Em vẫn vậy, vẫn lặng lẽ, âm thầm bước qua cuộc đời này, với những buổi sáng nhiều nụ cười và những giọt nước mắt mỗi đêm.
Em vẫn thế, vẫn vui vẻ, lạc quan và sống dường như không vướng lòng vào ai cả. Em tự do.
Em vẫn thế, vẫn làm ra vẻ không cần ai, không muốn ai chăm sóc mình, vẫn mạnh mẽ và kiên cường bước qua mọi thứ, dù là nghiệt ngã nhất.
Em xem như mình chưa từng bước vào cuộc đời nhau, như chưa từng xuất hiện, em xem như anh không là gì đối với em, em cũng xem như tất cả đều vẫn như trước đây, em sống bình lặng một mình.
Thi thoảng ngồi một mình, nghĩ lại vu vơ nhiều thứ, lòng cũng thấy buồn phiền, nhưng vẫn đủ sức mỉm cười với chính mình. Đâu có gì là bất hạnh, chẳng qua là tự mình víu vào hoàn cảnh mà thôi...
Em vẫn thế, vẫn vui vẻ, lạc quan và sống dường như không vướng lòng vào ai cả. Em tự do.
Em vẫn thế, vẫn làm ra vẻ không cần ai, không muốn ai chăm sóc mình, vẫn mạnh mẽ và kiên cường bước qua mọi thứ, dù là nghiệt ngã nhất.
Em xem như mình chưa từng bước vào cuộc đời nhau, như chưa từng xuất hiện, em xem như anh không là gì đối với em, em cũng xem như tất cả đều vẫn như trước đây, em sống bình lặng một mình.
Thi thoảng ngồi một mình, nghĩ lại vu vơ nhiều thứ, lòng cũng thấy buồn phiền, nhưng vẫn đủ sức mỉm cười với chính mình. Đâu có gì là bất hạnh, chẳng qua là tự mình víu vào hoàn cảnh mà thôi...