Kết quả tìm kiếm

  1. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    LỘNG GIÓ. Vì em hay giận! Nên khung trời mông mênh dần chuyển tối Cả ráng mờ phủ lối bước chân đi Khiến vầng trăng héo nhạt chẳng mang gì… Muôn sắc sáng trôi về nơi tuyết giá! Bao cánh sầu từ phương ngàn xa lạ Cũng chập chờn đưa đẩy lại bời bời Cho bóng vàng êm ả phải tan vơi Xác rửa mục chìm...
  2. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    NỖI NIỀM DƯỚI ĐÊM Đêm nay cảm thấy nỗi buồn hiu Ngân nhẹ trong lòng điệp ái yêu Thương quá hồn nương nơi mộng tưởng Hữu duyên kết nối dưới khung chiều! Mỗi độ trăng về trên cõi lộng Ánh vàng dìu dặt toả long lanh Phả tan vầng tối bầu hiu hắt Thắp lại đêm mờ phủ bóng quanh Bây giờ cảm thấy...
  3. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    VỠ TAN. Bởi mê sách nên thường hay ghé tiệm Sau mỗi lần có chuyến chuyển công văn Một thoáng vườn gió ngân đưa ánh quyện Để chiều tà nhớ chuyện thuở xa xăm! Em trang đài, con nhà giàu, sung túc Tôi lính nghèo, lương tháng chẳng là bao Ráng ki cỏm chút nào dành đợi lúc Về tỉnh rồi vài phút...
  4. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    CƯỜI TRĂNG VỠ Chợ Cầu Quan, giờ đây quay trở lại Vẫn nhộn nhàng, dòng xoáy cuốn vầng dương Chuỗi thăng trầm, mây sương tan tụ mãi Ngọn gió đời luôn thổi tận ngàn phương! Chân bước nặng đi về nơi ánh nhạt Mong tỏ tường suối thác với sông xanh Biết trái yêu giờ đây đà bể nát Hay vẫn còn thắt...
  5. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    EM SẮP LẤY CHỒNG THÔI VĨNH BIỆT Lời ai nói khiến lòng tôi sửng sốt Lan lấy chồng mai mốt đúng vậy không? Quả tim yêu thắm nồng trong phút chốc Chợt võ vàng, lăn lốc rụng trời đông! Bầu không gian quay cuồng như đổ sập Loé chớp mờ choáng váng ngửa nghiêng ra Cuốn hành lý, đường xa về bển gặp...
  6. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    NHÌN MẢNH VỠ Chiều Ninh Kiều sao nghe buồn bã quá Dãy gợn tàn rệu rã kéo về xa Từ đáy sâu bóng tối cuộn phong ba Rồi lộng mãi, trải ra cùng khắp ngả! Ta thấy lạnh, thấy cô đơn héo hắt Bước lững lờ trước mặt biến mờ tan Nửa mảnh vàng trên cao như lúc lắc Ngắm nhìn ai trầm mặc khóc tàn trăng...
  7. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    CÁNH GIÓ PHŨ PHÀNG Hãy khóc đi em! Khóc nữa đi Để rồi mai mốt chẳng còn chi Con đường dẫn lối về nơi mộng U ám, đìu hiu, vọng ánh thề! Anh sẽ không sang tìm gặp gỡ Bên nhau ấm áp khúc ru êm Lắng nghe lo líu lời chim hót Êm ả lan vào tận trái tim Hết còn thao thức ngóng trông đò Để bước đi...
  8. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    NỖI NIỀM DƯỚI BÓNG HOÀNG HÔN Gió lộng bạt ngàn, nước vẫn trôi Trăm năm dâu bể cũng theo thời Hừng đông ló ánh, chiều tàn tắt Một chuỗi luân tròn chẳng đổi vơi! Hôm nào lửa dậy, bừng trăn trở Mấy độ phong sương biến thẫn thờ Lúc khởi giăng đầy trên cõi rộng Khi trầm ủ rủ ngóng vầng mơ Tung...
  9. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    TÌNH YÊU TUỔI HOÀNG HÔN Đây biển nước mênh mông trải ngập tràn Nhịp sóng cồn lai láng đuổi hoàng hôn Thuyền viễn mộng dập dềnh trên ảnh trốn Lướt vững vàng ánh gợn đến sông duyên! Chẳng như bướm nhịp nhàng nơi thượng uyển Hút nhụy hồng xao xuyến của hoàng cung Bay nhàn nhã nơi khung ngà, gió...
  10. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    CHUỖI ĐỜI. Cuộc đời lặng lẽ cứ dần trôi Sớm nắng, chiều mưa chuyển mãi thời Vầng tỏ hôm nào nay lịm tắt Chỉ còn sẩm tối với chơi vơi! Để cho nhen nhúm niềm trăn trở Thả cánh bay xa chốn thẫn thờ Lãng đãng, dật dờ nơi cõi lộng Mong tìm cảnh giới ảnh trăng mơ Chẳng may mây ám phủ giăng ngang...
  11. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    HAI CÁNH HỒN THƯƠNG Anh về em hết chiều đông Thôi sầu, thôi đợi, thôi lòng héo hon Bây giờ ánh trải đầu non Thuyền duyên xuôi mái, không còn lờ trôi! Mấy hôm anh vắng buồn tơi Bốn bề quạnh quẽ, chơi vơi nỗi niềm Vầng trăng phủ bóng bên thềm Mà sao như tối, như đen mịt mùng Đêm dài thao thức...
  12. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    NHỚ. Đã mấy hôm rồi em bận đi Đêm dài anh nhớ, biết làm chi Để vơi trăn trở bầu hiu quạnh Khuây khoả tâm tư hướng vọng về! Vắng xa nhớ quá ánh trăng lòng Vương vấn vô cùng một ảnh trong Canh cánh nỗi niềm, mong bậu bạn Thẫn thờ, ảm đạm ở bên song Nhìn quanh, nhìn quất giống như buồn Từng...
  13. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    ĐỪNG THẢ EM ƠI Thả làm gì nỗi nhớ hỡi em ơi Vì nơi đó gói khung trời kỷ niệm Có trăng thanh kết muôn ngàn lưu luyến Bước thời gian xao xuyến đượm đong đầy! Bao hương nồng ngào ngạt ngợp men say Giúp vơi loãng đọa đày sầu nhân thế Đưa ái tình trôi dần theo bốn bể Dưới mây ngàn lóng lánh giọt...
  14. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    THAO THỨC (3) Cái tuổi giờ đây đã quá trưa Mà hồn như thể của ngày xưa Vẫn nghe nhung nhớ về xa vợi Lặng ngắm trăng thanh, với thích đùa! Bao chiều lững thững gửi hồn bay Về cõi bềnh bồng để kiếm ai Những lúc canh khuya nhìn vắng lặng Nghe lòng dào dạt cánh heo may Rồi giống như thời tuổi...
  15. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    CÁNH GIÓ PHŨ PHÀNG Hãy khóc đi em! Khóc nữa đi Để rồi mai mốt chẳng còn chi Con đường dẫn lối về nơi mộng U ám, đìu hiu, vọng ánh thề! Anh sẽ không sang tìm gặp gỡ Bên nhau ấm áp khúc ru êm Lắng nghe lo líu lời chim hót Êm ả lan vào tận trái tim Hết còn thao thức ngóng trông đò Để bước đi...
  16. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    NỖI NIỀM DƯỚI BÓNG HOÀNG HÔN Gió lộng bạt ngàn, nước vẫn trôi Trăm năm dâu bể cũng theo thời Hừng đông ló ánh, chiều tàn tắt Một chuỗi luân tròn chẳng đổi vơi! Hôm nào lửa dậy, bừng trăn trở Mấy độ phong sương biến thẫn thờ Lúc khởi giăng đầy trên cõi rộng Khi trầm ủ rủ ngóng vầng mơ Tung...
  17. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    TÌNH YÊU TUỔI HOÀNG HÔN Đây biển nước mênh mông trải ngập tràn Nhịp sóng cồn lai láng đuổi hoàng hôn Thuyền viễn mộng dập dềnh trên ảnh trốn Lướt vững vàng ánh gợn đến sông duyên! Chẳng như bướm nhịp nhàng nơi thượng uyển Hút nhụy hồng xao xuyến của hoàng cung Bay nhàn nhã nơi khung ngà, gió...
  18. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    CHUỖI ĐỜI. Cuộc đời lặng lẽ cứ dần trôi Sớm nắng, chiều mưa chuyển mãi thời Vầng tỏ hôm nào nay lịm tắt Chỉ còn sẩm tối với chơi vơi! Để cho nhen nhúm niềm trăn trở Thả cánh bay xa chốn thẫn thờ Lãng đãng, dật dờ nơi cõi lộng Mong tìm cảnh giới ảnh trăng mơ Chẳng may mây ám phủ giăng ngang...
  19. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    HAI CÁNH HỒN THƯƠNG Anh về em hết chiều đông Thôi sầu, thôi đợi, thôi lòng héo hon Bây giờ ánh trải đầu non Thuyền duyên xuôi mái, không còn lờ trôi! Mấy hôm anh vắng buồn tơi Bốn bề quạnh quẽ, chơi vơi nỗi niềm Vầng trăng phủ bóng bên thềm Mà sao như tối, như đen mịt mùng Đêm dài thao thức...
  20. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    NHỚ. Đã mấy hôm rồi em bận đi Đêm dài anh nhớ, biết làm chi Để vơi trăn trở bầu hiu quạnh Khuây khoả tâm tư hướng vọng về! Vắng xa nhớ quá ánh trăng lòng Vương vấn vô cùng một ảnh trong Canh cánh nỗi niềm, mong bậu bạn Thẫn thờ, ảm đạm ở bên song Nhìn quanh, nhìn quất giống như buồn Từng...
Top Bottom