meobachan
Lượt Thích
0

Tham gia ngày
Được nhìn thấy lần cuối

Tường Hoạt động mới Bài viết Giới thiệu

  • Nhìn lại những j đã có, đã làm được, cứ ngỡ rằng nó là to tát lắm, nhưng rồi cũng chỉ là cái hư danh. Quá khú chỉ là quá khứ, nếu cứ đứng nhìn vào dĩ vãng mà tiếc nuối thì sẽ chẳng bao h có thể tiến tới tương lai....Quay trở về vs thực tại mới thấy bản thân mình yếu đuối và kém cỏi....

    Cảm....như cảm được Chí Phèo, như tỉnh dậy sau 1 thời gian "say" triền miên, "say" vô tận từ cơn này sang cơn khác....say trong những điều mà mình NGHĨ chứ ko phải những j mình THỰC SỰ CÓ.

    Buồn.
    Về ý nghĩa...có lẽ điều đó là rất rõ ràng đối vs những con người vốn thích ăn chơi hơn thích học, như tôi hay như bạn. Nhưng tớ thik cách cậu sử dụng từ ngữ...đặc biệt là văn phong (tớ chú trọng nhất là văn phong và đối thoại trong 1 tp)

    Đi suốt một chặng đường dài trong gấp gáp, vội vàng, đến hôm nay chợt quay đầu nhìn lại, cứ ngỡ mình đã gặt hái được rất nhiều nhưng hóa ra… đọng lại trên con đường chỉ là những dấu chân mờ nhạt, chỉ là một khoảng trống hư vô…

    16 tuổi, cái tuổi ko còn bé nhỏ nhưng cũng chưa là ng` lớn, tự nhủ sống trên đời hơn 1 thập kỉ mình đã làm được j cho bản thân? chưa nói đến cho gia đình hay xã hội. Đôi lúc nghe thấy, nhìn thấy những điều bất công trong cuộc sống, cảm thấy uất ức nhưng ko phải vì bản thân đau khổ mà bởi vì bất lực, vì ko thể dùng đôi tay này, trí óc này làm cho thỏa mãn cái sở nguyện của bản thân.
    Đi suốt một chặng đường dài trong gấp gáp, vội vàng, đến hôm nay chợt quay đầu nhìn lại, cứ ngỡ mình đã gặt hái được rất nhiều nhưng hóa ra… đọng lại trên con đường chỉ là những dấu chân mờ nhạt, chỉ là một khoảng trống hư vô…

    Cùng tâm trạng :) Cảm được rất nhiều
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Top Bottom