Viết đoạn văn

L

lan_phuong_000

Tôi đã từng đọc ở đâu đó câu nói này: Vũ trụ không có nhiều kỳ quan, nhưng “kỳ quan” tuyệt phẩm nhất là trái tim người mẹ. Mẹ - tiếng nói thiêng liêng nhất trong cuộc đời một đứa trẻ, người không chỉ là người nuôi nấn, dìu dắt ta từng bữa ăn giấc ngủ mà hơn hết người ban cho ta sự sống, hình hài. Chế Lan Viên từng viết: "Con dù lớn vẫn là con của mẹ/ Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con", hai câu thơ như tiếng lòng của triệu triệu người mẹ trên TĐ này, đứa con của họ, dù cho nó đã lớn hay vẫn còn bé bỏng, đã thành danh hay sẩy chân vấp ngã giữa đường đời,... dù ở bất cứ nơi đâu, bất cứ hoàn cảnh nào thì trong mắt họ vẫn còn thơ dại lắm, vẫn cần những cái ôm, những lời nhắc nhở của họ, mong chờ chúng hãy luôn nhớ rằng: ở nơi nào đó vẫn còn một bến đổ sẵn sàng đợi chúng đến bên. Cả đời mẹ như cánh cò lặn lội, mải miết đi tìm, mải miết chở che, truyền cho con hơi ấm, soi rọi con khi đôi chân con lầm bước, mẹ nào có mong chi hơn ngày con có thể tự đứng vững trước sóng gió, bụi đời. Ngọt ngào thay Hai câu thơ nhắc ta về từng giấc ngủ đầu nôi, từng dấu ấn thiêng liêng của cuộc đời song song với hình ảnh tảo tần của mẹ. Chính sự chiêm nghiệm, nâng niu của tác giả đã trở thành viên gạch quý góp phần xây nên bức tường mẫu tử vững chãi trong tâm thức mỗi con người.

p.s: Tự thêm bớt vào nha em!
 
Top Bottom