Hiện tại em cảm thấy cực kỳ stress, mọi thứ diễn ra nhanh đến nỗi em không thích ứng kịp. Cô bạn thân dạo này hình như không giành thời gian nói chuyện với em như trước, khi đi học vì một số lý do cá nhân mà trễ mất chuyến du lịch với lớp, bố mẹ đi làm mà chưa kịp nấu đồ ăn trưa mà chỉ lại tiền trên bàn và 1 mẩu giấy: "Con ra ngoài ăn đi nhé!", thật sự cảm thấy như mình đang bị bỏ rơi
cx k quá nghiêm trọng như e nghĩ đâu
.........chj đây nè còn k có bạn thân luôn
............nhiều lúc cx bị bọn nó bơ nhưng đều là giận dỗi chj, chắc là cô bạn thân của e giận dỗi của e chăng(thử lục lại kí ức xem nào
). Còn về việc nấu đồ ăn trưa thì chj phải công nhận với e là e có "kẻ cùng khổ" r
........chj đây bị bố mẹ "bơ" bữa trưa từ hồi lớp 3 tới giờ.......có thể bố mẹ cx muốn e tự lập hơn, 13 tuổi cx lớn r đó nha
, có thể tự nấu cơm trưa dc rồi mà đúng k nào *ở nhà 1 mik còn dc tự do nữa mà*(P/S : hát hò, nhảy múa, làm những truyện mà mik thích tự do).........còn về lỡ chuyến du lịch với lớp thì còn nhiều dịp mà đúng k, k cần quá nuối tiếc đâu, bình thường lên lớp đối xử tốt với các bạn, vui đùa cùng các bạn
cx là 1 phần kỉ niệm rất vui rồi mà đúng k............nói chung là e đừng nghĩ "bi quan" như vậy nữa, phải yêu đời chứ, stress nhiều là học k vào đâu nha..........nếu mà stress quá thì e cx có thể tìm đến một số thứ có thể giúp tâm trạng thoải mái hơn như ngắm trai đẹp nè, xem phim nè, đọc truyện nè(nhưng đừng sa vào quá là dc) hay nghe nhạc nữa
........thế nhé..........đừng bi quan về cuộc sống như vậy nữa nha..........