Sao cứ phải khóc khi nước mắt không làm tan đi muộn phiền? Sao cứ phải ghét khi tình yêu thương còn chưa đủ? Sao cứ phải buồn khi quanh ta luôn có niềm vui? Sao cứ phải cố quên khi nỗi nhớ đã đong đầy? Sao cứ phải nhìn lại khi phía trước luôn có mặt trời? Sao cứ phải tránh nhau khi bước chân luôn tìm về nhau? Sao cứ phải xa nhau khi hai trái tim là của nhau? Sao cứ phải tay trong tay để thấy bên mình không còn cô đơn? Sao phải đợi 1 nụ cười mới trở nên thật xinh tươi? Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Hãy gửi những cảm xúc thật sự của bạn đến với how Big [11] Lời của trái tim tại topic này
a ĐK lừa tớ ( ứ chịu đâu ( hoá ra là t nghĩ đúng ( ĐK là người kia cơ mà ( thảo nào thấy chả giống ĐK tí nào cả ( cả cái giọng cũng thế ( ứ chơi với ĐK nua (
; mặc dù rất đau khổ khi bị cá nguyên ngày< cũng chưa cá đk ai> nhưng kún hứa là k cá cho chị maru đâu à nghen)) chị maru đừng lo hén:x:x:x
lớp kún kún bị trêu ta tơi lun ý:-SS chưa hết ngày vẫn còn sợ