C
conang_buongbinh3007
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Vĩnh biệt Angela!
Hơn mười giờ. Tôi khẽ mở cửa. Trong nhà chỉ có những thứ ánh sáng mờ mờcủa những bóng đèn trên tường. Có lẽ mẹ tôi đã ngủ,hoặc còn đang thức để chờ bố. Tôi khép cửa lại nhẹ nhàng như lúc mởSau khi tắm, để cho nước lạnh làm mình tỉnh táo và rũ hết bụi đường, tôi nấu cho mình một bát mì và mang lên phòng. Trong lúc chờ mì nở, tôi khởi động máy tính. Vừa ăn mì, tôi vừa đọc những comment của bạn bè trên Facebook, tranh thủ tải về tập mới nhất của phim Secret garden và chờ Kai online
Gần 11h đêm, thế giới của tôi mới thật sự bắt đầu
Ở thế giới ấy, tôi cũng không phải là cô nữ sinh ít nói thường ngồi trầm tư nghe nhạc từ máy iPod trong giờ giải lao.Cũng không phải là cô nữ sinh ngồi lắng nghe bài giảng với một nửa sự chú tâm, một nửa còn lại là lang thang đâu đó đuổi bắt những ý nghĩ không định hình. Không lạnh lùng hay khó gần. Không khác biệt hay có phần lập dị. Ở thế giới ấy, tôi là Angela
Angela thay avatar trên Facebook, blog và Y!M trung bình mỗi tuần hai lần. Mới đây nhất lần lượt là nữ lâm Goo Young Ha của Sungkyunghwan Scandal, Wi Maeri của Mary stayed all out night, hộp cơm bento.Và hiện đại đang là cảnh phim Secret Garden
Angela luôn luôn bận rộn. Lịch trình mỗi ngày luôn bao gồm lướt cả Facebook,blog của mình và của bạn be, đọc comment của mọi người và comment lại cho mọi người, dạo quanh diễn đàn và bình luận điều gì đó hài hước, xem một tập phim mới hoặc show K-pop nào đó vừa được nhóm làm phụ đề tiếng Việt... Những việc ấy luôn tiêu tốn một lượng lớn thời gian. Phải hơn 3h sáng, tôi mới cho Angela nghỉ ngơi. Tôi tắt máy tính đi ngủ và thức dậy vào 10h sáng, xem qua bài vở, ăn cơm rồi mới đến trường
Angela có nhiều bạn, không giống tôi. Họ là những người có thể tám suốt ngày với Angela về những bộ phim, nhóm nhạc yêu thích. Và đối với họ, Angela thông minh và hài hước. Tuy vậy, ngoài những khi nói chuyện với nhau trong diễn đàn, Angela không muốn chat với ai cả, ngoại trừ Kai
Kai không giống Angela. Cậu ấy không thay avatar từ lúc lần đầu tiên Angela lưu nick cậu ấy cho đến bây giờ.Lúc nào cũng là gương mặt của một chú chó Husky hai tháng tuổi rất đẹp. Kai không có nick trên Facebook hay blog. Angela luôn gặp Kai lần đầu tiên trong một diễn đàn về Harry Potter. Và vì nói chuyện với nhau rất hơp nên cho nhau nick Y!M. Dần dần, câu chuyện không chỉ nói gọn về Harry Potter mà có thể là bất kỳ điều gì. Trong đêm yên tĩnh, tiếng lách cách bàn phím vang lên đều đặn. Angela chỉ biết Kai là một cậu bạn bằng tuổi mình, không hơn, không kém rất dễ thương, vì tôi không hỏi thêm. Đối với tôi, thế giới ảo và thật cần phải tách biệt nhau ra, không nên trộn lẫn vào nhau
Kai nói chuyện thật thú vị. Cách dùng từ của cậu ấy gãy gọn, đôi khi đanh đá, lắm lúc khiến người ta cảm thấy hụt hẫng, hoặc ấm ức như bị bò đá, hoặc bật cười. Cậu ấy chưa bao giờ làm Angela cảm thấy buồn chán. Cậu ấy không thức khuya như Angela. Mỗi ngày, khi đồng hồ điểm 12h đêm, cậu ấy nói
- Tớ buồn ngủ rồi , tớ out đây, tạm biệt
Đôi lúc Angela gọi đùa cậu ấy là Kaiderella, khi chuông đồng hồ điểm lúc nửa đêm luôn cuống cuồng vội vã chạy đi. Cậu ấy bình thản trả lời
- Đơn giản là tớ buồn ngủ thôi. Ngủ sớm đi.
Angela thích những câu "Ngủ sớm đi" của Kai. Nó thật là ngọt ngào và ấm áp.
Tôi đã từng biết đến hàng chục câu chuyện về những chuyện tình trong thế giới ảo. Phần nhiều chẳng có kết thúc gì tốt đẹp cả. Thành thật thú nhận, tôi đồng tình với những kết thúc ấy. Làm sao bạn có thể nhớ thương một người và nghĩ về người đó nhiều hơn mức bình thường dù bạn chẳng biết gì về người đó? Thậm chí là còn dại khờ hơn đặt tình cảm chân thành của mình vào người đó?
Vậy mà chẳng hiểu sao tôi cảm nhận được một sự tin cậy từ cậu bạn mà tôi không biết mặt đó chứ. Và rõ ràng là tôi đang nhớ Kai. Cảm giác ấy đặc biệt hơn bất kì cảm xúc nào tôi dành cho một ai đó khác
Năm hôm liền nick cậu ấy không sáng. Cứ đôi ba phút, tôi lại nhìn nick cậu ấy đầy hy vọng. Cuối cùng, trước khi tắt máy đi ngủ, tôi nhắn một dòng tin ngắn
-Cậu bị ốm à?
Ngày thứ sáu, Kai xuất hiện. Cậu ấy đầu tiên nói với Angela không phải là một câu xin chào
-Tớ không bị ốm
Tôi mỉm cười. Tiếng lách cách vang lên hồi đáp
-Mấy hôm nay cậu có chuyện gì à?
-Lớp tớ thi đấu xong bóng đá. Tớ tập xong mệt quá về nhà chỉ muốn lăn ra ngủ thôi. Hôm qua xong hết rồi.
-Thế thắng à?
-Không. Thua
Chúng tôi cứ nói chuyện với nhau cho đến lúc 12h đêm, chàng Kaiderella biến mất. Trước khi nick cậu ấy xám xịt trở lại, Kai nhắn nhủ
-Tớ thấy cậu hay nhắn tin hỏi thăm tớ có bị ốm hay không vào lúc 3h sáng lắm. Thức trắng đêm à? Không tốt đâu. Ngủ sớm đi
Tôi mỉm cười. Vẫn là một cảm giác khó tả
Không dưng là tôi ngoan ngoãn tắt máy tính đi ngủ sớm và chìm trong một giấc ngủ ngon lành. Sáng nay, tôi thức dậy sớm hơn bình thường và nhận thấy buổi sáng thật là đẹp. Nắng ấm áp và bầu trời xanh biêng biếc
Tối hôm ấy, tôi kể những điều mới mẻ cho Kai. Cậu ấy bình thản
-Buổi sáng nào ai cũng vậy cả. Cậu ngộ thật, rất giống một người.
-Ai cơ?
-À, Chí Phèo.
Không hiểu sao tôi lại tưởng tượng ở bên kia của màn hình, Kai đang cười rất tươi. Angela đáp trả bằng một gương mặt lè lưỡi giận hờn.
P/s: Thế giới ảo - hạnh phúc ảo ... nhưng nỗi đau là thật ! ;
Hum sau Post tiếp! Mẹt