Anh em cùng zô đọc

N

nhockhd22

12.Vui và Buồn

Dạo này nó và Đầu Tôm không còn cãi nhau thường xuyên( không có nghĩa là không có cãi ^^), và tự nhiên hắn ta xưng hô lịch sự hơn với nó( không có nghĩa là quên gọi nó Heo), nó cũng thay đổi đi suy nghĩ của nó về Đầu Tôm rất nhiều, 1 người nóng tính, có tài lãnh đạo ( cả 1 đám lu la lớp nó đó), nhưng thật tâm rất quan tâm bạn bè, và biết suy nghĩ.
Tuy nhiên, nó không muốn tiếp xúc với Đầu Tôm nhiều vì đã hứa với Nhi, mỗi lần thấy Tôm và Nhi là nó có cái gì đó khó chịu, tránh né.
Nhưng đám cưới của cậu và cô Ngọc đã kéo nó gần hắn hơn.
- thầy xin mời cả lớp đến dự tiệc đám cưới của thầy- thầy Hòa hân hoan
- chúc mừng thầy
- thầy ơn, phải hậu tạ ông tơ bà nguyệt tụi em nhiều nhiều vào nhá
- học sinh nghèo, không có phong bì đỏ được không thầy ( nghèo gì mà nghèo, toàn là ở “ lô cốt” đi “ xe tăng” không à)
- không sao, các em đến là thầy vui rồi
- dạ, lớp sẽ có mặt đông đủ- Hiếu nói dứt khoát trong tiếng vỗ tay của cả lớp.
***
- 2! How do you do! I miss you so much, chụt- Toàn vừa thấy chị đã chạy nhanh như bay vào lớp, ôm hôn thắm thiết trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và mấy chục cái mồm há hốc. Nó ôm thằng em trai vào lòng, cười tươi như hoa( 2 chị em lâu ngày không gặp nên thể hện hơi quá, bà con thông cảm)
- Why do you come here?
- Oh baby, you must know that… I come here to meet you.
- And…?
- Toàn đưa tay ra hiệu bí mật( về ăn đám cưới thì nói đại cho rồi)- see you soon, bye
- Bye
Chia tay thằng em, Minh lập tức bị bao vây bởi đám bạn
- ai vậy mày?
- Bạn trai hả?
- Đẹp trai quá đi
- “Dzịt kều” hả?
Minh không nói gì, cười cười rồi đi về chỗ, bắt gặp cái mặt hầm hầm của Chí Hiếu, ném cho nó cái nhìn lạnh lùng, Hiếu bỏ đi ra ngoài. Nó nhìn theo Hiếu, không hiểu tại sao hắn ta lại tỏ thái độ như thế( híc, người ta bức xúc khi thấy Heo ôm người khác mà con kiss lên má nữa đó). Nhi nhìn nó với Hiếu, mỉm cười.
Sáng sớm, mới ra tới cổng Hiếu đã thấy nó với thằng con trai kia ôm hôn vẫy chào
- người gì đâu mà tự nhiên như chốn không người- Hiếu
- ô hay, chuyện nhà người ta- nó kênh lại
Cả buổi học nó và Hiếu im lặng, không khí trong lớp trầm xuống, mấy đứa nói nhau không nên đụng vào quả bom nóng là Chí Hiếu. Giờ ra chơi vẫn không khá hơn, ra về thấy Toàn vẫy tay, nó chạy sang đường, 2 chị em đi taxi về
- đi thôi Hiếu- Nhi giục
Hiếu không nói gì, đi theo Nhi mà vẫn quay đầu lại nhìn theo bóng chiếc taxi.
Mấy ngày sau vẫn vậy, hễ về là Hiếu lại thấy nó đi với người con trai trên chiếc taxi.
Tối, từ cửa sổ phòng Hiếu phóng tầm mắt sang nhà nó, đèn phòng Minh sáng, cái thằng con trai đó là ai, sao nó lại thân mật với Minh như thế. Hàng đống câu hỏi cứ xoay trong đầu Hiếu. Không được, phải kêu thằng Huy bê đê tìm hiểu.
****
Ngày đám cưới của cậu, nhà Minh đã có mặt đông đủ, ông nội, ba mẹ đều về dự. Minh khoác tay Toàn đi vào lễ đường trước ánh mắt ngạc nhiên của cả lớp, theo sau là cô Ngọc, à không mợ Ngọc và cậu Hòa.
Trong thánh đường, chứng kiến cảnh cậu mợ thề trao nhau yêu thương, lòng nó chợt nhớ về hình ảnh của nó lúc 10 tuổi.
“ - bé Minh ngoan nha, lớn lên anh Nhật sẽ lấy bé Minh làm vợ
- thiệt không anh?
- Thiệt
- Vậy khi đó cũng tại thánh đường này, anh sẽ nói giống như cô Janet và chú Brown chứ
- ừ, khi nào em lớn”
Tiệc cưới
- nè, bà nói cho tui biết cái thằng kia có quan hệ thế nào với bà đi- Huy bê đê kéo tay nó
- hey, come here, introduce yourself- Minh gọi Toàn
- hi!- Toàn vẫy tay chào mọi người, quay sang chị- E or V?
- V
- Ok,Chào các anh chị, em tên là Nguyễn Hoài Thanh Toàn, sinh viên năm nhất trường Bolton, ngành kiến trúc.
- Nguyễn Hoài Thanh Toàn, Nguyễn Hoài Bình Minh?!- Phát lẩm nhẩm
- 2 chị em- Quỳ hỏi nó
- Dạ, em là em trai chị Minh, hiện tại đang sống và học tập tại Anh.
- Vậy mày thì sao?-Trinh Đen nhìn nó dò xét
- Tao ở chung nhà với nó- Minh thản nhiên
- Mày sống ở Anh???- cả đám hét lên, biết cái sự to mồm giữa đám cưới nên tụi nó dịu xuống
- ừ
- hèn chi nó cứ y như ở trên rừng mới xuống biển
- vậy toàn bộ thông tin trong hồ sơ học sinh là sai à- Huy thắc mắc
- không, chỉ 1 phần thôi- nó tiếp tục ăn
Huy bê đê nhìn Chí Hiếu ánh mắt biết tội, Hiếu lườm lườm.
- bà này giấu giếm anh em, phạt!-Diễm My đè cổ nó
- đúng đúng, phải phạt
- phạt gì mày Hiếu?
- tao không biết- Hiếu nhìn nó cười tươi( ui hiểu lầm đã bị xóa bỏ, phải cười là đúng rồi)
************
- Hiếu, sao Hiếu vẫn cứ im lặng với Nhi vậy?
- Nhi đã là quá khứ, Hiếu không muốn nhắc lại
- Chả lẽ, Hiếu… thương Minh thật sao?
- Đúng, Hiếu thích Minh đó
Hiếu và Nhi trò truyện nơi góc khuất của đám cưới, đâu hay rằng Toàn đã nghe thấy hết tất cả. Toàn nhìn chị gái, trong lòng có cái gì đó ngập ngừng, muốn nói lại đành thôi.
- nếu như Hiếu nói vậy, Hiếu đi theo Nhi- Nhi nhắm tay kéo Hiếu đi theo ra trước mặt Minh- Hiếu nhìn thẳng Minh nói đi, nói những gì Hiếu đã nói với Nhi thì Nhi sẽ không bao giờ làm phiền Hiếu nữa
Bất ngờ trước thái độ của Nhi, và cũng trước bao nhiêu đứa bạn, Hiếu thu mình lấy hết can đảm
- Hiếu thích Minh
Nghe xong câu đó, Nhi vụt chạy, Minh toan chạy theo thì bị Hiếu nắm tay lại
- đừng đi….
Nhi: mình đã chọn con đường học tập và gác việc tình cảm sang 1 bên, nhưng khi đặt chân đến nước Mỹ thì mình mới chợt nhận ra rằng trái tim mình mãi luôn hướng về người ấy, dẫu khi trở về biết sẽ mất người ấy mãi mãi, nhưng mình muốn nổ lức bằng chính bản thân giành lại, nhờ Minh không nói chuyện với Hiếu 1 thời gian những tưởng rằng Hiếu sẽ trở về bên mình, nhưng hình như đó lại là điều giúp mình nhận ra rằng: tình cảm là thứ không thể níu giữ khi nó không còn thuộc về mình.
*****
Những ngày sau đó nó và Hiếu im lặng, Nhi thì đã trở lại Mỹ và tiếp tục học. Trước khi đi Nhi để lại cho Hiếu 1 lá thư
“ Hiếu, cho Nhi xin lỗi. Ngày trước Nhi ra đi vì Nhi nghĩ việc học quan trọng nhất, nhưng khi đi rồi Nhi mới biết mình đã sai. Chúc Hiếu và Minh luôn vui vẻ. Tạm biệt”- đọc thư Nhi, Hiếu mỉm cười.
****
- con không được để chị 2 biết- giọng mẹ Minh
- ba cho chị về cũng vì muốn tốt cho chị
- nhưng con sợ nếu chị biết anh Nhật đã thành cha xứ, chị ấy không chịu nỗi đâu ba à- Toàn thở dài
- em vừa nói gì, anh Nhật làm sao- Minh đi nhanh xuống lầu
- chị 2 chưa ngủ sao?
- con- ba mẹ Minh đồng thanh
- nói mau, anh Nhật làm sao?- Minh mất bình tĩnh- đưa chị ví của em, nhanh lên
- dạ- Toàn lật đật rút ví đưa chị
- chị mượn thẻ tín dụng, con sang Anh- Minh vừa khóc vừa lao ra đường- sao anh không chờ em, anh đã hứa mà, Nhật ơi- taxi, sân bay Cam Ranh.
-----Hết phần 1----
 
N

nhockhd22

13. Quá Khứ và Hiện Tại

Anh Quốc

Minh đứng trong thánh đường, nước mắt lăn dài nhìn theo dáng anh, người Minh yêu. Vẫn ánh mắt ấy, nụ cười ấy, giọng nói ấm áp, nhưng khoảng cách giữa anh với nó quá xa vời.

Quá khứ

Anh Nhật là con của bạn ba nó, anh hơn nó 5 tuổi, nó- anh- Toàn luôn là bộ 3 quậy phá, đi đâu cũng có nhau.
Với nó, anh luôn là chỗ dựa vững chắc trong tâm hồn, là người hiểu nó nhất, anh luôn nhẹ nhàng quan tâm và thương yêu nó.
- thằng Toàn chơi ăn gian, tới lượt chị chứ, anh Nhật, chị mới tới em dít hình- Nó lừ mắt nhìn Toàn
- em không chịu, lâu lắm- Toàn cương lại
- Toàn ngoan nào, em phải chờ tới lượt mình như thế mới vui- Nhật nhẹ nhàng
- Dạ- Toàn
Nó là 1 đứa lí lắc, ngồi không yên. Cũng tại vì ba mẹ cứ tưởng nó con trai nên thế, suốt ngày nó và thằng Toàn cãi nhau chí chóe, Nhật luôn là người giải hòa
- đồ tham ăn, phải biết để dành chứ- nó giật cây kem từ tay Toàn
- huhu, em méc mẹ, 2 không cho em ăn kem
- mày méc đi, ai kêu mày tham ăn, không để dành( kem mà để dành hả trời, đúng là con nít)
- Minh sai rồi, cho Toàn ăn hết đi, cái gì để dành chứ kem mà để dành nó chảy nước hết- Nhật giải thích
- Hehe, thấy chưa- Toàn chu mỏ
- Xì, ăn đi, nói nhiều- nó cũng chu mỏ
****
- hôm nay Minh và anh Nhật sẽ rải hoa cho đám cưới cô Janet và chú Brown nhé- mẹ vừa mặc váy cho nó vừa nói
- dạ, khi nào con được mặc áo đầm như cô Janet hả mẹ- nó lắc lắc
- khi nào con gái của mẹ yêu thương ai đó và muốn kết hôn thì con sẽ được mặc váy cưới- mẹ xoa đầu nó
- dạ.

Đám cưới.
Cô Janet là người trông nom nó và Toàn, làm việc nhà, chú Brown là người đưa sữa cho gia đình.
Nhạc đám cưới vang lên, nó và Nhật cùng đi vào, vừa đi vừa tung cánh hoa hồng, chốc chốc nó và Nhật lại nhìn nhau cười.
Khi cô Janet và chú Brown trao nhau lời thề thiêng liêng trước sự chứng kiến của mọi người, nó xiết tay Nhật, nhìn Nhật cười, Nhật nhìn nó nói:
- bé Minh ngoan nha, lớn lên anh Nhật sẽ lấy bé Minh làm vợ
- thiệt không anh?
- Thiệt
- Vậy khi đó cũng tại thánh đường này, anh sẽ nói giống như cô Janet và chú Brown chứ
- ừ, khi nào em lớn
Thời gian trôi đi, 5 năm sau, nó đã thành thiếu nữ.
- anh Nhật- nó hét thật to khi thấy Nhật trước cổng trường, chạy lại cười nói vui vẻ- anh tới chở em về à!
- ừ, mà nè, em lớn rồi sao cứ như con nít vậy, đi đứng nhẹ nhàng, từ tốn thôi- anh xoa đầu nó
- hì hì, anh nói cứ y như mẹ em, thời buổi này mà cứ bắt em phải như bà già 80- nó chun mũi
- em mà cứ quần hộp, áo thun đội mũ sụp, ba lô thế này thì ai mà dám theo.
- em đâu cần ai theo, có anh làm vệ sỹ cho em là được rồi.
- kiêm luôn tài xế- Nhật nháy mắt
- đúng đúng- nó lí lắc.
****
Nó bước vào lớp, mặt vui hớn hở, thấy nhỏ bạn đang ngồi rầu, mặt thảm thảm, nó hỏi
- hey, what’s up?
- Break up- Nancy thở dài
- Why?
- ….
- Hey, come on, keep your smile and forget it.
- Min( Minh), come here!- Sara ló đầu vào cửa lớp vẫy nó.
Nó leo lên bàn, chạy nhanh ra cửa
- help me!- cô bạn nhìn nó với ánh mắt van nài
- about what?
- @#$%^&*
- Ok.
Nó nhận bức thư rồi chạy tới lớp của Tom
- hey, it’s your.
- …Love letter?! Haha- Tom cười lớn( chảnh đây)- you ‘re not my style, too fat, short, idiot!
Nó không nói gì, nắm tay hình quả đấm, thoi thẳng vào trong bụng của Tom.
- think twice before you open your mouth.
Quá bất ngờ trước hành động của nó Tom đứng bật giậy, nắm cổ áo nó, nhấc bổng nó lên( cao hơn nó cả 2 cái đầu đấy).
- what the hell are you?!
Nó tính đánh nhau với tên này, cũng may là giảng viên vào lớp nên không có chuyện gì xảy ra.
Về tới nhà gặp Nhật nó đã xả 1 trận
- em chưa thấy thằng con trai nào tồi như thằng Tom đó, nói năng như mấy thằng gangster.
- Bình tĩnh đi nào
- Tưởng cao hơn em là ngon à, còn dám nói em mập, lùn ngu nữa chứ. Nó dám so với em không, học không bằng người ta, chỉ có cái mã đẹp trai mà ngon à, thứ như nó cho cũng không thèm, tự nhiên Sara thương cái thằng khùng đó- nó tức xì khói
Nhật không nói gì chỉ nhìn nó cười.
- thằng đó mà được 1 góc của anh thội em cũng mừng- nó dựa vào vai Nhật
Anh vuốt tóc nó.
- đừng trẻ con thế.
- Trẻ con gì nữa, em năm nay đã 15 rồi nhá, 3 năm nữa anh phải thực hiện lời hứa với em trong thánh đường đấy
- Anh…
- Anh tính nuốt lời- nó ngồi bật dậy, nhìn Nhật
- À,… không, anh …chỉ là… ừ thôi chờ em 18 tuổi đã nhá.
- 18 tuổi anh sẽ phải lấy em, hehe
Cũng vì lời nói ấy của anh mà nó đã chăm chỉ học như điên, cần mẫn, trong 2 năm nó hoàn thành các môn, bước vào năm cuối của đại học thì nó phải bỏ dở để về Việt Nam, trước khi đi nó đã nói anh chờ nó 1 năm, vậy mà.

“Lời anh nói ngày nào vẫn vang bên tai, như ngày hôm qua thôi, nhưng sao giờ đây anh lại không thực hiện lời hứa”
Nó nhìn lên tượng Người, nước mắt chảy không ngừng “ con đã tin tưởng Người, tại sao Người lại đưa anh ấy rời xa con, tại sao chứ, con không tin đây là sự thật, Người làm vậy là không công bằng với con”, nó khóc, khóc miết, thời gian cả ngày nó cứ đến nhà thờ để được nhìn thấy anh.
Tuyết rơi ngày càng dày, nó vẫn đến nhà thờ, đứng trước nhà thờ nó nhìn anh như van xin
- Why?
- I’m sorry!
Trong bộ đồ cha xứ, giọng nói anh hiền hòa, nhẹ nhàng. Nó đau đớn, lại khóc và ngất xỉu khi anh quay đi.
Tỉnh lại nó thấy mình đang ở trong bệnh viên
- 2 tỉnh rồi à?!- Toàn
- Cho 2 tới nhà thờ- nó ngồi dậy
- 2 đừng làm thế nữa, vô ích thôi- Toàn ngăn nó- anh Nhật đã thành cha xứ, không gì có thể thay đổi được
- Em tránh ra, mặc chị- nó vùng vẫy, nước mắt trào ra
- Con không được đi- ba nhìn nó nghiêm nghị- đừng làm Nhật thêm đau khổ, hãy để nó bình tâm đi con
- Con không biết, anh Nhật đã hứa với con mà….
- Con còn nhớ mùa đông năm con 14 không?! khi ấy con nhất quyết không chịu ở nhà, cứ nằng nặc đòi đi trượt tuyết. Nhật nó chiều con nên đi chung, rồi con mắc kẹt trong bão tuyết, mình nó đi tìm con, lúc con bình an thì nó bị cảm nặng, sau đợt cảm đó Nhật đã không còn khả năng sinh con, nên nó quyết định đi tu, làm cha xứ- giọng ba trầm xuống- đó là điều không ai muốn.
Nó nghe ba nói nước mắt lăn dài, chính là nó, tất cả lỗi tại nó, nó giằng vặt mình. Mẹ đưa cho nó lá thư của anh
“ … em đừng khóc, anh không thích em khóc chút nào, em phải cười vui nghịch phá mới là bé Minh của anh chứ. Không phải lỗi của em, là do anh bất cẩn thôi, em phải sống vui, khỏe, và thành công, anh muốn nhìn thấy em tốt nghiệp, anh sẽ mãi luôn ủng hộ em, em gái của anh….”
Hai từ em gái anh viết trong thư làm tim nó đau nhói
- em gái!- nó nhìn xa xăm.
 
N

nhockhd22

14. Đàn Anh Siêu Quậy

Việt Nam
- hình như sau cái vụ thằng Hiếu tỏ tình xong, Heo nó quê quá nghỉ học luôn rồi- Huy bê đê mặt ỉu xìu
- không có đâu- Quỳ phẩy tay- Minh theo gia đình về Anh rồi.
- chán nhỉ! Vậy là không có “chiến tranh vùng vịnh” cho tụi mình xem nữa rồi- Trinh đen thở dài
Tiếng trống báo tiết vang lên, thầy Hòa vào lớp.
- chào cả lớp, sao hôm nay không khí có vẻ ảm đạm thế?
- Thầy ơi, chừng nào Minh đi học lại- Quỳ
- Không có Heo chán chán thế nào ấy thầy ơi- Duy Heo
- Thầy biết mấy đứa nhớ bạn, có cái này cho mấy đứa xem nè- Thầy Hòa rút trong cặp chiếc laptop ra.
….. “ chào cả nhà, Minh vẫn khỏe, nhớ cả nhà lắm lắm luôn, thời tiết bên này hơi lạnh nên Minh sắp thành thịt đông lạnh rồi, ở Việt Nam nóng quen rồi ( cười) , vì 1 số việc nên Minh không về học tiếp cùng các bạn được, lớp mình có gì vui nhớ mail báo cho Minh biết nhe, nhớ cả nhà lắm lắm, học tốt thi tốt nha, Minh sẽ liên lạc sau, bye….”( đây là đoạn video Minh gửi cho cậu Hòa)
Mọi người ai cũng cười, riêng Chí Hiếu vẫn im lặng, ánh mắt nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ.
…………………………………………† ?…………………………………………⠠??…………………
Anh Quốc

Nó đang cắm cuối ngồi đọc sách thì tiếng báo mail của nó vang lên, giật mình nó thả cuốn sách, quay sang mở thư
“ from: Quynguyen, subject: “the zoo siêu quậy đây”
…mày dạo này sao rồi, khỏe chứ, cả lớp nó ngóng mail của mày dữ lắm, nghe nói mày sắp thi tốt nghiệp phải không?!, cô lên nhá, bên này trời nóng kinh luôn, kể mày nghe chuyện bữa tết nhá

Đêm giao thừa

Lớp nó rủ nhau đi buôn mía.

19h, Quỳ đứng trước cổng trường, đi qua đi lại
- mấy thằng này không biết chết mất xác ở đâu rồi, hẹn 7h là 7h, cứ toàn xài giờ dây thun, bực mình
- mày phải thông cảm cho tụi nó, đi chở mía tít trên Thành mà hôm nay la giao thừa, kẹt xe mày à- Trinh đen
- tụi nó kìa- Vân 3D chỉ tay
- sorry, đường đông quá, bây giờ bán ở đâu?- Vinh cười
- nặng quá, đỡ phụ xuống coi- Hiếu nhăn mặt
- mấy vác mía?- gấu mẹ Phan Trâm( bự con nhất lớp)
- 3 vác- Khương
- Thôi giờ ra quảng trường 2-4 đi, không là mất chỗ- Phát giục
Lớp nó hành quân ra quảng trường

22h.
- đứng mỏi chân quá, nãy giờ bán được nhiêu rồi- Phát hỏi
- ra xe ngồi đi, còn than nữa- Hải
- bán được 8 cây, 1 cây thằng Duy Anh mập ăn là 9, còn 27 cây- Khương
23h
- mua lộc đi bạn, mua đi chị- Quỳ mời khách
- lộc may mắn đây- Mạnh cầm cây mía vẫy vẫy
- phải chụp hình kỉ niệm cho Heo xem, 1 2 3 konica- Hoàng Nguyên chụp ảnh

23h59 phút 10 giây

- 10…9…8…7…..- mọi người tại quảng trường đang đồng thanh đếm lui-0.
Bụp bụp bụp, pháo hoa được bắn lên từ dưới biển.
- woa, đẹp quá- tiếng la hét, những cái vẫy tay, tiếng chúc mừng- năm mới vui vẻ, chúc mừng năm mới
- lộc đi, lộc đi- Mạnh rao

Mùng 2 tết cả lớp kéo nhau sang nhà từng đứa 1 chúc tết.
- mùng 5 này đi Dốc Lếch chơi đi- Phát đề nghị
- ok, đi nha em- Lê nô nháy mắt với An
- ò em!- Mai An ngựa lườm Mạnh Lê Nô( nhỏ này cười là cứ hí hí hí ngựa )
Mùng 5 tết, lớp nó kéo đi chơi xa ( mùng 5 kiêng kị mà đi tuốt)
Ra tới dốc lếch, lớp nó mua hải sản ngồi nhậu nhẹt, nhậu chán chê lại chui xuống biển tắm tạt nước.
- bãi này có nhiều mực ghê- Lê nô cười nham hiểm
- đâu mực đâu- gấu mẹ nhìn nhìn
- nè má! Khương chỉ tay về phía cái áo nhỏ nằm trên bờ- không biết nhỏ nào tắm sao mà bay mất phụ tùng thế này
- đồ quỷ!- đám con gái la lên.

Chiều về ra bãi xe thì thấy xe Khương thủng lốp ( mùng 5), dắt bộ 6km mới thấy được chỗ vá.
Trên đường chạy về Nha Trang ngang qua đèo ực ực ực- xe Phát hết xăng
- đã nói ghé đổ xăng đi mà không chịu- Quỳ nhăn nhó
- nghĩ là nó đủ, ai dè- Phát ngãi đầu
- Thôi Quỳ qua xe Hiếu đi, để tao tống mày- Lê Nô nhanh trí
… đấy, lớp mình ngày mùng 5 đi chơi xa bao nhiêu chuyện xảy ra mà tụi nó la dzui đó mày, còn đòi đem “ con mực” đó về “ nhậu” nữa chớ….”
Đọc mail của Quỳ nó cứ tủm tỉm cười.
…………………………………………† ?…………………………………………⠠??…………….
2 tháng nay lo làm bài tốt nghiệp nên nó không lên mạng check mail, vừa có kết quả nó vội vàng mở máy xem tình hình đám bạn thế nào, đã là tháng 4 rồi, nó nông nóng muốn biết tình hình của cả lớp.
“ from : quynguyen, subject: quậy tơi bời, keke
Hi mày! Lâu lắm không viết mail cho mày, từ bữa tết tới giờ, bận thi giữa kì, thông cảm cho tao nhá, mà nhờ vậy nên có khối chuyện kể cho mày nghe nè, keke:
Hôm bữa cô Hoa nghỉ ốm, ông Thanh qua dạy thay 2 buổi môn hóa, mày biết không bữa đó lớp mình cười đau ruột
- anh kia, anh tên gì?- thầy Thanh chỉ về phía Anh Hùng
- dạ, Anh Hùng- ngớ người, đứng dậy. mọi con mắt đổ dồn về phía Hùng
- tôi viết tên anh vào sổ đầu bài, lí do bấm bút liên tục trong giờ học- thầy Thanh mở sổ đầu bài viết.
Hơ hơ, cả lớp trố mắt nhìn thầy, quá bất ngờ trước hành động của thầy, bọn nó chuyển từ trạng thái chăm chú làm bài tập sang ma lanh quậy phá. Cả đám chuyền nhau mẩu giấy nhỏ rồi cười, đưa tay ra hiệu ok.
Tạch
Tạch
Tạch
….
Tạch
- ai bấm bút đó- thầy Thanh quay về phía lớp đảo mắt.
Bọn lớp nó ngồi im re, dáo giác nhìn nhau.
- mày hả?
- gì mày?
- Hay là mày?
- Khùng
- Bệnh hả, tao đâu có điên, không thích add nick vào yahoo( bị ghi tên vào sổ đầu bài í)
Thầy Thanh không nói gì, quay lên bảng viết tiếp
Tách
Tách
Tách

Tách
- lần này thì tôi không bỏ qua đâu nhá- thầy trở về bàn, ngồi quan sát. Lớp nó chăm chú làm bài.
15’ trôi qua không có động tĩnh, mồ hôi thầy lấm tấm trên mặt, bọn lớp nó cười thầm. hết tiết, thầy nhìn cả lớp bào hiệu buổi học sau ngay go.
- haha, nhìn mặt ổng kìa
- dzui quá bọn bay ơi
- đúng là, 1 đứa bấm thì con biết, đằng này cả đám sao mà biết
“đấy, mày thấy không, bọn lớp mình nó quậy có đẳng cấp đấy chứ??!”
 
N

nhockhd22

14-2
Sáng nay ra đường, hoa không là hoa, đúng là ngày tính yêu có khác. Lớp nó đang ồn ào, Chí Hiếu vào lớp, tiến lại phía bàn học, đặt cặp xuống bàn nhìn sang chỗ nó ngồi, bất chợt:
- anh Chí Hiếu, em tặng anh nè- 1 cô bé mang màu bảng tên lớp 10 chìa hộp quà màu hồng cho Hiếu trước bao con mắt ngạc nhiên của tụi bạn. Đây không phải là lần đầu Hiếu được tặng quà, nhưng với 1 cô nhóc khá bạo gan bước vào lớp nó thế này thì quả là lần đầu tiên.
Nhìn mặt cô bé, không có chút gì là sợ sệt khi bước vào lớp đàn anh thế này, lại còn mở to mắt chớp chớp chúm chím cho xinh xinh, Hiếu khẽ mỉm cười( ôi, lãi nụ cười chết người)
- em tặng anh- cô bé lặp lại, chìa hộp quà trước mặt Hiếu
- anh cảm ơn- Hiếu trả lời trước bao nhiêu con mắt ngạc nhiên và cái mồm há hốc của đám bạn, khẽ đưa tay về phía hộp quà, cô bé nở 1 nụ cười đắt thắng- nhưng anh không thể nhận.
- tại sao? Em biết là anh và chị Nhi đã chia tay, thế thì sao không thể nhận được
- trơ trẽn- Quỳ lên tiếng
cô bé không nói gì, tiếp tục nhìn thẳng vào Hiếu
- vì anh không thích em- Hiếu quay người mở cặp lấy sách vở.
- về đi nhóc- đám con trai- con gái mà cầm cưa thế là đủ rồi.
cô bé quay đầu bước ra khỏi lớp không quên ném về phía Quỳ cái nhìn tức tối.
Hiếu không nói gì, lẳng lặng nhìn sang phía chỗ ngồi của Minh. Mọi người nhìn thấy vẻ mặt ấy của Hiếu ai cũng buồn.
…………………………………………† ?…………………………………………⠠??………………

Anh Quốc ngày 14-2

Kính kong, kính kong
- hello! I’m a postman, are you miss Min( Minh)?
- Yes, I am.
- Please sign in this form, you have a gift from Việt Nam.
- Ok, thank you!
- not at all! Goodbye!
- Goodbye!
Minh mở gói giấy bưu kiện “ from: 12c8”, Minh mỉm cười, 1 gói quà màu xanh lá cây, màu Minh yêu thích, mở tấm thiệp
“ happy valentine’s day, chúc Minh có 1 ngày lễ tình nhân hạnh phúc, vui vẻ. 12c8
Và bên dưới tấm thiệp là 1 đôi găng tay màu xanh lá thật dày. Khẽ mỉm cười, Minh tự nhiên thấy nhớ cái lớp học của nó.
…………………………………………† ?…………………………………………⠠??…………………
“ from: Quynguyen. Subject: đi coi bói
Số là 1 ngày hơi bị đẹp trời, lớp nó kéo nhau đi chùa Long Sơn xin sâm cầu may.
Đứa nào cũng xin được quẻ đi đường xa bình an, thành công.
- sư thầy ơi chừng nào con lấy chồng?- Trinh đen hỏi
- đường tình duyên của thí chủ rất tốt- sư thầy nói
- hihi- trính đen cười
Trên đường về Hùng rô chọc:
- Trinh em, hay thi xong mình cưới nhá- cười nham
- Miễn, thà tui làm “giá” còn hơn lấy ông- Trình trề môi.
- Haha, bọn mày chứng kiến nhá, con Trinh nó đòi là “giá” kìa- Hùng rô cười cùng với đám con trai.
- Chừng đó mà mời tao ăn đám cưới là chết nha mày- Phát Hàn Quốc
- Hehe, mày yên tâm, “giá” thì cũng thành cây đậu, sẽ có “hạt đậu” thôi, haha- Trinh nhanh trí
“ à, tao có thấy Hiếu xin sâm bình an đó! ^^””

7-3.
Ngày hôm nay lớp nó vẫn bình thường như mọi ngày, đám con gái nhìn mấy thằng con trai không có chút động tĩnh ngồi thở dài.
- hình như tụi nó quên mất hôm nay ngày gì rồi- Quỳ nằm dài ra bàn.
- ừ, chán nhỉ!- đám con gái cũng thở dài.
Giờ ra chơi, đám con gái lớp nó kéo nhau đi xuống căn tin ăn hàng để… vinh danh ngày 8-3, chị em nhà ta vùng lên… ăn hàng.
Đang “chiến đấu” nốt mấy miếng xoài thì thấy Diễm My lật đật chạy tới, mặt hớt hải, mấy bà lên lớp nhanh lên, đại chiến đang xảy ra kìa
- đại chiến- mấy đứa con gái nhạc nhiên- chuyện gì?
- lên lẹ đi- Diễm My chạy nhanh về lớp, đám con gái cũng lật đật theo sau.
Vừa bước vào lớp “ bụp bụp bụp” kim tuyến bay bay( 4 cái quạt chạy hết công suất mà không bay mới lạ), bong bóng tràn ngập lớp nó. đám con trai đứng thành 2 hàng trước cửa lớp cười tươi như hoa
- nhân ngày 8-3, thay mặt toàn thể anh em 12c8, Chí Hiếu xin chúc các chị em phụ nữ có 1 ngày 8-3 nồng nàn tình cảm thiêng liêng và vô cùng cao quý( Hiếu ơi! Xuống, xuống!hehe), 1 ngày 8-3 hạnh phúc, vui vẻ, trẻ khỏe, mãi không già( chỉ nhăn dza thôi ^^).
Vừa dứt lời Hiếu nhạc bài “ Phút Yêu Đầu của Thu Minh” vang lên, mỗi bạn gái bước vào lớp được tặng 1 bông hoa hồng và 1 quả bóng bay màu xanh.
Đám con gái không biết nói gì, ánh mắt cảm động không nói nên lời. 2 tiết còn lại, mỗi cô giáo cũng đều nhận được 1 bông hoa thật đẹp. Giờ ra về chị em C8 khỏi phải nói, lòng vui như hội khi thấy mấy bạn nữ lớp khác phải ghen tỵ vì hành động quá đẹp của các chàng trai C8.

8-3
- alo, gì đó mày- Tuấn ngái ngủ
- dậy mạu, qua trường tập họp- Chí Hiếu hét trong điện thoại
8h sáng, lớp nó điểm danh đông đủ.
- sáng ra làm cái gì mà bắt anh em tụ họp sớm thế Trưởng- Duy heo nhăn nhó( còn mớ ngủ đây)
- đi chơi chứ làm gì, kéo ra Liên Sơn, lên rẫy nhà thằng Phát quậy- Hiếu nháy mắt
thế là lớp nó hành quân lên xe buýt số 6 ra Liên Sơn
trên xe chúng nó hò hét, hát la om sòm cả cái xe, bị chú lái xe nhắc nhở, nhưng mà bọn nó vẫn lì hát tiếp thế là chú lái xe tắt luôn FM để cho chúng nó hát. Lúc xuống xe tụi nó còn vẫn chào chú lái xe nữa chứ.
Sau 20’ đi bộ cuối cùng cũng tới rẫy nhà Phát. Bà nội Phát đón tụi nó bằng 1 nồi chè đậu xanh ngon tuyệt cú mèo.

Trưa 11h
- mày quạt mạnh tay lên, ú thế mà quạt dzị sao lửa cháy hừng mà đút bánh- Khương quát Duy Anh
- mỏi tay quá, Duy Heo qua phụ tao coi- Duy Anh khều Duy heo đang mãi đánh bài cùng chị em phụ nữ.
- qua phụ nó đi chồng, hôm nay 8-3 cho mấy anh trổ tài- Hạnh Nguyên đá *** Duy Heo
Nhìn tướng mấy thằng con trai lom khom đi xay bột, quạt than, mồ hôi mồ kê đút bánh căn mấy đứa con gái cười hì hì.
- cháy, nhanh dở bánh ra- Vân 3D đánh Lê Nô
- từ từ, tui chớ có phải mấy bà đâu- Lê Nô cáu
- nhanh nhanh I, đói quá- gấu mẹ vĩ đại Phan Trâm nhăn nhó
- đừng nóng, có đói ăn mới ngon-Anh Hùng động viên
- đập trứng cút dzô- Diễm My chỉ Hiếu
- òh- Hiếu lật đật đập trứng
Sau 2h đồng hồ vật lộn với bột ,trứng, đám con trai mình mẩy đầy môi hôi, lắm lem bột với than, nhìn không khác gì mấy chú hề, đám con gái bật cười.
- giờ ăn đến rồi, giờ ăn đến rồi, mời anh xơi, mời anh xơi. 1-2-3 nhào dzô- thế là bao nhiêu con người tranh nhau gấp lấy gắp để.
- Trời ơi, bọn mày dân biển mà thiếu muối hả-Quỳ nhăn mặt- mặn quá!
- Hehe, ăn mặn cho khát nước để bọn tui ăn nhiều bù lại phần năng lượng đã mất- Anh Hùng cười ranh
- Lấy nước chế dzô đi cho nó nhạt bớt- Hiếu kêu Ngọc
- Cái bánh này của Trang cấm được dành- Trang lườm Thịnh
- Bà ăn đi, ai dành cái đó, tui dành cái này nè,hehe, 4 trứng nhá- Thịnh cười đắt chí dơ cặp bánh lên
- Cảm ơn mày nha- Quyến Béo gắp ngay cặp bánh trước mặt Thịnh
- Trả tao mày
- Không
- Trả mau
- không
Cứ như cái chợ nhỏ, thế mà lại có 1 ngày 8-3 vui.

14-3, Valentine Trắng.
Hôm nay lớp nó vẫn tình trạng giành ăn chí chóe diễn ra.
- thằng khỉ, đi xuống mua ổ bánh mì khác đền tao mày- Trinh đen bặm môi, nhìn trừng trừng Hùng Rô
- gì, ăn có xíu mà đền cả ổ- Hùng cự lại
- con khỉ mốc, mày cắn dính nước “ Yến” của mày ai dám ăn- Trinh nhăn nhăn.
- không ăn thì tao ăn- Hùng rô giật ổ bánh mì chạy đi.
Trinh toan đuổi theo thì thấy 1 em lớp B mặc đồ thể dục bước vào lớp nó, tiến lại bàn chỗ Vinh ngồi.
- tặng anh!- cô bé nhỏ nhẹ
- anh cảm ơn- Vinh gãi đầu.
- ù…..- lớp nó la lên- em ấy đồng ý rồi, thằng Vinh có kép rồi, khao đi bay ơi!
 
N

nhockhd22

15. Siêu Quậy Tái Xuất

- yêu cầu các bạn nữ bước ra ngoài lớp và đi vào cho mình kiểm tra giày- tiếng đội trưởng xung kích vang lên.( lâu lâu sẽ có đợt xung kích( cờ đỏ) đi dọc các lớp xem có đeo bảng tên- đeo thẻ như sinh viên đại học, có dấu mộc của nhà trường, mỗi khóa 1 màu, năm mình học là màu trắng, 3 năm 1 thẻ học sinh- đúng hay không- bảng tên phải có dấu mộc, đúng màu, và kẹp vào áo, không dùng dây sẽ bị đụng hàng với Lê Quý Đôn ^^, có đi dép hay không bằng cách mời các bạn nữ bước ra ngoài rồi đi vào, nêu là dép thì thu bảng tên và bị 1 “sẹo” tội dưới bảng điểm, giáo viên chủ nhiệm sẽ căn cứ “sẹo” hạ hạnh kiểm- hồi đó sợ mấy cái “sẹo” này lắm luôn, mỗi tháng mà có “sẹo” y như rằng ăn không ngon ngủ không yên)
- Chết rồi mày ơi, tao đi dép- Hải nhăn mặt khều Ngọc
- Chạy qua C7 mượn đi- Ngọc
- Ò- Hải nhanh chân chạy ngay sang C7
- Chết, tao cũng đi dép, Trinh đen nhảy dựng
- Nè, cho mày, 4 sợi thun buộc dép lại đi- Quỳ nhe răng
- Cảm ơn mày nhá
- ( nói giỡn mà nó tưởng thiệt, kệ cũng không sao, qua mặt bọn kia là được)
Thế rồi đám con gái “hành quân” nối đuối nhau bước đi đủng đỉnh ngang qua mặt mấy thằng xung kích ( 3 năm rồi, quen mặt).
- bạn, cho mình mượn bảng tên- 1 xung kích chặn Trang Béo lại
Cô bạn thản nhiên gỡ bản tên đưa
- bảng tên không dấu mộc- xung kích lắc đầu- 2 sẹo
- Trang Béo cười khẩy- “hàng” của chị thì chỉ có độc thôi em- tiếng cả lớp đập bàn cười rầm rầm
- Trả lại bảng tên đi- Hiếu C3 đội trưởng xung kích nói- lần sau Trang đi giày và làm bảng tên mới nha
- ừ, cảm ơn Hiếu nha- Trang Béo lấy lại bảng tên bước ung dung vào lớp. Đám xung kích vừa đi ra khỏi lớp, cả lớp vỗ tay hoan hô Trang
- chị mà, nó phải biết chị là ai chứ-Trang Béo tự tin( em này lén phén là toi mạng với nàng ngay, chị đại đấy ^^)
****
Giờ sinh học
- các em cứ tưởng tượng tinh trùng như con nòng nọc- cô giáo dạy sinh
Cả lớp đỏ mặt, nhưng vẫn tỏ ra thích thú với môn sinh
- cô ơi, cho em ra ngoài xíu- Khởi giơ tay
Cô giáo gật đầu, Khởi chạy như bay xuống cầu thang lại Hòn Non Bộ. 1 lúc sau cậu ta mang lên 1 cái lọ bên trong toàn là nòng nọc đặt lên bàn giáo viên
- gì cho nó dzễ tưởng tượng cô, hì- Khởi gãi đầu
Bên dưới lớp nó vỗ tay rầm rầm, cô sinh chỉ còn cách lắc đầu cười:
- ừ, cho dễ hình dung.
Thực hành sinh học
- ê mày, đang làm gì đó- Duy Heo khèo Diễm My
- tao đang xem con chim này là đực hay cái- Diễm My lật qua lật lại con chim cút trụi lũi lông đã tẩm phóc- môn trên khay mổ.
- hehe, cái đầu “ đen như phân” của mày sao không được vận dụng thế- Hùng rô nháy mắt cả đám- nó đã là “ chim” thì là đực rồi cần gì phải tìm “chim” nó nữa
Nghe xong câu đó, cả lớp nó cười rần, cô giáo cũng lắc đầu chào thua.
***
Giờ văn học, phát bài kiểm tra 1 tiết
- tôi thật chưa thấy lớp nào như lớp này- giọng cô Hồng nghiêm nghị- học hành thế nào mà các anh chị lại viết “Chí Phèo và Thị Nở quần nhau trên bụi chuối”( nguyên văn đấy nhá)
- hahaha- cả lớp vỗ tay cười ầm ầm
- chưa hết, còn thế này nữa, “ Chí Phèo lấy dao đâm chết Cụ Chánh”
- hahaha- cả lớp lại cười, lần này to hơn cả lần trước
Khỏi nói cũng biết bọn con trai lớp nó ngu văn thuộc hạng Vip, Cụ Chánh là của Tắt Đèn mà cho vào Chí Phèo. Tiết văn hôm đó lớp nó được 1 trận cười đau ruột.
…………………………………………† ?…………………………………………⠠??…………

Ngày 27.4- ngày học cuối cùng

Tiết Hóa
- các em cố gắng làm bài thi cho tốt, cô chờ tin vui của các em, có thắc mắc gì không nào- cô Hoa
- dạ không- lớp nó đồng thanh
- vậy thì có bạn nào kí tên hay chụp hình thì lên đây- cô cười
- cô tinh ý quá- thế là đám con gái rồng rắn lên cho cô ký tên vào lưu bút, tụi con trai thì thi nhau chụp hình với cô.
Cuốn lưu bút tuổi học trò ngày càng dày cộm, những dòng chữ, hình vẽ nguệch ngoặc được lưu lại, nụ cười và những lời chúc.

Tiết Toán- thầy Hòa bước vào lớp thì nhìn thấy bàn ghế được xếp vào 1 góc
- không học?
- dạ- lại đồng thanh
Thế là lớp nó hát hò, nhảy nhót đủ kiểu, thầy Hòa cũng cười, vui chung với bọn nó.

Tiết 3- tiết cuối cùng- môn Toán nốt
Lớp nó kéo nhau sang các lớp khác xin số điện thoại, lưu bút, chụp hình, cả hành lang khối 12 nhốn nháo ồn ào, vui như hội,1 số góc mấy bạn nữ ôm nhau khóc thút thít.
Chơi chán, lớp nó hè nhau xách mấy bịch bột đã chuẫn bị sẵn, quăng tới tấp vào nhau, rồi còn đem bánh kem ra trét rượt chạy khắp trường, áo dài, quần tây đầu tóc đứa nào cũng toàn là bột và bánh kem.
- mày hả lé- Lê Nô dí Duy Anh
- chết mày nha con- Trinh đen trét bánh kem vào mặt San rồi chạy biến.
- nhóc lại đây – Vân 3D đưa tay khiêu khích Hoàng Nguyên.
- Thằng kia, mày đứng lại cho chị, có biết cái đầu chị mới làm mất 300k không mà mày xách bánh kem trét lên?! Bịch bột đâu, đưa tao- Trang lồng lên với Thịnh.
- Chị, chị đừng nóng… để em phụ chị trét … thêm nha- Khởi vừa nói xong trét 1 mớ kem lên mặt Trang béo.
Chưa hết, màn cuối cùng cho trò tiêu khiển chia tay( cái này nhớ nhất luôn) BOM THÚI. Vừa dơ ra Lê Nô đung đưa thì Khương đập tay khiến gói bom rớt xuống sàn nhà căng phồng lên, nhanh như chớp bao nhiêu con người trong lớp phi thân ra ngoài hành lang.
- BỤP- tiếng nổ vang lên và múi thúi kinh khủng bay khắp hành lang sang cả lớp khác( từ C8 mà bay sang cả C3 và C10, khiếp)
Bọn lớp nó vừa bịt mũi vừa cười rần rần, thầy Hòa vừa bịt mũi vừa cười lắc đầu với trò quỷ của bọn nó. Lớp khác đang ngồi trong lớp cũng bỏ chạy ra ngoài hành lang tháo thân vì ngộp thở.
( sau vụ này bị khiển trách, xém bị cấm thi tốt nghiệp, hic)

Ngày tổng kết năm học, lớp nó chia tay trong… nụ cười( mấy lớp khác khóc như mưa), sau khi nhận phần thưởng và xem tiết mục hip hop chia tay trường do khối 12 buổi diễn lớp nó kéo nhau đi liên hoan. Ăn nhậu chán chê, lớp nó kéo nhau ra quảng trường 2-4… chơi xe kút kít- giành xe với mấy đứa con nít.
 
N

nhockhd22

16. Hội Ngộ

Thời gian thấm thoát thoi đưa, 10 năm đã trôi qua.
“ không biết giờ này mọi người đang làm gì nhỉ”- nó đang ngẩn người suy nghĩ thì
- ms! Can I ask you?- 1 cô học trò hỏi nó
- of course!
10 năm qua, từ ngày lớp nó chia tay, nó ít nhận được thư của Quỳ, và cả quà của lớp nó, nó cũng có gửi quà về địa chỉ lớp cho mọi người trong năm học cuối, nhưng khi ra trường thì gần như mất liên lạc. Bây giờ nó rất nóng lòng muốn biết mọi người thế nào? Còn nó đã là 1 giảng viên đại học.
- hello! Con nghe đây- Minh bắt điện thoại
- chị, ba mẹ kêu chị về kìa, về cho em còn giới thiệu em dâu cho chị chớ, cứ ở mãi bên Anh không về trong khi ba mẹ em đều đã về Viêt Nam- Toàn cáu với chị
- chị đang dạy mà sao về- Minh nhẹ nhàng
- chị về ngay đi, em còn cưới vợ chứ, em cũng đi miết ,chị về cho ba mẹ vui
- thì Toàn lấy vợ rồi sinh cho 2 ông bà thằng cu là ok liền àh- Nó châm chọc
- hehe, em không sao mới 26 thôi, còn đẹp trai chán!( tự tin quá đáng) Chị lo mình đi 28 rồi- Toàn chọc lại
- Chị mày sắp thành “giá” rồi!
- thôi,chị nhớ về nhá, em làm việc đây, bye!
- à, ừ, để chị xem, bye!
…………………………………………† ?…………………………………………⠠??…………………
( vì có nhiều bạn kiến nghị là mình viết tiếng Anh nhiều quá đọc không được nên mình xin viết đoạn này bằng tiếng Việt cho mọi người hiểu, không lại trách tui ác nữa, hic)
- tôi hi vọng với hình thức Frenchise, món Phở của Việt Nam sẽ được đến với các nước để mọi người thưởng thức hương vị của quê tôi- giọng 1 sinh viên người Việt trong bài thuyết trình về Frenchise
- điều gì giúp em nghĩ với hình thức đó, Phở Việt Nam sẽ được ưa chuộng ở các nước- Minh
- với em Phở là 1 món ăn rất ngon, mạng đậm hương vị Việt, và em chắc rằng khi ăn tô phở việt, người ta sẽ cảm nhận được không khí quê nhà, sẽ trở về với Việt Nam- sinh viên tự tin- vì thế em nghĩ rằng bằng hình thức trên, chúng ta có thể nhanh chóng đưa món phở hội nhập.
Hết giờ giảng Minh rảo bước đi về, lòng chợt nghĩ về những gì cô bé sinh viên đã nói.
“đúng là khi ăn tô phở lần đầu khi bước chân về nước, có 1 cái gì đó hân hoan vui vẻ trong lòng, và thật sự phải cảm ơn ba mẹ đã cho mình về Việt Nam mới có cơ hội gặp được những người bạn rất đáng yêu và đầy tình thương”
- 1 phở bò- ngồi nhâm nhi tô phở Minh nhớ về lớp cũ, khẽ mỉm cười- không biết mọi người còn nhớ mình không?!, giờ này Đầu Tôm đang làm gì nhỉ?! Chắc đang hạnh phúc bên ai đó….
Nhà thờ
- anh Nhật!- Minh vẫy tay khi Nhật vừa xong buổi lễ.
- em đi đâu mà vali thế này- Nhật nhìn nó
- em về Việt Nam, em tới chào tạm biệt anh- Minh cười tươi- thằng Toàn nó đòi lấy vợ nên em về
- chớ không phải vì Đầu Tôm à- Nhật lém lỉnh
- anh này, chọc em- nó ngắt Nhật
- ái, đau anh! Anh chọc em đâu, ngày nào em chả nhắc tên ấy trước mặt anh. Nào là Đầu Tôm nóng tính, cãi nhau với Tôm dzui lắm, vv….
- không nói với anh nữa, nhớ về dự đám cưới Toàn nhé, chào anh- nó vẫy tay
- em cưới thì anh về- Nhật hét to.
“ cuối cùng thì em đã chịu đi tìm hạnh phúc của mình, anh thật sự rất mừng, anh đã rất lo lắng rằng em không thể chấp nhận sự thật này, nhưng giờ đây sau 10 năm anh tin là em đã có quyết định đúng đắn, suy nghĩ thấu đáo. Khi em nói sẽ về Việt Nam trong 1 năm, anh đã hi vọng rằng em có thể hạnh phúc ở nơi ấy, cho dù điều đó là nỗi đau của anh, nhưng anh nghĩ là phải để em ra đi không tính toán cho riêng mình. Và trước bàn thờ **** mỗi ngày anh đều cầu nguyện cho em tìm thấy hạnh phúc. Cảm ơn người đã nghe thấy lời cầu xin của con!”
…………………………………………† ?…………………………………………⠠??………………..

Việt Nam

Sân bay Cam Ranh

Đặt vali xuống, nó vươn vai hít thật sâu cái không khí trong lành mang chút hơi mặn của biển. vẫn y chang cái cảm giác như lần đầu nó về, trong lành, ấm áp, chỉ khác là tâm trạng nó hân hoan và cảnh vật thay đổi.
- taxi! Thành phố Nha Trang
nó về trong niềm vui của mọi người, đãi nó 1 bữa ăn thịnh soạn do mẹ và mợ Ngọc nấu nướng, nó ăn ngon lành.
- chừng nào lấy vợ đây nhóc- Nó đẩy cửa phòng Toàn
- hì, sao dám qua mặt chị được- Toàn quay lại nhìn nó, rồi gập laptop lại thoát khỏi công việc
- thôi bữa nào dắt về giới thiệu đi nhá- nó cười rồi quay ra vẫy tay chào
- ….( Toàn không nói gì, mỉm cười)

Tối đi dạo 1 vòng dọc bờ biển, nó chợt nhớ hình ảnh lớp nó đi tắm biển rồi mỉm cười.
- ai như…. Minh
- Quỳ
- A- 2 con nhỏ đồng thanh chạy lại ôm nhau mừng quýnh.
- Mày sao rồi, khỏe không? Lâu quá- Minh
- Khỏe, lâu quá- Quỳ- à giới thiệu với mày đây là chồng sắp cưới của tao, anh Phương
- Chào anh- nó quay sang Quỳ- ( ám hiệu) Phát?
- Bye bye lâu rồi.

Đám cưới Qùy.

- HEO- bao nhiêu cái mỏ loa loa nick name của nó oang oang trong tiệc cưới của Quỳ
Lớp nó gần như đông đủ chỉ thiếu mỗi Chí Hiếu, ai cũng thành công, và 1 số đã lập gia đình. Mấy bạn đi nước ngoài như: Hoàng Nguyên, Quỳnh, Châu, Duy Huy( heo), Khương, Vân 3D… đều về dự đám cưới. Suốt buổi chúng nó hàn huyên đủ thứ chuyện không chán…
- ah mà này, sao địa chỉ của mày bên đó không liên lạc được- Trinh đen thắc mắc
- nhà tao về Việt Nam, còn 1 mình nên tao vào Dorms của trường ở.
- Thảo nào…- Trinh đen thở dài
- à sao tao không thấy Hiếu- nó tò mò
- mày không nghe tin hả?- Quỳ nhìn nó
- không! Sao?
- Quỳ trầm hẳn- Hiếu nó mất rồi, được 3 năm, trong 1 cơn bão đổ bộ vào tỉnh mình nó đã lao theo dòng nước cứu 1 bé gái mà hi sinh…
Minh lặng người.
- nó đều đặn gửi quà cho mày hằng năm này- Quỳ ra hiệu cho anh Phương bê thùng quà thiệt to vào- đầy đủ từ 14-2, sinh nhật, 8-3, 24-12…có cả bùa bình an này, mỗi năm nó đều gửi quà nhưng mà địa chỉ không có người nhận bị trả về.
- vậy cặp găng tay này- Minh rút trong giỏ ra
- của Hiếu- Quỳ
Nó không còn biết nói gì, ngẩn người, rồi chạy nhanh vào wc. Nó muốn khóc, nhưng nước mắt nó đã hết khi khóc cho Nhật mối tình đầu của nó, còn bây giờ, lần thứ 2 trong đời nó không còn khả năng khóc, dù rất muốn khóc.

Bên ngoài
- sao mày lại nói thế?- Trinh đen và cả đám nhìn Quỳ
- cứ làm theo tao. @#$%^&
***

Đứng trước ngôi mộ vừa xanh cỏ, nó đọc dòng chữ
“ Nguyễn Ngọc Chí Hiếu”
Nó muốn nói với Hiếu thật nhiều, thật nhiều
“ xin lỗi, Minh đã tới trễ….. Minh… cảm ơn những món quà của Hiếu, thật lòng Minh… Minh muốn nói rằng có lẽ… à mà không Minh rất…. rất nhớ Hiếu…”
Nhìn thấy mặt nó không có chút biểu cảm, Quỳ và đám bạn lo lắng
- mày ổn chứ
- à…ừ… tao không sao- nó cố bình tĩnh- mày kể thêm cho tao về Hiếu đi, Hiều làm gì, sống ra sao?
- Mày đi rồi lớp cũng buồn lắm, có lúc tao thấy thằng Hiếu nó nhìn chăm chăm vào chỗ ngồi của mày- Quỳ nhìn xa xăm.
- Thằng Hiếu nó thi đậu vào Đại học Quốc Gia thành phố Hồ Chí Minh thủ khoa khóa đó, học được 2 năm thì nó giành được học bổng sang Sing học tiếp, về nước nó mở 1 công ty phần mềm và đi dạy ở trường Đại học Nha Trang- Phát nói thêm.
- Thế… sao Hiếu lại….- Nó ngập ngừng, không nói lên lời.
- Hồi giờ Nha Trang mình có bị bão bao giờ đâu, lúc đó bão vào Phú Yên, tỉnh mình bị ảnh hưởng, thằng Hiếu làm tình nguyện đi phụ giúp bà con ở xòm chài ven biển di dời về nơi an toàn…Nước biển dâng cao, sóng đánh giữ dội, gió quất cát và mưa vào mặt, nó thấy em nhỏ ngã xuống nước, liền lao theo…. nhưng mà nước chảy siết quá, nó cứu được con người ta xong thì nó cũng đuối sức không nắm kịp vào phao nên bị nước cuốn đi…- Trinh chảy nước mắt.
- Hồi ở Sing, Hiếu có đi làm thêm giành dụm đủ tiền mua vé sang Anh tìm, nhưng tới địa chỉ trên thì không gặp được bà, nó đành quay về- Khương đập vai
Nó bước đi, nhìn lại ngôi mộ Hiếu mà lòng nặng trĩu, muốn khóc muốn hét thật to nhưng lại không thể làm gì được, nỗi đau cứ quấn lấy nó, cào xé.
Bước ra tới xe thì nó lại ngất.
…………………………………………† ?…………………………………………⠠??………………

Đại học Nha Trang, khoa Công Nghệ Thông Tin, lớp 60DIT01
- thầy đẹp trai ghê mày ha- cô sinh viên khèo tay bạn
- suỵt! đã học trộm, ngắm thầy mà còn ồn ào bị đuổi ra khỏi lớp đó
- òh, suỵt!
- tới đây có bạn nào thắc mắc gì không?!-Thầy
- thầy ơi, hôm nay cho nghỉ sớm đi thầy 14-2 mà- tiếng mấy cậu sinh viên năn nỉ
- 14-2 ai có người yêu thì nghỉ, ai không có thì học- thầy cười
- Thầy không về ăn trưa với cô à- sinh viên
- Cô… đang du học ở ở trời tây sao mà thầy ăn trưa chung được
- Thế thầy cho nghỉ sớm còn gọi điện cho cô thầy ơi
- ừ, thôi ta kết thúc sớm vậy
Đang loay hoay dọn đồ thì, tít tít tít tít
“ tập trung tại trường, đồng phục chỉnh tề, đầu giờ học buổi chiều- Quỳ”.
…………………………………………† ?…………………………………………⠠??………………..

Trường PTTH Lý Tự Trọng, phòng số 8
- bên thầy Hòa sao rồi- Quỳ lo lắng
- ok, tao chỉnh thời khóa biểu thầy rồi, hôm nay tụi B8 đàn em đi thực hành sinh học tại phòng thì nghiệm nên lớp mình lộng hành 1 tiết- Huy bê đê nháy mắt với cả bọn( chú thích: Huy đang là giáo viên Hóa của trường luôn)
- ok, vậy bây giờ chỉ hi vọng là 2 người có mặt đúng giờ- Phát
- mày làm gì mà mà mặt quạu dzị- Vân hỏi Trinh
- hic, lâu lắm mới lôi cái áo dài trắng ra mặc nên thấy nó vướng víu, chật thế nào ấy, cứ y chang như ngày đâu mặc áo dài
- ừ chắc tại bây giờ đứa nào cũng mập lên rồi- Phan Trâm gật đầu đồng ý.
- Mấy bà bợm nhậu quá mà, uống còn hơn bọn tui, mấy thằng con trai xỉn quắc cần câu mà mấy bà còn ngồi chì hơn- Khương lắc đầu.

Đứng trước cổng trường, lòng vui khôn tả, lâu lắm mới quay lại trường, mặc trên mình bộ áo dài trắng, gió thổi bay bay 2 tà áo, nó lại thấy lân lân . Càng gần tới lớp học tim nó càng thắt lại, quá khứ đang ùa về.
Tại hành lang này, cầu thang này, nó và Hiếu đã có biết kỉ niệm. Bước chân vào lớp, nó vẫy tay chào mọi người, tiến về chỗ ngồi, nó vẫn chừa vị trí của Đầu Tôm, có 1 khoảng trống bên trong nó. Gió mát khẽ lùa qua tóc, nó còn nhớ như in ngày nào cũng tại vị trí này đã bao lần nó và hắn cãi nhau, cái nhìn căm ghét, ý nghĩ tức tối, những lần giành ăn, cãi nhau khí thế, bàn kế hoạch. Rồi dưới sân bóng kia, lớp nó đã thể hiện tình đoàn kết cùng nhau tập luyện để giành chức vô địch, sân trường là nơi in dấu thành tích, cuộc chơi, cãi vã. Thế mà giờ đây chỉ còn lại mình nó, …2 lần đau đớn nhất của cuộc đời, nó chỉ khóc được 1 lần.

Trống báo tiết vang lên, mọi người ổn định chỗ, ai đó cũng có 1 chút hồi hộp, cứ nhìn ra ngoài cửa lớp
5’
10’
15’
- xin lỗi các em, thầy không biết thời khóa biểu thay đổi, các em ngồi- thầy Hòa hớt hải đi vào lớp- thầy điểm danh nhé- An, Anh, Đức, Khương…..
- có
- có
….
- Hiếu…Chí Hiếu, vắng mặt àh- Thầy Hòa ngẩng lên nhìn, thoáng có chút ngờ ngợ
- ………………….
- Thế thì đánh vắng vậy- thầy nhìn vào sổ, cả lớp im lặng, nìn thở
- Có em- mọi ánh mắt đổ dồn ra phía cửa lớp…. tim nó như ngừng đập khi thấy Chí Hiếu từ từ bước vào lớp trong bộ đồ học sinh như ngày nào, vẫn dáng người cao cao, gầy gầy, chỉ khác là giờ nhìn Hiếu chín chắn hơn trước
- Thầy Hòa đẩy gọng kính nhìn Chí Hiếu rồi quay sang nhìn cả lớp- Mấy đứa này lại bày trò
- Hehehe- thầy!- lớp nó lại đồng thanh- bất ngờ phải không thầy?
- Đúng là…- thầy Hòa cười
- LỚP HỌC SIÊU QUẬY
 
N

nhockhd22

19h sân bóng trường Lý Tự Trọng tràn đầy ánh nến và đèn nháy.

Trước đó.
- Bác Liêm, bác Thị, cho tui con xin phép mượn cái sân bóng nhà trường từ giờ tới tối nhá-Hoàng Nguyên
- ừ, hôm nay không có lớp học bóng đá, mấy đứa con cứ lấy đi- Bác Liêm bảo vệ cười- chìa khóa cổng nè
- dạ, con cảm ơn, tụi con có ít trái cây biếu các bác- Ngọc đưa lẳng hoa quả.
- Chùng mày cứ vẽ chuyện, thôi, bác xin- Bác Thị cười.

Sân bóng.
- nè nè, mấy bà xếp cái này thành hình đi- Phát đưa 1 bao ni lông bự cho Quỳ.
- Cái gì dzị?!- đám con gái tò mò
- Xếp đi- Anh hùng giục.
Gió thổi mát cả sân, đám lớp nó làm việc cật lực, mỗi người lo làm 1 việc…. mà ai cũng biết đó là việc gì. Sau 2h lao động, lớp nó nghỉ ngơi ngắm nhìn thành quả.

19h sân bóng trường Lý Tự Trọng tràn đầy ánh nến và đèn nháy.

- đi từ từ thôi- Quỳ nắm tay Minh dắt vào sân bóng
- tới chưa- Minh dò dẫm
- ok! Mày có thể mở mắt ra- Quỳ gở vải che mắt

Trước mặt Minh lúc này là 1 hình trái tim thật to được gấp bằng hạc giấy và rất nhiều nến, Minh nở nụ cười quá bất ngờ trước mọi thứ.

- 10.000 con hạc giấy- Hiếu tiến vào bên trong trái tim đứng trước mặt Minh- có 1 người con gái đã nói với Hiếu rằng 1000 con hạc tượng trưng cho 1 điều ước. Từ ngày người ấy ra đi, Hiếu đã gấp hạc, và đến bây giờ là 10.000 con- Hiếu nhìn sâu vào mắt nó
- Khẽ mỉm cười- Thế đã ước chưa? 10.000 con hạc là 10 điều ước.
- 10 điều nhưng chỉ ước 1 điều duy nhất và hi vọng nó thành sự thật
- Điều gì?
- Ước là- Hiếu cầm tay nó- Heo, à không Minh sẽ ở bên bạnh Hiếu mãi mãi không bao giờ rời xa Hiếu nữa.
- Chỉ thế thôi á!- nó chớp mắt nhìn Hiếu như chờ đợi
- Hiếu chờ đợi 10 năm để có thể nói lời này khi Minh đã thực sự trở về với Hiếu…
- Nếu Minh không về thì sao?
- Hiếu tin rằng Minh sẽ về, nếu không về Hiếu sang đó bắt cóc Minh về.
- Sao mà tin tưởng Minh thế
- Vì… Hiếu yêu Minh, …anh yêu em.
Minh vỡ òa hạnh phúc, nước mắt lăn trên má nóng hổi, Hiếu đưa tay lau nước mắt cho Minh
- ngốc ạ, đúng là…. Đầu Tôm, em cũng yêu anh.
 
S

style_s5_1998

Bài viết của ox hay lắm:x:x cái chữ kí........... hj cảm động quá:x
381 forever :D:D :-*
 
L

langtu_tn

Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì ma^y' khi yêu mà chac' được yêu.................
 
N

nhoklovely_two

truyện hay nhưg khúc cuối có chút khó hỉu. nói là hiếu chết ùi thế còn khúc sau lại :-s giả chết chọc Minh àh :-/ mà cụg chả có chy tiết nào nói thế cả. hajzzzzzzzzz
 
P

...pebun...gac0n...

- à sao tao không thấy Hiếu- nó tò mò
- mày không nghe tin hả?- Quỳ nhìn nó
- không! Sao?
- Quỳ trầm hẳn- Hiếu nó mất rồi, được 3 năm, trong 1 cơn bão đổ bộ vào tỉnh mình nó đã lao theo dòng nước cứu 1 bé gái mà hi sinh…
Minh lặng người.
- nó đều đặn gửi quà cho mày hằng năm này- Quỳ ra hiệu cho anh Phương bê thùng quà thiệt to vào- đầy đủ từ 14-2, sinh nhật, 8-3, 24-12…có cả bùa bình an này, mỗi năm nó đều gửi quà nhưng mà địa chỉ không có người nhận bị trả về.
- vậy cặp găng tay này- Minh rút trong giỏ ra
- của Hiếu- Quỳ
Nó không còn biết nói gì, ngẩn người, rồi chạy nhanh vào wc. Nó muốn khóc, nhưng nước mắt nó đã hết khi khóc cho Nhật mối tình đầu của nó, còn bây giờ, lần thứ 2 trong đời nó không còn khả năng khóc, dù rất muốn khóc.

Bên ngoài
- sao mày lại nói thế?- Trinh đen và cả đám nhìn Quỳ
- cứ làm theo tao. @#$%^&
@ nhoklovely_two: đoạn màu hồng kìa cho thếy hiếu k die ^^
:) :) :) :) :) :) :) :)
 
Top Bottom