[Văn8]Đề văn thi HSG

M

mstm04

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Um...mih vừa thi Văn hôm qua, hôm nay post đề lên cho các bn làm thử nè...
Câu 1 :(3 điểm) Đọc đoạn thơ sau:
''...Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm,
Mực đọng trong nghiên sầu..."
a) Xđ phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ?
b) Xđ các trương từ vựng có trong đoạn thơ ?
c)Chỉ ra các biện pháp nghệ thuật sd trong đoạn thơ.Phân tích gtr biểu đạt của chúng.
Câu 2 :(7 điểm) Có ý kiến cho rằng :" Chị Dậu và lão Hạc là những hình tượng tiêu biểu cho phẩm chất và số phận của người nông dân Việt Nam trước cách mạnh tháng Tám."
Qua đoạn trích "Tức nước vỡ bờ" (Ngô Tất Tố)và "lão Hạc"(Nam Cao) em hãy làm sáng tỏ nhận định trên.
Đề thì rất ngắn nhưng làm thì chẳng ngắn chút nào :(:)(:)((
 
C

cuccuong

a) phương thức biểu đạt:tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm
b)trường từ vựng về thư pháp:giấy đỏ, mực, nghiên
c)biện pháp tương phản đối lập("nhưng"),biện pháp nhân hóa (hai câu thơ cuối)
tác dụng:
- biện pháp tương phản đối lập:làm nổi bật hình ảnh ông đồ trong cô đơn, chờ đợi,lạc lõng giữa dòng đời.
- biện pháp nhân hóa:vừa nói lên một thực tế đầy bàng(không ai thue ông đồ viết nữa,giấy đỏ theo thời gian và năm tháng phai màu dần,mực cũng không được sử dụng nên đọng trong nghiên),vừa diễn tả tâm trạng

chẳng biết mình làm có đúng không(học kém văn mà) vậy nên đọc xong mong các bạn góp ý cho.Rất cảm ơn
 
  • Like
Reactions: petalvvv
C

cun_7luv

1: phương thức biểu đạt là tự sự biểu cảm và miêu tả.
trường từ vựng mực, giấy đỏ, nghiên
biện phap sử dụng câu hỏi tu từ không có lời giải đáp,biện pháp nhân hóa
- câu hỏi tu từ thê hiện sự nuối tiếc cái thời vàng son của ông đồ. Cái thời mà mọi người vẫn còn quen thuộc với
Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ,
Cây nêu tràng pháo bánh trưng xanh.
Thay vào đó giờ đây chúng ta vẫn thường quen với bánh tây rượu ngoại mà lỡ lãng quên 1 nét đẹp trong văn hóa dân tộc người Việt.
-biện pháp nhân hóa thể hiện nỗi buồn của những tờ giấy đỏ không được ông đồ già họa những nét "như phượng múa rồng bay". Mực thì đọng lại trong nghiên như hòa chung nỗi buồn với ông đồ già.
Còn bài 2 thì tớ nghĩ bạn nên tìm hiểu rõ về tác giả và tác phẩm.
Nam Cao và Ngô tất tố là những nhà văn tiêu biểu thường viết về số phận của những người nông dân xưa trong cách mạng tháng Tám.
Nêu rõ những ý chính của 2 tác phẩm trên nói về từng số phận của từng nhân vật trong từng tác phẩm...
CHÚC BẠN THÀNH CÔNG.........!!!!!!!!!!!!!
 
Q

quocviethy

Um...mih vừa thi Văn hôm qua, hôm nay post đề lên cho các bn làm thử nè...
Câu 1 :(3 điểm) Đọc đoạn thơ sau:
''...Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm,
Mực đọng trong nghiên sầu..."
a) Xđ phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ?
b) Xđ các trương từ vựng có trong đoạn thơ ?
c)Chỉ ra các biện pháp nghệ thuật sd trong đoạn thơ.Phân tích gtr biểu đạt của chúng.
Câu 2 :(7 điểm) Có ý kiến cho rằng :" Chị Dậu và lão Hạc là những hình tượng tiêu biểu cho phẩm chất và số phận của người nông dân Việt Nam trước cách mạnh tháng Tám."
Qua đoạn trích "Tức nước vỡ bờ" (Ngô Tất Tố)và "lão Hạc"(Nam Cao) em hãy làm sáng tỏ nhận định trên.
Đề thì rất ngắn nhưng làm thì chẳng ngắn chút nào :(:)(:)((
Câu1:
a, phương thức biểu đạt là : tự sự, biểu cảm
b, các trường từ vựng là:" giấy, mực, nghiên
c, các bp nghệ thuật là: câu hỏi tu từ, bp nhân hoá ( giấy đỏ buồn không thắm, mực đọng trong nghiên sầu
câu2 thì tự làm nha!!:D
 
C

cuccuong

tại sao trường từ vựng lại là :giấy, mực, nghiên bạn? :-/ không hợp lí cho lắm thì phải
 
S

smack_hn

Mình thấy, đây đâu phải đề thi HSG
Đề thi HSG jì mà dễ vậy, học sinh thường làm cũng được ít nhất 7
Đề này bạn tự nghĩ ra hả?
 
T

trinhluan

nếu nói dễ là ko thể được
bởi môn văn không thể đánh giá là dễ hay khó mà cái quan trọng là bạn có làm hay cái đề đó không

Đôi khi người ra đề ko chú ý đến sự khó mà người ta cần chú ý đến cái hay sự sáng tạo của 1 học sinh khi làm cái đề đó

đấy mới là đề thi học sinh giỏi môn văn!
 
M

mstm04

Mình thấy, đây đâu phải đề thi HSG
Đề thi HSG jì mà dễ vậy, học sinh thường làm cũng được ít nhất 7
Đề này bạn tự nghĩ ra hả?
Đây là đề thi HSG Văn nếu bn 0 tin mih sẽ post ảnh đề thi này lên cho bn !!!
Đề này có bn sau khi thi xong bảo với mih là dễ nhưng KQ là n` bn bị trượt !Nếu bn bảo dễ, bn có thể post bài làm đầy đủ, trong 1 "thời gian xác định " cho mih và các bn trên HM tham khảo đc 0 ?
 
S

smack_hn

nếu nói dễ là ko thể được
bởi môn văn không thể đánh giá là dễ hay khó mà cái quan trọng là bạn có làm hay cái đề đó không

Đôi khi người ra đề ko chú ý đến sự khó mà người ta cần chú ý đến cái hay sự sáng tạo của 1 học sinh khi làm cái đề đó

đấy mới là đề thi học sinh giỏi môn văn!
Thực ra, mấy đề này cô giáo cho bọnmình làm trên lớp hết rồi!
Đúng vậy, môn văn # môn Toán ko thể đánh giá dễ- hay khó, nhưng ngoài khả năng sáng tạo ra thì ta cần đúng và đủ ý ( đó chính là cái dễ, đồng thời là bước đầu tiên để người viết hướng tới 1 bài văn hay :)
Đợi mìh tẹo nha :D
 
S

smack_hn

Bài làm

Um...mih vừa thi Văn hôm qua, hôm nay post đề lên cho các bn làm thử nè...
Câu 1 :(3 điểm) Đọc đoạn thơ sau:
''...Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm,
Mực đọng trong nghiên sầu..."
a) Xđ phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ?
b) Xđ các trương từ vựng có trong đoạn thơ ?
c)Chỉ ra các biện pháp nghệ thuật sd trong đoạn thơ.Phân tích gtr biểu đạt của chúng.
Câu 2 :(7 điểm) Có ý kiến cho rằng :" Chị Dậu và lão Hạc là những hình tượng tiêu biểu cho phẩm chất và số phận của người nông dân Việt Nam trước cách mạnh tháng Tám."
Qua đoạn trích "Tức nước vỡ bờ" (Ngô Tất Tố)và "lão Hạc"(Nam Cao) em hãy làm sáng tỏ nhận định trên.
Đề thì rất ngắn nhưng làm thì chẳng ngắn chút nào :(:)(:)((

Phương thức biểu đạt được sử dụng: tự sự, miêu tả, biểu cảm
Trường từ vựng: giấy đỏ, mực , nghiên ( thuộc trường từ vực : đồ dùng của Ông đồ)
Biện pháp nghệ thuật : Câu hỏi tu từ, nhân hóa, đối lập tương phản ( với những khổ thơ trước'bao nhiu người thuê viết
Giá trị biểu đạt: Câu hỏi tu từ: Chính là lời chất vấn quá khứ của ông đồ nói riêng và lời người nhà nho cũ.
Người thuê viết nay đâu?
Hiện tai - quá khứ của ông đồ tựa 2 thế giới khác biệt; 1 thế giới có ông đồ và bạn tri âm tri kỉ, 1 thế giới là ông đồ già - 1 cái lá vàng úa- đang cố gắng sinh tồn, cố gắng bám trụ lấy cuộc sống. Khi xã hội tha hóa, thì những con người trong xã hội ấy cũng tha hóa theo, còn lại ông đồ già - lạc giữa dòng thời gian. Người qua đường, họ đang sống trong cái xã hội lố lăng, nửa tây, nửa ta- còn ông đồ của chúng ta, ông vẫn sống với Nho giáo - 1 nét đẹp văn hóa của dân tộc. Ông đã thực sự bị rơi vào quên lãng. Cái thân xác héo hon của ông liệu có níu giữ được dòng đời!? Thật chua chát khi nhắc đến 2 câu thơ:
1 ông đồ bất tử
Tay với bút ko già
(Đoạn này cũng có đôi chút đối lập nhá)
Ngừơi thuê viết nay đâu?
Người thuê viết ư? Họ vẫn ở đó và ông đồ thì vẫn ngồi đấy, nhưng giữa ông đồ già - người thuê viết đã ko còn bất kì mỗi liên hệ nào cả. Họ dửng dưng với ông đồ, nhưng ít ra, ông đồ già cũng có giấy, có mực, có nghiên đồng cảm với mình.
Giấy đỏ bùn ko thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Bp nhân hóa đã được sử dụng thành công trong 2 câu thơ trên. Nhờ đó, ngòi bút của VĐL đã phác họa rõ nết nỗi bùn của ông đồ, nó thấm sâu vào cảnh vật chung quanh. Nếu như trước đây, ông đồ là điểm chấm chính giữa của hình tròn, là hình ảnh trung tâm được đề cao thì giờ đây, tiếng gõ nhịp của thời gian đã làm hoen mời vị thế đó. Từ ko khí rộn ràng đông vui, ông đồ được mọi người tôn vih, tình cảnh có sự dồng cảm giữa ông đồ và khách hàng, giữa cái cũ và cái mới- giờ- chuyển thàh ko khí buồn tẻ, thê hương, có sự tách biệt rõ nét. Phải chăng, con ngưôi mới, xã hội mới ko còn muốn dung thứ ông đồ? THế nhưng, ' ông đồ vẫn ngồi đấy' chỉ giản đơn là bám lấy dòng đời tất bật = chút hơi sống tàn. Giấy đỏ, mực ngiên llà những vật dụng ko thể thiếu của ông đồ, là những người bạn thân thiết của ông ( dù chúng là những vật vô tri).Nhưng ngưồi, chúng cũgn bít 'bùn ko thắm' , đọng lại trong nghiên sầu, biết hờn giận, căm ghét cái xá hội lố lăng thời bấy giờ.

__Mình chỉ định viết dàn ý thôi, vậy mà "hứng" lên phát gần thành bài văn rùi nè___
(Nói thật, mình thấy hả lá vàn rời trên giấy- ngoài đường mưa bụi bay ( ngụ cảnh tả tình) hay hơn nhìu 2 câu này í)

2,
Bằng ngòi bút hiện thực sinh động, đoạn trích “ tức nước vỡ bờ” và truyện ngắn lão hạc đã vạch trần bộ mặt tàn ác, bất nhân của xã hội phong kiến đương thời. Chính sự tàn ác ấy đã đẩy chị dậu, lão hạc cùng biết bao người nông dân khác vào bước đường cùng. Chị dậu, chỉ vì 2 đồng 7 tiền nộp sưu cho chồng đã phải chạy đông chạy đáo, phải bán chó , phải bán đứa con gái mới lên 7 bé bỏng của chị. Thế nhưng, thuế sưu, cái thứ thuế đẫm máu người nông dân ấy ko chỉ đánh vào đầu người sống mà còn đánh vào đầu người chết. Đó là em anh Dậu. “ Ngọn đèn “ của chị dậu đang đứng bơ vơ trước gió. Chị đã thiết tha xin khất sưu, tuy nhiên, lũ cai lệ với những lời lẽ sặc mùi chết chóc ko những ko tha mà còn đánh Anh dậu – 1 con ngừời đang cận kề tử thần. Kết thúc tác phẩm là “…” Nếu như cái nghèo ép chị Dậu bán caí Tý thì chính nó cũng đã ép Lão Hạc bán cậu Vàng. Bạn biết ko? Cậu vàng ko đơn giản là 1 con chó mà con trai lão gửi mà nó là niềm vui tuổi già của lão hạc, Người cháu yêu quý của con người già nua ấy! tuy nhiên ,Nghèo đói, bệnh tật, sự bất công đã đẩy lão vào chân tường của sự bế tắc. Cuối cùng, lão phải chết – cái chết đau đớn, cô đơn!
Dù vậy, những con ngưồi ấy lại tiềm tàng trong mình những phẩm chất vô cùng đáng quý. Nói đến chị dậu, ta lại nhớ tới 1 ngừoi vợ thương chồng, 1 người mẹ thương con, 1 người phụ nữ có sức sống tiềm tàng mạnh mẽ. Chị đã hết sức nhẫn nhục nhưng con giun xéo lắm cũng quằn chống lại sự độc ác, bất nhân của những kẻ lòng lang dạ sói. Còn lão hạc, lão vốn là 1 người cha yêu thương con. Vì con, lão có thể hi sinh tất cả. Vì con lão đã phải bán cậu Vàng, bán luôn sự sống của mình cho thần chết để thắp sáng cuộc đời cho con. Có người nói cuộc đời lão hạc như 1 dòng sông bên lở bên bồi, phân của lão – bên lở- thì cứ lở mãi để bờ bên kia được bồi đắp lên màu mỡ, tốt tươi… Ko chỉ vậy, con người tưởng chừng “ bần tiện, xấu xa, bỉ ổi” ấy lại là người giàu lòng tự trọng và vô cùng nhân hậu. Tôi, bạn, tất cả mọi người đều biết rằng: họ - những bông hoa sen thơm ngát ấy sẽ ko bao giờ bị xã hội phong kiến vùi dập mà phải “ hôi tanh mùi bùn” , đúng ko?
 
S

smack_hn

Bạn thấy ko, mình chỉ viết trong 39 phút thôi, dễ mà,
Có jì thì nhận xét nha ;))
 
M

matrungduc10c2

Hì...hì...! Mấy bạn ui, cho mình hỏi là sao cô mình dạy bài này thì cô mình nói là có sử dụng biện pháp : tả cảnh ngụ tình nửa mà (mà mình đọc mấy bài của các bạn thì ko thấy ,hay là cô mình sai ??:( ).Tự sự thì mình thấy là ok rùi (tả cảnh ng` qua lại nhìn Ông Đồ).Còn miêu tả + biểu cảm thì 100% là có rùi .:)
 
S

smack_hn

Hì...hì...! Mấy bạn ui, cho mình hỏi là sao cô mình dạy bài này thì cô mình nói là có sử dụng biện pháp : tả cảnh ngụ tình nửa mà (mà mình đọc mấy bài của các bạn thì ko thấy ,hay là cô mình sai ??:( ).Tự sự thì mình thấy là ok rùi (tả cảnh ng` qua lại nhìn Ông Đồ).Còn miêu tả + biểu cảm thì 100% là có rùi .:)
Hì...hì....! Bạn ui, tả cảnh ngụ tình là ở 2 câu thơ :
Lá vàng rơi trên giấy:khi (37):
Ngoài trời mưa bụi bay:khi (37):
mà(hình như mình nói ở trên rùi thì phải). Còn khổ thơ mà chủ topic trích thì chỉ có những bpnt mình và các bạn đã nêu ở trên thui !:khi (69):
 
M

mstm04


Phương thức biểu đạt được sử dụng: tự sự, miêu tả, biểu cảm

=> Ở đây yêu cầu ' phương thức biểu đat chính" mà bn, có n` phương thức trong đoạn nhưng chỉ yêu cầu phương thức chủ yếu nhất mà thôi !

Trường từ vựng: giấy đỏ, mực , nghiên ( thuộc trường từ vực : đồ dùng của Ông đồ)

=> Mih thấy còn thiếu bn ạ ! Bn chia " giấy đỏ,mực,nghiên" vào 1 trường từ vựng cũng đc nhưng còn" buồn, sầu" cũng đủ tạo nên 1 trường từ vựng " tâm lí, tình cảm" chứ nhi ?
Và còn có thể coi "thắm" thuộc trường từ vựng màu sắc nữa !


Biện pháp nghệ thuật : Câu hỏi tu từ, nhân hóa, đối lập tương phản ( với những khổ thơ trước'bao nhiu người thuê viết

=> Sau này, mih có đc xem đáp án của đề thi này thì thấy " 0 tính điểm biện pháp đối lập tương phản --> vì chỉ tính mìh khổ thơ đề ra thôi ". Ngôài ra còn có điệp từ mỗi nữa chứ !

eef raGiá trị biểu đạt: Câu hỏi tu từ: Chính là lời chất vấn quá khứ của ông đồ nói riêng và lời người nhà nho cũ.
Người thuê viết nay đâu?
Hiện tai - quá khứ của ông đồ tựa 2 thế giới khác biệt; 1 thế giới có ông đồ và bạn tri âm tri kỉ, 1 thế giới là ông đồ già - 1 cái lá vàng úa- đang cố gắng sinh tồn, cố gắng bám trụ lấy cuộc sống. Khi xã hội tha hóa, thì những con người trong xã hội ấy cũng tha hóa theo, còn lại ông đồ già - lạc giữa dòng thời gian. Người qua đường, họ đang sống trong cái xã hội lố lăng, nửa tây, nửa ta- còn ông đồ của chúng ta, ông vẫn sống với Nho giáo - 1 nét đẹp văn hóa của dân tộc. Ông đã thực sự bị rơi vào quên lãng. Cái thân xác héo hon của ông liệu có níu giữ được dòng đời!? Thật chua chát khi nhắc đến 2 câu thơ:
1 ông đồ bất tử
Tay với bút ko già
(Đoạn này cũng có đôi chút đối lập nhá)
Ngừơi thuê viết nay đâu?
Người thuê viết ư? Họ vẫn ở đó và ông đồ thì vẫn ngồi đấy, nhưng giữa ông đồ già - người thuê viết đã ko còn bất kì mỗi liên hệ nào cả. Họ dửng dưng với ông đồ, nhưng ít ra, ông đồ già cũng có giấy, có mực, có nghiên đồng cảm với mình.
Giấy đỏ bùn ko thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Bp nhân hóa đã được sử dụng thành công trong 2 câu thơ trên. Nhờ đó, ngòi bút của VĐL đã phác họa rõ nết nỗi bùn của ông đồ, nó thấm sâu vào cảnh vật chung quanh. Nếu như trước đây, ông đồ là điểm chấm chính giữa của hình tròn, là hình ảnh trung tâm được đề cao thì giờ đây, tiếng gõ nhịp của thời gian đã làm hoen mời vị thế đó. Từ ko khí rộn ràng đông vui, ông đồ được mọi người tôn vih, tình cảnh có sự dồng cảm giữa ông đồ và khách hàng, giữa cái cũ và cái mới- giờ- chuyển thàh ko khí buồn tẻ, thê hương, có sự tách biệt rõ nét. Phải chăng, con ngưôi mới, xã hội mới ko còn muốn dung thứ ông đồ? THế nhưng, ' ông đồ vẫn ngồi đấy' chỉ giản đơn là bám lấy dòng đời tất bật = chút hơi sống tàn. Giấy đỏ, mực ngiên llà những vật dụng ko thể thiếu của ông đồ, là những người bạn thân thiết của ông ( dù chúng là những vật vô tri).Nhưng ngưồi, chúng cũgn bít 'bùn ko thắm' , đọng lại trong nghiên sầu, biết hờn giận, căm ghét cái xá hội lố lăng thời bấy giờ.

=> Từ ngữ đc dùng n` chỗ 0 phù hợp. Vd như XH lố lăng là 0 đúng -> mà là XH đánh mất và 0 gìn giữ đc n~ giá trị truyền thống tốt đẹp.



__Mình chỉ định viết dàn ý thôi, vậy mà "hứng" lên phát gần thành bài văn rùi nè___ =>. bn có thể pót dàn ý của bn lên đc 0 ? vì hình như bài làm của bn khá lộn xộn thì phải ?!
(Nói thật, mình thấy hả lá vàn rời trên giấy- ngoài đường mưa bụi bay ( ngụ cảnh tả tình) hay hơn nhìu 2 câu này í)

2,
Bằng ngòi bút hiện thực sinh động, đoạn trích “ tức nước vỡ bờ” và truyện ngắn lão hạc đã vạch trần bộ mặt tàn ác, bất nhân của xã hội phong kiến đương thời. Chính sự tàn ác ấy đã đẩy chị dậu, lão hạc cùng biết bao người nông dân khác vào bước đường cùng. Chị dậu, chỉ vì 2 đồng 7 tiền nộp sưu cho chồng đã phải chạy đông chạy đáo, phải bán chó , phải bán đứa con gái mới lên 7 bé bỏng của chị. Thế nhưng, thuế sưu, cái thứ thuế đẫm máu người nông dân ấy ko chỉ đánh vào đầu người sống mà còn đánh vào đầu người chết. Đó là em anh Dậu. “ Ngọn đèn “ của chị dậu đang đứng bơ vơ trước gió. Chị đã thiết tha xin khất sưu, tuy nhiên, lũ cai lệ với những lời lẽ sặc mùi chết chóc ko những ko tha mà còn đánh Anh dậu – 1 con ngừời đang cận kề tử thần. Kết thúc tác phẩm là “…” Nếu như cái nghèo ép chị Dậu bán caí Tý thì chính nó cũng đã ép Lão Hạc bán cậu Vàng. Bạn biết ko? Cậu vàng ko đơn giản là 1 con chó mà con trai lão gửi mà nó là niềm vui tuổi già của lão hạc, Người cháu yêu quý của con người già nua ấy! tuy nhiên ,Nghèo đói, bệnh tật, sự bất công đã đẩy lão vào chân tường của sự bế tắc. Cuối cùng, lão phải chết – cái chết đau đớn, cô đơn!
Dù vậy, những con ngưồi ấy lại tiềm tàng trong mình những phẩm chất vô cùng đáng quý. Nói đến chị dậu, ta lại nhớ tới 1 ngừoi vợ thương chồng, 1 người mẹ thương con, 1 người phụ nữ có sức sống tiềm tàng mạnh mẽ. Chị đã hết sức nhẫn nhục nhưng con giun xéo lắm cũng quằn chống lại sự độc ác, bất nhân của những kẻ lòng lang dạ sói. Còn lão hạc, lão vốn là 1 người cha yêu thương con. Vì con, lão có thể hi sinh tất cả. Vì con lão đã phải bán cậu Vàng, bán luôn sự sống của mình cho thần chết để thắp sáng cuộc đời cho con. Có người nói cuộc đời lão hạc như 1 dòng sông bên lở bên bồi, phân của lão – bên lở- thì cứ lở mãi để bờ bên kia được bồi đắp lên màu mỡ, tốt tươi… Ko chỉ vậy, con người tưởng chừng “ bần tiện, xấu xa, bỉ ổi” ấy lại là người giàu lòng tự trọng và vô cùng nhân hậu. Tôi, bạn, tất cả mọi người đều biết rằng: họ - những bông hoa sen thơm ngát ấy sẽ ko bao giờ bị xã hội phong kiến vùi dập mà phải “ hôi tanh mùi bùn” , đúng ko?
Tạm thời như thế đã, 1 lần nữa : Bn có thể "POST BÀI VĂN HOÀN CHỈNH TRONG 1 THỜI GIAN XÁC ĐỊNH " lên 0 ? Đúng như đề bài yêu cầu để còn dễ đánh giá !
 
Last edited by a moderator:
S

smack_hn

=> Ở đây yêu cầu ' phương thức biểu đat chính" mà bn, có n` phương thức trong đoạn nhưng chỉ yêu cầu phương thức chủ yếu nhất mà thôi !
PTBĐ
Chính : Biểu cảm ( tại ko đọc kĩ đề lắm):khi (193)::khi (193):
=> Mih thấy còn thiếu bn ạ ! Bn chia " giấy đỏ,mực,nghiên" vào 1 trường từ vựng cũng đc nhưng còn" buồn, sầu" cũng đủ tạo nên 1 trường từ vựng " tâm lí, tình cảm" chứ nhi ?
Và còn có thể coi "thắm" thuộc trường từ vựng màu sắc nữa !
Mình nghĩ, BÙN- SẦU, là 2 từ đồng nghĩa ko thể coi chúng là 1 trường từ vựng được ! Chẳng hạn : bùn-vui-lo lắnng,....thì còn có thể cho vào trường từ vựng 'tâm lí, tình cảm' . Trường từ vực phải có 2 từ cùng sắc thái trở lên mới là 'trường từ vựng' nên từ 'thắm ' như bạn nêu ko thể coi là 1 trường từ vựng màu sắc
Vậy chỉ có; Giấy đỏ, mực, nghiên ok?
=> Sau này, mih có đc xem đáp án của đề thi này thì thấy " 0 tính điểm biện pháp đối lập tương phản --> vì chỉ tính mìh khổ thơ đề ra thôi ". Ngôài ra còn có điệp từ mỗi nữa chứ !
Vậy thì bỏ đối lập tương phản thôi, hix. :khi (47):Mà sao bạn ko coi lun đáp án phần 'trường từ vực í':khi (54):
=> Từ ngữ đc dùng n` chỗ 0 phù hợp. Vd như XH lố lăng là 0 đúng -> mà là XH đánh mất và 0 gìn giữ đc n~ giá trị truyền thống tốt đẹp.
Bạn thử nhìn lại xem, xã hội lúc bấy giờ: những bà đầm, những con người mới, người Pháp: họ trà đạp nên những gtth tốt đẹp, họ đua đòi theo cái mới. Đến chữ quốc ngữ họ cũng xem thường- họ đua đòi tiếng Pháp. Cái xã hội mà đồng tiền có thể đè nát ngừơi, cái xã hội mà tính mạng người -đặc bịt là người nông dân và những con người cũ- 'được' coi rẻ. Đó ko phải là 1 cái xã hội LỐ LĂNG sao???:khi::khi:
Tạm thời như thế đã, 1 lần nữa : Bn có thể "POST BÀI VĂN HOÀN CHỈNH TRONG 1 THỜI GIAN XÁC ĐỊNH " lên 0 ? Đúng như đề bài yêu cầu để còn dễ đánh giá
!
Mình ko thể! Vì hôm qua viết bài đơ cả tay rồi, ko thích! Thick thì bạn post bài của bạn lên coi, mình sẽ nhận xét nhiệt tình :khi (51)::khi (51):

 
M

mstm04


PTBĐ
Chính : Biểu cảm ( tại ko đọc kĩ đề lắm):khi (193)::khi (193):
=>:mad:

Mình nghĩ, BÙN- SẦU, là 2 từ đồng nghĩa ko thể coi chúng là 1 trường từ vựng được ! Chẳng hạn : bùn-vui-lo lắnng,....thì còn có thể cho vào trường từ vựng 'tâm lí, tình cảm' . Trường từ vực phải có 2 từ cùng sắc thái trở lên mới là 'trường từ vựng' nên từ 'thắm ' như bạn nêu ko thể coi là 1 trường từ vựng màu sắc
=> Ok, Thắm 0 thể coi là 1 trường từ vựng, nhưng theo đáp án và theo mih bik thì buồn -sầu vẫn đc coi là 1 trường từ vựng riêng chứ !
Trong Tiếng Việt có 3 quan niệm về từ đồng nghĩa ( theo như mih bik ) thì q.niệm 3 : Từ đồng nghĩa là n~ từ có hình thức âm thanh # nhưng ý nghĩa giống nhau, chúng cùng
biểu thị n` sắc thái # nhau của cùng 1 khái niệm
VD như cho, biếu, tặng... là từ đồng nghĩa nhưng rất n` trường hợp chúng 0 thể thay thế đc cho nhau. Mặc dù chúng là " từ đồng nghĩa " nhưng chính sắc thái biểu cảm # nhau tạo nên sự # biệt cho chúng. Và hình như đâu có chú thích rằng : Các từ đồng nghĩa, gần nghĩa hay các từ mang các sắc thái biểu cảm # nhau ... 0 đc cho vào cùng 1 trường từ vựng ???
Vậy thì bỏ đối lập tương phản thôi, hix. :khi (47):Mà sao bạn ko coi lun đáp án phần 'trường từ vực í':khi (54):

Bạn thử nhìn lại xem, xã hội lúc bấy giờ: những bà đầm, những con người mới, người Pháp: họ trà đạp nên những gtth tốt đẹp, họ đua đòi theo cái mới. Đến chữ quốc ngữ họ cũng xem thường - họ đua đòi tiếng Pháp. Cái xã hội mà đồng tiền có thể đè nát ngừơi, cái xã hội mà tính mạng người -đặc bịt là người nông dân và những con người cũ- 'được' coi rẻ. Đó ko phải là 1 cái xã hội LỐ LĂNG sao???:khi::khi:!
=> Vẫn bik là như thế nhưng" Cái xã hội mà đồng tiền có thể đè nát ngừơi, cái xã hội mà tính mạng người - đặc bịt là người nông dân và những con người cũ- 'được' coi rẻ" bn định lấy dẫn chứng ở đâu ? Hay từ " lão hạc " và " tức nc vỡ bờ " ?!
Bik là bài làm có kiến thức mở rộng là tốt nhưng mở rộng đến phạm vi nào và mức độ ra sao thì bn cần xem xét lại ! Chắc chỉ cần nói đến đánh mất các giá trị truyền thống tốt đẹp để chạy theo tiếng Pháp là đủ.
Thêm 1 chú ý nữa : Vũ Đình Liên theo dòng Thơ mới . Như chúng ta đã bik Thơ mới tên gọi chung của các thể loại thơ phi cổ điển, chịu ảnh hưởng các phép tắc tu từ, thanh vận của thơ hiện đại phương Tây. Trở thành một hiện tượng thờ đó, thơ mới ra đời, phát triển dựa trên yêu cầu cấp thiết hiện đại hóa thi ca truyền thống. Thơ mới ở đây l;à dòng thơ theo khuynh hướng lãng mạn là lý tưởng thẩm mỹ cái "tôi" của tác giả, thẩm mỹ hóa cái cuộc sống rối ren, tơi bời của xã hội nửa thực dân, nửa phong kiến và là tâm trạng buồn sầu, ưu uất, lạc lõng giữa vòng đời. Ông đồ là nỗi niềm hoài cổ, về luỹ tre xưa, về thành quách cũ và "n~ ng` muôn năm cũ" .
Phải nói thêm là XH thời đó đúng là XH chạy theo đồng tiền mà quên đi n~ giá trị tốt đẹp nhưng ý chính của bài thơ vẫn là niềm thương ng` và lòng hoài cổ ---> liệu có nên quá chú trọng vào bối cảnh XH trong bài thơ = n~ đoạn văn dài như bn viết 0 khi mà toàn phầm td nghệ thuật của bài thơ chỉ ở jkhoảng 8-10 dòng ???


Mình ko thể! Vì hôm qua viết bài đơ cả tay rồi, ko thích! Thick thì bạn post bài của bạn lên coi, mình sẽ nhận xét nhiệt tình :khi (51)::khi (51):

=> /:) Đoạn văn trong 39 ph đã làm bn đơ tay đến tận hôm nay ?
Mih nói như thế vì đề bài yêu cầu " 1 bài văn hoàn chỉnh " bn 0 viết dàn bài hẳn mà viết n~ đoạn văn ngắn. Mih thực sự 0 bik đánh giá theo tiêu chí nào ?
Còn về bài làm của mih thì OK, mih sẽ post bài văn đầy đủ lên vaìo ngày mai để bn " nhận xét nhiệt tình " .
 
Last edited by a moderator:
T

tpvdt

PTBĐChính : Biểu cảm ( tại ko đọc kĩ đề lắm):khi (193)::khi (193):

Mình nghĩ, BÙN- SẦU, là 2 từ đồng nghĩa ko thể coi chúng là 1 trường từ vựng được ! Chẳng hạn : bùn-vui-lo lắnng,....thì còn có thể cho vào trường từ vựng 'tâm lí, tình cảm' . Trường từ vực phải có 2 từ cùng sắc thái trở lên mới là 'trường từ vựng' nên từ 'thắm ' như bạn nêu ko thể coi là 1 trường từ vựng màu sắc
Vậy chỉ có; Giấy đỏ, mực, nghiên ok?

Vậy thì bỏ đối lập tương phản thôi, hix. :khi (47):Mà sao bạn ko coi lun đáp án phần 'trường từ vực í':khi (54):

Bạn thử nhìn lại xem, xã hội lúc bấy giờ: những bà đầm, những con người mới, người Pháp: họ trà đạp nên những gtth tốt đẹp, họ đua đòi theo cái mới. Đến chữ quốc ngữ họ cũng xem thường- họ đua đòi tiếng Pháp. Cái xã hội mà đồng tiền có thể đè nát ngừơi, cái xã hội mà tính mạng người -đặc bịt là người nông dân và những con người cũ- 'được' coi rẻ. Đó ko phải là 1 cái xã hội LỐ LĂNG sao???:khi::khi:
!
Mình ko thể! Vì hôm qua viết bài đơ cả tay rồi, ko thích! Thick thì bạn post bài của bạn lên coi, mình sẽ nhận xét nhiệt tình :khi (51)::khi (51):
Bạn viết thành 1 bài văn hoàn chỉnh đi.Nếu là Dàn ý thì cũng phải hoàn chỉnh.Viết 39' mà đã đơ tay à:-j Nếu nói như bạn thì ai chả nói đc.:-j.
Có thể đề này dễ với bạn vì đc cho làm rồi.Thế còn những ng` chưa làm thì sao.Nếu k thik post thì thôi.Viết thành bài hoàn chỉnh đâu có dễ/:):-j
 
S

smack_hn


PTBĐChính : Biểu cảm ( tại ko đọc kĩ đề lắm)
khi%20(193).gif
khi%20(193).gif

=>:mad:
Đâu phải mỗi mình đâu mà bạn :mad:, còn có: cuccuong, cun_7lũ, quocvietthy nữa mà
a) phương thức biểu đạt:tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm
1: phương thức biểu đạt là tự sự biểu cảm và miêu tả.
a, phương thức biểu đạt là : tự sự, biểu cảm
Hay tại mình bảo đề cậu dễ nên cậu trù mình?:khi (131): (câu hỏi tu từ, tính KĐ 100%):khi (131):
=> Ok, Thắm 0 thể coi là 1 trường từ vựng, nhưng theo đáp án và theo mih bik thì buồn -sầu vẫn đc coi là 1 trường từ vựng riêng chứ !
Trong Tiếng Việt có 3 quan niệm về từ đồng nghĩa ( theo như mih bik ) thì q.niệm 3 : Từ đồng nghĩa là n~ từ có hình thức âm thanh # nhưng ý nghĩa giống nhau, chúng cùng biểu thị n` sắc thái # nhau của cùng 1 khái niệm
VD như cho, biếu, tặng... là từ đồng nghĩa nhưng rất n` trường hợp chúng 0 thể thay thế đc cho nhau. Mặc dù chúng là " từ đồng nghĩa " nhưng chính sắc thái biểu cảm # nhau tạo nên sự # biệt cho chúng. Và hình như đâu có chú thích rằng : Các từ đồng nghĩa, gần nghĩa hay các từ mang các sắc thái biểu cảm # nhau ... 0 đc cho vào cùng 1 trường từ vựng ???

Cứ cho là thế đi, nhưng riêng 2 từ : Buồn và sầu bạn cứ thử thay cho nhau xem:
Chẳng hạn: Mực đọng trong nghiên buồn ( bạ thấy ý nghĩa có change ko)Nói 1 cảnh đơn giản, nếu tiếng Anh và tiếng việt là cùng 1 ngôn ngữ thì chẳng lẽ : BUỒn va SAD cùng 1 trường từ vực sao??? Mặt khác, bạn có nhớ từ ghép đẳng lập : BUỒN SẦU ko, chứng tở buồn-sầu có giá trị tương đương ( nói cách khác là ngang =) về mặt nghĩa?Vả lại, bạn biết Vũ Đình Liên sử dụng 2 từ buồn và sầu ko: Giấy đỏ bùn ko thắm - Mực đọng trong nghiên
sầu chẳng qua là ông ko muốn mắc lỗi ngũ pháp LẶP TỪ lên mới sử dụng 2 từ đồng nghĩa và cùng sắc thái biểu cảm ( ít nhất là trong trường hợp này). Chính vì vậy,ko thể coi bun-sầu là trường từ vựng. Đáp án đề sai ( may be). Để đính chính, tớ nghĩ tụi mình nên hỏi mod box Văn coi! ( mà mod box Văn là ai nhỉ):M025::M025:

=> Vẫn bik là như thế nhưng" Cái xã hội mà đồng tiền có thể đè nát ngừơi, cái xã hội mà tính mạng người - đặc bịt là người nông dân và những con người cũ- 'được' coi rẻ" bn định lấy dẫn chứng ở đâu ? Hay từ " lão hạc " và " tức nc vỡ bờ " ?!
Bik là bài làm có kiến thức mở rộng là tốt nhưng mở rộng đến phạm vi nào và mức độ ra sao thì bn cần xem xét lại !
Lấy dẫn chứng ở đâu ư? Từ lịch sử, những sự việc đã qua, thời Vn là thuộc địa của pháp! Còn "lão hạc" và "TNVB" chỉ là văn chương, cũng được, vì văn chương khắc hoạ rõ nét đời sống của con người. Ngòi bút của văn chương chính là nét vẽ về lịch sử! Vậy, từ lố lăng là chuẩn xác nhất, nó bao quát, nó tóm gọn được tính chất của xã hội thời đó , ít nhất là mình nghĩ thế và cô giáo mình cũng dùng từ lố lăn đó!:M059:
Chắc chỉ cần nói đến đánh mất các giá trị truyền thống tốt đẹp để chạy theo tiếng Pháp là đủ.
Èo, mình nghĩa bạn nên xem lại ha! Nếu chỉ dừng lại ở chỗ "chạy theo tiếng Pháp" thì liệu khoảng cách giữa ông đồ - và những con người mới ấy có bị ngăn xa đến vậy ko? Nếu vậy, giữa 2 cái mới và cái cũ -phần nào- cũng có sự dung hòa: Giữa chúng sẽ đơn giản là 1 bức tường mỏng mạnh chứ ko phải là `1 BỨC TƯỜNG THÀNH như thực tế! :M058:
=> /:) Đoạn văn trong 39 ph đã làm bn đơ tay đến tận hôm nay ?
Mih nói như thế vì đề bài yêu cầu " 1 bài văn hoàn chỉnh " bn 0 viết dàn bài hẳn mà viết n~ đoạn văn ngắn. Mih thực sự 0 bik đánh giá theo tiêu chí nào ?
Còn về bài làm của mih thì OK, mih sẽ post bài văn đầy đủ lên vaìo ngày mai để bn " nhận xét nhiệt tình " .
Đúng vậy, vì tay mình bị nhỏ mèo nó cào, nên để lại di chứng( ko còn nghi ngờ jì nữa):M014:
Tùy bạn thôi, mình cũng ko chắc là bạn đánh giá có chính xác ko? hay chỉ dựa trên "đề này dễ quá" mà mình nói!?:khi (132):
Dẫu sao mình cũng tin rằng: "bộ xương" mà mình làm là 1 bộ xương vững chắc( Uống sữa giàu canxi mà lị) chỉ cần thêm "thịt" vào thôi:khi (58):
Mãi chẳng đến ngày mai nhỉ?:M013:
 
M

mstm04



Đâu phải mỗi mình đâu mà bạn :mad:, còn có: cuccuong, cun_7lũ, quocvietthy nữa m
Hay tại mình bảo đề cậu dễ nên cậu trù mình?:khi (131): (câu hỏi tu từ, tính KĐ 100%):khi (131):
=> :)). Mih trả lời thế này đâu phải cho riêng bn ? các bn # đều đọc phần trả lời của mih và ng` # để rút kinh nghiệm cho bản thân chứ !
Cứ cho là thế đi, nhưng riêng 2 từ : Buồn và sầu bạn cứ thử thay cho nhau xem:
Chẳng hạn: Mực đọng trong nghiên buồn ( bạ thấy ý nghĩa có change ko)Nói 1 cảnh đơn giản, nếu tiếng Anh và tiếng việt là cùng 1 ngôn ngữ thì chẳng lẽ : BUỒn va SAD cùng 1 trường từ vực sao??? Mặt khác, bạn có nhớ từ ghép đẳng lập : BUỒN SẦU ko, chứng tở buồn-sầu có giá trị tương đương ( nói cách khác là ngang =) về mặt nghĩa?Vả lại, bạn biết Vũ Đình Liên sử dụng 2 từ buồn và sầu ko: Giấy đỏ bùn ko thắm - Mực đọng trong nghiên
sầu chẳng qua là ông ko muốn mắc lỗi ngũ pháp LẶP TỪ lên mới sử dụng 2 từ đồng nghĩa và cùng sắc thái biểu cảm ( ít nhất là trong trường hợp này). Chính vì vậy,ko thể coi bun-sầu là trường từ vựng. Đáp án đề sai ( may be). Để đính chính, tớ nghĩ tụi mình nên hỏi mod box Văn coi! ( mà mod box Văn là ai nhỉ):M025::M025:

=> VD thế này : đoạn văn " con chó tưởng chủ mắng, vẫy đuôi mừng ... Ông để ông nuôi " trong bài Lão Hạc, SGK 8 tập 1 . Các hỏi đặt ra là " Tìm trường từ vựng trong đoạn ". Theo như SGK bài "trường từ vựng" trang 22 thì trường từ vựng " ng" đã đc chuyển sang trường từ vựng " thú vật " để nhân hoá . Trường hợp này cũng là 1 VD tương tự. Chuyển đổi giữa trường từ vựng " tâm lí tình cảm của con ng` " và trường từ vựng " tính chất của đồ vật " nhằmd mục đính nhân hoá . Nếu đoạn văn vừa lấy VD thay 1 từ cậu Vàng = 1 từ nhân hoá chỉ ng` #, đồng nghĩa với từ tác giả dùng do 0 MUỐN MẮC LỖI LẶP TỪ VÀ TỪ ĐÓ ĐỒNG NGHĨA VÀ CÙNG SẮC THÁI BIỂU CẢM VỚI TỪ DÙNG PHÍA TRƯỚC như bn nói . Chẳng lẽ, 2 từ này lại 0 thể cho vào 1 trường từ vựng vì " chúng đồng nghĩa và cùng sắc thái biểu cảm " ?!
Có lẽ vấn đề này cần phải xem xét lại !



Lấy dẫn chứng ở đâu ư? Từ lịch sử, những sự việc đã qua, thời Vn là thuộc địa của pháp! Còn "lão hạc" và "TNVB" chỉ là văn chương, cũng được, vì văn chương khắc hoạ rõ nét đời sống của con người. Ngòi bút của văn chương chính là nét vẽ về lịch sử!
=> Mih hỏi vậy vì lần t][cs bn có nói "Cái xã hội mà đồng tiền có thể đè nát ngừơi, cái xã hội mà tính mạng người -đặc bịt là người nông dân và những con người cũ- 'được' coi rẻ"

=>XH mà đồng tiền đè nát con ng`đặc bịêt là ng` nông dân --> cái này 0 phải từ Lão hạc và Tức nc vỡ bờ à?




Vậy, từ lố lăng là chuẩn xác nhất, nó bao quát, nó tóm gọn được tính chất của xã hội thời đó , ít nhất là mình nghĩ thế và cô giáo mình cũng dùng từ lố lăn đó!:M059:
Èo, mình bạn nên xem lại ha! Nếu chỉ dừng lại ở chỗ "chạy theo tiếng Pháp" thì liệu khoảng cách giữa ông đồ - và những con người mới ấy có bị ngăn xa đến vậy ko? Nếu vậy, giữa 2 cái mới và cái cũ -phần nào- cũng có sự dung hòa: Giữa chúng sẽ đơn giản là 1 bức tường mỏng mạnh chứ ko phải là `1 BỨC TƯỜNG THÀNH như thực tế! :M058:


=> Bn 0 hiểu ý mih nói ! Mih 0 nói ý bn sai nhưng bn đi sâu quá khi tất cả đoạn phân tích giá trị của biện pháp nghệ thuật chỉ có hơn 10 dòng . Bik là phải tạo đc sự đói lập tương phản để làm nổi bật hình ảnh đc nói đến nhưng chỉ cần nói n~ điều chính nhất mà thôi ! Vì chính tác giả cũng 0 viết bài này để lên án cái XH ấy ! Mặc dù vì cái XH ấy mà n~ ng` như ông đồ phải suy tàn.
Xin trích lời NSƯT Lê Quang Hưng về bài này :
" Để tôn vinh 1 tác phẩm ng` viết có khi ngỡ " quàng" vào nó càmg n` vòng hoa giá trị càng hay. Nhưng thiên ý âấylắm lúc lại gây phản tác dụng dễ gaâ " dị ứmg " cho ng` tiếp nhận. Ông đồ viết câu đối ngày Tết là 1 nét đẹp văn hoá truyền thống nhưng thực tế nó phải và đã mất đi( vì cái mới bao h` cũng tiện lợi, cũng hấp dẫn hơn cái cũ, vì nó gắn với 1 lớp ng` đang ngày càng thất thế , già cỗi trong XH - cả về tuổi tác và vị trí XH ). Tiếc thương cho ông là ngậm ngùi cho 1 lớp ng`, sự mai 1 của 1 nét đẹp truyền thống . còn toàn bộ nền văn hoá dân tộc đâu chỉ nằm trong nếp thưởng thức chữ nho và mất đi thói quen ấy đaâ hẳn là tiêu tan cốt cách của toàn bộ 1 dân tộc ?Trong nền văn hoá ấy có cái phải mất đi, có cái đành phải đổi thay để thik ứng. cũng từ đó mà bản sắc văn hoá dân tộc 0 bị già cỗi, tàn lụi mà ngày 1 thik ứng để giàu có thêm, đc năng lên tầm cao mới "
Thiết nghĩ vì lí do như trên mà từ "lố lăng" là quá bao quát với phạm vi của bài thơ này.



Đúng vậy, vì tay mình bị nhỏ mèo nó cào, nên để lại di chứng( ko còn nghi ngờ jì nữa):M014: => :)):)):)) OK, mèo nó cào.
Tùy bạn thôi, mình cũng ko chắc là bạn đánh giá có chính xác ko? hay chỉ dựa trên "đề này dễ quá" mà mình nói!?:khi (132):

=>Ôh,bn nghĩ thế à ?
Ấn tượng về cách nói khi mới gặp cũng là 1 phần để đánh giá con ng`và có thể để lại ấn tượng tốt- xấu cho ng` #. Nhưng đó 0 phải là tất cả. Nếu bn nghi ngờ mih "đánh giá 0 công bằng" thì đã có 701,667 thành viên HM và n` ng` # nữa cùng theo dõi và nhận xét cho bn. Và mih tin chắc tự mọi ng` đã có nhận xét của riêng mih và sẵn sàng lên tiếng khi "mih 0 công bằng "


Dẫu sao mình cũng tin rằng: "bộ xương" mà mình làm là 1 bộ xương vững chắc( Uống sữa giàu canxi mà lị) chỉ cần thêm "thịt" vào thôi:khi (58):
Mãi chẳng đến ngày mai nhỉ?:M013:
=> Ok, ngày mới đã lên ! Post = ảnh chụp nhá ?
Rất tiếc 0 có dây nối vào máy tính nên làm và chụp oy` mà 0 post lên đc --> chịu khó đợt tìm dây đã.
 
Last edited by a moderator:
L

linhkhanhlmn

Theo dõi từ đầu đến cuối các bài viết thì mình thấy ko ổn chút nào, nhất là với bạn smack_hn.
Khi bạn mstm04 post bài là 1 đề thi HSG Văn lên, thì bạn đã nhận xét là ko fải đề thi HSG, vì quá dễ, hs bt làm cũg đc 7 đ. Vậy căn cứ vào đâu mà bạn lại nhận xét đề văn 1 cách dễ dàng như thế? Theo mình, 1 ng` chưa đủ trình độ và chuyên môn thì khó có thể đánh já 1 đề văn khó hay dễ, nhất là khi lại là đề thi HSG nữa!
Có thể bạn thấy dễ, bạn có thể làm, nhưg chất lượg bài làm của bạn còn tuỳ vào ng` xem và đánh já! Bạn làm đề ấy chỉ trog 39', ng` khác sẽ cho là bạn jỏi, và có thể chính bạn cũg thấy là mình jỏi. Nhuưg chất lượg bài viết thế nào? Bạn còn chưa làm thành bài hoàn chỉnh, chỉ là dàn bài sơ sơ, thế thì có ích jì? Phát hiện, tìm tòi và fân tích nhữg yêu cầu đề ra là 1 chuyện, nhưg để sắp xếp hợp lý và sử dụg ngôn từ của bản thân để làm thành bài văn hoàn chỉnh lại là chuyện khác!Mà vẫn đề thiết yếu là ở công đoạn làm thành bài hoàn chỉnh, công đoạn thứ 2 cơ mà!Dù bạn có "bộ xươg chắc chắn" mà ko có "thịt" thì bộ xươg sẽ vẫn chỉ là bộ xương mà thôi, sao thành con ng` đc chứ?Khoảg cách jữa chúg xa xôi lắm bạn à!
Mình ko hc jỏi Văn, và mình thấy chưa đủ khả năg để nhận xét thêm về bài làm của bạn. Nhưg mình nghĩ khi các bạn khác nhận xét thì bạn nên tiếp thu, chứ sao lại cứ nhất quyết fản đối, bác bỏ và luôn jữ nguyên ý kiến là bản thân làm đúg!Bạn lại còn nghi ngờ mstm04 trù bạn nữa??? Dù bạn jỏi Văn như thế nào, thì cũg ko nên tự kiêu quá như vậy!
Học mãi là 1 diễn đàn lớn để mọi ng` cùg trao đổi kiến thức và đóg góp ý kiến! Bạn luôn cho là mình đúg thì sao có thể học hỏi thêm kiến thức từ những ng` khác đc???Bạn đừg nghĩ mình nhiều chuyện, chẳg qua là mình chỉ vì bức xúc mà thôi! Với lại, ko chỉ mìh mà chắc bạn đọc khác cũg thấy khó chịu thế thôi! Có bạn còn cho rằg bạn như thế ko xúg đág học Văn nữa!
Có thể nói thế là hơi quá, nhưg mình nghĩ bạn nên xem xét lại!Mọi ng` chỉ muốn học hỏi và hoà đồg trog diễn đàn lớn này thôi mà!
 
Top Bottom