1. Đoạn văn về vẻ đẹp của Thúy Vân trrong văn bản chị e thúy kiều ( 10 câu)
2. Đoạn văn về vẻ đẹp của Thúy Kiều trrong văn bản chị e thúy kiều ( 10 câu)
3. Bức tranh mùa xuân trong bài "cảnh ngày xuân" (10 câu)
4. Tâm trạng kiều ở lầu Ngưng Bích:
+ Nỗi nhớ người thân của Kiều (10 câu)
+ Bức tranh 8 câu cuối (10 câu )
mình có vài đề cần tham khảo các bạn giúp mình nhé
2/ Mình chỉ nêu ý cho bạn thôi còn bạn tự sắp xếp ý thành đoạn văn nhé
*Vẻ đẹp của Kiều là mặn mà, sắc sảo ( vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành )
- Đôi mắt trong trẻo, long lanh, mang 1 chút buồn của làn nước mùa thu ---> Qua ánh mắt ta thấy được Kiều là 1 con người đa cảm, trong sáng
- Đôi lông mày thanh thoát, đẹp tựa như rặng núi mùa xuân
--> Nghệ thuật ước lệ
- Chính vì sắc đẹp tuyệt vời của nàng đã làm cho '' Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh'' cũng như khiến những người xung quanh mỗi khi nhìn đều cảm thấy ghen tị. Đồng thời là điềm báo cho cuộc đời sóng gió, khó khăn của Kiều.
- Không chỉ có nhan săc rực rỡ mà ngay cả tài thơ ca cũng không thua kém. Đặc biệt, tài đánh đàn thì Thuý Kiều vượt xa những người khác. 1 bản nhạc '' Bạc mệnh'' của nàng đã khiến ai nghe đều cảm thấy não lòng, nước mắt không kiềm nổi mà rơi. Có phải chăng 1 khúc này cũng dự báo những đâu khổ , bất hạnh chồng chất trong suốt 15 năm ròng của đời người con gái tài sắc vẹn toàn này .
( Đây là 1 số không thể thiếu trong đoạn văn về vẻ đẹp của Kiều. Bạn dựa vào đây rồi viết thành đoạn nhé

)
3/ Ở đây bạn nên tả cảnh xuân buổi sáng và buổi chiều
* Cảnh xuân buổi sáng :
- Thời gian nhanh tựa thoi đưa
- Ánh sáng đẹp làm cảnh trở nên tươi sáng
- Không gian như thoáng đạt hơn, trong trẻo, nhẹ nhàng và thanh khiết hơn.
---> Nghệ thuật đảo ngữ, phép điểm xuyết ( Cành lê trắng điểm
1 vài bông hoa, màu xanh của cỏ và màu trắng của hoa lê làm cho màu sắc có sự hài hoà
---> Cho thấy một cảnh xuân tươi tắn , sinh động, tràn trề sức sống
* Cảnh xuân buổi chiều:
- Thời gian như chậm dần
- Ánh sáng nhạt dần --> ảm đạm
- Mọi thứ như nhỏ dần, khung cảnh thu hẹp lạii ( tiểu khê, nho nhỏ : nhỏ bé )
- Những từ láy '' tà tà, thanh thanh, nao nao'' : đều chỉ tâm trạng luyến tiếc, bâng khuâng, xao xuyến khi 1 ngày vui tan đi bằng phép ẩn dụ. Đồng thời'' Nao nao dòng nước uốn quanh linh cảm về 1 điều sắp xuất hiện ( Kiều gặp gỡ nấm mồ Đạm Tiên và chàng thư sinh Kim Trọng)
-------------------------------------------------------------
-------------------------------------------------------------
I realized why I was lost. It's not because I didn't have a map... It was because I didn't have a destination.
Tôi nhận ra vì sao mình lạc đường, không phải vì tôi không có bản đồ, mà vì tôi không có một điểm đến !