Viết một bài văn cảm thụ hoàn chỉnh về đoạn thơ sau:
Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.
P/s: sáng thứ 3 em nộp rồi ạ. Em cảm ơn
Nguyễn Thị Quỳnh Lan' Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha"
Quả là vậy, trên thế gian này người duy nhất yêu thương, quý trọng ta hết mực không ai khác chính là mẹ. Mẹ - người phụ nữ luôn bao bọc, chở che cho ta từ khi ta còn nhỏ dại đến tận khi ta lớn khôn. Tình yêu của người tựa như vầng trăng sáng trên trời cao vừa nhẹ nhàng, vừa dịu êm. Mẹ là ngọn đèn sáng dẫn đường chỉ lối cho ta đi đến một chân trời mới - chân trời của riêng ta. Tình thương của mẹ bao la, vô bờ bến không có gì sánh nổi. Hiểu được tình thương của mẹ Trần Quốc Minh đã viết lên bài thơ “Mẹ”. Trong đó nổi bật và để lại ấn tượng sâu sắc nhất đối với mỗi người đó là đoạn:
"Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời."
'' Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con"
Nhà thơ đã sử dụng biện pháp so sánh không ngang bằng: '' Những ngôi sao” – “chẳng bằng”- “mẹ”. Trần Quốc Minh đã so sánh những ngôi sao với mẹ qua phương tiện so sánh chẳng bằng và qua động từ "thức". Động từ "thức" đã bộc lộ lên hoạt động không ngủ thao thức vì một chuyện gì đó mà không nghỉ. Những ngôi sao sang trong bầu trời ban đêm thức suốt đêm để soi sáng xuống trần gian, để có đua nhau với mặt trăng xem ai sáng hơn. Những ngôi sao ấy cứ thức hoài thức mãi mỗi khi sáng đến thì chúng lại biến mất một cách lặng lẽ, ít ai nhìn thấy. Những ngôi sao ấy chẳng bằng mẹ thức vì chúng con. Mẹ không chỉ thức một đêm như những ngôi sao sáng trên bầu trời mà mẹ đã thức cả một đời để lo lắng cho những đứa con của mình cham lo từng chút từng chút một mà không có nhiều thời gian để quan tâm đến bản thân mình. Còn những ngôi sao thức trên bầu trời mỗi đêm để tỏa sáng cho vạn vật, làm đẹp cho đời sống
'' Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Đêm buông xuống, con say sưa ngủ cùng với những ước mơ thần tiên tuyệt đẹp. Con được ngủ một giấc tròn mà không ai phá rối là nhờ có mẹ. Trần Quốc Minh một lần nữa dùng biện pháp so sánh để so sánh mẹ với ngọn gió. Ngọn gió mang đến sự mát mẻ dễ chịu, thoải mái cho con người. Mẹ cũng vậy mẹ chính là ngọn gió mang đến cho con nơi mát lành, bình yên suốt cuộc đời của con. Mẹ là một ngọn gió không chỉ trong một thời gian ngắn mẹ là ngọn gió của con suốt đời. Mẹ luôn luôn mang đến cho con một khoảng bình yên đó là khoảng trời thần tiên trong giấc mơ. Bằng phép so sánh nhà thơ đã làm nổi bật được tấm lòng yêu thương, hi sinh thầm lặng của mẹ đói với con và lòng biết ơn sâu sắc của người con đối với mẹ.
Từ đoạn thơ trên, tôi chợt nhận thấy bản thân cần phải thay đổi cần cố gắng học tập hơn nữa để mẹ được vui đồng thời tôi cần nỗ lực phát huy khả năng của bản thân để không phụ ơn dưỡng dục của mẹ.
Trên đây là phần trả lời của mình, bạn có thể tham khảo qua. Bên cạnh đó, bạn nên tham khảo thêm các câu trả lời khác (nếu có) và xem lại nội dung bài học trong SGK để có một bài hoàn chỉnh nhé! Nếu có bất kì thắc mắc nào, bạn có thể cmt ngay phía dưới, mình sẽ hỗ trợ nhiệt tình.
Và bạn có thể tham khảo thêm kiến thức cơ bản các môn khác tại : https://diendan.hocmai.vn/threads/tong-hop-kien-thuc-co-ban-den-nang-cao-tat-ca-cac-mon.827998/
Chúc bạn ngày mới tốt lành và đừng quên vote cho câu trả lời bạn cảm thấy hay và hữu ích nhất đối với bạn nhé^^