C
tuyệt thật!!!!!!!!!! xinh wa' đi mất!!!!!!!!!! hicEm thấy có bài này về búp bê baby nên copy về các anh chị đọc thử nè!
Tớ là một búp bê bằng vải. Là búp bê chứ không phải thiên thần nên tớ không sống ở một xứ sở thần tiên tuyệt vời như trong câu chuyện cổ tích.
![]()
Nơi tớ sống…Gam màu sáng tượng trưng cho hạnh phúc, niềm vui
Gam màu tối tượng trưng cho khổ đau, nỗi buồn
Tớ nghĩ rằng cuộc sống sẽ đẹp biết bao nếu chỉ hiện diện những gam màu tươi sáng, mỗi sáng thức dậy tớ sẽ thấy cuộc sống đẹp hơn qua lăng kính màu hồng. Tớ luôn mong ước cuộc sống lúc nào cũng tươi vui, tràn ngập tiếng cười và tớ sẽ không bao giờ phải khóc, buồn đau hay thất vọng.
![]()
oOo
Trong thế giới búp bê vải chúng tớ, mỗi năm bà tiên vải sẽ tặng cho búp bê giỏi nhất trong một công việc nào đó một điều ước. Các búp bê thi nhau tranh tài trong mọi lĩnh vực để giành được phần thưởng của bà tiên vải.
Khi đạt được danh hiệu “búp bê giỏi nhất”, các búp bê thi nhau nói lên mơ ước của mình để bà tiên biến chúng thành hiện thực, nào là giàu có nhất đến nỗi tiền bạc xài phung phí suốt đời không hết, là xinh đẹp nhất với đủ loại quần áo lộng lẫy, trang sức đẹp đeo khắp người để ai cũng phải ngắm nhìn ganh tỵ, là có địa vị cao nhất để các búp bê khác phải cúi đầu sợ hãi phục tùng…
Cũng như mọi búp bê khác, tớ cũng làm việc hết sức để nhận được một điều ước từ bà tiên. Gia đình tớ có truyền thống trồng hoa nên tớ quyết tâm trở thành “búp bê trồng hoa giỏi nhất”. Hằng ngày, tớ phải thức dậy từ rất sớm để chăm sóc cho vườn hoa đủ loại của mình. Dưới ánh nắng ban mai của buổi sớm, vườn hoa đầy sắc màu của tớ đẹp lung linh và ngát hương thơm khiến búp bê nào đi qua cũng phải dừng lại ngắm nhìn và trầm trồ khen ngợi. Tớ tự hào vì thành quả bước đầu, tớ tin chắc mình sẽ thành công.
![]()
Gần đến ngày diễn ra cuộc thi búp bê giỏi nhất, trời bỗng mưa giông dữ dội, chỉ sau một đêm gió bão, tớ ra vườn và không thể tin vào mắt mình, những khóm hoa tươi đẹp hôm nào đã bị gió làm bật gốc nằm ngổn ngang khắp vườn, cánh hoa bị dập nát trên những chiếc lá héo úa. Mọi thành quả mà tớ đã bỏ bao nhiêu công sức mới có được phút chốc tan biến, tớ hụt hẫng, thất vọng vô cùng, tớ nghĩ cuộc đời thật bất công.
![]()
Trong đầu tớ lóe lên ý nghĩ: “Ước gì gam màu tối tăm sẽ hoàn toàn biến mất, cuộc sống chỉ toàn hạnh phúc, mọi việc lớn nhỏ đều diễn ra như ý mình, cuộc sống chỉ ngập tràn gam màu tươi sáng mà thôi”
Một lần nữa, tớ quyết tâm làm lại từ đầu để điều ước đó có cơ hội trở thành hiện thực. Lần này, tớ đã làm được, tớ trở thành “búp bê trồng hoa giỏi nhất”. Chỉ đợi bà tiên hỏi tớ không ngập ngừng nói ngay mơ ước của mình.
Bà tiên vải suy nghĩ hồi lâu rồi ôn tồn nói:
“Nếu khổ đau, nỗi buồn không còn nhưng mọi thứ xung quanh mang gam màu tối cũng đều biến mất, cháu có đồng ý không?”
“Dạ có”, tớ trả lời ngay.
![]()
oOo
Trong phút chốc, tớ thấy lưng mình mọc lên một đôi cánh, vậy là tớ biết bay ư?, tớ vô cùng bất ngờ và định cám ơn bà tiên vải thì bà cũng biến đi trong khoảng không phía trên. Tớ nhìn xuống dưới chân, “Ôi, mặt đất đâu rồi?”, tớ đang bay lơ lửng, mọi thứ xung quanh tớ, từ những ngôi nhà đến tất cả vật dụng bay cũng đang lơ lửng không trọng lượng trong không trung.
![]()
Tớ đã hiểu được phần nào, vì đất màu nâu đen, là gam màu tối nên đất biến mất đầu tiên. Tớ bay xung quanh để tìm một ít trái cây rồi bay vào nhà nằm. Tớ mong trời tối để ngủ một giấc thật ngon nhưng ông mặt trời cứ sáng hoài, ông mải miết rong chơi từ Đông sang Tây rồi bay vòng ngược lại, ông chả buồn đi ngủ để nhường chỗ cho bóng đêm như ngày thường nữa.
Ánh sáng mặt trời làm cây cối héo rũ, xác xơ, chúng chết đi nhanh chóng vì thiếu chất dinh dưỡng từ đất. Các động vật ăn cỏ vì thế cũng không còn kéo theo là vô số động vật ăn thịt. Tất cả búp bê vải bị ánh nắng chói chang làm cho khô đi, bạc màu, chúng tớ vừa đói, vừa mệt vì thiếu ngủ…
Quá sợ hãi, tớ vừa khóc vừa gọi bà tiên vải, bà tiên hiện ra, vẫn với một nụ cười hiền từ: “Cháu thay đổi quyết định rồi phải không?”
“Bà ơi, cháu không thể sống nếu thiếu đất và bóng đêm thưa bà, cháu xin bà cho mọi thứ trở lại như cũ ạ!”
“Nghĩa là vẫn tồn tại gam màu tối, cuộc sống sẽ lại có những nỗi buồn, khổ đau…”
“Vâng, cháu đã hiểu rồi, vì tất cả chính là những phần tất yếu để tạo nên cuộc sống”
![]()
oOo
Bà tiên xoa đầu tớ, mỉm cười rồi biến mất. Mọi thứ lại trở về như cũ giống như một giấc mơ vậy. Ông mặt trời lúc này đã nấp sau ngọn núi phía Tây rồi nhanh chóng mất hút, bóng tối bao phủ khắp nơi, mặt trăng to tròn tỏa ánh sáng dịu nhẹ, trên bầu trời lấp lánh những vì sao, cuộc sống yên bình và mát lạnh. Tớ lại trở về ngôi nhà thân thuộc có khung cửa sổ hướng ra vườn hoa thơm ngát. Tớ không buồn vì đã mất đi một điều ước, tớ hạnh phúc vì đã học được một bài học lớn:
“Rằng sắc màu tựa như những cung bậc của cuộc sống, gam màu sáng xen lẫn gam màu tối để tạo nên thế giới tuyệt vời này thì niềm vui vẫn luôn xen lẫn với nỗi buồn để ta biết yêu thêm cuộc sống, quý hơn hạnh phúc mà ta đang có”.
Chắc ai cũng biết bộ truyện Đô-rê-mon, truyện về một còn mèo máy "mèo ú" đến từ tương lai, giúp đở cậu bé Nobita luôn gặp xui rủi trong cuộc sống ( oẳn tù tì cũng thua, luôn bị Xê-không "mỏ nhọn" và Chaien bắt nạt) nhưng bù lại cậu bé co một trái tim nhân hậu, thích làm việc tột và giúp đở mọi người.Nobita thích Xu-ka cô bạn cùng lớp, dễ thương, học giỏi, thật thà, tốt bụng...nhưng Xu-ka liệu có ưa gì Nobita vụng về không? thật là đang thương cho cậu bé!
Sau đây là phần giới thiệu về tác giả của bộ truyện này:
Tên thật: Hiroshi Fujimoto.
Quốc tịch: Nhật Bản
Sinh ngày: 12/1/1933 (mất năm 1996).
Quê quán: quận Toyama, Takaoka, Japan.
Ở Việt nam chắc không còn lạ lắm với cái tên này Fujiko F. Fujio, bút danh ông sử dụng sau khi chấm dứt hợp tác với Motoo Abiko. Trước đó, cả 2 sử dụng chung bút danh Fujiko Fujio. Sau khi chia tay họ cùng quyết định chia cả bút danh ấy. Ông bắt đầu mắc bệnh khi bước sang tuổi 90 (và mất vào năm 1996, thọ 93 tuổi). Doraemon là tác phẩm thành công nhất của ông (nó bán được khoảng 100 triệu bản trong 20 năm).
Đây là 1 đoạn trích trong những dòng tâm sự của ông Ito Zensho, người học trò cũ của cố họa sĩ Fujiko F Fujio, hiện là giám đốc Công ty Fujiko Pro.
Hồi đó, ông Fujikô mơ ước mình sẽ trở thành nhà văn sáng tác truyện tranh. Thế rồi ông miệt mài vẽ những câu chuyện tranh mình yêu thích, nỗ lực thực hiện cho bằng được mơ ước của mình. Và cuối cùng ông đã trở thành nhà văn sáng tác truyện tranh nổi tiếng của Nhật Bản. Ông đã sáng tác và vẽ ra bộ truyện tranh Đô-rê-mon không những được trẻ em Nhật Bản mà được trẻ em trên toàn thế giới yêu thích. Ông đã thực hiện được ước mơ của mình.
Có một lần tôi nhìn trộm được sổ học bạ hồi nhỏ của nhà văn Fujiko. Trừ môn thể dục ra thì môn nào ông cũng đạt điểm xuất sắc. Ông là người am hiểu nhiều vấn đề, ngay cả khi đã đi làm rồi, ông vẫn học không ngừng nhằm có thêm nhiểu kiến thức để viết các tác phẩm truyện tranh.
Khi tôi hỏi ông: “ Thầy ơi, người vũ trụ có thật không hả thầy? ”, ông đã giải thích cặn kẽ rằng: “ Có chứ Itô. Thế nhưng, khi con đang sống thì con không gặp được họ đâu. Vì thời gian ở vũ trụ dài lắm. Nhưng tất cả chúng ta đều muốn gặp họ đúng không? ”. Nhà văn Fujiko đã lấy “ độ dài thời gian của vũ trụ ” làm yếu tố cơ bản để sáng tác nên hàng loạt tập truyện tranh thú vị… Và ông chính là người đã gúp phần sáng lập ra Quỹ học bổng Đô-rê-mon này với mong muốn bắc nhịp cầu ước mơ và hy vọng cho trẻ em Việt Nam…
Đôrêmon đã được trao tặng giải thưởng văn hóa Tezuka Osamu năm 1997.
Từ khi ra mắt đọc giả vào năm 1970, những tập truyện Đôrêmon đã được đóng thành 45 sách (1974-1996), có 80.000.000 ấn bản vào năm 1992. Thêm vào đó, Đôrêmon đã xuất hiện trong nhiều tranh truyện hiện đại khác của nhà xuất bản Shogakukan. Các truyện sau 45 tập này được xuất bản trong bộ Đôrêmon Thêm. Nỗ lực chiếu Đôrêmon trên hoạt hình vào năm 1973 không được nhiều người hưởng ứng cho nên Đôrêmon chỉ có hiện diện trên giấy cho đến 1979, khi hệ thống TV Asashi sản xuất một bộ phim hoạt hình Đôrêmon được phổ biến (1979 -). Bộ này trở thành rất phổ biến và "cơn sốt Đôrêmon" xuất hiện khắp Nhật Bản.
Vào năm 1980, phim đầu tiên trong một số phim dài hoạt hình được sản xuất. Các phim này có tính chất phiêu lưu hơn, đem các nhân vật quen thuộc trong Đôrêmon đến các nơi nguy hiểm và kỳ lạ. Nôbita và các bạn đã đến thời kỳ khủng long, những nơi xa xôi trong ngân hà, giữa châu Phi nơi họ tìm thấy một giống chó có tính người, dưới đáy đại dương, và trong thế giới phép thuật. Nhiều phim phỏng theo các thần thoại (như Atlantis và các tác phẩm văn học như Tây Du Ký và 1001 Đêm). Một số phim đề cập những vấn đề hệ trọng, đặc biệt là về việc bảo vệ môi trường và cách sử dụng các công nghệ mới...
Doraemon đã thực sự tạo nên 1 kí ức tuyệt đẹp cho tất cả trẻ em trên thế giới và Doraemon cũng đã đưa tên tuổi Fujiko F. Fujio trở thành 1 thương hiệu truyện tranh được trẻ em thế giới yêu mến nhất( trong đó có mình ^^ đọc tới lui hoài vẫn không thấy chán )
Đây là hình về các nhân vật chính trong truyện :
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
![]()