Nhật ký Viết về những năm tháng đầy rực rỡ trong ''tuổi trẻ'' của tôi...

Phương Thảo Vpt

Học sinh chăm học
Thành viên
30 Tháng mười 2015
32
68
99
Hưng Yên
Trường THPT Yên Mỹ
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

#1: Những cảm xúc đầu tiên trên ngôi trường THPT Yên Mỹ...
1497743_500451856720482_599314822_n.jpg

Cổng trường những ngày mùa đông bị sương mù bao phủ....
Ngày nhận được tin đỗ cấp ba với số điểm khá ổn, cũng như bao bạn bè đồng trang lứa, tôi như phát điên lên vì rốt cuộc, mình cũng đã chạm được đến ngưỡng cửa cuối cùng của đời học sinh. Tôi đã tưởng tượng trong đầu không biết bao nhiêu lần cảnh nhộn nhịp, hoành tráng của ngày khai trường; cảnh tôi tung tăng đến lớp cùng bọn bạn chí cốt và hơn hết là cảnh tôi 'vinh hạnh' được học cùng ''thằng bạn thân''. Mỗi lần tưởng tượng như vậy, tôi lại bật cười một mình vì niềm vui nho nhỏ ấy và hạnh phúc vì như được sống trong cuộc sống của riêng tôi. Thế nhưng, ông trời luôn muốn trêu ngươi con người, và tôi cũng không phải là trường hợp ngoại lệ...

20915918_474304236261340_19453020_n.jpg
Sân trường những ngày cuối hạ.
Hôm đi nhận lớp, tôi đã cố gắng chen và kiễng chân thật cao để nhìn tên mình trong danh sách lớp ở bản tin. Kia rồi ''VTPT-10A4''. Không quên bọn bạn thân, tôi liếc hết danh sách lớp nhưng vô vọng. Không người quen, không bạn thân. Hụt hẫng là hai từ duy nhất diễn tả tâm trạng của tôi lúc bấy giờ. Nhìn bọn bạn vui vẻ cười đùa vì chúng được học cùng lớp với nhau, tự nhiên tôi thấy mình lạc lõng giữa một không gian rộng lớn. Nhếch mép cười nhạt, thôi thì coi như đây là một thử thách mà ông trời dành cho tôi vậy, phải chấp nhận thôi. Tôi giờ đã là học sinh cấp 3 rồi, không phải lúc nào cũng có bọn bạn bên cạnh được, đây chính là cơ hội có thêm bạn mới của tôi. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc tôi hết buồn...
[to be continued...]
 
Last edited:

Phương Thảo Vpt

Học sinh chăm học
Thành viên
30 Tháng mười 2015
32
68
99
Hưng Yên
Trường THPT Yên Mỹ
#1: Những cảm xúc đầu tiên trên ngôi trường THPT Yên Mỹ... (tiếp)
Ngày khai trường cuối cùng cũng đến. Tôi khoác lên mình bộ đồng phục trường và ngắm mình trong gương, mỉm cười rồi đến trường. Hôm nay, tôi chính thức là một học sinh Cấp 3!

Hòa mình vào không khí ''toàn dân đưa trẻ đến trường'', tôi cùng bọn bạn tung tăng trên con đường đầy nắng và gió. Chúng tôi nói chuyện và cười đùa vui vẻ với nhau trên suốt đoạn đường. Ngôi trường dần dần hiện ra trước mắt tôi, lung linh dưới ánh nắng. Lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong gió.Tôi không thể ngờ là ngôi trường mà tôi theo học trong ba năm tới lại có thể đẹp và rộng lớn đến thế, mặc dù tôi đã được ''tham quan'' trường trong mấy ngày hè. Trên sân trường, những cây xà cừ lâu năm to lớn như những gã khổng lồ đang vươn mình kiêu hãnh dưới ánh nắng chói chang, xòe bàn tay che rợp cả một góc sân trường. Những ''gã khổng lồ'' ấy chính là một trong những niềm đáng tự hào của bao thế hệ giáo viên và học sinh trường THPT Yên Mỹ. Tôi đứng dưới gốc cây một lúc lâu, mê mẩn nhìn từng tán lá xum xuê xanh ngắt. Vài tia nắng vàng rực lọt qua kẽ lá, chiếu vào khuôn mặt tôi, chưa kịp đưa tay lên để chắn ánh nắng ấy thì gã khổng lồ đã dang tay ra, như để che chở cho tôi. Tôi chợt nhận ra, ở đây, tôi sẽ được bảo vệ và được yêu thương. Phía xa kia, những chùm phượng vĩ cuối mùa đỏ rực đang đung đưa trong gió. Dường như nó đã cố gắng chắt chiu từng tia nắng, tạo ra những bông hoa cuối cùng đẹp rực rỡ để nở rộ trong ngày khai trường, để dành cho những đứa tân binh như tôi 1 điều bất ngờ, 1 niềm vui nho nhỏ. Và tôi biết, ở đây, tôi còn được nhận những điều tuyệt vời nhất của đời học sinh.
20937951_474905472867883_1718539049_n.jpg

Tiếng trống báo hiệu lễ khai giảng bắt đầu đã vang lên. Tôi cùng bọn bạn trở về chỗ của lớp mình. Ba mươi hai hàng lớp xếp thành ba mươi hai hàng dọc, ngay ngắn, thẳng hàng dưới lá cờ đỏ sao vàng. Tất cả mọi người đều vui vẻ cười nói với nhau, còn tôi thì bối rối khi nói chuyện với người bạn mới quen. Tôi không thể nhớ thật chính xác buổi sáng hôm ấy tôi nghe được những gì. Nhưng, có một thứ đến bây giờ vẫn luôn vang vọng trong tôi, đó chính là tiếng trống. Tiếng trống giòn giã ấy tôi vẫn hằng nghe trong những buổi khai giảng trước đây, nhưng lần này lại khác. Nó thật sự đặc biệt và ý nghĩa với tôi, nó như nhắc nhở tôi rằng tôi luôn luôn phải cố gắng, rằng tôi đã THỰC SỰ trưởng thành và tôi hãy ước mơ...

Sau hôm đó, những ngày đầu tiên ở trường Cấp 3 của tô thật sượng sùng. Rời trường Cấp 2 với tư cách đàn chị, bây giờ thật lạ lẫm khi phải bắt đầu ở vị trí tân binh. Đã thế mấy đứa bạn thân của tôi đều học ở lớp khác rồi, chỉ còn lại mình tôi bơ vơ. Nhưng bây giờ, cảm giác khó chịu ấy không còn xuất hiện trong tôi nữa. Tôi đã có bạn mới! Cuộc sống của tôi không còn buồn tẻ như những buổi đầu làm quen với lớp, nó dễ dàng và thoải mái hơn tôi nghĩ nhiều. Tôi đã hết buồn vì không được học cùng đám bạn thân, thay vào đó tôi cảm thấy vui hơn vì mình có thêm bạn. Cả bạn cũ và bạn mới, chúng đều khiến cuộc sống của tôi trở nên thú vị và ý nghĩa hơn!

Môi trường mới, bạn bè mới, cuộc sống mới, cách thức học mới, tất cả, tất cả đều mới. Và tôi vì thế phải cố gắng, phải thay đổi!


Tuổi Mười lăm với bao hoài bão

Con đường phía trước đang giục bước chân tôi!
 
Last edited:
  • Like
Reactions: Hồng đậu

Phương Thảo Vpt

Học sinh chăm học
Thành viên
30 Tháng mười 2015
32
68
99
Hưng Yên
Trường THPT Yên Mỹ
#2: Ngẫu hứng và tản mạn...
''Hôm qua, tôi được nghe 2 câu chuyện (tình) bởi thằng bạn các ông ạ
PACMAN.png


Một thì lâm li, bi đát và đầy nước mắt...
PACMAN.png


Một thì hạnh phúc, ngọt ngào và lúc nào cũng vang tiếng cười...
PACMAN.png


Bất chợt, trong đầu tôi hiện lên cái viễn cảnh của một ngày nào đó trong tương lai...

Chúng ta, những đứa bạn ''khốn nạn'' thời cấp 3, đều đã trở thành những ông bố, bà mẹ
1f642.png
Những đứa con của chúng ta là anh, chị, em của nhau
1f642.png
Còn chúng ta là những ông bố nuôi, những bà mẹ nuôi của tất cả chúng nó
1f642.png


Chúng ta sẽ xây những căn nhà nhỏ và là hàng xóm, là thông gia, và là gia đình của nhau ^^

Chúng ta sẽ có những chuyến đi phượt cả tuần lễ, những bữa tiệc thâu đêm, những đêm Giáng Sinh ấm áp,... hay đơn giản chỉ là những bữa cơm thân mật, quây quần bên nhau và hoài niệm về tuổi thanh xuân, về quá khứ của chúng ta
1f642.png


Biết đâu đứa bạn thời cấp 3 của ta lại là người cùng ta đi hết quãng đường còn lại của cuộc đời!?
PACMAN.png


Biết đâu đứa ta ghét cay ghét đắng hồi đi học, giờ lại thành chí cốt, thành anh em xương máu của ta!?
PACMAN.png


Và biết đâu...
1f642.png


Đây là lần đầu tiên tôi nghĩ về 1 cái tương lai đầy tươi sáng thế này đấy các ông ạ
PACMAN.png
Chẳng biết là do sau khi nghe câu chuyện của nó kể mà tâm trạng của tôi tự nhiên có cảm xúc, hay là do nghỉ Tết rồi khiến tôi cảm thấy nhớ bọn nó mà nghĩ vậy nữa
FACE_WITH_COLON_THREE.png


Nhưng dù sao thì tôi vẫn mong bản thân sẽ có được những người bạn, những cảm xúc và có những kỉ niệm khó quên như trong Orange
1f60a.png
''

From: ''Chúng nó''
2764.png


[Cập nhật facebook ngày 25-1-17]
 

Phương Thảo Vpt

Học sinh chăm học
Thành viên
30 Tháng mười 2015
32
68
99
Hưng Yên
Trường THPT Yên Mỹ
#3: Trước ngày khai giảng cuối cùng...

Lại là cái cảm giác của ngày tựu trường 7 năm về trước dần dần xâm chiếm tâm trí tôi khi nghĩ đến ngày mai...

Ngày 5-9-2010, tôi cùng bọn bạn đón buổi lễ khai giảng lần thứ 5 và cũng là lần cuối cùng của chúng tôi ở ngôi trường tiểu học.

Bốn năm sau, ngày 5-9-2014, tôi (lại) cùng bọn bạn đón buổi lễ khai giảng lần thứ 9 và cũng là lần cuối cùng của chúng tôi ở trường sơ trung.

Và lần khai giảng thứ 12 ở trường cao trung này cũng giống như lần khai giảng của 4 hay 7 năm về trước...

Chỉ có điều... không chỉ riêng lễ khai giảng, mà mọi thứ trong tôi đều đang đứng trước ngưỡng-cửa-cuối-cùng...

Và năm tới, vào một ngày nào đó đầu tháng 9, vẫn những cô cậu học sinh trong những chiếc áo đồng phục cười đùa vui vẻ đến trường, chỉ khác là không phải tôi...


[Cập nhật facebook ngày 4-9-17]
 
  • Like
Reactions: Dun-Gtj

Phương Thảo Vpt

Học sinh chăm học
Thành viên
30 Tháng mười 2015
32
68
99
Hưng Yên
Trường THPT Yên Mỹ
Chiều hôm đó, trong cái nắng vàng ươm cuối ngày của đầu tháng 11, trong những cơn gió mơn man se lạnh của đầu đông, chúng tôi đã ngồi bên nhau, cùng nhau ca hát và nhảy múa trên xe trong suốt đoạn đường đi về. Chúng tôi hát những bài ca về Cách mạng, về Tuổi trẻ, về trường lớp, về thầy cô và về bạn bè. Đứa nào cũng hét thật to, cười thật nhiều và vỗ tay thật nhiệt tình để nỗi buồn không được phép lên ngôi trong những giây phút ý nghĩa và đáng nhớ như vậy...

"Bác tài ơi, bác lái xe chậm chậm thôi bác...''
''Bác tài ơi, bác đi một vòng nữa rồi mới đưa chúng con về được không?''
''Bác ơi bác, hay là bác dừng lại đi, đừng cho xe chạy nữa, chúng con không muốn về đâu...''

Dẫu biết rằng câu chuyện nào rồi cũng đến hồi kết, cuộc vui nào cũng phải đến lúc tàn, vậy mà chúng tôi vẫn ngang bướng, cố chấp níu kéo từng giây từng phút ngắn ngủi còn sót lại, để chúng tôi được ở bên nhau thêm một chút nữa thôi. Vì hơn ai hết, chúng tôi hiểu rằng, khi bước chân xuống xe, khi trở về nhà và khi ngày ''hôm nay'' kết thúc thì, mọi thứ chúng tôi ''đang làm'' sẽ trở thành ''đã làm''; ''hôm nay'' sẽ trở thành ''hôm qua''; ''hiện tại'' sẽ trở thành ''quá khứ'', và, những thứ hiện hữu ngay trước mắt chúng tôi đây sẽ trở thành hồi ức ở miền đất xa xôi nào đó trong trái tim của mỗi đứa...

Bốn mươi bốn con người với bốn mươi bốn tính cách khác nhau, không biết do dòng đời xô đẩy, đen đủi thế nào chúng tôi ''vô tình'' va vào nhau. Không dám hứa là mãi mãi, tương lai ra sao chẳng ai biết trước được, nhưng có một là luôn là chắc chắn, rằng sẽ là một tập thể tuyệt vời nhất và đoàn kết nhất của hiện tại!

Hôm đó nắng nhưng bầu trời không xanh
Chúng tôi vui nhưng tâm trạng vẫn buồn...
Chuyến xe của ngày hôm đó đã đưa tất cả bốn mươi bốn thành viên của phòng học số 26 này xích lại gần nhau thêm một chút nữa...

Cảm ơn các cậu đã đến với Thanh Xuân của tớ...
Cảm ơn Cuộc sống đã cho tớ những năm tháng rực rỡ nhất bên các cậu...
_________________________________________
Thứ bảy, ngày 04 tháng 11 năm 2017...
Đền Chu Văn An...
Côn Sơn- Kiếp Bạc...
Save...
<3


23132104_579358142409363_5167455202962341463_n.jpg
 
Top Bottom