Giúp mình với.

L

lilynguyena4

C

canhcutndk16a.

Ý chí là quan trọng nhất, khi mất đi ý chí, bạn sẽ ko làm được việc gì có ích cho bản thân và xã hội. Một sản phẩm thừa của xã hội, ko được xã hội công nhận và tiếp đón thì còn nghĩa lí gì nữa
 
L

lilynguyena4

Ý chí là quan trọng nhất, khi mất đi ý chí, bạn sẽ ko làm được việc gì có ích cho bản thân và xã hội. Một sản phẩm thừa của xã hội, ko được xã hội công nhận và tiếp đón thì còn nghĩa lí gì nữa

Bạn có thể lập qua cho mình cái dày ý đk kô?
Mình thấy hơi khó khi không biết viết đề này ra sao.
 
T

thuyhoa17

Đề bài: Suy nghĩ của anh (chị) về câu nói sau:
''Khi của cải mất chẳng mất gì cả
Khi sức khỏe mất, mất một vài thứ rồi
Khi ý chí mất, chẳng còn gi nữa''


Khi của cải mất chẳng mất gì cả

- Của cải là những giá trị vật chất ở bên ngoài, mà mõi người có thể kiếm được thông qua quá trình lao động. Nó như là một phần thưởng cho những nỗ lực của con ngừoi.
Khi của cải mất đi, chẳng mất gì cả: đó không phải là ko hoàn toàn mất đi, ta có mất, nhưng là những thứ phù phiếm bên ngoài, và cái mất đó ko phải là mất hoàn toàn, mà ta có thể kiếm lại được nếu như ta tiếp tục cố gắng.
Không mất gì cả. Tại sao? Con người ta luôn hướng đến những giá trị ẩn sâu trong bản thân mỗi người. Đó là giá trị quý giá mà ta có được, còn với của cải - những giá trị bên ngoài đó - người ta vẫn nói rằng nó quý, liệu giá trị ẩn chứa bên trong mà con ngừoi ta luôn tìm kiếm nó luôn thực sự như thế. Cho nên, cái ngoài thân ấy mất đi, ta không hối tiếc bởi chữu "mất" đó, bởi ta chẳng hề mất đi giá trị ẩn sâu nào cả.

Khi sức khỏe mất, mất một vài thứ rồi.

- Sức khơẻ là một phần của con người, nó cũng là một giá tị ẩn sâu trong mỗi người, nó thực sự đáng quý, có nó ta có thể làm nên được của cải, tạo dựng lại của cải đã mất.
Và cũng bởi sức khỏe có thể chữa chạy, phục hồi bằng nheièu cách, đặc biệt là trong thời đại hiện nay, nên ta có thể nói là nó chỉ mất một vài thứ mà thôi.
+ Một vài thứ - mất sức khơẻ thì phần tình thần của bản thân cũng mất đi ít nhiều.
+ Những điều dự định làm sẽ bị trì hoãn.
+ thời gian chạy đua với cuộc sống ta bị chậm lại một phần.
...
=> đó cũng là mất.

Và Khi ý chí mất, chẳng còn gi nữa.

- Thử hỏi, khi mất đi của cải, ta có thể làm đầy lại, nhưng lấy cái gì đảm bảo là ta có thể lấy lại được chúng khi ý chí đã mất, quyết tâm nghị lực muốn có được, đạt được giá tị mà ta hằng tìm kiếm và mong muốn có đã mất. Lấy gì để đảm bảo?

- Sức khởẻ mất đi, nằm trên giường bệnh, mơ hồ nghĩ đến những điều xa xôi tiêu cực, ý chí muốn quan căn bệnh này, ý chí muốn đi đến nơi mà ta luôn muốn đến, ý chỉ muốn đánh bại căn bệnh để làm được những điều dự định ... đã mất, lúc đó kết quả sẽ ra sao! Ta mãi mãi mất, mất đi của cải, bởi ta ko có cơ sở nào để lao động tiếp tục, và ta cũng mất đi luôn sức khởe,; bởi để chống chọi với bệnh tật, ý chí muốn vượt qua cánh cổng của sự đau khổ để đi đến nơi tươi đẹp mà ta luôn muốn đi khi khỏe mạnh là vô cùng, vô cùng cần thiết.

=> Khẳng định sức mạnh của ý chí và nghị lực con người.
Để chạy đua với thời gian, chạy đua với những điều phức tạp trong cuộc sống, chạy đua trên con đường đi đến thành công luôn tồn tại một vũ khí đắc lực đó là ý chí.

Không có một thành công, hạnh phúc nào có được mà con ngừoi ta không phải đổ dồn vào đó toàn bộ nghị lực và ý chí bản thân.

=> Ý chí ko những giúp con ngừoi tìm lại được những điều tưởng chừng như đã mất mà con giúp ta đi được nơi cần đến, vượt qua những khó khăn và thành công phía trước luôn luôn đón chờ với những ngừoi có ý chí muốn đi đến đó.
 
T

toothpaster

Trong khi làm bài, bạn cần chú ý cho những dẫn chứng cụ thể vào bài làm để cho bài viết thêm thuyết phục. Chẳng hạn như:
“Phải chăng cái chết không phải là điều mất mát lớn nhất trong cuộc đời, sự mất mát lớn nhất là điều bạn để tâm hồn tàn lụi khi còn sống” ( Nooc-man Kusin), hay như những tấm gương con người tiêu biểu cho ý chí phi thường, nghị lực sống và cống hiến mãnh liệt như thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký, ,... những tấm gương anh hùng trong cách mạng ,...
Phần liên hệ, bạn cần thiết phải liên hệ bản thân. Vì mỗi người khi làm văn, không chỉ cần làm sáng tỏ ý kiến cần bàn bạc, mà còn phải cho người đọc thấy, mình rút ra được bài học gì sau đó!
 
L

lunxinh_1609

_ khi của cải mất di,chẳng có gì mất cả:
con người là chủ thể của xã hội.là người tạo nên lịch sử và cùng là người làm ra của cải vật chất cho xã hội.Của cải là thành quả mà con người đạt được sau 1 quá trình lao động đày công phu.
của cải là thứ mà con người luôn muốn có được ,của cải đem đến cho chúng ta 1 cuộc sống sung sướng,đày đủ,đem lại nhiều giá trị tinh thần cao quý...
nhưng của cải là thứ làm ra được thì cũng có thể mất đi và mất đi cái này thì chúng ta lại tạo ra được cái khác quý giá hơn
Vì vậy,nếu của cải mất đi thì chẳng có gì mất cả vì chúng ta vẫn là 1 con ngươi- tạo ra nhiều thứ hơn cái đã mất đi
_Khi sức khỏe mất đi.mất 1 vài thứ rồi:
sức khỏe là cái mà ta sinh ra ai cúng có,là khả năng thiên bẩm của mỗi con người.không ai có thể tự chọn cho mình khỏe hay yếu mà cái đó là do chính ngúng ta tạo nên.nếu biết tự chăm sóc sức khỏe cho mình thì...,nếu không thì...
nhờ sức khỏe chúng ta có thể làm mọi diều với 1 niềm say mê hứng khởi,đem lại nhiều kết quả tốt đẹp.
Vì vậy mất đi sức khỏe chúng ta mất 1 vài thứ rôi(nêu những cái có thể mất đii).Nhưng chỉ là mất 1 vài thứ thôi,ta vẫn còn là ta ,vẫn có thể làm nhiều việc giúp đời khi không còn sức khỏe(làm từ thiện,....)
_Khi ý chí mất đi,chẳng còn gì nữa:
ý chí là cái quý giá nhất của con người(tại sao)
mất đi ý chí,con người ễ không thể làm được bất kì việc gì.mất đi ý chí đòng nghĩa với việc mất đi định hướng cho cuộc đời mình,những cái cần thiết phải làm.mất ý chí làm cho cuộc sống trở nên bùn tẻ,mất hết ý nghĩa của 1 cuộc sống...
Vì vậy,mấy ý chí là mất tất cả.

_khẳng định,bàn bạc,mở rộng vấn đề:khi củ cải mất đi,chẳng có gì mất cả/khi sức khỏe mất đi,mất 1 vài thứ ròi/khi ý chí mất đi,chẳng còn gì nữa.
bài học
 
Top Bottom