Văn

C

cherrynguyen_298

"Con dù lớn vẫn là con của mẹ. đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con"
câu thơ phải nói đã đi vào lòng của bao con người, lặng đi và sống lại mỗi giây phút nghĩ mình vẫn là một đứa con thơ dù đã trưởng thành. câu thơ đậm chất nhạc, gợi nhắc một tình mẫu tử bao la. và đối với tôi đó sẽ mãi là vầng trăng đẹp nhất, sáng nhất, và cái ánh sáng nhẹ nhàng, hiền dịu như tình Mẫu tử ấy sẽ mãi mãi soi sáng
cho tôi trong suốt cuộc đời này. Với tôi, bất cứ những điều thuộc về tình Mẫu tử, dẫu bình thường nhưng cũng rất thiêng liêng. Và vì thiêng liêng nên nó là bất diệt, vĩnh cửu, là sợi dây vô hình bền chặt không gì thay đổi nổi kể cả thời gian và khoảng cách của không gian như con dẫu lớn nhưng lòng mẹ mãi theo con.
Tình mẫu tử là sợi dây vô hình mà chúng ta không thể cầm nắm, giữ lại hay vứt bỏ... Nó chỉ đọng lại bởi ý nghĩa, bởi cảm nhận và bao la thứ bởi khác. Tôi không khẳng định chính xác được tình mẫu tử là gì. Nhưng trong tôi, nó như sự hy sinh thầm lặng của mẹ từng ngày, như bao gánh nặng đè lên vai mẹ và như tình yêu thương mênh mông mà mẹ dành cho tôi. Và tôi có thể dùng cả cuộc đời của mình để nói cho bạn biết về tình mẫu tử, bởi nó là đề tài được chú ý nhất hay nói cách khác là một đề tài hot trong tim tôi.
Mẹ! Đó là tiếng gọi thiêng liêng nhất trong tâm khảm của mỗi con người. Và tiếng gọi ấy như tuyệt vời hơn khi ta lồng ghép vào chữ " yêu thương". Mẹ là người sinh ra và nuôi ta khôn lớn trưởng thành. Có thể nói, k một ai hiểu con như mẹ. Mẹ dõi theo bước ta từng ngày, dạy ta từ lời ăn tiếng nói đến cách hành xử, xử sự. Mẹ yêu ta bằng một ty vĩnh cửu, nâng niu và bảo vệ ta trước mọi hiểm nguy xung quanh. Mẹ là thế, luôn cho đi mà không đòi hỏi nhận lại thứ gì cao sang, chỉ muốn con khôn lớn trưởng thành. Bởi vậy, tôi yêu mẹ hơn yêu chính bản thân mình.
Con người ta dù lớn bao nhiêu vẫn cảm thấy mình thật nhỏ bé khi được trong vòng tay mẹ. Và có lớn thế nào người ta vẫn không rủ bỏ được một sự thật ngọt ngào: " Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con". Mẹ sinh ra ta. Bởi vậy, đi đâu, con vẫn là con mẹ, và mẹ vẫn mong, yêu thương con đến từng phút giây. Mẹ ngày ngày hướng lòng mình về phía con đi, ngóng chờ ở con đường quen thuộc nơi con từ giã mẹ, và đêm đêm mẹ nhớ con mà khóc một mình trong im lặng, chìm đắm giữa tình mẫu tử thiêng liêng. Một cuộc sống hạnh phúc không hẳn phải là một cuộc sống có đầy đủ tiền tài, vật chất. Đôi khi, cho dù bạn là một người giàu sang, của cải đếm không hết, nhưng từ tận sâu trong con tim mình, bạn có cảm thấy thật sự hạnh phúc không, đặc biệt là khi mẹ của bạn đã không còn. Tôi nghĩ có lẽ
bên ngoài vỏ bọc hạnh phúc ấy, vào một thời khắc nào đó, sẽ có lúc bạn cảm thấy mình rất cô đơn. Niềm hạnh phúc lớn nhất của một con người là được trải qua một tuổi thơ bên cạnh mẹ, được
mẹ yêu thương, chăm sóc, bảo bọc. Đối với mẹ, bạn sẽ mãi chỉ là một đứa trẻ nhỏ bé luôn cần có mẹ chăm nom, những kí ức về mẹ sẽ mãi là những kí ức vĩnh cửu và nếu thời gian như một cuốn băng quay ngược dòng để trở về với tuổi thơ xinh đẹp ấy thì liệu bạn có còn trân trọng những thời khắc tuyệt đẹp đó nữa hay không? Chắc có nếu bạn biết yêu mẹ thực sự, phải không?
Tôi, tôi luôn sẵn sàng chia sẻ với bạn về tình mẫu tử của chính bản thân mình. Vì tôi tự hào về nó, tự hào về mẹ_ một người giáo viên mà trong tim tôi thì " giỏi việc trường và quá đảm việc nhà". Tôi ca ngợi mẹ và tôi thấy dịu lòng vì sự ca ngợi ấy....
Dù bạn là ai, nhìn mẹ như thế nào thì cũng hãy nhớ yêu thương và kính trọng mẹ. Để khi mẹ ra đi, những kỉ niệm yêu mến của quá khứ và cả nuối tiếc sẽ ở lại, cũng như cái tình Mẫu tử bị đứt đoạn sẽ mãi nguyên tươi. Nhớ rằng, dù bạn đi đến đâu hay ở bất cứ nơi nào, mẹ sẽ luôn là người quan tâm, yêu thương, lo lắng cho bạn nhất. Đừng xem những điều gần gũi với trái tim bạn là hiển nhiên. Yêu mẹ hơn bản thân mình, vì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có Người.
Tôi viết những dòng này, thực ra không phải viết mà là tâm sự, tâm sự cùng nỗi lòng một người mẹ. Và tôi hiểu hơn hết câu thơ" con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con". Nó sẽ thành nốt nhạc nhẹ mỗi khi tôi nhớ, nghĩ về mẹ. Và tôi hy vọng bạn trân trọng tình mẫu tử. Để một đêm chợt hình ảnh mẹ ùa về, lắng đọng trong kí ức, bạn sẽ không ân hận và đủ tự tin để mỉm cười thật tươi.
Yêu và trân trọng tình mẫu tử biết mấy!!!

nguồn st
 
M

mecuacon1

Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con...”.
Tôi hạnh phúc khi mình còn mẹ, mẹ vẫn bên tôi trên mỗi bước đường. “Hãy chăm sóc mẹ” - cuốn tiểu thuyết là lời nhắn nhủ đến những đứa con thơ đang vô tình hay lầm đường lạc lối. Bởi chỉ có mẹ, có gia đình là chỗ dựa yên bình nhất. Hãy yêu thương và chăm sóc mẹ khi mẹ còn trên cuộc đời này. Đừng để đến khi lạc mất mẹ rồi mới vội vã nhận ra - mẹ quan trọng đến nhường nào...
Cuốn sách không li kỳ, không hồi hộp, nhưng người đọc không thể rời mắt khỏi cuốn sách cho đến những trang cuối cùng bởi ngôn từ, cách kể chuyện, và nội dung được chuyển mạch một cách rất đặc biệt theo cách riêng của tác giả.
Thay vì đưa thật nhiều chi tiết về cuộc sống cá nhân từng nhân vật, tác giả lại nhẹ nhàng đưa ta vào bi kịch của một người mẹ bị lạc ở nhà ga, và dù từng chút một, cuộc đời người mẹ được hé lộ qua từng trang sách, vẫn còn đó nhiều câu hỏi hơn là câu trả lời về những thành viên khác trong gia đình.
Câu chuyện xoay quanh những cảm xúc phức tạp và phản ứng giữa các thành viên trong gia đình, nó đánh thẳng vào cách mỗi người tiếp nhận sự mất tích của mẹ khác nhau như thế nào. Có những cảm xúc chân thật mà hầu như ai trong chúng ta khi đọc cũng có thể cảm nhận được: sự bất lực, cảm giác tội lỗi, thiếu kiên nhẫn, buồn bã lẫn vui mừng. Cuốn sách quả thật vừa mạnh mẽ lại vừa mong manh.
Cốt truyện mà tác giả đã xây dựng là những dòng kí ức của những người con đối với mẹ. Qua từng câu chữ cũa tác giả mẹ hiện ra rất chận thật. Qua những kí ức kí ức về mẹ, ta mới cảm nhận được nỗi vất vả ,nhọc nhằn mà người mẹ phải chịu đựng. Không chỉ là người mẹ trong tác phẩm của tác giả mà là hình ảnh người mẹ của tất cả mọi người. Đối với mỗi người con, thì hình ảnh về mẹ lại mỗi khác, cách mẹ yêu thương từng người con rất khác nhau, với mỗi người mẹ có một cách thương yêu khác nhau. Tác giả miêu tả rất chi tiết và chân thật về làng quê Hàn quốc qua các công việc mà mẹ phải làm. Qua những hình ảnh đó sống đông hiện lên rõ nét văn hóa Hàn. Chỉ khỉ lạc mất mẹ, biết rằng mình sẽ không bao giờ đượ gặp mẹ nữa thì những người con mới dần nhận ra mình yêu mẹ nhường nào, cũng chính vì thế mà những người cảm thấy vô cùng hối hận vì đã không thương mẹ nhiều bằng mẹ đã yêu thương mình. Người mẹ trong tác phẩm là người hết lòng vì gia đình và con cái, nhưng lại phải chịu nhiều đau khổ, không được chồng yêu thương chăm sóc, con cái luôn bận rộn với công việc không dành hết yêu thương cho mẹ. Nhưng mẹ luôn âm thầm hi sinh chịu đựng cho các con, gia đình. Và khi lạc mất mẹ, lạc mất vợ, những người con và người chồng mới nhận ra rằng thiếu vắng mẹ lạ một nỗi mất mát to lớn nhất mà họ từng phải chịu đựng. Câu chuyện rất cảm động và chân thật. Qua câu chuyện làm mình nhận ra rẳng yêu thương mẹ không bao giờ là muộn và đủ. Vì mẹ là người yêu thương mình nhất trên đời vì thế hãy chăm sóc mẹ.

Ta tự hỏi lòng chẳng lẽ còn thứ tình cảm tha thiết, mãnh liệt hơn thứ tình cảm kia nữa? Một tình cảm vượt lên trên tất cả khó khăn, ngăn cách, nối liền những nẻo xa xăm, một tình cảm có sức lay động, ám ảnh tâm can dù mới chỉ lần đầu nhìn thấy. Ôi! Tình mẫu tử… có lẽ còn thiêng liêng hơn mọi điều thiêng liêng nhất. Lặp cấu trúc ngữ pháp ư? đối ư? Và còn cả điệp từ nữa? đừng hỏi vì sao thi sĩ lại viết như thế, vì đâu còn cách nào khác diễn tả hết sự thiêng liêng cao quý của tình mẹ, của tấm lòng ăm ắp nhân hậu đầy yêu thương trong trái tim người mẹ dành cho con. Con có thể ngủ yên, có thể vui sướng cắp sách đến trường, có thể vững bước chắc trên đường đời song gió, tất cả vì đã có tình mẹ chở che, nâng bước con đi. Dù ở đâu, dù ở trong bất cứ hoàn cảnh nào, lòng mẹ cũng như cánh cò kia, vẫn bên con, vẫn lặn lội đi tìm, lặn lội sưởi ấm trái tim con, cho con sức mạnh, cho con niềm tin vào cuộc sống. Mẹ có thể làm tất cả vì con như cánh cò kia một đời hi sinh ko mệt mỏi. Lời thơ ẩn chứa một sức mạnh tiềm tàng, một sự khẳng định chắc chắn: tình mẹ bền chặt sẽ theo con đi suốt cuộc đời, sẽ trở thành một phần tâm hồn ko thể thiếu, soi rọi mọi nẻo đường con sẽ bước chân qua. Tình mẹ, lòng yêu thương bao la của mẹ sẽ gửi trọn vào cuộc đời con mãi mãi, vì với mẹ đâu còn thứ gì thiêng liêng và gần gũi hơn con, hơn vầng mặt trời ấm ý nghĩa nhất đời mẹ, hơn lẽ sống mà vì nó mẹ có thể dâng trọn cuộc đời. Từ gấp lại trang sách, em bé sẽ theo cò bước thẳng vào cuộc đời mai sau. Kì thực em bé vẫn còn bé bỏng lắm, vẫn còn đang ngủ ngon lành trong cánh nôi tuổi thơ nhưng ước mơ của mẹ về một tương lai đẹp mai sau cứ theo tình yêu cháy lên mãi.

nguồn st
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom