bạn ơi, mình vẫn chưa tham khảo được gì
Bạn có thể tham khảo một số ý nhé
- Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, tự nhiên, giàu sức biểu cảm, chân thật mang tiếng chửi của dân gian để phê phán xã hội phong kiến xưa.
- Sử dụng đảo ngữ -> nhấn mạnh sự vất vả của bà Tú.
- Kết hợp với thành ngữ khiến bài thơ thêm sinh động.
- Vận dụng sáng tạo hình ảnh, cách nói của văn học dân gian.
- Qua bài thơ, tác giả đã thể hiện sự cảm thông, trân trọng của mình đối với vợ.
(Bạn cần phân tích thêm những từ ngữ mang nét riêng độc đáo của Tú Xương "mom sông", "lặn lội", "eo sèo", "thân cò",....)