mưa làm tôi sợ, bởi mưa thường kéo theo những tiếng sét khủng khiếp.
Mưa làm tôi ốm mỗi khi chỉ cần có 1 vài hạt dính vào người.
Mưa làm ngập tràn mọi lối đi, mà tôi sợ phải lội qua những chỗ đó.
Mưa làm tôi thấy mọi thứ thật u tối, bởi tôi thấy buồn khi thấy mưa.
Mưa làm cho những buổi tết trung thu ngày ấu thơ của tôi tan mất.
...
còn nhiều thứ lắm, và tôi không phải là người duy nhất ghét mưa.
 
D

d3stjny

Mưa... mưa... mưa...
Nằm nhà đắp chăn và play... November Rain...
và... hồi tưởng... :x
 
M

motngaymua

Mưa....

Mưa mang đến cái gì đó cô đơn & đôi chút sợ hãi...nhưng ko hiểu sao vẫn thích ^^

Mưa...nghe Nomverber Rain và mơ tưởng :x ( ko hồi tưởng :D )


mưa... :-* ...mưa

:">

 
T

thanhha12a4

Mưa, tui thích ngắm mưa, thích đạp xe dưới cơn mưa rào của mùa hè, đi dạo dưới làn mưa lạnh tê tái của mùa đông. Mưa đối với tôi nó không đơn thuần là một xú tá gợi buồn mà còn là một người bạn thân thiết! Người bạn ý mới hỉu đc trong sâu thẳm tâm hồn tôi đang nghĩ tới điều gì!



...Mưa ơi! U mãi là mưa, làn mưa tươi mát nhất trong lòng tớ cho dù nó đã biến vào không trung vô tận rùi...
 
X

xuan_vinh

sẽ chẳn có gì thíc thú hơn nếu chúng ta đươc ngồi ngắm trời mưa và nghĩ về một vấn đề gì đấy khi ấy bạn sẽ thấy mình thật sáng suốt lam,f sao
 
X

xuan_vinh

tôi sinh ra trong một đêm mưa lạnh
gió rét căm làm mẹ tôi tê tái
mẹ ôm tôi trong lòng ấp ủ
mẹ mong con được ấm áp tương lai
 
X

xuan_vinh

tôi nhớ mãi những đêm dài mẹ thức
đem cho tôi những giấc ngủ bình yên
những nếp nhăn trên mặt đã có
nó gắn liền với cả đòi tôi
 
D

dinhan

khác với mọi người ở đây....
nó ko thích mưa..........
mưa làm khổ quê nó quá.......
năm nào cũng vậy...
triền miên.......
mịt mù..........
 
X

xt390

Ở Hải Phòng.
Mưa rơi rả rích.
Thối đất thối cát.
Để lỗ chỗ trên mặt đường
Gây lụt.
Tắc đường
Buồn tẻ...

Chán mưa lắm,ở quê cha biết có hơn không
 
Last edited by a moderator:
T

thongoc2406

Mưa đúng là buồn lắm nhưng vẫn thấy yêu mưa. Mà mưa Sài Gòn lạ lắm nha, chợt đến rồi chợt đi, cũng giống con gái Sài Gòn ấy mà, cũng lúc nắng lúc mưa, chợt vui, chợt buồn, không sao biết được
 
X

xt390

@tho ngoc : Bạn ở Sài gòn à,mình chưa bao giờ đến đó nên chả biết mưa Sài Gòn ra sao, càng không biết con gái Sài Gòn thế nào.Nhưng mưa ở Hải Phòng chán ơi là chán,Sài gòn chắc hệ thống thoát nước tốt=))
 
X

xuan_vinh

mưa đem lại cho chúng ta rất nhiều cảm xúc.mưa làm ta nghĩ đến tuổi thơ êm đềm của mình.nó gắn liền với những buổi vầy mưa cùng bạn bè để rùi đêm về sụt sùi trong lòng mẹ vì nhiễm lạnh
những buổi chiều mưa rơi
lòng tôi buồn tê tái
 
Top Bottom