Ý nghĩa nhan đề "Bến quê" và "Lặng lẽ Sa Pa"

P

phamminhkhoi

1. Bến quê gợi về trong dĩ vãng một bờ neo đậu từ quá khứ, nơi con thuyền cuộc đời cập bến mang theo cả những năm tháng bôn ba. Ông Nhĩ sau bao năm xa nhà, không để ý đến quê hương, khi trở vê bỗng nhận ra, có những thứ ra đi không trở lại, nhưng cũng có những thứ không bao giờ chết. Cánh cửa sổ bên chiếc giường đã ngăn ông với thế giưói bên ngoài, thế giới của nắng, của hoa, và của sông hồng cuộn đỏ, nơi ông khao khát được đặt chân qua đấy, nơi mà ông chưa bao giờ đi qua. bén quê là quá khư, là tuổi thơ, là thân quen nhưng cũng là huyền hoặc, bí ẩn, khi con thuyền trở về thả mũi neo trong một màng sương lãng đãng... Nhĩ từ một bờ nào đấy nhìn về bến que, nhìn về dĩ vãng, mà thương mà tiếc cho một tuổi thơ đã đi qua và đã không trở lại, một tuổi thơ ông đã quên đi va ông chợt nhận ra mình không còn có thể bước qua con sông ngăn cách. Một ký ức vụn vỡ nửa ảo nửa thực, mơ hồ, quyến luyến, rồi chợt nghẹn lên thành những tiếng nức nở trong tâm trí. nhan dề có tính mở, đột ngột khép lại hiện thức và mở ra một khaỏng không gian trống trải và rộng đến bao la.

2. Sa Pa lặng lẽ như những con người thầm lặng, nơi mà vẻ đẹp của rừng núi, cũng như vẻ đẹp cua những con người âm thầm hi sinh cho đất nước, vẫn ẩn sau những làn mây làn sương. Sa Pa nửa như thân thuộc, nửa mơ hồ, nhan đê fgợi lên một cái gì tịch mịch, bầu không khí trong lành, mát rượi và chừng như sắp vỡ. Cả truyện tràn mọt màu sáng và tĩnh mịch, thưa tiếng người cười nói, thưa đến cả tiếng động. Từ đầu đến cuối truyện chỉ có hai nhân vật, một người hỏi và một người bộc bạch. nguyễn Thành Long đã mở ra sau trang viết một không gian thoáng đãng, cuốn người đọc vào đó, bên trong một bức tranh phong cảnh, rồi phả vào trong đó sự sống, là hình ảnh người thanh niên. Truyện mở đầu bằng một buổi sáng và kết thúc bằng một không khí mơ màng. Thời gian cứ trôi đi, một đặc trưng cua rbút pháp lãng mạn.
 
C

cuncon_baby

còn lặng lẽ Sa Pa mang nhìu y nghỉa nó ca ngợi công việc thầm lặng cuả những người làm công tác khí tượng ở những nơi xa xôi hẻo lánh, lạnh lẻo cô độc như chinh nhân vật chinh trong tác phẫm đóa là anh thanh niên. Bác lái xe kể lại rằng anh đã đẩy cây ngã giữa đường để được noi chiện vơi mọi người "thèm người",hơn nưã noi lên vai trò cuả anh thanh niên đã phát hiện ra đam mây khô gop phần vào chiến thăng quân địch.Ngoài ra đâu đo tác giả muôn miêu tả vẻ đẹp cuả Sa Pa
 
C

cocktail_boo

Bến quê là bến đỗ của cuộc đời.Nó là nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người cho ta khôn lớn.Nhĩ sau bao năm đi khắp thế giới chiêm ngưỡng những vẻ đẹp phù du mà quên đi vẻ đẹp giản dị của bãi bồi kia sông.Cho đến khi cuối đời ông ,sắp lìa khỏi trần gian ông mới nhận ra vẻ đẹp của "bến quê"
 
B

bababa246

Tác giả đặt tên là lặng lẽ sa pa vì ở đây, trên vùng đất sa pa lạnh léo quanh năm chỉ có gió tuyết và sương mù, có những kon ng` dốc hết sức mình làm việc phục vụ cho tổ Quốc. Họ là những con người ko có tên, tên của họ gắn liền với công việc như anh thanh niên làm công tác khí tượng, Đối với công việc, anh yêu nó tới mức trong khi mọi người còn ái ngại cho cuộc sống ở độ cao 2600m của anh thì anh lại ước ao được làm việc ở độ cao trên 3000m. Vì anh cho như vậy mới gọi là lý tưởng.

+ Anh có những suy nghĩ thật đúng và sâu sắc về công việc đối với cuộc sống con người: “khi ta làm việc, ta với công việc là một, sao lại gọi là một mình được” và anh hiểu rằng công việc của anh còn gắn với công việc của bao anh em đồng chí dưới kia. “Công việc của cháu gian khổ thật đấy chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất”.


Đó là ông kỹ sư vườn rau: Ngày này qua ngày khác ngồi trong vườn, chăm chú rình xem cách lấy mật của ong để rồi tự tay thụ phấn cho hàng vạn cây su hào để hạt giống làm ra tốt hơn, để xu hào trên toàn miền Bắc ta ăn được to hơn, ngọt hơn trước.

Đó là ông cán bộ nghiên cứu sét: Đã “11 năm không một ngày xa cơ quan” luôn “trong tư thế sẵn sàng, suốt ngày chờ sét” để lập bản đồ tìm ra tài nguyên trong lòng đất. Những con người ấy làm cho anh thanh niên thấy “cuộc đời đẹp quá” đâu còn buồn tẻ “cô độc nhất thế gian”

Những kon người ấy, họ làm việc thầm lặng cống hiến sức lực của mỳnh để xây dựng nước nhà...
 
T

thuylai123

Bến quê, nơi con đò, bãi bồi, hoa bằng lăng tím...cùng bao kỉ niệm,cùng người vợ hiền, cùng người hàng xóm thân thương , đó là nhưng kỉ niệm mà Nhĩ phải hướng về, đến lúc không còn đi được đâu nưa, Nhĩ mới cảm nhận được tâm hồn của người vợ, nhỉ mới để ý đến những điều giản dị,quen thuộc nhất mà trước kia dường như anh chưa từng gặp, và đó chính là Bến quê.
 
B

bentoilahanhphuc

Chị rất thích những tác phẩm của nhà văn Nguyễn Minh Châu!Thầy giáo của chị bảo là cái bài Bến quê này í,cho vào chương trình lớp 9 la không nên,vì bài này chất chứa rất nhiều những trải nghiệm phải nói là khá già dặn so với lứa tuổi 15!Nhan đề thì không có cái gì khó đâu em!thời gian có ít,chị nói 1 chút thôi,nhưng có ý nghĩa lắm,tức là khi sáng tác "bến quê"nhà văn của chúng ta đang phải chống chịu với căn bệnh ung thư,đang ngày ngày chờ trực cướp đi sự sống of ông!phải nói là sự đau đớn tột cùng,khi mà từng tế bào đang thối rữa,đó chính là hậu quả của chất độc hoá học mà Mĩ đã giải xuống!pai nhé
 
M

matlanh69

Theo như cô mik nói nè
+ Ý nghĩa nhan đề Bến quê :
- Là h/ả xuyên suốt trong toàn tác phẩm , có ý nghĩa biểu tượng sâu sắc vừa có tác dụng liên kết các yếu tố , các h/ả trong tác phẩm làm nổi bật chủ đề
- Là những gì gần gũi , thân thiết nhất , là những gì giàu có , đẹp đẽ thuần phác và cổ xưa nhất của mảnh đất quê hương xứ sở , nơi sinh ra , nuôi dưỡng ta và nhận ta về
- Là những gì yêu thương bình yên nhất của gia đình , của những người thân yêu luôn hi sinh , lo lắng cho ta . Đó là nơi neo đậu bình yên nhất của cuộc đời mỗi con người
+ Ý nghĩa nhan đề Lặng lẽ Sa Pa : Một Sa Pa tưởng chừng như chỉ lặng lẽ "trong cái im lặng " , dưới những dinh thự cũ kĩ " nhưng thật ra chẳng lặng lẽ chút nào . Cái không lặng lẽ mà tác giả muốn truyền cho ng đọc là ở bên trong , ở sự làm việc , ở cách suy nghĩ của những con ng lao động tại nơi đây . Từ đó , tác giả còn muốn gợi ra những suy nghĩ triết lí về ý nghĩa của công việc , của sự cống hiến bằng sự lao động miệt mài , tự giác của mỗi con ng cho sự nghiệp chung

Đó , mong se có ích cho các bạn:)
 
N

nguyenchoat

nhan de ben we

đay là bài cô giáo mình cho ghi . Các ban thư tham khảo xem nha
ko phải ngẫu nhiên mà nhà thơ đặt tên cho tác phẩm là bến quê mà nhan đề được xuất phát từ nội dung và ý nghĩa của truyện . Bến quê là những jf thân thiện nhất với nhĩ đcj thể hiện qua cảnh vật và con người . Đó là những phát hiện ấm áp tình đời , tình người trước những jf gần gũi , quen thuộc nhất . Tat cả những thứ đó là những giá trị gần gũi , bền vững
 
A

an_thy

Nhan đề cua truyện vừa bình thường vừa có gì khác thường. Nó bình thường ở chỗ bến quê là nơi sinh hoạt đông vui ở làng quê.
 
A

an_thy

tiếp nha
... như cây đa, bến nước sân đình. Bến quê còn là nơi bến đậu của con đò quen thuộc của những người con quê hương đã từng trải qua nhiều sóng gió của cuộc đời, nay trở về sống những ngày tháng cuối cùng,cảm thấy được che chở và bình yên.Bến quê với họ lúc này là nơi trú ngụ êm đềm nhất trong cuộc đời mỗi con người.
 
A

an_thy

.. nhan đề truyện cho thấy cách lựa chọn đề tài của tác giả thật dung dị nhưng mang tính biểu tượng sâu sắc. Đó là 1 đặc điểm nghệ thuật bao trùm của Bến quê tạo nên cách hiểu đa dạngvà ý nghĩa nhiều tầng của thiên truyện.
 
T

thuydam

* Ý nghĩa nhan đề "Lặng lẽ Sa Pa":
- “Lặng lẽ Sa Pa” – truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Thành Long là một nhan đề giàu chất thơ, thể hiện rõ tư tưởng, chủ đề của tác phẩm.
- Bề ngoài Sa Pa có vẻ lặng lẽ, thơ mộng. Đó là xứ sở của sương mù, của những dinh thự cũ kĩ, nơi mà chỉ nghe tên, người ta đã nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi. Ở đó, có những cảnh đẹp nên thơ mê hồn, có những đàn bò lang cổ đeo chuông ung dung gặm cỏ, có những rừng thông đẹp lunh linh kì ảo dưới ánh nắng mặt trời…
- Cái lặng lẽ của Sa Pa còn ẩn chứa sự lặng lẽ âm thầm đầy khiêm nhường mà cao cả của những con người đang ngày đêm nhiệt tình, hăng say lao động góp sức xây dựng cuộc sống mới. Họ là những nhà khoa học không có tên. Tên của họ gắn liền với công việc. Đó là anh thanh niên làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu trên đỉnh Yên Sơn với cách sống, cách nghĩ cao đẹp, đáng khâm phục, đáng yêu, đáng mến. Đó là ông kĩ sư dưới vườn rau Sa Pa “ngày này sang ngày khác” ngồi cặm cụi miệt mài trong vườn su hào rình xem cách ong lấy phấn, thụ phấn cho hoa.facebook.com/hocvanlop9.Và tự ông đi thụ phấn cho từng cây su hào để củ su hào nhân dân miền Bắc ăn được to hơn, ngọt hơn. Đó là anh cán bộ nghiên cứu bản đồ sét ở trung tâm khí tượng, đã 11 năm không một ngày xa cơ quan, lúc nào cũng luôn trong tư thế chờ sét “nửa đêm mưa gió, rét buốt, mặc, cứ nghe sét là choáng choàng chạy ra”. Anh đã hi sinh hạnh phúc cá nhân vì niềm đam mê công việc để khai thác “của chìm nông, của chìm sâu” dưới lòng đất làm giàu cho Tổ quốc… Tất cả đều là những con người say mê với công việc, đang âm thầm lặng lẽ cống hiến sức mình cho đất nước, nhân dân. Có thể nói, bên trong cái lặng lẽ của Sa Pa là một cuộc sống sôi động cống hiến đầy ý nghĩa.
- Như vậy, nhan đề của tác phẩm vừa thể hiện được vẻ đẹp thơ mộng, kì ảo của thiên nhiên Sa Pa, vừa thể hiện được sự cống hiến, âm thầm lặng lẽ nhưng lớn lao, cao đẹp của những con người nơi đây.
- Với việc đặt nhan đề như vậy, phải chẳng tác giả muốn lấy địa danh làm nền để làm nổi bật vẻ đẹp của con người?
:)|-):)>-@-)o=>b-:)-*o-+:rolleyes::mad::eek::D:(:p;):cool:/:)
 
Top Bottom