Văn 8 viết bt làm văn số 1- văn tự sự (tập 1)

tanthucui056

Banned
Banned
28 Tháng bảy 2018
534
689
121
20
Bình Phước
trường thcs thị trấn lộc ninh

minhthuhuyen85

Học sinh chăm học
Thành viên
1 Tháng ba 2015
280
476
101
Hà Nội
SMTOWN
Đề bài: Người ấy (bạn, thầy, người ...) sống mãi trong lòng tôi
Bài làm (Dàn ý)
I. Mở bài
- Dẫn dắt vấn đề (trích thơ, lời bài hát, tương phản,...)
- Nêu đối tượng tự sự: Bà tôi.
II. Thân bài

- Hồi bé cha mẹ tôi đi làm ăn xa, khi tôi sinh ra ông tôi đã mất, để lại tôi sống với bà
  • Kể lại kỉ niệm
  • Vi sống với bà từ nhỏ nên rất yêu bà, nhiều kỉ niệm
- Khi tôi lớn lên, khoảng 8 tuổi, cha mẹ đón tôi lên thành phố.
  • Ở trên đó vui chơi, nhiều đồ chơi, nhiều bạn mới
  • Quên bà
- Khi bà lên chơi với tôi thì tôi mặc kệ bà, mải mê với những món đồ chơi...
- Giữa năm học, lớp tôi tổ chức đi tham quan, đúng lúc đó, cha mẹ tôi định về quê thăm bà
  • Tôi được chọn lựa giữa việc đi tham quan và việc đi tham bà
    => Chọn đi tham quan
- Đi tham quan về thì biết tin bà bị bệnh, cấp cứu
  • Bà mất
- Ân hận, nhớ lại những kỉ niệm ngày xưa. Nếu như mình chọn về với bà...
*Chú ý sử dụng nhiều biểu cảm để diễn tả đạt cảm xúc.
III. Kết bài
- Cảm nghĩ, tình cảm về bà
- Khẳng định, dù bà đã không còn nữa nhưng bà sẽ mãi trong trái tim tôi.
 
  • Like
Reactions: baochau1112

hatsune miku##

Miss Cặp đôi ăn ý|Tài năng được yêu thích nhất
Thành viên
30 Tháng tám 2017
2,423
4,422
583
22
Vĩnh Phúc
Dược
I. Mở bài: giới thiệu hoàn cảnh nhớ kỉ niệm ngày đầu tiên đi học
_sáng ra , mk chuẩn bị những j
_ai đưa tới trường
_khung cảnh trên đường đi tới trường ra sao
II. Thân bài
1. Trước ngày khai giảng

- Trước ngày khai giảng tôi còn vui chơi, nô đùa với lũ bạn trong xóm
- Mẹ tôi mua cặp sách, quần áo, bút vở cho tôi
- Tối sao tôi không thể ngủ, tôi cứ lại mân mê nhìn ngắm chiếc cặp mới và tưởng tượng cảnh ngày mai đến trường
- Sang tôi dậy thật sớm để chuẩn bị đi học, lòng tôi rất náo nức.
2. Trên đường đến trường
- Tôi cảm thấy như tôi đã lớn, không còn trẻ con như hôm qua
- Tôi mặc bộ quần áo mẹ mua thật chỉnh tề và đi bên mẹ, năm tay mẹ thật chắt
- Bầu trời sang hôm đó trong xanh, gió thổi nhẹ nhàng
- Hai bên đường hoa mọc um tùm, sao cảm thấy khác mọi khi, đẹp lạ thường
- Tôi đi cạnh những anh chị khóa trên, cảm thấy thật hạnh phúc
- Sao mọi cảnh vật thường ngày hôm nay lại đổi khác
3. Vào sân trường
- Trường to và rộng hơn nhiều so với trường mẫu giáo của tôi
- Sân trường nhộn nhịp và tấp nập người: người thì đi học, người thì đưa con đến trường,…
- Tiếng trống vang lên: tôi phải rời xa mẹ, sao việc đó thật khó kahwn nhường nào
- Thầy hiệu trường chào mừng năm học mới
- Thầy cô giáo chủ nhiệm dắt chúng tôi vào lớp
4. Vào lớp
- Chọn chỗ ngồi, đón tiết học đầu tiên trong cuộc đời
- Quan sát bạn bè, khung cảnh xung quanh

III. Kết bài
Đây là kỉ niệm mà em không bao giờ quên trong cuộc đời mình.
 

Nguyễn Quang Thắng

Banned
Banned
3 Tháng năm 2017
211
133
61
Bình Định
THCS Phước Lộc
Đề 3
Mở bài: Nêu suy nghĩ về việc đã làm
Thân bài
-Tình huống 1:
  • Kể về hoàn cảnh gia đình sung túc của mình trước đây
  • Kể về 1 sự thay đổi trong điều kiện gia đình
  • kể về sự thay đổi của bản thân: không ỉ lại, không dựa dẫm vào mẹ nữa, tự biết lo cho minh ,cố gắng hoàn thành tốt việc học không để mẹ lo lắng, bắt đầu biết chia sẻ công việc nhà với mẹ
  • Thái độ của ba mẹ
-Tình huong 2:
  • Lớp mình nhận một bạn mới: tả ngoại hình bạn, về lực học của bạn so với các bạn trong lớp
  • Thái độ của em với bạn, ganh tị và tìm mọi cách để chọc phá bạn
  • Một lần vô tình biết được hoàn cảnh gia đình của bạn: rất khó khăn, vừa học vừa giúp đỡ gia đình
  • Suy nghĩ của em khi biết được điều đó: cảm thấy xấu hổ về những việc làm của mình, nhận ra sự ích kỉ của bản thân
  • Sự thay đổi: gần gũi hơn với bạn, biết quan tâm chia sẻ, vận động các bạn giúp đỡ.Tình bạn với người bạn ấy trở nên tốt đẹp, thân thiện hơn. Nhờ học hỏi bạn mà học lực của mình tốt hơn
Kết bài: Hiểu ra được một điều thấm thía khi con người trưởng thành hơn thì ta biết hướng hành động của mình đến những việc đúng đắn
 

Nguyễn Quang Thắng

Banned
Banned
3 Tháng năm 2017
211
133
61
Bình Định
THCS Phước Lộc
BÀI VĂN 1
Từ hồi nhỏ tôi đã có một người bạn. Cô bạn ấy tên là Tâm, là người bạn thân thiết của tôi từ hồi mầu giáo. Tôi rất trân trọng cô ấy và Tâm là người luôn sống mãi trong lòng tôi cho đến tận bây giờ.
Hồi xưa, lần đầu tiên tôi bước chân vào mẫu giáo. Cảm giác lạ lẫm và sợ hãi bao phủ tâm trí tôi, tôi khóc rất nhiều khi giữ mẹ lại, và rồi mẹ cũng về. Tôi buồn hiu ngồi thu lu trong lớp. Lớp học náo nhiệt, cô và các bạn chơi chung với nhau, không ai cho tôi chơi cùng cả, mà thậm chí tôi còn bị ăn hiếp, sắp khóc, một cô bạn tóc xoăn bỗng chạy lại mời tôi chơi đồ hàng. Không hiểu tại sao tôi lại gật đầu đồng ý, và thế là cả buổi chơi tôi bị bạn ấy xoay như chong chóng, lúc đó tôi giận lắm. Lúc phải lấy cái này, lúc phải lấy cái kia làm tôi giận dỗi bỏ đi. Sự việc chưa kết thúc, lúc ngủ trưa, khi mọi người đã ngủ say và tôi cũng vậy thì một bàn tay đập vào mặt tôi. Trong lúc tôi chưa tỉnh thì bàn tay ấy nắm kéo tôi ra ngoài sân và tạt nước vào mặt tôi. Thì ra là bạn lúc nãy, hỏi ra mới biết bạn ấy tên Tâm. Cả trưa bị Tâm dụ dỗ ra ngoài sân chơi cho đến khi bị cô giáo bắt và mắng cho trận te tua. Vậy mà trong khi tôi khóc lên khóc xuống còn Tâm thì cười sặc sụa, thế là tôi bỏ đi sau khi mắng bạn một trận. Thế nhưng, hôm sau bạn lại đem một cái kẹp đến xin lỗi tôi. Thật tình, từ trước đến giờ tôi mới thấy Tâm khóc, mà khóc chỉ vì chuyện nhỏ này thì thật là lạ. Nhưng vì không muốn bị cô la nên tôi phải nhận cho bạn đỡ khóc. Từ đó Tâm cư xử khác hẳn đi nên chúng tôi đã thân với nhau hơn.
Không lâu sau đó, trường có tổ chức đi chơi dã ngoại, mải chơi tôi bị đập đầu khi chơi cầu tuột. Tâm là người đã chăm sóc cho tôi suốt. Đầu tôi bị nứt một đường rõ to nên đau lắm. Và khi tôi đã khỏi bệnh thì không thấy Tâm nữa. Cô báo Tâm phải theo bố mẹ ra nước ngoài sinh sống. Khi đó tôi đã khóc rất nhiều.
Cho đến bây giờ không gặp nhau nữa nhưng tôi đã thật sự trân trọng quãng thời gian bên cạnh Tâm. Cho dù sau này không gặp lại Tâm nhưng hình ảnh của bạn vẫn sẽ còn mãi trong lòng tôi !

BÀI VĂN 2
"Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con. "

Đó là bài ca dao nói về công lao to lớn của các bậc sinh thành. Để sinh được chúng ta và dạy dỗ chúng ta nên người, cha me đã phải hi sinh rất nhiều. Vì thế. chúng ta cần phải biết kính trọng và quý mến cha mẹ của mình. Tôi cũng vậy. Tôi rất yêu thương cha mẹ tôi nhưng người mà tôi ghi nhớ trong lòng chính là người mẹ thân yêu.
Mẹ tôi rất tuyệt vời. Người tôi yêu quý có một mái tóc dài mượt và đen óng ả. Mái tóc ấy khoác lên một khuôn mặt hình trái xoan rất đẹp. Thêm vào đó là một đôi mắt long lanh như hai hòn bi ve. Ôi! Khuôn mặt ấy là một khuôn mặt của thiên thần mặc dù da có đôi ba nếp nhăn vì khổ cực chăm sóc cho gia đình tôi. Không những vậy mẹ còn có một đôi bàn tay khéo léo, dịu dàng. Nhờ đôi bàn tay này mà mẹ đã nấu được những món ăn cho gia đình tôi. Không chỉ đẹp về ngoại hình mà mẹ còn đẹp về tính cách nữa. Mẹ tôi rất nhân hậu và rất tốt bụng. Mẹ tôi là một người rất yêu thương gia đình của mình nên tôi yêu mẹ nhiều lắm. Vì mẹ đã chăm sóc tôi rất tận tình và gần gũi nhiều nên kỉ niệm giữa tôi và mẹ có rất nhiều điều đáng nhớ.
Có một kỉ niệm giữa tôi và mẹ khiến cho tôi nhớ mãi đó là vào một buổi chiều trời sắp mưa to nhưng tôi lại đi chơi. Mẹ bảo tôi đừng đi nhưng tôi vẫn trốn đi chơi. Đang chơi mải mê thì trời mưa tầm tã nhưng vì ham chơi, đang lao vào cuộc vui nên tôi cứ thế mà tiếp tục chơi, người tôi ướt sũng cả. Tối hôm đó, bố đi công tác nên chỉ có mẹ con tôi ở nhà. Vì ướt người cho nên tôi đã bị cảm lạnh rất nặng. Ngoài trời thì mưa rất lớn, nhưng mẹ vẫn chạy trong mưa để mua thuốc cho tôi uống. Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi rơi nước mắt vì thương xót cho mẹ. Cả đêm đó mẹ đã tận tình chăm sóc tôi mà không hề trách mắng vì tôi đã cãi lời mẹ. Khi thấy đôi mắt long lanh của mẹ buồn rầu thì tôi rất thối hận, dằn vặt trong lòng mình. Tối hôm sau, tôi thấy mẹ ngủ thiếp đi bên giường của tôi. Tôi âm thầm ôm mẹ và hứa với lòng rằng: “Con sẽ không bao giờ cãi lời mẹ nữa đâu, con hứa đó". Qua kỉ niệm này, tôi càm thấy yêu mẹ nhiều lắm.
Tôi yêu mẹ, mẹ luôn là người sống mãi trong lòng tôi bởi mẹ đã mang cả cuộc đời mẹ dành cho tôi đó là tình thương yêu bao la, sự hi sinh một đời cho hạnh phúc của tôi. Mẹ ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm!
Nguồn sưu tầm
 
Top Bottom