Bàn tay mẹ

N

nhattuan_fo

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Ngày hôm qua thôi, Mẹ nhờ con lấy kim khêu gai mắc ở tay. Một chuyện quá sức bình thường nhưng sao con lại bất ngờ đến thế. Tay Mẹ to bè, đầy chai sạn, đốt nào ra đốt ấy, nhìn vào y như tay con trai vậy. Nhưng con đã hiểu, đó không phải là bàn tay của một người phụ nữ, cũng không phải bàn tay của một người đàn ông, mà đó chỉ là bàn tay của Mẹ, bàn tay Mẹ mà thôi.
Từ khi con mới lọt lòng, Mẹ chăm bẵm, bế bồng, nhưng những cảm giác đó, tới bây giờ con đã quên. Con khát khao được nhớ lại cảm giác được Mẹ bồng bế biết bao, nhưng mà, Mẹ đâu còn sức mà bế 1 thanh niên 18 tuổi nữa, ước mơ cũng chỉ là ước mơ. Mẹ hay kể, khi con biết bò, nhà mình nuôi mấy con heo, khi đi làm về, Mẹ thường chăm mấy con heo đó, nên thả con xuống đất để con bò khắp khu tập thể, tới khi bán heo rồi, đi làm về Mẹ bồng con mà con không cho, cứ giãy nãy đòi được bò tiếp. Hì, con giận Mẹ đấy. Thế là, có những lúc, con không thích bàn tay Mẹ tí nào Mẹ nhỉ .Mẹ kể, sau đó, Mẹ tiếp tục thả cho con bò, nghĩ lại, con thấy không hiểu sao hồi đó mình như thế nhỉ, nhưng cũng vì vậy mà con đã trở thành 1 đứa rất khoẻ mạnh chăng.
Lớn lên 1 tí nữa, con biết bàn tay Mẹ dùng vào những việc khác. Tắm cho con, mỗi lần thế, con lại hét oai oái vì sao mà Mẹ mạnh tay thế, con tự tắm cũng sạch mà. Mẹ luôn miệng nói con ở bẩn, kì cọ không sạch, rồi lại kéo con vào phòng tắm. Những lúc đó, con lại ghét bàn tay Mẹ biết bao, con ngốc quá phải không Mẹ nhỉ. Bây giờ, khi con đã tự tắm giặt từ lâu, thì việc để Mẹ tắm cho thật là 1 điều không hay tí nào, nhưng con vẫn cứ ước, 1 ngày nào đó được hét oai oái trong phòng tắm như hồi xưa Mẹ ạ.
Lớn lên 1 chút nữa, con lại nhận ra bàn tay Mẹ dùng vào 1 việc khác mà con ghét hơn nữa. Dạy con, khi con sai, Mẹ chỉ tay doạ nạt, con ương bướng thì Mẹ đánh. Con ghét bàn tay Mẹ lắm Mẹ ơi. Nhưng mà con đã hiểu, nếu như ngày đó Mẹ không làm thế thì bây giờ làm sao nên người, con đã biết cố gắng để không bị Mẹ đánh nữa, con đã biết khi làm Mẹ vui thì con vui hơn nhiều lần so với khi con nghịch ngợm. Hay thật đấy, chỉ là điều đơn giản đến khó tin, sao mà bao lâu con mới hiểu được.
Khi con vào lớp một, cũng là bàn tay Mẹ dạy con cầm bút, bọc sách vở. Con vốn thuận tay trái, nên con cầm bút tay trái viết đẹp hơn mà, sao Mẹ cứ bắt con cầm bút tay phải thế nhỉ. Nét bút đầu tiên con viết, Mẹ uốn nắn từng tí từng tí, vẽ ra trên trang vở chữ O tròn méo. Đến bây giờ con mới hiểu, bàn tay Mẹ đã giúp con viết nên những giấc mơ đầu đời, con nung nấu ước mơ đó 12 năm nay và mấy tháng nữa thôi, con sẽ bước một bước quan trọng để hoàn thành ước mơ đó. Có lẽ, nó cũng giống như khi Mẹ thả đôi bàn tay để cho con tự tập viết một mình, sẽ khó khăn lắm nhưng con sẽ cố gắng viết thật đẹp, Mẹ ơi.
Khi con đã lớn, đã có sức khoẻ, Mẹ dẫn con qua Lâm trường của Mẹ và dạy con cầm cuốc cầm xẻng, dạy con biết đóng bầu, sàng đất. Những công việc thường nhật của Mẹ và quen thuộc đối với những đứa con nhà lâm nghiệp. Những ngày đầu như thế, Mẹ cầm tay con dạy bảo từng tí một. Nhưng cái cuốc cái xẻng như quá lớn đối với đứa bé 10 tuổi, những bàn tay còn lóng ngóng, nhỏ nhắn của con không thể đóng bầu, sàng đất thành thạo. Con nhăn nhó, xuýt xoa vì những vết phỏng tay, con trách Mẹ sao lại để con làm mấy việc này. Mẹ lại cầm tay con, lại mắng con nhà lính mà tính nhà quan. Chỉ một chút thôi là Mẹ lại thả cho con đi chơi bắt dế, hái sim lông nhông khắp rừng thông của Đông Hà. Ngày lại ngày, đôi tay con ngày càng thành thạo, con lại làm cho Mẹ vui rồi đấy, dù đôi khi Mẹ cũng phải chỉ bảo. Mỗi khi Mẹ có việc gấp, rảnh rỗi, con lại qua giúp Mẹ, nhưng tính con thì tuỳ hứng, khi thì chăm chỉ, khi thì biếng lắm Mẹ nhỉ. Năm xe đất đã là gì so với sức một thằng con trai 15 tuổi, thế mà sao con làm mấy cũng không xong. Mọi thứ rồi cũng thay đổi, khi con 16 rồi 17 tuổi, con đã biết cuốc thêm đất để làm thật nhiều cho Mẹ, cứ làm hừng hực cho đến khi mồ hôi ướt áo. Mẹ lại đem cả ấm nước ra cho con, nhẩm tính, Mẹ khen con sáng nay làm được gần 50 ngàn, Mẹ bảo đủ đất cho Mẹ làm việc suốt 2 ngày. Mẹ biết không, lúc đó con vui lắm và con lại tự hỏi, sao hồi trước con không làm được như thế nhỉ.
Con còn nhớ, hồi con học 11, bị đau mắt, bác sĩ bảo là không được cho nước vào mắt. Thế là cứ một tuần 2 lần, Mẹ lại gội đầu cho con. Con cứ than Mẹ làm gì mà lâu thế, con mỏi cổ hoài, con chỉ gội đầu 1 tí là xong thôi mà, sao Mẹ không cho nhỉ, mắt con đâu đến mức đui mù. Nhớ lại, hồi đó, tay Mẹ nhẹ nhàng lắm Mẹ ạ, Mẹ vừa làm vừa hỏi, có đau không, nước có vào mắt không. Mẹ ơi những gì Mẹ làm cho con không thể nói là đau đớn mà là hạnh phúc lớn nhất mà con có bây giờ, con lại ước có một ngày lại đau mắt, lại nằm trên giường ngả đầu xuống đất để cho Mẹ gội đầu. Con mà nói ra, chắc Mẹ gõ đầumắng con nhiều lắm Mẹ nhỉ, Mẹ suốt ngày làm việc, thế mà cứ nhờ Mẹ làm mấy việc không đâu, con ngốc quá.
Bao nhiêu năm nay, ngày ngày, Mẹ nấu cho con ăn, Mẹ giặt giũ, là áo quần để con mặc. Mẹ cố gắng làm đủ mọi việc để nuôi con khôn lớn. Mẹ cho con đủ mọi thứ để con có thể sống đầy đủ và học hành thoải mái nhưng lại không bao giờ cho con những thứ con khiến con ăn chơi tháng ngày. Mẹ dạy con biết sống tiết kiệm nhưng thoải mái đúng lúc, dạy con kĩ năng sống, chọn bạn mà chơi. Những thứ đó đâu có trường nào dạy, Mẹ cũng đâu có phấn trắng với bảng đen, nhưng Mẹ của con có cả một tâm hồn và đôi bàn tay.
Từ nhỏ đến giờ, bao nhiều lần Mẹ nhờ con khêu gai giúp Mẹ rồi nhỉ, Mẹ của con khi nào đi rừng về cũng bị gai đâm vào tay hết mà. Thế mà, sao đến tận bây giờ, tận bây giờ, con mới nhận ra được rằng đó là đôi bàn tay của Mẹ, Mẹ ơi

nguồn: blog nhattuan.iamfo http://vn.myblog.yahoo.com/fo-qt/article?mid=122&prev=150&next=104
 
  • Like
Reactions: bt21
N

nhattuan_fo

dở tệ wa ,viết ji` mà chả coa chut tình cảm ji` hết

về bài này sở hay hay thì tôi không phải là nhà văn lại là học chuyên ban A nên có thể chưa được hay lắm, cảm ơn ý kiến đầu tiên của bạn

còn về vấn đề tình cảm thì
một là bạn không có tình cảm gì với mẹ
hai là bạn còn quá trẻ con để hiểu được tình cảm của tôi

với lại tôi cũng không thích cái cách gõ tiếng Việt của bạn, nên không muốn tranh cãi làm gì
 
Top Bottom