Văn 9 Đề HSG văn 9

Nguyễn Thị Thu Hương 1512

Học sinh chăm học
Thành viên
9 Tháng chín 2017
117
62
69
Hải Dương
THCS BắcGiang

Hà Chi0503

Học sinh tiêu biểu
Thành viên
26 Tháng mười 2017
1,685
4,334
529
Nghệ An
Nhận xét về tác phầm TK của NG Du Mộng Liên Đường viết :N.D là người có con mắt nhìn xuyên 6 coĩ tấm lòng nghĩ đến muôn đời''hãy cm qua đoạn kiều ở lầu ngưng bích
1. Giải thích ý kiến
- Sáu cõi là Đông, Tây, Nam, Bắc và Trên, Dưới chỉ vũ trụ.
- Con mắt là cái nhìn chỉ sự cảm nhận, đánh giá.
- Nghìn đời chỉ thời gian từ xưa đến nay.
- Nghĩ là những suy nghĩ, tình cảm.
=> Nguyễn Du cảm nhận và suy nghĩ sâu sắc, thấu suốt về cuộc đời, về con người đến mức xưa nay hiếm. Cơ sở của cái hình và suy nghĩ ấy chính là tấm lòng của Nguyễn Du đối với cuộc đời. Ông không chỉ hiểu đời, hiểu người mà còn yêu thương con người sâu sắc.

2. Chứng minh qua đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích (trích Truyện Kiều - Nguyễn Du)
a. Nguyễn Du hiểu được tâm trạng cô đơn, trơ trọi, ngổn ngang trăm mối, chán ngán, tủi buồn, thương mình bơ vơ vô hạn của Thúy Kiều khi bị giam lỏng ở lầu Ngưng Bích.
- Từ lầu cao trông ra xa chỉ thấy nước mây thăm thẳm, núi cũng xa vời. “Trăng gần” chẳng xóa được sự hoang vắng.
Dưới mặt đất thì “bốn bề bát ngát”, những cát và bụi. Cái mênh mông vắng lặng đến lạnh người khiến Kiều càng chìm đắm trong nỗi niềm cô đơn bẽ bàng.
- Bức tranh thiên nhiên được chấm phá bằng vài nét bút tài hoa: “non xa”, “trăng gần”, “cát vàng”, “bụi hồng”…đã làm nổi bật tâm trạng như bị sẻ chia của Thúy Kiều.

b. Nguyễn Du đã hiểu và cảm thông với nỗi nhớ ngậm ngùi, khắc khoải của Thúy Kiều đối với người yêu và cha mẹ.
- Nhớ người yêu.
+ Kiều nhớ tới Kim Trọng điều này hoàn toàn phù hợp với tâm lí.
+ Đau đớn tưởng tượng đến chàng Kim chắc chưa hay biết nàng đã lưu lạc nên vẫn mòn mỏi trông chờ “Tin sương luống
những rày trông mai chờ”. Càng đau đớn khi trăng gợi nhớ vầng trăng, chén rượu thề nguyền càng xót xa ân hận “Tưởng người dưới nguyệt chén đồng”.
+ Càng nhớ người yêu càng thấm thía tình cảnh bơ vơ nơi chân trời góc biển với một trái tim yêu thương nhỏ máu
“Tấm
son gột rửa bao giờ cho phai”.
- Nhớ cha mẹ.
+ Kiều xót xa hình dung cha mẹ ngóng trông tin nàng “Xót người tựa cửa hôm mai”.
+ Day dứt khôn nguôi vì không được phụng dưỡng cha mẹ khi cha mẹ ngày càng già yếu

“Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ?”.
Kiều đã quên cảnh ngộ của bản thân để nghĩ tới người yêu và cha mẹ. Kiều là người tình thủy chung, người con hiếu thảo, người phụ nữ có tấm lòng vị tha đáng trân trọng.

c. Nguyễn Du như cảm nhận được tiếng thét gào nổi loạn và tuyệt vọng, sự mặc cảm cô đơn trong lòng Kiều.
- “Cánh buồm xa xa” thấp thoáng trong buổi chiều tà gợi nỗi buồn nhớ quê hương xa cách.
- Cánh “hoa trôi man mác” gợi nỗi buồn về thân phận lênh đênh, vô định.
- “Nội cỏ rầu rầu” đến tận chân mây là nỗi bi thương, vô vọng.
- “Gió cuốn mặt duềnh” và “ầm ầm tiếng sóng” gợi tâm trạng hãi hùng, lo sợ trước tai họa. Dự báo một tương lai khủng khiếp đầy tai ương, bất trắc đang chờ đợi Kiều.

3. Đánh giá chung
Bằng tấm lòng nhân ái, Nguyễn Du đã đồng cảm sâu sắc với số phận con người đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Nhà thơ như hóa thân vào nhân vật để hiểu rõ tâm trạng của nhân vật, để động đến cái sâu thẳm trong tâm hồn con người. Để người đọc cùng yêu thương, trân trọng, xót xa cho nhân vật của mình, Nguyễn Du phải là người có một tài năng lớn,“Có con mắt nhìn xuyên sáu cõi, có tấm lòng nghĩ suốt nghìn đời”.
 
  • Like
Reactions: Trang Ran Mori
Top Bottom