Văn 10 Cảm nghĩ về ngày khai trường

N

nguyenbahiep1

Với tuổi học trò, ai cũng có cái nao nao của buổi tựu trường, Nhưng lần này, tôi tự nhiên thấy lạ: lần đầu tiên tôi đến với mái trường THCS Yªn Biªn. Bao niềm vui, sự hãnh diện và cả sự rụt rè bỡ ngỡ cứ xen lẫn trong tôi với nhũng ấn tượng sẽ đọng lại mãi trong lòng.
Ngày đầu tiên đến trường, là một ngày nắng ấm, khí trời dìu dịu êm ái , theo sự thông báo của nhà trường , tôi đã chuẩn bị đủ tất cả mọi thứ nào là quần áo, giày dép, tập sách…. Nhưng lòng tôi vẫn cứ xôn xao khó tả. Bởi trước mắt tôi lúc này là một khung trời mới: bạn bè, thầy cô, trường lớp… đều mới tinh. Trong những năm trước, sau ba tháng hè nghỉ học, chúng tôi lại trở về mái trưêng thân quen với những hàng cây, ghế đá,..in đậm bao kû niệm của những lần nô đùa cùng bè bạn. Còn năm nay, tôi đã bước chân vào ngưỡng cửa cấp 2 - một chân trời hoàn toàn mới lạ. Ngôi trường tôi học năm nay rất khang trang, và không gian thoáng đãng. Từ cổng trường là nh÷ng hµng c©y rợp bóng mát dẫn lối vào các dãy phòng học ba tầng uy nghi, đẹp đẽ . Nào là hàng cây, phòng học, cột cờ ….Tất cả đều đập vào mắt tôi, khiến lòng không thể nén lại được cảm xúc ngỡ ngàng , bao niềm vui sướng và tôi đã thốt lên: “Ôi! Ngôi trường đẹp quá!”.
Chúng tôi, các lớp 6 cũng như anh chị lớp 9 dược phân công về các lớp. Tôi thầm ước sao cho mình có thể học chung với một số người bạn cũ. Tiếc thay, lớp tôi học hoàn toàn là bạn lạ. “Nhưng dần rồi mình cũng sẽ quen với những bạn ấy thôi” - Tôi tự an ủi mình như thế. Sau mấy phút bỡ ngỡ ban đầu, tôi thấy cô giáo chủ nhiệm bước vào. Dáng đi, hình ảnh của cô làm cho tôi gợi nhớ về cô giáo chủ nhiệm năm lớp 5.Vẫn một dáng người thon thả, đôi mắt hìên từ... Chính hình ảnh của cô đã làm cho tôi phần nào bớt đi sự lo lắng vì xung quanh tôi toàn là bạn lạ. Lêi đầu tiên cô nói với chúng tôi là những lời dạy bảo ân cần về ý thức và trách nhiệm đối với bản thân, trường, lớp, học tập và rèn luyện trong năm học đầu tiên của ngưỡng cửa cấp 2. Tôi nghĩ đó là bài học đầu tiên mà tôi có thể có được ở ngôi trường mới này.
Ấn tượng nhất trong tôi là ngày khai giảng. Trong trang phục là một bộ đồng phục trắng tinh, tôi ra dáng là một học sinh cấp 2 thực sự. Tôi vừa thèn thẹn vừa cảm thấy mình như trưởng thành hơn. Tiếng trống khai trường vang lªn và âm thanh đó như lưu vào trong tôi một cảm xúc xao xuyến, lạ lùng. Tôi được học trong một ngôi trường có bề dày thành tích và truyền thống dạy học - Trường THCS Yên Biªn. Bản thân tôi có biết bao nhiêu niềm vui sướng, lòng tự hào và có xen lẫn một vài nỗi lo sợ . Nhưng điều quan trọng trong tôi lúc này, tôi hứa sẽ quyết tâm học tập và rèn luyện sao cho xứng đáng với truyền thống của nhà trường.
Với bao nhiêu điều suy nghĩ trong tôi , có cả niềm vui xen lẩn niềm kiêu h·nh và cả sự bỡ ngỡ chen vào đó là một chút lo lắng…. Bấy nhiêu cảm xúc của những ngày đầu tiên đó dưới mái trường THCS chắc chắn sẽ đọng lại mãi trong lòng tôi như một dấu ấn không thể phai mờ
 
P

phnglan

Tích tắc! Tích tắc! Không gian thật vắng lặng! Ngày mai là ngày khai trường của tôi và cũng là ngày khai trường của tất cả lũ trẻ sắp bước vào lớp một. Lòng tôi lại xao xuyến bâng khuâng, một cảm giác khó tả khi nhớ lại ngày khai trường trong đời.

Hồi ấy, đối với tôi, ngày khai trường không có gì khác lạ như hồi học mẫu giáo. Tâm trạng vẫn thế, không có gì thay đổi, vì dù sao mẹ tôi cũng chuẩn bị chu đáo cho tôi từ cái bút, cái thước kẻ… hay cả đến quần áo, trang phục đi học. Lúc đó, tôi chỉ biết một điều rằng: ngày mai là ngày khai trường. Chắc hẳn không chỉ riêng tôi mà nhiều người khác cùng lứa tuổi cũng có tâm trạng như vậy.

Một đứa trẻ mẫu giáo như tôi thuở ấy cũng không thể hiểu hết được thế nào là ngày khai trường. Và đến bây giờ tôi hiểu ra rằng: ngày khai trường là một ngày trọng đại đối với học sinh và nó như một động lực thúc đẩy học sinh cố gắng trong năm học mới. Năm học cũ dù mình có kém đến đâu, có *** đến thế nào chăng nữa thì nhờ không khí của ngày khai trường mình vẫn hồ Hởi bắt đầu một năm học mới.

Làm sao có thể quên cảnh mẹ tôi dẫn tôi đi trên con đường đầy quen thuộc. Quen lắm, thân lắm, nhưng tôi vẫn cảm thấy nao nao trong lòng và có một điều gì thật khác lạ hơn ngày thường. Chợt tôi hiểu ra một điều: hôm nay là ngày khai trường đầu tiên của tôi. Ôi! Thế là phải xa rời mái trường mầm non, xa rời những chú thỏ trắng và những chú gấu mi-sa tinh nghịch vẫn theo tôi hàng ngày. Nhưng tôi không buồn vì tôi biết, con người là phải học và nếu học giỏi có thể dễ dàng đạt được ước mơ của mình sau này. Có thể đối với một đứa trẻ như tôi nghĩ như vây là quá nhiều, nhưng tôi vẫn vui vì mình đã bắt đầu lớn và mình sẽ luôn luôn có bạn cùng chia sẻ, vui chơi với mình như hồi mẫu giáo. Thật lạ thoắt đi thoắt lại tôi đã đến trường.

Mẹ đưa tôi đến tận cửa lớp, đưa tay tôi cho cô giáo, hôn tôi vào má rồi từ từ ra về. Tôi chạy theo, mắt rơm rớm, ôm lấy mẹ. Mẹ tôi xoa đầu ân cần nói: "Con ngoan lắm! Con đi vào lớp học đi, chiều về mẹ sẽ đón con! Học ngoan mẹ sẽ thưởng kẹo". Những lời của mẹ tôi có vẻ làm tôi thấy vui hơn, nhưng tôi hơi buồn vì không có mẹ ở bên. Mẹ chăm sóc tôi từ nhỏ, tôi được ở trong vòng tay yêu thương của mẹ, nay dần dần mất cảm giác đó, tôi cảm thấy hẫng hụt như quên mất một cái gì đó. Xung quanh tôi toàn người xa lạ, vậy mà sau đó, tôi lại cảm thấy một hơi ấm kỳ diệu như hơi ấm của mẹ. Phải chăng chính cô giáo đã đem lại luồng hơi ấm đó, mà tôi cảm nhận nó sâu sắc đến lạ.

Đó là ngày khai trường đầu tiên của tôi, có tiếng trống khai trường, có cờ hoa, hay cả thư Bác Hồ gửi cho học sinh nhưng tôi không nhớ kĩ lắm. Tôi chỉ nhớ nhất cảm giác hồi hộp, sung sướng khi lần đầu tiên bước chân vào lớp học.

bài làm 2:

Tuổi thơ gắn liền biết bao kỉ niệm đẹp về bạn bè, gia đinh, trường lớp. Nhưng những buổi khai trường của tuổi học trò là những kỉ niệm đẹp mãi mang theo bước chân mỗi con người...

Cái nắng hồng rực rỡ , chói chang của ngày hè đã dịu đi, nhường chỗ cho bầu trời trong xanh và làn gió thu mát rượi. Tiếng ve râm ran trong kẽ lá cũng lắng dần theo thời gian. Dó cũng là những dấu hiệu của mùa tựu trường đối với những cô cậu học trò chúng em. Một năm học mới lại bắt đầu: năm học 2013- 2014 - Một năm học tràn ngập niềm vui và mơ ước!
Trong quãng đời học sinh của chúng em, ngày khai trường là những phút giây không thể nào quên được. Những háo hức, vui mừng của bạn bè sau bao ngày xa cách, những ân tình gặp lại nơi ánh mắt thầy cô, những bỡ ngỡ, e thẹn ban đầu của các cô cậu học trò lớp 6- lần đầu bước vào cổng trường cấp II. Và cũng biết bao nhiêu điều thú vị nữa đang ấp ủ trong lòng mỗi chúng em.. Cánh cổng trường mở ra như hai cánh tay dang rông chào đón chúng em vậy. Trước mắt chúng em là cả một khoảng trời mơ ước . Tất cả là sự thay đổi lớn. Bây gìờ, dưới mái trường thân yêu này- mái nhà chung của tuổi thơ chúng em đang ngập tràn cờ hoa rực rỡ trong không khí tưng bừng rộn rã của buổi tựu trường. Tiếng trống trường đã hối hả dóng lên, vang vọng lời thầy cô giảng bài như thúc giục chúng em vào ngày hôi lớn- ngày hội mở cửa tri thức, bay cao ước mơ để vững bước vào đời.
Quý thầy cô giáo kính mến!
Chúng em đang sống giữa những ngày đẹp nhất của quê hương, đất nước. Ánh hào quang từ nắng Ba Đình- nơi mùa thu cach mạng , tiếng Bác Hồ vang vọng mãi trong tim. Chúng em đang sống giữa những ngày của Tổ quốc yêu thương, nơi vòng tay âu yếm của mẹ cha, trong thiết tha ân cần của thầy cô giáo. Và đặc biệt hơn là sự chung sức chung lòng, chung bàn tay vun xới của toàn xã hội hôm nay. Chúng em hiểu rằng mình phải làm gì để xứng đáng với tấm lòng và niềm tin ấy.
Chúng em luôn vinh dự và tự hào về truyền thống tốt đẹp của dân tộc, về những thành tựu vĩ đại mà cha ông đã tạo dựng. Càng vinh dự và tự hào hơn khi chúng em sẽ là những người chủ tương lai của một đất nước đầy vinh quang đó. Với nhận thức này, từ những ngày hôm nay, trên mái trường thân yêu này, chúng em càng cố công học tập, rèn luyện, phấn đấu trở thành những đứa con ngoan của gia đình, những trò giỏi của nhà trường, những người tốt của xã hội. Em xin hứa thực hiện tốt 5 điều Bác Hồ dạy, vâng lời thầy cô để đạt được kết quả tốt nhất trong năm học.
Con đường phía trước còn dài rộng mở, tương lai với bao ánh hào quang đang chờ đón chúng ta. Thế giới tri thức luôn mới mẻ và rất hấp dẫn, với niềm tin và trách nhiệm, từ tiếng trống tựu trường hôm nay, các bạn ơi, hãy bắt đầu đi nhé!


nguồn:st
 
  • Like
Reactions: Phuongg Ahn
D

duyenvo123

Trong cuộc đời của mỗi con người,có lẽ ai cũng có một kỉ niệm đáng nhớ khiến chúng ta mãi mãi không quên được.Đó có thể là một kỉ niệm vui nhưng đôi khi những chuyện buồn cũng trở thành kỉ niệm khiến cho chúng ta nhớ mãi.Nhưng có lẽ thường là kỉ niệm vui nhỉ?Chẳng hạn như chuyện ngày còn bé,hay những giây phút ấm áp bên người thân...Nhưng đối với em_cô học trò thơ dại thì có lẽ ngày khai trường đầu tiên đã để lại cho em nhiều ấn tượng và biết bao kỉ niệm tươi đẹp về sự ngây ngô của mình.
Thấm thoát mà đã trôi qua 8 năm học.Giờ đây em đã chững chạc hơn nhiều.Ôi,nhớ lắm cái ngày mới bước chân vào trường tiểu học.Một niềm vui sướng cứ rộn lên trong lòng mãi không yên,nhưng pha lẫn vào đó là cái cảm giác bồi hồi,xao xuyến của một cô học sinh bé bỏng.Ngày ấy,mọi thứ đột nhiên trở nên khác lạ.Cảnh vật như sáng bừng lên,hân hoan đón chào em vào lớp 1.Em cũng nhận ra mình có sự thay đổi.Hôm ấy em không còn dậy muộn hay khóc nhè với mẹ nữa mà ra dáng một cô học trò thực thụ.Bây giờ em cũng chẳng nhớ tại sao mình lại thế.Chắc tại vì lúc đó em muốn cho mẹ biết rằng con gái của mẹ đã lớn và có thể tự ''chăm sóc'' cho mình.Ôi,sao lúc đó mình ngây thơ thế nhỉ?Rồi vẫn cái suy nghĩ ấy,em cố gắng kìm nước mắt khi mẹ ra về mặc dù không muốn.Dù còn bé lắm nhưng em vẫn muốn ra vẻ là một co bé chững chạc,cứng cáp.Hình như mẹ đã nhận ra.Mẹ mỉm cười rồi bước đi xa dần,xa dần và rồi biến mất giữa dòng người đông đúc.Em chợt hốt hoảng nhưng không thể hiện ra.''Phải kìm lại cảm xúc lúc này.Nhỡ ở đâu đó mẹ nhìn thấy thì...''-Em thầm nghĩ.Đôi tay khẽ đưa lên lau nước mắt.Và rồi...một ai đó nắm lấy bàn tay em.A!Cô giáo.Trông cô cứ hiền từ và dịu dàng nư cô tiên vậy.Đôi mắt cô toát lên vẻ yêu thương,trìu mến vô hạn.Nhìn vào đôi mắt ấy,em cảm thấy trong lòng như vơi đi sự hồi hộp,bỡ ngỡ.Chính sự dịu hiền của cô giáo đã làm cho em nhanh chóng quen dần với môi trường học tập đầy lạ lẫm này.Và cho đến bây giờ em vẫn còn nhớ rõ những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học_ngày mà em trở thành một cô học trò thực thụ.
Sẽ nhớ mãi ngày hôm ấy_ngày mà bao đứa trẻ phải bâng khuâng,hồi hộp và sau đó sự bâng khuâng ấy lại tan biến đàn theo thời gian để rồi mỗi đứa trẻ lớn lên.Đối với em,ngày đầu tiên đi học là ngày mà em sẽ mãi khắc ghi.Những ấn tượng tốt đẹp về ngày hôm ấy cùng cô giáo năm xưa em sẽ giữ mãi trong lòng mình.
 
Top Bottom