. Anh gầy và ốm hơn nhiều so với khi tôi nhập vào viện. Anh rút ra từ trong túi áo một xấp giấy gấp hạc." Gấp cùng anh nhé?" " Nhưng em phải được một nửa số hạc" Tôi cười đáp lại." Ko! 3-7! Em 3 anh bảy" Anh cũng đùa tôi...
Sẽ chảng bao giờ em quên anh đâu. Anh đã cho em nhìn thấy một mặt khác của cuộc sống, một mặt khác của nam giới- mà từ trước giờ em vẫn nghĩ là đểu cáng. Cầu mong những cánh hạc sẽ giúp anh mau lành bệnh.
Vậy đó, hạnh phúc của tôi thật bình dị nhưng cũng thật xa hoa. Vì đâu mấy ai nhận ra nó, có nó. Nó ở ngay cạnh chgúng ta nhưng biết nắm bắt thì thật khó. Hạnh phúc đâu phải là khi bạn hoàn mĩ. Hạnh phúc có khi chỉ là một cái mỉm cuời của ai đó dành cho bạn. Hạnh phúc có khi chỉ là bạn nhìn thấy mình sau khi thức dậy vẫn còn nhìn thấy ánh sáng...
Sẽ chảng bao giờ em quên anh đâu. Anh đã cho em nhìn thấy một mặt khác của cuộc sống, một mặt khác của nam giới- mà từ trước giờ em vẫn nghĩ là đểu cáng. Cầu mong những cánh hạc sẽ giúp anh mau lành bệnh.
Vậy đó, hạnh phúc của tôi thật bình dị nhưng cũng thật xa hoa. Vì đâu mấy ai nhận ra nó, có nó. Nó ở ngay cạnh chgúng ta nhưng biết nắm bắt thì thật khó. Hạnh phúc đâu phải là khi bạn hoàn mĩ. Hạnh phúc có khi chỉ là một cái mỉm cuời của ai đó dành cho bạn. Hạnh phúc có khi chỉ là bạn nhìn thấy mình sau khi thức dậy vẫn còn nhìn thấy ánh sáng...