Viết thư quốc tế UPU lần thứ 41 về Olympic 2012( giúp em zới,thứ tư phải nộp rùi)

B

b3xjnh_kute

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Để: “Hãy viết thư cho một vận động viên hoặc một nhân vật thể thao mà em ngưỡng mộ để nói Thế vận hội (Olympic Games) có ý nghĩa gì đối với mình.”
các anh chị ơi,giúp em zới,đề khó quá:khi (15):nếu anh chị giúp đc em xinh cảm tạ :khi (67):

Ko dùng ngôn ngữ teen trong diễn đàn em nhé :)
 
Last edited by a moderator:
0

07kute

HÃY VIẾT THƯ CHO MỘT VẬN ĐỘNG VIÊN HOẶC MỘT NHÂN VẬT THỂ THAO MÀ EM NGƯỠNG MỖ ĐỂ NÓI THẾ VẬN HỘI (OLYLMPIC GAMES CÓ Ý NGHĨA GÌ ĐỐI VỚI MÌNH”

- Chọn một vận động viên hoặc một nhân vật mà em ngưỡng mộ trong lĩnh vực thể thao (bóng đá, bơi lội, điền kinh, bóng chuyền, đẩy tạ…). Điều quan trọng những người này em phải nắm rõ cuộc sống, sự nghiệp (thành tích, thành đạt) và vì sao em lại ngưỡng mộ? Điều này liên quan tới lý do: Thế vận hội Olympic có ý nghĩa đối với em?

- Có thể lý do đó là sự vượt lên số phận (phân biệt chủng tộc, kỳ thị, hoàn cảnh cá nhân…) để đạt thành tích trong các môn thi đấu, mang lại niềm vinh quang cho cá nhân, đất nước, góp phần vào sự đoàn kết, hữu nghị, hiểu biết giữa các dân tộc… Nêu bật được giá trị nhân văn cao cả của Olympic.

- Cũng có thể là sự ngưỡng mộ về nhân cách, cử chỉ, hành động, vẻ đẹp hình thể của cá nhân để nói lên rằng Olympic là đỉnh cao của ước mơ, khát vọng hoàn thiện con người cả về nhân cách, tình cảm cùng vóc dáng khỏe mạnh. Như câu cách ngôn Hy Lạp:“Một tâm hồn lành mạnh trong một cơ thể cường tráng”.

- Lĩnh vực thể thao đòi hỏi khả năng, tố chất cũng như sự rèn luyện, vượt qua nhiều khó khăn (thời tiết, sức khỏe) để vươn lên đạt những kết quả nhất định. Ở đây còn có sự vươn lên của khát vọng, ý chí của mỗi người.

- Việc lựa chọn, viết thư cho một người nào đó vì vậy cần được các em tìm hiểu kỹ, cố gắng qua họ để giãi bày, trao đổi những suy nghĩ, mong muốn của mình về thế vận hội Olympic và điều ấy đã mang lại ý nghĩa gì cho cá nhân em.



C. ĐỂ VIẾT BỨC THƯ UPU ĐẠT KẾT QUẢ CAO EM CẦN LƯU Ý:

- Tìm hiểu kỹ đề tài để tránh viết lạc đề, lan man dài dòng.

- Bức thư đảm bảo trình tự của bài văn viết thư: mở bài, thân bài, kết luận. Mỗi phần viết ngắn gọn, đúng yêu cầu. Phần kết luận cố gắng “mở” vấn đề, tạo suy nghĩ cho người đọc. Lưu ý : Bức thư dự thi dài không quá 800 từ.

- Hạn chế lỗi sai chính tả, phụ âm s/x, ch/tr, vv…

- Nói tóm lại: Để bức thư hay, đặc sắc đòi hỏi các em suy nghĩ, chọn lọc được câu chuyện thật “đắt”, hợp lý nêu bật ý nghĩa của Thế vận hội Olympic với bản thân.

Chúc các em có bức thư tâm đắc, đoạt giải cao cuộc thi trong nước và quốc tế.
 
H

hocsinhxinh_99

oài mai e phải nộp roài:(((((((((((((((((
có ai bít vít chỉ e với khó qá chết mất thoy
 
P

phucvt_2012

tui biết nè tui khuyên các ban nên nói về cô Trần Hiếu Ngân
sau đây là thông tin vê cô Trần Hiếu Ngân
gia đình gồm có 8 anh chị em, với nghề nghiệp chính của gia đình là làm bánh. Phụ thân của Trần Hiếu Ngân vốn là môn đệ của võ Thiếu Lâm nên có định hướng cho con cái theo học nhằm bảo vệ sức khỏe và tự vệ. Khi phòng Thể dục thể thao của thị xã khai giảng lớp Taekwondo đầu tiên vào năm 1987, ông đã cho Hiếu Ngân tới nhập môn[1]. Bắt đầu từ đây, con đường đến với Taekwondo của Hiếu Ngân đã rộng mở, với việc đạt nhiều thành tích tại các kỳ thi đấu trong và ngoài nước mà đỉnh cao là chiếc Huy chương Bạc tại Olympic Sydney, Australia năm 2000.

Sau thành công đem về tấm huy chương duy nhất cho đoàn vận động viên Việt Nam tại Olympic Sydney 2000, Hiếu Ngân quyết định rời sàn đấu, trở thành thủ quỹ của Trung tâm đào tạo võ thuật Thành phố Hồ Chí Minh kiêm vai trò một huấn luyện viên đội tuyển trẻ của thành phố[2].
[sửa] Sự nghiệp

Năm 1990, khi có giải thi đấu vô địch toàn quốc tổ chức ở thành phố Hồ Chí Minh, Ngân giành được Huy chương Bạc ở nội dung thi quyền. Thành công đầu tiên ấy đã trở thành động lực thúc đẩy cô trong những năm tiếp theo, nhờ những nỗ lực của bản thân đã liên tiếp mang lại cho cô Huy chương Bạc hạng 51kg (1991), Huy chương Bạc quyền (1992) rồi Huy chương Vàng hạng 55kg (1995). Những thành công đó đã khiến Hiếu Ngân có ảnh hưởng lớn trong làng Taekwondo Việt Nam, và từ đây, chị đã rời Phú Yên để đến thành phố Hồ Chí Minh tiếp tục tập luyện, dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Trương Ngọc Để[1], nhằm thử sức trên các đấu trường quốc tế.

Từ năm 1995 đến năm 2000, không năm nào bảng vàng thành tích thể thao Việt Nam thiếu vắng tên tuổi của nữ võ sỹ này[2]. Huy chương Vàng vô địch quốc gia năm 1993, 1994, 1996; Huy chương Vàng SEA games 18 năm 1995; Huy chương Vàng vô địch Đông Nam Á năm 1996; Huy chương Vàng vô địch châu Á năm 1998; Huy chương Đồng ASIAN Games năm 1998; Hạng I vòng loại Sydney khu vực châu Á năm 1999[1].

Buổi chiều ngày 28 tháng 9 năm 2000 tại đấu trường State Aports Center (Sydney, Australia) Trần Hiếu Ngân đã cắm cột mốc cho lịch sử thể thao Việt Nam, mang lại chiếc Huy chương Bạc Olympic đầu tiên cho Việt Nam[1]. Chiếc Huy chương Bạc Olympic 2000 cũng trở thành dấu ấn lớn nhất trong cuộc đời và sự nghiệp của Trần Hiếu Ngân[2].
[sửa] Khen thưởng

Bên cạnh các huy chương và thứ hạng đã đạt được, Hiếu Ngân còn được nhận nhiều bằng khen của UBND tỉnh Phú Yên, Ủy ban Thể dục thể thao Việt Nam, Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, Quỹ hỗ trợ tài năng trẻ Việt Nam. Năm 2000, chị được Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam trao tặng Huân chương Lao động hạng Nhì[1].
chúc các bạn làm tốt!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
P

p3b3o_091098

Cô Louise Sauvage thân mến!!
đã một năm rồi kể từ ngày mà cháu được biết mình co tật ở cả 2 chân....cái tật ấy làm cháu nhói đau mỗi khi tiết trời khác thường....nhưng cô ơi, có lẽ đối với 1 cô bé có niềm đam mê mãnh liệt với thể thao và yêu thể thao chư cháu thì việc có tật ở chân là không nên có....360 ngày vừa qua cháu luôn sống trong buồn chán, cháu sợ vì cái tật đáng ghét ấy cháu sẽ phải tứ bỏ giấc mơ thể thao của mình. tình cờ một hômđang cập nhật facebook, cháu thấy một người bạn đã chia sẻ một đường link nói về tiểu sử, cuộc đời,thành tích và co kèm theo video nói về một nỡ vận động viên “ đặc biệt “ nổi tiếng.....và thưa cô louise, nứ vận động viên đó chính là cô đấy ạ!
Đọc tiểu sử, cuộc đời và những thành tích của cô, cháu cảm thấy thật đáng nể-ngạc nhiên-bàng hoàng-xúc động và cảm thấy xấu hổ. Cô đã đạt được rất nhiều huy chương vàng, huy chương bạc và những danh hiệu cao quý trong nhiều kì ti đấu...đặc biệt là tại olympic atlanta nưm 1996, hay tại sydney olympic game 2000....và còn chưa kể cô đã từng đạt danh hiệu “ ngôi sao nghiệp dư của những đường đua xanh” từ khi còn rất nhỏ tuổi...tất cả những thành tích của cô đều vang xa đến mọi người, khiến mọi người ai cũng mến phục và kính nể. Nhưng cháu cung không khỏi ngạc nhiên, bàng hoang, xúc động khi khám phá ra được là tại sao người ta lại nói cô là “ Nữ vận động viên đặc biệt nổi tiếng” và khi khi cháu hiểu ra hai từ “ đặc biệt” âý mang ý nghĩa gì thì cũng là lúc cháu thay đổi những suy nghĩ và thay đổi chính con người của mình. Thì ra “ đặc biệt “ vì số phận đã gắn liền cô với chiếc xe lăn khi cô còn rất trẻ tuổi. thế nhưng cô đã không gục ngã, kông đầu hàng số phận mà cô đã cùng chiếc xe lăn ấy, cùng can đảm để vượt qua số phận, để tạo nên những thành công như ngày hôm nay. Càng biết về cô bao nhiêu, cháu càng thấy xấu hổ ngần ấy. trong khi cô luôn dũng cảm đối mặt với khó hăn, luôn không ngừng nỗ nực và cố gắng thí cháu lại lá một cô bé yếu đuối, nhút nhát, mới gặp chút khó khăn đã chán nản, mới thấy vật cản nhỏ đã vội từ bỏ ước mơ. Vì vậy, nhờ cô cháu đã đánh thức dậy những niềm tin, nghị lực mà cháu đã bỏ quên suốt một năm qua, cháu đã kịp thời thay đổi chính mình.
Còn cô thì sao? có bao giờ cô đã trải qua những cảm giác như cháu? cô đã giup cháu thoát khỏi cảm giác ây, con cô thì sao? nếu cô đã từng trải qua cảm giác ấy thì điều gì đã giúp cô vượt qua như cô đã giúp cháu?
Cháu không biết bức thư này có đến được với cô louise không, và nếu có đến được với cô thì có lẽ vì sự khác biệt ngôn ngữ thì cô cũng không hiểu những gì cháu viết, vì vậy mà những câu hỏi của cháu có lẽ sẽ không có câu trả lời. Thế nhưng trong tâm trí của cháu, rất nhiều những câu trả lời đã tự ùa về-những câu trả lơi xuất phát tứ chính niềm đam mê và yêu thể thao của cháu, có lẽ, cũng chính những câu tự trả lời đã tiếp thêm nghị lực cho cháu!
cô louise à! những thành công của cô ngày hôm nay đều xuất phát từ rất nhiều yếu tố khác nhau như: gia đình, bản thân, xã hội....nhưng cái chính của nhưng thành công đó vừa ở nghị lực phi thường của cô và cũng là nhờ bàn đạp đã giúp cô tỏa sáng. Và bàn đạp đó chính là “ Thế vận hội olympic”. được tổ chức với ý nghĩa: hi vọng một thế giới hòa bình không phân biệt đối xử và sự bình đẳng, doàn kết giữa các châu lục....nhờ đó mà thế vận hội đã được duy trì, phát triển không ngừng. có theẻ nói thế vận hội như ánh sáng soi đường cho những con người gặp nhiều khiếm khuyết về thể chất như cô và cháu, vì thế vận hội hiện đại đã tạo ra những nội dung thi ddấu dành cho người khuyết tật. Nhờ đó mà những người khuyết tật không còn tự ti, mặc cảm với mọi người xung quanh nữa, mà thay vào đó là niềm tin, nghị lực để mơ ước, để tin rằng “ người khuyết tật thì vẫn tham gia các nội dung thể thao được giống những người bình thường”. Vì thế, những người khiếm khuyết giống cô và cháu vẫn tin vào những điều kì dieẹu trong cuộc giống để mà phấn đấu, để mà bước đi trên con đường mơ ước còn bỏ dở dang....Minh chứng là tất cả những thành công của cô ngay thực tại đây. Chẳng phải nhờ nghị lực phi thường để đạt được giải cao trong các kì thế vận hội mà cô được bạn bè trên thế giới biết đến, yêu mến, nể phục đo sao? Chẳng phai nhờ thế vận hội đã giúp cô đem lại những vinh quang, tự hào cho bản thân, gia đình và đất nước australia xinh đẹp đó sao?. Có thể thế vận hội còn mang rất nhiều những lợi ích, ý nghía cho nhiều người nữa, nhưng ngay bây giớ, cháu biết rằng, thế vận hội đã làm nên tên tuổi của nữ vận động viên khuyết tật louise sauvage và đã giúp cháu trở lại với ước mơ đã bị quên lãng của mình.
Cuối thư cháu muốn hỏi cô louise: Cô louise có nhớ trong kì thê vận hội sydney olympic game 2000, cô louise đã nói một câu gì không?, câu nói ấy cháu đã khắc sâu trong tâm trí của mình, đó là: “đây đúng là một thử thách, tôi cảm nhận được tiếng gió chạm vào lời những cổ động viên, hơi thở của đám đông, họ đã động viên, cổ vũ để tôi tiến đến chiếc huy hương vàng”. Và cô ơi, ngay lúc này đây, cháu đã cảm nhận được tiếng những giấc mơ, khát khao đang gọi, đang thúc giục cháu cố gắng, nỗ lực. Và cháu mong ngọn lửa đuốc olympic sẽ mãi rực cháy, mãi sưởi ấm cho mọi người để thắp sáng những ước mơ và gắn kết bạn bè năm châu lục.
Cháu cảm ơn cô rất nhiều! Cám ơn cô vì tất cả
 
G

greenshirt97

Viết thư UPU lần thứ 41 - chủ đề: Thế vận hội Olympic
.
Kính gửi chị Trần Hiếu Ngân,


Em xin tự giới thiệu. Em tên là Nguyễn Tuấn Ngọc, học lớp 5/6 Trường Tiểu học Nguyễn Thượng Hiền, quận Gò Vấp, thành phố Hồ Chí Minh. Em rất tự hào viết thư bày tỏ sự ngưỡng mộ của em đối với chị.


Thưa chị, qua báo chí, em biết là chị xuất thân trong một gia đình hết sức bình thường. Nhà chị có 8 chị em, làm nghề nấu bánh. Vì đông anh em nên chắc kinh tế chẳng khá giả gì. Nếu so với các vận động viên khác trên thế giới thì điều kiện gia đình nhà mình quá khó khăn, không thể sánh bằng họ được, chị nhỉ. Thế mà chị vẫn đánh bại nhiều võ sỹ khác để đoạt Huy chương Bạc Olympic thế giới.


Sau khi theo nghề võ, chị xa gia đình vào sống ở Sài Gòn để luyện tập cùng đội tuyển. Chị bảo khi vào thành phố Hồ Chí Minh chị hết sức bỡ ngỡ. Chị vốn tính nhút nhát. Chị không quen thuộc đường phố, phương tiện đi lại không có. Vì vậy cuộc sống gặp nhiều khó khăn. Lịch tập của đội tuyển rất căng thẳng. Chỉ cuối tuần mới có điều kiện gọi điện về thăm nhà. Khó khăn như vậy mà sao chị vẫn vượt qua ? Em thực sự phục tài chị. Em cứ nghĩ, nếu mình trong hoàn cảnh như vậy làm sao vượt qua đây?


Chị là tấm gương khổ công luyện tập đáng nể. Có lần chị bị chấn thương chân phải, phải phẫu thuật. Sau phẫu thuật cái chân phải của chị yếu hẳn. Lúc bấy giờ chị nghĩ chắc không thể tập luyện được nữa. Nhưng nhờ kiên trì và nhờ các huấn luyện viên giúp đỡ, chị đã luyện chân trái thành chân thuận. Do vậy, trong kỳ thế vận hội Olympic 2004, chị đã đoạt vị trí thứ Nhì thế giới.


Nghe bấy nhiêu chuyện, em thực sự ngưỡng mộ chị quá. Em nghĩ, Thế vận hội Olympic là dịp để mọi người trên toàn thế giới sát cánh cùng nhau đấu tranh vì hòa bình và hữu nghị. Chính chị đã là sứ giả giới thiệu con người Việt Nam hiền hòa nhưng rất anh hùng cho nhân dân thế giới biết. Chị đã bắc một chiếc cầu hữu nghị với các nước. Chị là tấm gương chứng tỏ cho thế giới biết rằng, mặc dù tầm vóc bé nhỏ, mặc dù khó khăn gian khổ, nếu có ý chí và quyết tâm thì con người hoàn toàn có thể chinh phục đỉnh cao trong thể thao.


Kính chúc chị luôn duy trì được ý chí và quyết tâm để đạt tới những đỉnh cao khác trong cuộc sống.


Người hâm mộ của chị


Nguyễn Tuấn Ngọc
 
Top Bottom