Anh không phải là ác quỷ thực sự chỉ là...thiên thần đội lốt ác quỷ mà thôi!

K

kieutrang97

Chap 15: Nụ hôn hồi ức

Sin lần mò đường lên sân thượng, không biết có phải là do linh cảm hay không mà cô bé chắc rằng Lâm đang ở trên đó. Cánh cửa mở ra trước mắt Sin bây giờ vẫn giống như cái lần đầu gặp Lâm. Lâm tay cầm điếu thuốc ngồi bệt trên nền gạch, cả người tựa vào lan can. Sin bước đến bên Lâm khẽ mỉm cười:
-Theo em biết thì hút thuốc lá không có lợi cho phổi đâu, và hình như với anh nó cũng liên quan đến tim nữa thì phải

Lâm ngước lên nhìn cô gái đang mỉm cười đứng bên cạnh mình

"Cô bé này..."

-Anh có nhận ra em không đấy? - Sin vẩy vẩy tay trước mặt Lâm

Lâm cảm thấy buồn cười vì cái hành động lẫn câu hỏi của nó nhưng vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng trả lời nó:
-Có
-Thế mà em cứ sợ anh quên em*cười hớn hở* - Sin
-... - Lâm
-Sao anh không xuống học mà lại lên đây ngồi? - Sin
-Ừm... - Lâm
-Ừm đâu phải câu trả lời cho câu hỏi của em - Sin
-... - Lâm
-Xin lỗi anh! - Sin
-...*ngạc nhiên* Sao phải xin lỗi? - Lâm
-Tại anh không muốn nói mà em cứ ép - Sin

Nhìn cái mặt phụng phịu nhận lỗi của Sin mà sao Lâm thấy cô nhóc này thật là dễ thương. Nhưng trái tim của cậu thì không cho phép cậu suy nghĩ như vậy. Nhanh chóng lấy lại cái mặt nạ ác quỷ thường ngày Lâm lại nhìn Sin với ánh mắt vô cùng lạnh lùng làm cô bé hơi rợn người nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Sin hơi rợn người bởi cái nhìn của Lâm nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Sin ngồi xuống cạnh Lâm dựa người ra thành lan can:
-Anh biết chọn chỗ cúp tiết đẹp thật đó!
-... - Lâm
-Anh Lâm này! - Sin
-Hửm... - Lâm
-Anh đã từng nói với em là anh cũng đã từng thích 1 người. Anh...có thể...nói đôi chút về người này cho em được không? - Sin
-Cô ấy rất...giống em - Lâm
-Giống em ư?*ngạc nhiên* - Sin
-Phải. Cô ấy lúc nào cũng trẻ con như em vậy - Lâm

Lâm vứt điếu thuốc tàn xuống đất dùng chân di lên rồi đá ra chỗ khác. Chin đứng dậy đi ra nhặt điếu thuốc vứt vào
thùng rác

*Thình thịch*

Cái hình ảnh người con gái mà Lâm yêu lại 1 lần nữa trỗi dậy. Sin ngồi xuống trước mặt Lâm:
-Anh sao vậy? Trông mặt anh ngố qúa cơ - Sin bật cười

"Sao lại có thể giống đến như thế?" - Lâm quay mặt đi để gạt bỏ hình ảnh người con gái ra khỏi đầu

Sin đứng chống 2 vào lan can trông cứ tựa như 1 thiên thần. Lâm không thể nào rời mắt khỏi Sin dù chỉ 1 giây

"Chết mất thôi! Không được nhìn! Không được nhìn"

Nhưng lần này lí trí không thể thắng trái tim. Chân cứ về phía Sin. Đứng cạnh Sin mà tâm trạng rối bời, Lâm không thể kiểm soát được cảm xúc của mình nữa. Chợt Sin quay ra nhìn Lâm:
-Anh có thể giúp em 1 việc không?
-Việc gì?*nhướn mày* - Lâm
-Anh đứng yên như thế 1 lúc nhá!*nháy mắt* - Sin
Lâm chưa hiểu ý Sin thì cô nhóc đã kiễng chân lên chụt vào má Lâm rồi quay ra cười tí tởn:
-Xin lỗi...và cũng cảm ơn anh

Sau đó thì chạy mất. Lâm nãy vẫn chưa hết ngỡ ngàng vì cái nụ hôn của cô nhóc

"Ngốc à! Sao em lại làm như vậy. Em cứ giống như cô ấy thì càng ngày anh càng hận em thôi"

Bao nhiêu kỉ niệm về cái người con gái đã làm ác quỷ đau lại ùa vê`
 
K

kieutrang97

Chap 16: Bản chất của một playboy

Sin đang hí hửng chạy về lớp thì bị chặn ngay cửa lớp bởi Sin
-Chị đi đâu mà bỏ cả tiết trước? Đi một lát của chị đấy à? Chị có bị làm sao không? - Chin sờ sờ vào đầu Sin
-Em stop lại xem nào! Bình tĩnh chị mới trả lời đượch chứ! - Sin
-Thế tiết trước chị trốn đi đâu bỏ em bơ vơ một mình trong lớp - Chin
-Chị ở trên sân thượng - Sin
-Hở? Chị lên sân thượng làm gì? - Chin
-Chị lên...chơi...với...anh....Lâ.m*đỏ mặt* - Sin
-A! Chị đi chơi mảnh không rủ em, em không biết đâu bắt đền chị đấy - Chin bắt đầu quay ra ăn vạ Sin
-Thôi! Nín đi! Chị thương! Chị thương mà! - Sin lấy tay vỗ vỗ lưng Sin như kiểu dỗ trẻ con
-Oẹ! Cho em xin! Kinh quá cơ! - Sin
-Hì

Hai chị em nó lại khoác vai nhau tung tăng đi vào lớp. Chin vẫn không tha cho Sin bắt Sin phải kể hết mọi chuyện ra. Sin ngượng ngùng nhưng cũng kể hết chuyện tiếng sét ái tình và tình cảm dành cho Lâm. Hai tiết học cuối nhanh chóng trôi qua. Sin và Chin đang soạn sách vở để đi về thì thấy Hoàng đang bị bao vây bởi lũ hám zai đẹp

-Laị phải ra tay cứu mĩ nam rồi*thở dài* - Sin và Chin

Chưa kịp làm gì thì Hoàng đã phá tan được cái vòng vây đó. Vẫn là cái bộ mặt lạnh lùng ra hiệu cho bọn nó đi về. Nhiều lúc chị em nó tự hỏi Hoàng có phải người đa nhân cách không nữa. Đám con gái đằng sau thì không dám bu lấy Hoàng nữa nhưng vẫn hét toáng lên gọi Hoàng. Chợt nhớ ra là không thấy có Min

-Anh Min đâu rồi hả anh? - Sin
-Anh không biết vừa tan học bảo có việc bận rồi phắn đi luôn - Hoàng
Sin và Chin nhìn nhau không chớp mắt "Đừng là như vậy chứ..."
Lúc này Min nhà ta đang ở trong nhà xe. Cả cái nhà xe rộng thênh thang mà chỉ có khoảng chục cái xe cái xe mà hầu như là xe máy, lưa thưa có vài cái xe đạp ( toàn đi 4 bánh bảo sao không vắng )
-Để anh dắt xe cho!*hớn hở* - Min giằng lấy cái xe đạp của một nhỏ nào đấy
-Cảm ơn! Em không cần!*hững hờ* Nhung

Nhân vật mới giới thiệu nào:
Vũ Hồng Nhung: 6 tuổi. Rất xinh có thể nói đến độ "nghiêng thành đổ bể". Là con nhà bình thường nhờ học giỏi nên mới được vào trường này

-Hay để anh chở em về nhé! - Min
-Đã bảo không cần là không cần sao anh cứ bám theo tôi thế!*tức giận* - Nhung
-Cục cưng của anh tức giận nhìn dễ thương chưa kìa!*cười gian* - vừa nói Min đưa tay sờ vào má Nhung

Lần này thì thực sự Nhung không thể để yên nữa. Dùng hết sức của mình Nhung đẩy Min ra rồi dắt xe bỏ đi thật nhanh. Min do không để ý nên bị ngã xuống đất
"Thử thách đây! Rồi em cũng phải gục đổ xuống chân anh thôi!" - Min khẽ nhếch môi cười, một nụ cười gian thấy rõ cũng chẳng buồn mà đuổi theo Nhung. Min đứng dậy phủi quần áo rồi quay lưng bước về(chịu ông này ngã mà vẫn cười được =.=")


Min không gọi tài xế chở về mà lại lững thững đi bộ về nhà. Bao nhiêu ánh mắt của bọn con gái đổ dồn về phía Min. Nếu như là mọi khi thì Min đã quay lại nháy mắt hoặc cười, nhưng bây giờ cậu lại đang nghĩ vu vơ và chẳng thèm xỉa xói đến người khác

Min đã thiếu tình yêu thương cha mẹ từ nhỏ nên lúc nào cũng cảm thấy cô đơn. Việc Min yêu rất nhiều người và được gọi là đào hoa chỉ là vì cậu muôn tìm cái tình cảm gọi là yêu thương. Cứ mỗi lần chia tay một người con gái Min lại nhanh chóng tìm một người khác để lấp đầy cái nỗi cô đơn đó. Và lại một lần nữa nỗi cô đơn lại lấn áp cậu. Min rút điện thoại ra gọi cho Thư

Lí do Min có số Thư thì quay trở lại lúc Min và Hoàng từ cangteen lên lớp. Min thấy trong ngăn bàn có một mảnh giấy nhỏ được gấp cẩm thận bên ngoài có ghi :”T.♥”. Mở ra thì thấy có một số điện thoại và dòng chữ :” Call me :x~”

Trở lại với hiện tại...

-Thư à! Min đây! – Min
-Min gọi Thư có việc gì thế? – giọng của Thư không giấu nổi sự vui mừng-Tối nay thư có rảnh không? – Min
Ừm...Thư rảnh. Có chuyện gì không Min? – Thư
-Min muốn rủ Thư tối nay đi bar cùng Min thôi! – Min
-Chỉ hai bọn mình thôi à? – Thư thích thú
Chỉ hai bọn mình thôi – Min lập lại câu nói của Thư
-Vậy 8h nhá! Min qua đón Thư. Nhà Thư ở xyz... – Thư
-Ừm – Min vô cảm nói nốt từ đó ròi tắt máy mà không biết ở bên kia Thư đang hò hét lên vì sung sướng

8h tối. Trước cổng nhà Thư

Min lôi điện thoại ra nhắn tin cho Thư:
“Min đang ở trước cửa nhà Thư”

Thư chạy ngay ra ngoài thì đập vào mắt là hình ảnh vô cùng mê hồn. Min đang tựa người vào chiếc BMW. Khuôn mặt tựa như thiên thần vẫn nổi bật dù trong màn đêm
-Trông cậu đẹp lắm! – Min cầm lấy bàn tay Thư
Thư thoáng đỏ mặt vì hành động đó của Min. Nhưng đúng là hôm nay Thư đẹp thật. Mặc bộ váy không dây màu tím ngắn đến ngang đùi để lộ ra bộ ngực trắng nõn và đôi chân quyến rũ. Min mở cửa xe cho Thư vào rồi cũng nhanh chóng lên xe nhấn ga đi tới bar

Chọn một chiếc bàn trong góc khuất
-Cho một cocktail loại đặc biệt. Cậu uống gì? – Min
-Cho một li nước cam – Thư
Người phục vụ vừa quay đi Min nhìn Thư đắm đuối
-Thư à! Tớ thích cậu đó!
Rồi từ từ đưa bàn tay nâng cằm Thư lên, tay còn lại thì luồn ra sau lưng ôm chặt lấy nhỏ. Min đặt vào môi Thư một nụ hôn thật dài rồi di chuyên xuống cổ, rồi xuống ngực. Thư khẽ giật mình khi thây hành động đó của Min nhưng cũng không nói gi cứ để yên cho Min hôn khắp người

Tiếng một thằng con trai vang lên làm náo loạn bar:
-Bọn Evil bang rẻ rách các người nghĩ mình là ai mà dám động đến bọn tao chứ
 
K

kieutrang97

Chap 17: Sự trở lại của bang chủ Evil bang

"E...vil... Evil bang"

Cái từ đó lắp đi lặp lại trong đầu Min một cách vô thức. Min đẩy Thư ra một cách vô tình, rồi cứ thế chạy đến chỗ cái tên vừa nói về Evil bang. Tại đó đang diễn ra một cuộc ẩu đả...

Khoảng 40 tên đứng thành hai bên. Sau một hồi dò la Min cũng biết được là một bên là người của Evil bang, còn bên kia là người của C.R bang. Toàn bộ bảo vệ của bar đã bị người của hai bang làm vô hiệu hóa. Min nhận ra cái người đứng đầu Evil bang chính là người mà Min đã giao lại quyền quản lí Evil bamg vào 3 năm trước.

Lúc này cả hai bên đã xông ra đánh nhau. Bên Evil bang có vẻ như đang chiếm thế hơn

-Bang chủ! Cẩn thận!

Một tên của C.R bang từ đằng sau cầm con dao định đâm bang chủ Evil bang. Và dường như không thể tránh kịp đường dao đó...

*Rắc*

Min cầm tay tên đó bẻ ngược lại. Hắn chỉ còn kịp la lên một tiếng rồi ngất. Sự có mặt của Min trở thành trung tâm của mọi ánh mắt của cả hai bang và mọi người đứng xung quay

-Thằng nhóc vắt mũi chưa sạch kia! Mày nghĩ mày là ai mà dám xen vào chuyện của C.R bang bọn tao! - bang chủ C.R bang
-Hơn mày đấy! *********!*cười đểu* - Min
-Mày dám chữi tao? Sao còn đứng đó xông lên đánh nó đi! - bang chủ C.R bang

Bây giờ thì Min đang bị bao vây bởi khoảng 30 tên. Từ cuộc ầu đả giữa hai bang mà bây giờ Min lại trở thành con mồi cho C.R bang. Evil bang cũng không đứng yên để cho bọn C.R thích làm gì thì làm. Evil bang cũng nhảy vào giúp sức cho Min

15' sau...

Cuộc hỗn chiến đã được giải quyết xong xuôi và kết quả là người của C.R bang nằm la liệt dưới sàn bar

-Cảm ơn! Vì lúc đó đã giúp tôi thoát khỏi đường dao đó! - bang chủ Evil bang
-Tôi cái gì mà tôi! Cái thằng nhóc này - Min cốc vào đầu bang chủ Evil bang

Cả bang sững sờ trước hành động đó của Min

"Người này là ai mà dám làm thế với bang chủ?"

Có vài tên đã định xông lên nhưng bị chặn lại bởi...phó bang chủ

-Nếu vẫn còn muốn ở trong Evil bang này thì đừng động vào anh ấy*mỉm cười* - đôi mắt tinh ranh của phó bang chủ Evil bang như đã nhận ra Min là ai
-Anh là...Min đúng không? - bang chủ Evil bang
-Không anh thì là ai nữa - Min lại tặng thêm một cái cốc đầu nữa
-Em còn tưởng anh bỏ rơi anh em không về nữa! - Khánh(bang chủ Evil bang) giả bộ lau nước mắt

Nãy giờ người của Evil bang cứ đứng ngẩn tò te không hiểu chuyện gì đang diễn ra

-Anh thấy em giỏi chưa? Thời gian anh đi em chiêu mộ được thêm bao nhiêu nhân tài*vênh mặt* - Khánh
-Dám nói năng như thế với cựu bang chủ à? - Min lại cốc thêm phát nữa vào đầu Khánh
-Sao anh cứ cốc em thế? Đau chết đi được - Khánh
-Cho chừa đi - Min

Bây giờ Khánh mới nhớ ra chưa giới thiệu Min cho mọi người, vì hôm nay hầu như toàn người mới nên không biết Min

-Đây là anh Min cựu bang chủ của Evil bang - Khánh
-Chỉ thế thôi à? - Min
-Và...sẽ tiếp tục là bang chủ của Evil bang thay anh - Khánh lườm Min suýt rách mắt

Min nãy giờ nghe Khánh nói mà cứ xem hài cười sằng sặc
-Anh không thể giữ chút thể diện cho em được à? Mà lại vô tình đá em đi thế? - Min
-Không - Min trả lời cụt lủn

Từ trong đám người, phó bang chủ bước ra

-Chào mừng bang chủ trở lại - Nam(phó bang chủ)
-3 năm anh mới trở lại mà phó bang chủ chỉ chào mừng anh như thế thôi sao*nháy mắt* - Min
-Anh vẫn như ngày nào. Vậy em sẽ gọi cả bang đến rồi đêm nay không say không về - Nam

Đêm nay sẽ là một đêm dài đây...
 
K

kieutrang97

Chap 18: Sao lắm người thích vào cái Demo bang này vậy?

Vẫn như mọi ngày chị em nó lại cùng Hoàng đi học. Không thấy Min đâu Sin và Chin cũng biết tối qua có chuyện gì. Vừa ngồi xuống ghế, Duy đã nhảy tới ngồi lên bàn

-Hai người biết tin gì chưa? - giọng Duy không giấu nổi vui mừng
-Tin gì? *uể oải* - Sin và Chin
-Cuối tuần này tổ chức vòng 1 thi vào Demo bang đó! - Duy
-Hả? Cái gì? Cuối tuần ư? *hét lên* - Sin vá Chin

Duy phải lấy hai tay bịt tai lại nếu không thì thủng màng
nhĩ sớm

-Sao cứ phải hét lên như thế? Nói bình thường bộ không được à? - Duy

Sin và Chin phớt lờ câu nói đó của Duy

-Đăng kí thi ở đâu? - Sin
-Nha tập đa năng - Duy
-Bao giờ? - Chin
-Ra chơi sau tiết 2 từ hôm nay đến cuối tuần - Duy

Sin không nói gì nữa lấy điện thoại ra chơi. Duy dúi cái gì đó thật nhanh vào tay Chin rồi nháy mắt trở về chỗ. Chin vẫn còn đang ngơ ngác nhìn vào cái vật trong tay. Sau đó cô nhóc mỉm cười rồi cất đi

Sin nãy giờ chơi điện thoại nhưng cũng đã nhìn thấy hết mọi chuyện. Sin khẽ nhếch mép cười, cho cái tình cảm đáng yêu của nhóc em

2 tiết học nhanh chóng trôi qua...

Tùng tùng tùng...

-Xuống đăng kí không em? - Sin
-Em mà không vào được Demo bang thì em không phải Nguyễn Hồng Dương *cười toe toét* - Chin

Tên Duy cũng không biết từ đâu chạy tới đòi theo chị em nó xuống chơi. Sin và Chin há hốc mồm vì...số người đăng kí tham gia thi. Cái nhà đa năng rộng hơn 500m2 vậy mà chật ních người

-Đông như thế thì chen vào đăng kí kiểu gì *ỉu xìu* - Chin
-Tớ sẽ dẫn cậu vào! - Duy cầm tay Chin rồi kéo vao trong cái đám người kia

Bây giờ thì còn mỗi mình Sin đứng ngoài này. Đang không biết làm cách nào để vào thì thấy Min đi qua mặt đang rất phởn

-Anh Min ơi! - Sin
-Sao em lại ở đây thế? Chin đâu? - Min

Sin chỉ tay vào trong căn nhà đa năng

-Thằng hotboy lớp em lôi Chin vào trong đấy đang kí tham gia thi vào Demo bang bỏ rơi em ngoài này rồi - Sin

Nghe Sin kể như vậy mặt Min đã đỏ phừng phừng, máu nóng dồn lên não, gằn từng chữ 1 nói để kiềm chế cơn giận

-Thằng nào? Thằng nào dám làm thế để anh dần cho nó một trận - Min
-Thằng đó có khả năng làm em rể tương lai của anh đó! Hahaha... - Sin
-W.T.F? - Min
-Bây giờ thì anh giúp em vào trong kia đăng kí đi - Sin

Nhìn cái nhà lúc nhúc người thế kia Min đã thấy nản. Nhưng vì sự nghiệp của em gái Min quyết định xông pha vào đó. Sau một hồi chen chúc, len lỏi cuối cùng thì hai anh em đã đến được bàn đăng kí ( nhờ sử dụng mĩ nhân và mĩ nam kế nên mới vào nhanh như vậy )

Sin hơi ngạc nhiên khi thấy một người làm ban giám khảo cho cuộc thi lần này...
 
I

i_love_u_forever

Huhu bạn ơi!!!!!!!!!

Post truyện nhanh đi

Mình mê truyện này rồi mà chảng thấy ai post hết
 
Top Bottom