Văn 10 Cảm nghĩ sâu sắc nhất về một câu chuyện đã học trong chương trình văn THCS

Bùi Thị Hoàng Lan

Học sinh chăm học
Thành viên
11 Tháng mười 2012
69
37
141
22

anh thảo

Học bá thiên văn học
Thành viên
27 Tháng hai 2017
844
913
269
Hà Tĩnh
THCS Lê Văn Thiêm
Bạn tham khảo nhé :):):)
Tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xương
(A) Mở bài:
- Giới thiệu về tác phẩm (rút ra từ tập truyện nào? của ai?)
- Ấn tượng lớn nhất của bản thân về tác phẩm là gì? (là tiếng nói lên án chiến tranh phong kiến và chế độ nam quyền. Đồng thời ngợi ca phẩm chất cao đẹp của người phụ nữ).
(B) Thân bài:
- Tóm tắt ngắn gọn cốt truyện.
- Nêu cảm nghĩ về:
+ Những nỗi vất vả và đau khổ của Vũ Nương
* Phải vất và lam lũ một mình nuôi mẹ nuôi con khi chồng ra trận.
* Lúc gia đình được đoàn viên lại bị chồng nghi oan, rơi vào tuyệt vọng rồi tự vẫn.
Vũ Nương là một hình tượng đẹp về người phụ nữ đảm đang tháo vát, thuỷ chung. Thế nhưng nàng cũng là hình ảnh tiêu biểu cho những nỗi đau và sự bất hạnh của người phụ nữ thời phong kiến (nỗi đau từ chiến tranh và từ sự độc đoán của chế độ nam quyền).
+ Hiện thực xã hội và hình ảnh người chồng.
* Càng cảm thông và mong muốn được chia sẽ với vũ Nương, ta càng căm ghét những cuộc chiến tranh phong kiến phi nghĩa. Đó chính là nguyên nhân sâu xa gây ra cảnh li tán và cái chết oan khuất của Vũ Nương.
* Đáng giận và đánh tránh hơn là hình ảnh người chồng. Sự độc đoán và mù quáng của anh chính là nguyên nhân giết chết người vợ chung son sắt của mình.
- Nghệ thuật truyện: Câu chuyện ngắn nhưng giàu kịch tính và có những cách giải quyết tình huống độc đáo, bất ngờ. Vì thế nó gợi ra niềm thích thú và sự say mê cho người đọc.
C. Kết bài.
- Chuyện người con gái Nam Xương là một truyện ngắn hay của văn xuôi thời trung đại.
- Truyện gợi cho chúng ta nhiều suy nghĩ về cuộc sống và nhất là số phận con người thời phong kiến. Từ đó chúng ta thấy yêu quý và đáng trọng hơn cuộc sống hôm nay.

Nguồn : Sưu tầm :p:D:rolleyes:
 

p3nh0ctapy3u

Cựu Trưởng nhóm Văn
Thành viên
22 Tháng ba 2012
1,617
1,048
299
27
Ninh Bình
Đề bài: Nêu cảm nghĩsâu sắc nhất về 1 câu chuyện anh ( chị) đã học ở chương trình THCS mà đến nay không thể nào quên.
Định hướng: Những ấn tượng mà không thể quên là trạng thái đã oanh tạc vào lòng người, gây những dư ba vang dội về tình cảm của người với những sự kiên chi tiết , nhân vật
- Em có thể chọn tác phẩm Lão Hạc/Tức nước vỡ bờ để khai thác xung quanh số phận người nông dân trong cảnh "nghìn cân treo sợi tóc" trước ngày cách mạng tháng Tám nổ ra.Đó là những ấn tượng sắc nét trước hiện thực tàn khốc mà người dân phải trải qua, sự "cùng đường tuyệt lộ" mà thực dân phong kiến đã gieo lên đầu những người nông dân cùng khổ đầy sức ám ảnh qua đó mới cảm nhận thấm thía được vẻ đẹp phẩm chất ngời sáng của người dân Việt
- Hình ảnh đứng lên khi đất nước loạn lạc, giải phóng đất nước, giành lấy tự do cho non sông đất Việt của thế hệ trẻ Việt Nam: Những ngôi sao xa xôi
- Rung cảm đối với số phận bất hạnh của người phụ nữ trong chế độ cay nghiệt, hà khắc và tình mẫu tử tỏa sáng: Trong lòng mẹ
 

ledoanphuonguyen

Học sinh tiến bộ
Thành viên
5 Tháng năm 2017
1,986
1,515
294
“Lão Hạc” là tác phẩm văn học được nhắc đến rất nhiều khi nói đến tình người
trong thời kì kháng chiến. Tác phẩm này được coi là truyện ngắn xuất sắc của
văn học hiện thực phê phán thời kỳ 1930-1945. Đó là một truyện ngắn chứa
chan tình người, lay động bao nỗi xót thương khi tác giả kể về cuộc đời cô
đơn, bất hạnh và cái chết đau đớn của một lão nông dân nghèo khổ. Nhân vật
lão Hạc đã khắc họa vào lòng người đọc một cách sâu đậm về hình ảnh một
lão nông dân đáng kính với phẩm chất của con người đôn hậu, giàu lòng tự
trọng và rất mực thương con. Và đó cũng chính là tác phẩm đã để lại trong tôi
nhiều ấn tượng sâu sắc nhất.
Xuất hiện trên tuần báo “Tiểu thuyết thứ 7” năm 1943. “Lão Hạc” của Nam
Cao được đánh giá là một trong những truyện ngắn hay nhất viết về tình cảm
của người nông dân trước cách mạng. Đến với tác phẩm, người đọc bùi ngùi
thương cảm cho kiếp sống bọt bèo, đồng thời hiểu được sự biến chất của
từng bộ phận trong xã hội xưa.
Câu chuyện viết về số phận thê thảm của người nông dân Việt Nam trong bối
cảnh đe dọa của nạn đói và cuộc sống cùng túng đã để lại nỗi xúc động sâu
sắc trong lòng độc giả. Đặc biệt, tác giả đã diễn tả tập trung vào tâm trạng
nhân vật chính – lão Hạc – xoay quanh việc bán chó đã giúp ta hiểu thêm tấm
lòng của một người cha đáng thương, một con người có nhân cách đáng quý
và một sự thực phũ phàng đổ xuống những cuộc đời lương thiện. Lão Hạc là
một sản phẩm của một tấm lòng nhân đạo cao cả. Nó là tình yêu thương, sự
ngợi ca trân trọng người lao động của Nam Cao. Giống như Ngô Tất Tố và
nhiều nhà văn thời đó, Nam Cao đã dựng lên hình ảnh người nông dân Việt
Nam trước cách mạng với phẩm chất đáng quý: chăm chỉ, cần cù, giàu yêu
thương và đầy đức hi sinh... Ta gặp bao con người, bao số phận, bao mảnh
đời đáng thương, bao tấm lòng đáng trân trọng: Lão Hạc và cậu con trai, ông
giáo và người vợ, Binh Tư.... Giữa bóng tối cuộc đời cùng quẫn sau xóm làng,
ta vẫn tìm thấy một ánh sáng tâm hồn nhân hậu, chan chứa tình yêu.
Cuộc đời Lão Hạc là một chuỗi những ngày tháng đau khổ bất hạnh, một kiếp
người chua chát và cay đắng từ khi sinh ra cho đến khi ra đi về cõi vĩnh hằng.
Góa vợ từ khi còn trẻ, một mình lão gà trống nuôi con trong cảnh đói nghèo,
lam lũ những mong con khôn lớn, trưởng thành làm chỗ nương tựa lúc ốm
đau khi tuổi già. Nhưng niềm hạnh phúc ấy đã không đến với lão. Vì ko đủ tiền
cưới vợ, anh con trai phẫn chí đăng tên đi phu làm đồn điền cao su. Cảnh chia
lìa của cha con lão Hạc không hẹn ngày sum họp. Lão Hạc mất vợ nay lại
thêm nỗi đau mất con. Cảnh khốn khó về vật chất hòa trong nỗi đau về tinh
thần thành dòng lệ chảy trong trái tim chờ đợi khắc khoải của người cha.
Nhưng cuộc đời dường như vẫn chưa buông tha lão. Bất hạnh này rồi nối tiếp
bất hạnh khác, nó cứ liên tiếp giáng xuống đầu người cha khốn khổ ấy. Kiệt
sức vì lam lũ lầm than, vì mòn mỏi chờ đợi khiến Lão ốm nặng. Sau trận cơn
bệnh đó lão ốm đi rất nhiều và không thể làm được những việc nặng. Làng
mất nghề sợi đàn bà rỗi rãi nhiều, có việc gì nhẹ họ đều tranh hết. Lão hạc rơi
vào cảnh bần cùng hóa hoàn toàn. Lão sống vật vờ với con ốc, con trai, củ
khoai, củ ráy, sung luộc... Những thứ cũng chẳng dễ gì kiếm được với một lão
già đã cạn kiệt sức lực.
Cùng đường sống, lão Hạc tìm đường đến cái chết, lấy cái chết để tự giải
thoát cho mình, Lão đã ăn bả chó để tự tử. Lão chết đau đớn thê thảm “đầu
tóc rũ rượi, mắt long sòng sọc, mồm tru tréo bọt mép sùi ra". Vật vã đến hai
giờ đồng hồ rồi mới chết ”Cái chết thật dữ dội! Số phận con người, một kiếp
người như lão Hạc thật đau thương". (Shopkienthuc.Net) Với ngòi bút nhân
đạo tha thiết, Nam Cao đã nói lên bao tình thương nỗi xót xa con người đau
khổ, bế tắc phải tìm đến cái chết như lão. Chí Phèo tự sát bằng lưỡi dao,
Lang Rận thắt cổ chết và lão Hạc cũng quyên sinh bằng bả chó! Lão Hạc từng
hỏi ông giáo: “nếu kiếp người cũng khổ nốt thì ta nên làm kiếp gì cho sướng?”.
Câu hỏi ấy thể hiện nỗi đau khổ tột cùng của một con người.
Cái chết của Lão Hạc là một cú giáng vào thời đó, hờ hững, cố chấp vẫn cầm
tù chúng ta. Khi chúng ta sáng mắt lên, hiểu ra rằng, lúc lão gàn dở nhất chính
là lúc lão cao đẹp nhất, rằng tất cả những toan tính, lo liệu lẫn thẩn của lão,
thực chất chứa đựng một phẩm chất thuần khiết, cao quí vô ngần thì đã muộn,
quá muộn rồi! Bản lĩnh lớn nhất của Nam Cao có lẽ là ở đây. Cứ viết về
những chuyện vặt vãnh dường như tẻ nhạt mà làm ta dằn vặt. Bởi dưới ngòi
bút Nam Cao, cái nhỏ nhặt không đâu trở nên thăm thẳm, cái hàng ngày dễ
quên lại chứa đựng muôn đời. Phát hiện càng sâu sắc bao nhiêu, càng truyền
cảm bấy nhiêu. Viết về cái tầm thường mà làm sống dậy những ý nghĩa không
thể xem thường, đó mới là Nam Cao.
Đọc Lão Hạc ta thấy đâu chỉ mình ta mới khổ. Như Binh Tư, một kẻ do cái
nghèo mà trở thành trộm cắp. Đó là một ông giáo, một người tri thức đầy hiểu
biết nhưng cũng không thoát khỏi áp lực của cảnh nghèo.
Truyện ngắn Lão Hạc để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc sâu sắc.
Thông qua câu chuyện, Nam Cao muốn gửi gắm một nỗi niềm riêng tư. Có lẽ
là nỗi đau của hàng ngàn, hàng vạn nỗi đau của nông dân trước Cách mạng.
Tác giả đề cao vai trò của nhân phẩm trong đời sống. Tha biến nhưng không
tha tâm.
Tôi không nghĩ thành công của truyện ngắn “Lão Hạc” là chỉ nhờ vào bàn tay
của cấu trúc. Nhưng dù sao, ở đâu nó cũng là nhân tố chủ lực. Trước hết là
cấu trúc mạch truyện. Truyện được triển khai theo bốn chủ đề lớn. Nó khiến
cho câu chuyện đơn sơ mà có sức chan chứa, sức nén không ngờ. Vừa triết
luận lại nhìn đời bằng đôi mắt tình thương. Vừa nghiên ngán vẽ kiếp sống
nhục nhã của con người. Vừa triết lí về một thế trong nhân sinh “không nên
hoãn sự sung sướng lại”. Nam Cao đã làm chủ cây bút của mình. Mà ở điểm
này, nhân tố quyết định sự sống còn của tác phẩm là chiều sâu và sức sống
của hình tượng nhân vật chứ không phải sự lôi cuốn của mạch truyện hay cấu
trúc ý tưởng và cảm ứng. Vậy là cái thần, cái hồn thiên nhiên nằm ở Lão
Hạc.Và tinh hoa của bút Nam Cao hội tụ ở nhân vật này mà thôi! Mà nó thật
sinh đậm, thể hịên việc kiến tạo một hình tượng cấu trúc phạm vi và sống
động.
Tuy đọc qua nhiều lần truyện này. Nhưng có lẽ không lần nào tôi dừng lại khi
chưa đọc xong. Những lúc đó, tôi lại thấy má mình lành lạnh. Cuộc sống có
quá nhiều khó khăn, nhưng Lão Hạc luôn là một tấm gương để chúng ta học
tập không ngừng và sống tốt hơn.

Đây nha bạn
 
Top Bottom