Kết quả tìm kiếm

  1. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (11) Ma Lang buồn bã thả lần chân Ngoảnh mặt nhìn quanh khắp mọi hàng Cả khối thâm tình giăng phủ kín Tái hồn, thắt ruột, héo tâm can! Duỗi bước mà lòng không muốn bước Dạ sầu, khắc khoải bó ngàn thương Từng hồi da diết, rơi sầu lệ Tận đỉnh chơi vơi khảy đoạn trường...
  2. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (10) “Hồn ma vẫn lưu luyến, Thổn thức với hai con” Cha ra đi, thấy lòng đầy thanh thản Bởi tâm hồn rực sáng chẳng hề lu Dẫu chuỗi sống ngàn thu ôm biển hận Chính khí nầy vút tận vẫn chu du! Chỉ nỗi niềm buồn bã cảnh chia ly Đường vĩnh biệt còn gì muôn yêu dấu Đâu còn...
  3. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (9) Tuyến, Nhân ơi! Cha sắp về âm cảnh Kể từ nay vĩnh biệt các con rồi Từng khoảnh khắc thời gian tình sâu nặng Sẽ gom tròn, khuất tận nẻo xa xôi! Không còn nữa ngày tháng của yêu thương Được ấp ủ giữa màn sương lạnh lẽo Dưới canh khuya vung chèo tìm cửa lớn Trên phong...
  4. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (8) “Định ra đi mà lòng bịn rịn, lưu luyến” Nghẹn đau, thắt thẻo ma hồn Nỗi niềm héo hắt, từng cơn bã buồn Lệ dòng tử biệt trào tuôn Từ nay âm cảnh, đôi đường chia ly! Vật vờ, lảo đảo định đi Ngoảnh nhìn con cháu, níu ghì bước chân Vấn vương, lưu luyến muôn phần Không...
  5. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (7) “Sau khi thổn thức với vợ, hồn ma thổn thức với hai con” Hai con có thấy cha không? Bóng hồn ảo ảnh bên dòng sông thương Nghẹn đau, buồn bã, đoạn trường Từng dòng ma lệ, nhỏ vương thâm tình! Từ nay biến mất ảnh hình Trăng vàng đỉnh núi, chuyển mình đẩy đêm...
  6. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (6) “Hồn ma vẫn thổn thức” Anh ngồi xuống bên em, vuốt tóc em Mái tóc nhung mịn mềm thời xuân thắm Đã từng làm ngất ngây nơi thanh vắng Lúc vai kề lẳng lặng nhịp yêu đương! Giờ nhung đó đã phủ trắng màn sương Sương sắc bạc, ủ buồn thêm điểm bạc Em yên lặng, đôi dòng...
  7. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (5) “Hồn ma vẫn lặng lẽ buồn nhìn vợ và thổn thức” Mình ơi! Thế rồi! Cây đa cũ, bến đò xưa Thuyền trở lại giữa mùa trăng ửng sáng Sau chuỗi dài bên đồi chìm khuất dạng Nay chuyển mình toả rạng cõi mênh mông! Ba năm trường ngả rẽ một dòng sông Phút tao ngộ nơi lòng xanh...
  8. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (4) “Lặng lẽ hồn ma nhìn vợ và thổn thức” Ôm một khối tình tan thui thủi Thêm cảnh đời bóng tối phủ vây Lạnh tàn quấn xám áng mây Khung trời ảm đạm, đó đây vật vờ! Anh lặng lẽ bên bờ hiu quạnh Cả nỗi niềm canh cánh sầu đau Vườn xuân thơ mộng ngày nào Bây giờ khép cửa...
  9. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (3) Hồn Lang buồn hồi tưởng… Rồi từ đó dòng sông ly biệt Hai nẻo đường chạnh khuyết vầng trăng Hoa tình chớm nở thời gian Sớm khô rã rụng, tan dần tháng năm! Anh quay gót, âm thầm khuất bóng Quên chuỗi ngày nắng ấm vườn hoa Giờ đây duỗi cánh bay xa Cầu ao, bến nước...
  10. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (2) Mình ơi! Lặng lẽ đứng nhìn em Nức nở, nghẹn ngào quyện trái tim Tóc trắng phủ dầy, thêm điểm trắng Từ nay giá lạnh cuốn màn đêm! Anh vuốt tóc em, tóc chẳng lay Vì giờ đã biến, mất bàn tay Yêu thương da diết tình phu phụ Ảo ảnh làm sao thực tỏ bày Đành buồn, xa xót...
  11. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    (Tiếp Theo Tập Thơ Hồn Lang) Hồn Lang Trở Về Âm Giới (1) Dừng xem cái xác lạnh nằm im Mắt nhắm, thân đơ, một khối chìm Thanh thản rạng ngời trên nét mặt Từ đây chấm dứt nhịp con tim! Biết rõ đó là của chính ta Hồn thương duỗi bóng kiếm trăng ngà Phù vân cõi thế quay tìm lại Ủ ấm thâm tình...
  12. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Khen Và Chê Khen cháu hiên ngang trước cảnh đời Gặp điều trái khoáy chẳng hề lơi Quan tâm chia sẻ và lên tiếng Tìm chữ công minh hiến tặng người! Khen cháu lòng ngay, dạ chính nhân Tâm hồn trong sáng tợ vầng trăng Trải muôn lóng lánh, xua màn tối Khai mở đường đi dưới cõi tầng Khen cháu dầy...
  13. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    HÃY TỎ LÒNG Gió đã nhẹ khơi ý mộng hồn Mây kia sao chẳng trải nguồn cơn? Để đêm sóng nước ngàn năm chảy Cho bóng trăng sương vạn kỷ vờn! Chuỗi sống quạnh hiu sầu gối chiếc Thời buồn lặng lẽ tủi cô đơn Ai ơi! hãy động bầu tâm sự Để có yêu đương, chẳng chập chờn! Nguyễn Thành Sáng
  14. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    THẾ THÔI Đã gặp em rồi! Hồn của tôi! Biển. sông, sóng nước tự ngàn đời Tôi yêu em quá vì tôi thấy! Em cảm tôi nhiều bởi mộng ơi! Tận đáy hồn thơ, bao mãnh liệt Cõi sâu tim bóng, nửa hồn rơi Từ đây bóng xế, chiều tan tác Sẽ kéo lui về …chỉ thế thôi! Nguyễn Thành Sáng
  15. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    GẶP GỠ DƯỚI HOÀNG HÔN Khúc khuỷu đường chiều chân bước tới Nhẹ nhàng thắm thiết hỏi nàng ơi Phải chăng bên ấy niềm u uẩn Nên bóng âm thầm nhỏ giọt trôi! Sao phải lệ trào nơi khóe mắt Môi hồng mím lại, nét sầu ai Trăng khuya đẹp lắm, bầu quang đãng Nỡ để mây mờ phủ ánh say... Tôi cũng như em...
  16. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    TÍM HOÀNG HÔN Thời gian đánh mất ngày xuân mộng Để tủi đêm nay giá lạnh đông Đường tối ngập tràn canh vắng lặng Hồn đen tan nát chuỗi chênh chông Đời ai hoa nở hương ngào ngạt Em bóng liễu tàn dạ nhớ mong Khát vọng tình anh sao gặp gỡ? Sưởi lòng sầu phụ tím hoàng hôn! Nguyễn...
  17. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    TÂM SỰ DƯỚI TRĂNG Đêm nay trăng sáng hữu tình Muôn ngàn tinh tú lung linh giữa trời Xa xa những áng mây trôi Từng cơn gió thổi, sương rơi ánh vàng! Nhẹ nhàng, êm ả, mơ màng Ru hồn nhân thế mênh mang mộng đời Hai ta bước lại thảm ngồi Đôi tim quyện chặt, rạng ngời tình trăng Nỗi niềm cảm xúc...
  18. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    HỒN-THƠ-RƯỢU Trên thềm cỏ mát, ánh lung linh Đôi bạn hồn yêu quyện bóng tình Bút mực, thơ văn, chun rượu ấm Sưởi lòng thê phụ thuở ngàn sinh! Bầu trời gió lộng thổi vi vu Dìu dặt ngân nga tiếng nhạc ru Cành lá đong đưa như xúc cảm Duyên tiền kiếp hẹn thuở thiên thu Đâu đây vọng lại...
  19. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    BÓNG THỜI GIAN Ta đã gặp nhau trong mộng tưởng Rồi lòng vương vấn thấy thương thương Hồn yêu gặp gỡ, trời thanh đãng Đêm vắng, canh khuya toả ánh đường! Thời gian mấy độ thêm nhung nhớ Kẻ chốn phương xa, kẻ đợi chờ Sông vắng âm thầm trôi sóng nước Hồn tình vời vợi nỗi chơ vơ Ai biết...
  20. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Thao Thức Ngóng Trông Mấy đêm rồi, gió vờn trên lá Làm lắc lư, tơi tả sương buồn Rụng rơi, tan loãng bên đường Lặng mang thắt thẻo, canh trường sầu ai! Dưới hoàng hôn, hồn bay gặp gỡ Hai nẻo đời trăn trở giống nhau Trăng thơ, sóng nước nhịp cầu Bờ sông hai bến, vọng câu chân tình Em cuối mây...
Top Bottom