Vượt qua sự cô đơn - câu chuyện về gió

W

windy18

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Gió lang thang, lang thang qua từng con phố, từng ngôi nhà. Gió tự do, có thể làm mọi việc mà mình thích, có thể hét to, có thể dịu dàng, cũng có khi dữ dội. Người ta yêu Gió đấy, mà cũng sợ Gió đấy. Gió xa cách quá, hoặc người ta sợ gần Gió quá...

Cứ thế và đến một ngày, Gió thấy mình cô đơn.

Tia nắng là của Mặt trời. Ánh trăng là của Mặt trăng. Còn Lá cây. Lá cây dù có đi theo Gió đến đâu đi nữa, thì Lá cây cũng đâu phải của Gió. Trái tim của Lá đã luôn hướng về Cây rồi.

Và Gió cô đơn.

Gió hỏi ông trời: "Ông trời ơi, sao ông bất công đến thế? Tại sao ai cũng có đôi có cặp, ai cũng có một chốn bình yêu cho riêng mình, còn tôi thì không? Tại sao lại như vậy?"

- Chẳng phải ngươi thích tự do hay sao? Ngươi muốn đi lang thang khắp nơi. Ngươi muốn được nhiều người biết đến. Ngươi muốn mọi người vừa yêu mến, vừa nể sợ ngươi. Chẳng phải ngươi đang có tất cả những điều đó hay sao ? - Ông trời trả lời.

- Vậy chẳng nhẽ không có một ai muốn làm tất cả những điều đó cùng tôi ư? Tôi muốn có ai đó đi cùng tôi tới mọi vùng đất, ở bên tôi những lúc tôi vui vẻ, cũng như những lúc giận dữ, hay khó khăn. Tôi phải làm gì để tìm được một người như thế?

- Người đó có thể không có màu sắc, nhưng không hề vô hình, có thể dịu dàng nhưng không yên lặng, có thể quá nhẹ nhàng, nhưng không phải là không cảm thấy được. Nếu ngươi biết để ý, biết cảm thông, biết chia xẻ, biết lắng nghe, biết quý trọng những điều mình đang có, ngươi sẽ nhìn thấy người mà mình cần tìm.

Và Gió làm theo lời Ông trời nói. Gió để ý, Gió lắng nghe, Gió học cách cảm thông, cả chia xẻ với mọi người nữa. Gió cố gắng, Gió đã làm thật nhiều. Cuối cùng, Gió cũng thấy được người mình cần tìm.

Thật bất ngờ, người đó đã luôn ở bên cạnh Gió, những khi khó khăn, cũng như khi hạnh phúc, những lúc Gió vui vẻ hát ca, cũng như khi Gió lạnh lùng, giận dữ. Người đó đã luôn đi cùng Gió, đến những thảo nguyên bao la, lên núi cao, hay xuống biển rộng... Dù Gió có đi đến đâu thì người đó vẫn bên Gió. Vậy mà bao lâu nay Gió đã không nhận ra điều đó.

Và cuối cùng thì bạn có biết người đã luôn ở bên Gió là ai không?

Lẽ ra tôi muốn bạn hãy học cách cảm thông, học cách chia xẻ với mọi người, tôi muốn bạn hãy nhìn ra xung quanh, biết yêu thương và quý trọng những gì mình đang có, tôi muốn bạn hãy lắng nghe và suy nghĩ.... Tôi muốn bạn làm tất cả những điều đó rồi tôi mới nói cho bạn biết người đó là ai cơ.


Nhưng bạn sẽ biết ngay thôi, vì... những Đám mây không muốn người khác phải bận lòng nhiều.
 
H

hauyen_thienbang

tớ cũng thik gió lắm
Một làn gió thoảng qua đâu đó cũng làm lỏng ta nhẹ nhàng hơn
Đứng trên ban công, đợi chờ, ngóng trông những cơn gió đầu mùa nhè nhẹ
còn j tuyệt hơn thế
 
M

mattroitinhyeu_142

Mình không thích gió lắm, 1 số khi gió đã cố tình rời xa cây và lá.
Còn gió đã có người bên cạnh mình mà, đó là không khí ấy.
Còn cái chuyện vượt qua sự cô đơn thì đúng ra là ta phải cảm ơn nó ấy. Vì
Có đôi lúc , tôi sợ sự cô đơn khủng khiếp ... mất fương hướng , hỏang lọan ....

Nhưng giờ đây tôi cảm thấy cô đơn cũng ko hẳn là xấu ...sống trên đời đâu phải lúc nào cũng vui vẻ giữa bao người , sẽ có những lúc lòng thấy trống trải .Và lúc ấy .....

Sự cô đơn làm tôi mạnh dạn hơn , hòa đồng hơn với những người xa lạ, để lấp đi cô đơn ....

Tôi nhận ra đc giá trị thực sự của yêu thương ... của những người bạn , những người thân sẵn sàng đến với tôi khi tôi nói rằng tôi cô đơn ....

Tôi thấy tự do khi chỉ có 1 mình , tôi học đc cách vượt qua mọi chuyện khi chỉ có 1 mình ...

Và những lúc cảm thấy cô đơn thì tôi lại nhận ra rằng thực sự tôi ko cô đơn ...

Cám ơn những người đã bỏ mặc tôi , đã để tôi 1 mình với nỗi đau mà ko đến bên tôi , để những lúc ấy tôi mới biết ai mới là người thật lòng với mình ....

Cám ơn những người bạn ở ngay cạnh tôi , ko toan tính , ko dối lừa ....

Cám ơn những con người xa lạ đã đi bên tôi , ko nói , ko cười , ko những cái nắm tay , ko 1 ánh mắt nhưng lại làm tôi thấy tôi ko lạc lõng .....

Cám ơn ai đó ... vì mỗi lúc cô đơn đã làm tôi nhớ .... và biết hy vọng , biết tin vào một điều gì đó tốt đẹp hơn

Cám ơn cuộc sống vì đã có những giây phút cô đơn , để những lúc bạn bè vây quanh tôi lại đc cảm nhận hạnh phúc , 1 hạnh phúc thật ấm áp mà ko bao giờ có thể bị mất đi ....

Và tôi nhận ra ....

Sự cô đơn bắt nguồn cho hạnh phúc ....
 
K

kira_l

viết sai chính tả !

hí hí !

Mấy câu chuyên này nhẹ nhàng đem theo triết lí đến cho ta :D

Được
 
Top Bottom