Văn tự sự - TLV số 2

R

rooney_cool

L

lienhoastar

sưu tầm!!!

Ngay sau khi Trọng Thuỷ tự tử ở giếng Loa Thành, vì yêu vợ da diết, xác của chàng rữa ra, ngấm qua mạch nước ngầm vào đất rồi mạch nước ngầm mang chang ra biển cả mênh mông. Về phần hồn chàng sau khi bay lên(như là một điều kì lạ) bị gió thổi bay đi ra biển rồi tạt xuống biển Đông. Camr thông cho tấm long yêu thương vợ của chàng, sự thuỷ chung, ngây thơ của Mị Châu, Rùa Thần đã hội tụ hồn và xác của Trọng Thuỷ, dung` nước tạo nên hình hài Mị Châu rồi nhập hồn nàng vào. Rùa Thần hẳn muốn hai người họ ở bên nhau nhưng sự thể ra sao thì tuỳ vào Mị Châu(hồi sau sẽ rõ).

Trọng Thuỷ, sau khi được sông lại và được Rùa Thần báo mông rằng Mị Châu đang ở thuỷ cung, đã ngày đêm bơi lặn tìm nàng. Sau bao khó khăn gian khổ, chàng đã tìm được thuỷ cung. Đến cổng, chang bị hai ngưu thuỷ thần lại và hỏi:

-Nhà nguoi là ai, xuống đây có việc gì! Đây là chốn thanh bình, không cho phép người trần mắt thịt với bản chất xấu xa xuông đây làm nhiễu loạn.

-Thưa hai vị thuỷ thần -Trọng Thuỷ đáp- sau cái chết của vợ, con vô cùng đau khổ, nhớ nàng da diết, trong lúc tuyệt vọng lầm tưởng bong nàng ở dưới giến khơi, con đã nhảy xuống giếng đuổi theo nàng. Sauk hi chết con được Rùa Thần cứu sống và báo mộng Mị Châu (vợ của con) đang ở chốn này, con khẩn thiết hai vị cho con được vào.

Nghe những lời nói chân thành của Trọng Thuỷ và cũng được Rùa Thần dặn trước, hai vị thuỷ thần cảm động cho Trọng Thuỷ vào. Vào đến trong, chàng cảm thấy thậ ngỡ ngàng, kinh ngạc trước cảnh đẹp còn hơn cả hoàng cung, một vẻ đẹp thần tiên mà hồi nhỏ chàng đã tưng mơ ước một lần được xem. Trước mặt chàng, cá nối đuôi nhau vui đùa nhảy múa, xa xa là khu vườn đầy loài hoa kì lạ…và ở đó giữa khu vườn có một người ngồi mơ mộng (chính là Mị Châu). Vừa nhìn thấy nàng Trọng Thuỷ đã nhận ra, chàng vui mừng reo lên như đứa trẻ vội chạy đến gần nàng. Nghe lời gọi da diết của Trọng Thuỷ, tình yêu sét đánh lại trỗi dậy, nhưng nàng không tin sao chàng lại xuống được đây. Mỗi lúc tiếng gọi lại to hơn, da diết hơn, nàng không thể nhầm được nàng quay lại thì nhìn thấy Trọng Thuỷ đang ở ngay trước mặt mình. Hai người nhìn nhau lặng một hồi rồi khóc. Cảnh vật như dừng lại.

-Ôi, nàng ơi! –Trọng Thuỷ nói- Xa nàng bao nhiêu lâu mà ta vẫn nhung nhớ, ta ăn không ngon, ngày đêm tưởng nhớ nàng, vì quá yêu nàng mà ta đã lầm tưởng bong nàng dưới đáy giếng rồi nhảy xuông tự tử. Nay ta đã được gặp lại nàng, long` ta sung sướng biết bao.

-Mị Châu đáp: Chàng ơi, thiếp cũng vậy, thiếp cũng nhớ chang da khôn xiết, thiếp cũng khó ăn khó ngủ, hang ngày thiếp đều ra đây ngắm nhìn cảnh vật, nhìn những đoá hoa tươi thắm kia mà nhớ đến những bó hoa mà chàng đã tặng cho thiếp, nhìn những đoi cá tung tăng bơi lội nhảy múa mà nhớ đến những ngày chúng ta vui vẻ bên nhau. Ôi! Nhưng thật chớ true, thiếp nay đã mang danh tội đồ của đất nước, thiếp khó long mà có thể chung sống với kẻ thù của dân tộc mình. Sao chàng lại nhẫn tâm lừa dối thiếp khiến thiếp đau khổ? Thiếp thật ngơ dại, ngây ngất vì tình yêu mà nghe theo chàng!

Nghe những lời đó, Trọng Thuỷ bỗng nhói đau, xót xa ân hận.

-Nàng ơi! Tình yêu của ta thần linh có thể chứng giám. Tình yêu của ta, mọi thần dân ta đều biết. Ta thật ân hận khi nghe theo lời vua cha nhưng nàng hãy hiểu cho ta, tha thứ cho ta, phải lừa dối nàng, long ta đau như cắt nhưng đó là mệnh lệnh cua cha ta, là áp lực của của cha và của cả thần đan ta, long ta vô cùng bối rối, trong lúc tâm trí hỗn loạn, ta đã có một quyết định sai lầ, Nàng có biết ta đã chịu dày vò, bị dằn vặt như thế nào không, ta phải chịu áp lực kinh khủng không tưởng tượng nổi, trong long` ta luôn có nàng. Nếu ta có lời gì sai trái tax in chịu mọi hình phạt kinh khủng nhất:ngũ mã phanh thây hoặc hơn thế. Ta thật sự xin lỗi.

Cảnh vật. Xung quanh nhu xao động, dòng nước chảy nhẹ nhàng hơn, những đoá hoa ngừng đung đưa lay động. Mị Châu mắt ướt lệ, giọng nghen ngào:

-Thiếp tin vào tình yêu cảu chàng, tin rằng những tình cảm trước kia chàng dành cho thiếp là chân thật không giả dối. Thiếp cũng biết một đấng nam nhi phải lấy sự nghiệp, giang sơn của mình làm trọng. Nếu thiếp vẫn theo chàng thì có lẽ thiếp sẽ bị ngàn đời nguyền rủa, vạn lời phỉ nhổ, muôn đời không dung. Thiếp đã vì tình cảm mà đem đấ nước giao cho kẻ địch. Mà thiếp theo chàng thì nhỡ đâu bị chàng lừa dối lần nữa vì thiếp quá ngây thơ, yêu chàng. Ôi! Số phận người con gái như thiếp đây thật là khổ, thật bất công.

Thanh minh, thuyết phục Mị Châu một hồi mà không được. Trọng Thuỷ đi đến quyết định táo bạo.

-Ta thề rằng sẽ không bao giờ lừa dối nàng nữa. Nếu nàng vẫn chưa hẳn tin ta, vẫn sợ những lời đàm tiếu thì nàng hãy cùng ta đi gặp vua cha của nàng xin người tha thứ và nếu có thể ta và nàng sẽ lên gặp thượng đế xin người cho chúng ta được ở bên nhau.

Mị Châu hơi do dự, sợ sệt nhưng vẫn đồng ý:

-Số phận thiếp đã do trời quyết định, nay chờ vào sự an bài của ông trời vây.

Nói rồi, hai người mạnh dạn tìm gặp An Dương Vương, ông đang chơi cờ cùng với Rùa Thần. Rùa Thần thấy hai người đi cùng nhau thấy làm vui, An Dương Vương tỏ ý tức giận nhưng trong long ông vẫn thương con.

Thưa cha đáng kính! –hai người nói- xin cha hãy tha thứ cho tội lỗi của hai chúng con. Chúng con sẽ nhớ ơn, cảm kích người vô cùng. An Dương Vương tỏ ra lạnh lung định nói “không bao giờ” nhưng có cái gì đó trong ông ngăn lại. Ông nói:

-Ta khó long tha thứ cho các ngươi nhuwngnếu ông Trời quyết định thì ta chẳng có gì để nói nữa cả.

Trọng Thuỷ, Mị Châu hơi vui mừng đáp: “Cám ơn vua cha” , chào tạm biệt rồi xin Rùa Thần dẫn lên Thiên Đình. Trước mặt Thượng Đế hai người cùng đồng tâm:

-Chúng con là Trọng Thuỷ và Mị Châu, chúng con biết chúng đều gây ra tội lỗi, chúng con rất ân hận và xin cam kết từ nay chúng con sẽ tu tâm tích đức bù đắp lại lỗi lầm của mình. Xin Thượng Đế tha thứ và cho chúng con được ở bên nhau.

Thượng Đế suy nghĩ hồi lâu rồi dõng dạc nói, giọng của người vừa uy nghi vừa vang rền như sấm:

-Tuy các ngươi đã có tội lỗi, nhưng đã biết hối cải. Ta cũng động long trước tình cảm của đoi ngươi nhưng tội lỗi thì khó mà xoá được. Vậy ta phạt hai ngươi xa nhau ba năm tu than tích đức rồi mới được chung sống với nhau.

Trọng Thuỷ và Mị Châu cảm tạ ân điển rồi xuống trần gian. Ba năm sau họ gặp lại nhau và chung sống vui vẻ hạnh phúc.(Bật mí: họ sinh được hai đứa con”một trai, một gái”, con trai giống Trọng Thuỷ, con gái giống Mị Châu)

Bạn tham khảo bài viết trên để viết bài cho mình nhé. Chúc may mắn!
 
T

toi0bix

[FONT=".Vntime"]Träng Thñy tØnh dËy th× bµng hoµng nhËn ra m×nh ®ang ë gi÷a mªnh m«ng biÓn n­íc. Nh÷ng tÇng san h« cø liªn tiÕp nèi nhau lµm che khuÊt tÇm nh×n. Xung quanh chµng lóc Êy chØ cã n­íc vµ nh÷ng ®µn c¸ tung t¨ng b¬i léi.
Träng Thñy vÉn cßn ng¬ ng¸c. Chµng dÊn b­íc ®i miÔn c­ìng vµ kh«ng ph­¬ng h­íng. ThÕ nh­ng võa ra khái ®¸m san h«, Träng Thñy ®• bÞ bèn n¨m h×nh nh©n qu¸i l¹ m×nh ng­êi ®Çu t«m c¸ tõ ®©u kÐo ®Õn trãi chÆt ®­a ®i. Träng Thñy ®­îc ®­a ®Õn mét cung ®iÖn nguy nga léng lÉy, c¸i mµ chµng ch­a bao giê gÆp ë trªn trÇn. Nh÷ng ng«i nhµ tr¸ng lÖ s¸ng tr­ng mµu ngäc, cã ®Çy ®ñ lÝnh canh vµ ng­êi hÇu ra vµo tÊp nËp. Qua bèn n¨m lÇn cöa canh nh­ thÕ, Träng Thñy bÞ b¾t vµo quú ë trong ®¹i ®iÖn. Mét tªn lÝnh trong nhãm ng­êi kia còng quú xuèng vµ th­a:
- Th­a c«ng chóa! Bän thuéc h¹ b¾t ®­îc tªn nµy ë ngoµi cæng ®iÖn. Xem chõng h¾n ®Õn ®©y cã ý gian tµ, xin c«ng chóa ®­a ra xÐt téi.
Ng­êi ngåi trªn kia lªn tiÕng. Träng Thñy nghe thÊy quen quen nh­ng mÆt ng­êi kia bÞt kÝn nªn chµng kh«ng nh×n râ.
- Nµy, anh kia! Anh tõ ®©u tíi mµ l¹i l¹c ®Õn ®©y?
- D¹, bÈm! T«i ng­êi trÇn, v× ngê ng­êi t×nh ®ang ë trong giÕng n­íc nªn míi lao m×nh xuèng giÕng råi bÞ l¹c ®Õn n¬i ®©y.
- VËy anh tªn g×?
- T«i lµ Träng Thñy, lµ con trai cña TriÖu §µ V­¬ng.
- Ta nghe nãi ë trªn trÇn, ng­¬i g©y ra nhiÒu téi ¸c cho nh©n d©n ¢u L¹c, khiÕn hä v« cïng o¸n th¸n. §iÒu ®ã cã ®óng hay kh«ng?
Träng Thñy v« cïng ng¹c nhiªn. Kh«ng ngê mét ng­êi hoµn toµn xa l¹ l¹i biÕt ngän ngµnh mäi chuyÖn cña m×nh. BiÕt lµ kh«ng thÓ chèi, Träng Thñy bÌn viÖn lý do:
- Thùc t×nh t«i còng lµ lµm theo ý cña vua cha.
- Nhµ ng­¬i l¹i cßn ®Þnh chèi téi hay sao? Ng­êi ngåi trªn ®iÖn kia næi nãng. Nhµ ng­¬i gi¶ vê sang cÇu hßa ¢u L¹c, xin c­íi c«ng chóa MÞ Ch©u ®Ó chê c¬ héi trém ná thÇn ®• lµ mét téi. Tµn b¹o h¬n, ng­¬i l¹i cho qu©n lÝnh sang giµy xÐo bê câi n­íc Nam lµm cho mu«n d©n kªu gµo trong ®au khæ. Kh«ng nh÷ng thÕ, nhµ ng­¬i cßn nhÉn t©m bøc chÕt vua ¢u L¹c, bøc chÕt ng­êi vî thñy chung mµ ng©y th¬ d¹i dét cña m×nh. Víi b»ng Êy téi danh nhµ ng­¬i cßn muèn ®æ lçi cho ai?
Träng Thñy t¸i mÆt, kh«ng biÕt ng­êi ngåi trªn ®iÖn lµ ai. Nh­ng sî qu¸, chµng cói ®Çu nhËn téi:
- Th­a c«ng chóa! T«i biÕt m×nh mang téi lín nh­ng t«i mét lßng yªu quý MÞ Ch©u, ngµy ®ªm mong ngãng ®­îc gÆp nµng ®Ó tá bµy nçi lßng ©n hËn.
- B©y giê nhµ ng­¬i míi hèi hËn th× cã gi¶i quyÕt ®­îc g× ®©u?
- T«i biÕt vËy. Nh­ng ngµy x­a, MÞ Ch©u v× rÊt yªu th­¬ng t«i mµ nghe t«i tÊt c¶. T«i yªu th­¬ng nµng thËt t«i ®• lõa dèi tr¸i tim trong tr¾ng cña nµng nªn t«i day døt l¾m. §Õn khi nµng mÊt ®i t«i míi biÕt dï cã lµ vua ¢u L¹c nh­ng nÕu mÊt MÞ Ch©u, cuéc sèng cña t«i còng ch¼ng cã ý nghÜa g×. T«i rÊt muèn gÆp nµng ®Ó Ýt nhÊt ®­îc nãi víi nµng sù hèi hËn cña t«i.
- Träng Thñy! Chµng h•y ngÈng mÆt lªn vµ nh×n xem thiÕp lµ ai?
- Nµng lµ... MÞ Ch©u!
- V©ng thiÕp ®óng lµ MÞ Ch©u. Sau khi thiÕp chÕt ®i, vua Thñy TÒ ®• rÊt th­¬ng t×nh mµ nhËn thiÕp lµm con g¸i. V× thÕ thiÕp míi ®­îc ë n¬i ®©y.
- MÞ Ch©u! Ta xin lçi nµng. V× ta mµ nµng ph¶i chÞu bao ®au khæ. B©y l©u nay ta chØ ­íc ®­îc gÆp nµng. Ta s½n sµng bá ®i tÊt c¶ ®Ó ®­îc cïng nµng sèng trong h¹nh phóc. H•y tha thø cho ta.
- ThiÕp mõng v× chµng ®• nhËn ra lÇm lçi. Nh­ng chóng ta kh«ng thÓ sèng víi nhau. NÕu lµm nh­ vËy, ng­êi ®êi sÏ nh¹o b¸ng chóng ta m•i m•i. Kh«ng ®­îc sèng víi nhau coi nh­ còng lµ mét sù trõng ph¹t xøng ®¸ng víi nh÷ng lçi lÇm qu¸ lín cña chóng ta ë trªn h¹ giíi. ThiÕp ®• ®îi ngµy nµy tõ rÊt l©u råi vµ chØ ®Ó ®­îc nãi víi chµng mét c©u th«i: h•y sèng sao cho tèt trong nh÷ng ngµy s¾p tíi ®Ó bï ®¾p cho nh÷ng g× mµ chóng ta ®• g©y ra.
MÞ Ch©u võa nãi døt c©u th× c¶ cung ®iÖn nguy nga bçng biÕn ngay ®©u mÊt. Xung quanh v¾ng lÆng chØ cßn tr¬ l¹i mét m×nh Träng Thñy. Chµng ©n hËn mµ lÆng c©m kh«ng nãi ®­îc. VÕt nh¬ mµ chµng ®• g©y ra cã lÏ chØ cã n­íc biÓn §«ng x« d¹t ngµn ®êi míi mong xãa ®­îc.
Träng Thñy cø ngåi ®ã hµng chôc ngµy ®ªm. Vµ råi kh«ng biÕt tù bao giê. Chµng ®• hãa thµnh ng­êi ®¸. Sau nµy hµng mÊy tr¨m n¨m, cã ng­êi lÆn xuèng biÓn §«ng mß ngäc quý vÉn cßn nh×n thÊy mét t¶ng ®¸ h×nh ng­êi ©u sÇu khæ n•o ®ang dang hai c¸nh tay ra nh­ cÇu xin ai ®ã mét ®iÒu g×.[/FONT]
 
V

vipboy_2009

[FONT=".Vntime"]Träng Thñy tØnh dËy th× bµng hoµng nhËn ra m×nh ®ang ë gi÷a mªnh m«ng biÓn n­íc. Nh÷ng tÇng san h« cø liªn tiÕp nèi nhau lµm che khuÊt tÇm nh×n. Xung quanh chµng lóc Êy chØ cã n­íc vµ nh÷ng ®µn c¸ tung t¨ng b¬i léi.
Träng Thñy vÉn cßn ng¬ ng¸c. Chµng dÊn b­íc ®i miÔn c­ìng vµ kh«ng ph­¬ng h­íng. ThÕ nh­ng võa ra khái ®¸m san h«, Träng Thñy ®• bÞ bèn n¨m h×nh nh©n qu¸i l¹ m×nh ng­êi ®Çu t«m c¸ tõ ®©u kÐo ®Õn trãi chÆt ®­a ®i. Träng Thñy ®­îc ®­a ®Õn mét cung ®iÖn nguy nga léng lÉy, c¸i mµ chµng ch­a bao giê gÆp ë trªn trÇn. Nh÷ng ng«i nhµ tr¸ng lÖ s¸ng tr­ng mµu ngäc, cã ®Çy ®ñ lÝnh canh vµ ng­êi hÇu ra vµo tÊp nËp. Qua bèn n¨m lÇn cöa canh nh­ thÕ, Träng Thñy bÞ b¾t vµo quú ë trong ®¹i ®iÖn. Mét tªn lÝnh trong nhãm ng­êi kia còng quú xuèng vµ th­a:
- Th­a c«ng chóa! Bän thuéc h¹ b¾t ®­îc tªn nµy ë ngoµi cæng ®iÖn. Xem chõng h¾n ®Õn ®©y cã ý gian tµ, xin c«ng chóa ®­a ra xÐt téi.
Ng­êi ngåi trªn kia lªn tiÕng. Träng Thñy nghe thÊy quen quen nh­ng mÆt ng­êi kia bÞt kÝn nªn chµng kh«ng nh×n râ.
- Nµy, anh kia! Anh tõ ®©u tíi mµ l¹i l¹c ®Õn ®©y?
- D¹, bÈm! T«i ng­êi trÇn, v× ngê ng­êi t×nh ®ang ë trong giÕng n­íc nªn míi lao m×nh xuèng giÕng råi bÞ l¹c ®Õn n¬i ®©y.
- VËy anh tªn g×?
- T«i lµ Träng Thñy, lµ con trai cña TriÖu §µ V­¬ng.
- Ta nghe nãi ë trªn trÇn, ng­¬i g©y ra nhiÒu téi ¸c cho nh©n d©n ¢u L¹c, khiÕn hä v« cïng o¸n th¸n. §iÒu ®ã cã ®óng hay kh«ng?
Träng Thñy v« cïng ng¹c nhiªn. Kh«ng ngê mét ng­êi hoµn toµn xa l¹ l¹i biÕt ngän ngµnh mäi chuyÖn cña m×nh. BiÕt lµ kh«ng thÓ chèi, Träng Thñy bÌn viÖn lý do:
- Thùc t×nh t«i còng lµ lµm theo ý cña vua cha.
- Nhµ ng­¬i l¹i cßn ®Þnh chèi téi hay sao? Ng­êi ngåi trªn ®iÖn kia næi nãng. Nhµ ng­¬i gi¶ vê sang cÇu hßa ¢u L¹c, xin c­íi c«ng chóa MÞ Ch©u ®Ó chê c¬ héi trém ná thÇn ®• lµ mét téi. Tµn b¹o h¬n, ng­¬i l¹i cho qu©n lÝnh sang giµy xÐo bê câi n­íc Nam lµm cho mu«n d©n kªu gµo trong ®au khæ. Kh«ng nh÷ng thÕ, nhµ ng­¬i cßn nhÉn t©m bøc chÕt vua ¢u L¹c, bøc chÕt ng­êi vî thñy chung mµ ng©y th¬ d¹i dét cña m×nh. Víi b»ng Êy téi danh nhµ ng­¬i cßn muèn ®æ lçi cho ai?
Träng Thñy t¸i mÆt, kh«ng biÕt ng­êi ngåi trªn ®iÖn lµ ai. Nh­ng sî qu¸, chµng cói ®Çu nhËn téi:
- Th­a c«ng chóa! T«i biÕt m×nh mang téi lín nh­ng t«i mét lßng yªu quý MÞ Ch©u, ngµy ®ªm mong ngãng ®­îc gÆp nµng ®Ó tá bµy nçi lßng ©n hËn.
- B©y giê nhµ ng­¬i míi hèi hËn th× cã gi¶i quyÕt ®­îc g× ®©u?
- T«i biÕt vËy. Nh­ng ngµy x­a, MÞ Ch©u v× rÊt yªu th­¬ng t«i mµ nghe t«i tÊt c¶. T«i yªu th­¬ng nµng thËt t«i ®• lõa dèi tr¸i tim trong tr¾ng cña nµng nªn t«i day døt l¾m. §Õn khi nµng mÊt ®i t«i míi biÕt dï cã lµ vua ¢u L¹c nh­ng nÕu mÊt MÞ Ch©u, cuéc sèng cña t«i còng ch¼ng cã ý nghÜa g×. T«i rÊt muèn gÆp nµng ®Ó Ýt nhÊt ®­îc nãi víi nµng sù hèi hËn cña t«i.
- Träng Thñy! Chµng h•y ngÈng mÆt lªn vµ nh×n xem thiÕp lµ ai?
- Nµng lµ... MÞ Ch©u!
- V©ng thiÕp ®óng lµ MÞ Ch©u. Sau khi thiÕp chÕt ®i, vua Thñy TÒ ®• rÊt th­¬ng t×nh mµ nhËn thiÕp lµm con g¸i. V× thÕ thiÕp míi ®­îc ë n¬i ®©y.
- MÞ Ch©u! Ta xin lçi nµng. V× ta mµ nµng ph¶i chÞu bao ®au khæ. B©y l©u nay ta chØ ­íc ®­îc gÆp nµng. Ta s½n sµng bá ®i tÊt c¶ ®Ó ®­îc cïng nµng sèng trong h¹nh phóc. H•y tha thø cho ta.
- ThiÕp mõng v× chµng ®• nhËn ra lÇm lçi. Nh­ng chóng ta kh«ng thÓ sèng víi nhau. NÕu lµm nh­ vËy, ng­êi ®êi sÏ nh¹o b¸ng chóng ta m•i m•i. Kh«ng ®­îc sèng víi nhau coi nh­ còng lµ mét sù trõng ph¹t xøng ®¸ng víi nh÷ng lçi lÇm qu¸ lín cña chóng ta ë trªn h¹ giíi. ThiÕp ®• ®îi ngµy nµy tõ rÊt l©u råi vµ chØ ®Ó ®­îc nãi víi chµng mét c©u th«i: h•y sèng sao cho tèt trong nh÷ng ngµy s¾p tíi ®Ó bï ®¾p cho nh÷ng g× mµ chóng ta ®• g©y ra.
MÞ Ch©u võa nãi døt c©u th× c¶ cung ®iÖn nguy nga bçng biÕn ngay ®©u mÊt. Xung quanh v¾ng lÆng chØ cßn tr¬ l¹i mét m×nh Träng Thñy. Chµng ©n hËn mµ lÆng c©m kh«ng nãi ®­îc. VÕt nh¬ mµ chµng ®• g©y ra cã lÏ chØ cã n­íc biÓn §«ng x« d¹t ngµn ®êi míi mong xãa ®­îc.
Träng Thñy cø ngåi ®ã hµng chôc ngµy ®ªm. Vµ råi kh«ng biÕt tù bao giê. Chµng ®• hãa thµnh ng­êi ®¸. Sau nµy hµng mÊy tr¨m n¨m, cã ng­êi lÆn xuèng biÓn §«ng mß ngäc quý vÉn cßn nh×n thÊy mét t¶ng ®¸ h×nh ng­êi ©u sÇu khæ n•o ®ang dang hai c¸nh tay ra nh­ cÇu xin ai ®ã mét ®iÒu g×.[/FONT]
bạn có thể viết lại cho rõ được không?chứ viết như thế này ai mà đọc được
 
T

thuyan9i

Ngay sau khi Trọng Thuỷ tự tử ở giếng Loa Thành, vì yêu vợ da diết, xác của chàng rữa ra, ngấm qua mạch nước ngầm vào đất rồi mạch nước ngầm mang chang ra biển cả mênh mông. Về phần hồn chàng sau khi bay lên(như là một điều kì lạ) bị gió thổi bay đi ra biển rồi tạt xuống biển Đông. Camr thông cho tấm long yêu thương vợ của chàng, sự thuỷ chung, ngây thơ của Mị Châu, Rùa Thần đã hội tụ hồn và xác của Trọng Thuỷ, dung` nước tạo nên hình hài Mị Châu rồi nhập hồn nàng vào. Rùa Thần hẳn muốn hai người họ ở bên nhau nhưng sự thể ra sao thì tuỳ vào Mị Châu(hồi sau sẽ rõ).

Trọng Thuỷ, sau khi được sông lại và được Rùa Thần báo mông rằng Mị Châu đang ở thuỷ cung, đã ngày đêm bơi lặn tìm nàng. Sau bao khó khăn gian khổ, chàng đã tìm được thuỷ cung. Đến cổng, chang bị hai ngưu thuỷ thần lại và hỏi:

-Nhà nguoi là ai, xuống đây có việc gì! Đây là chốn thanh bình, không cho phép người trần mắt thịt với bản chất xấu xa xuông đây làm nhiễu loạn.

-Thưa hai vị thuỷ thần -Trọng Thuỷ đáp- sau cái chết của vợ, con vô cùng đau khổ, nhớ nàng da diết, trong lúc tuyệt vọng lầm tưởng bong nàng ở dưới giến khơi, con đã nhảy xuống giếng đuổi theo nàng. Sauk hi chết con được Rùa Thần cứu sống và báo mộng Mị Châu (vợ của con) đang ở chốn này, con khẩn thiết hai vị cho con được vào.

Nghe những lời nói chân thành của Trọng Thuỷ và cũng được Rùa Thần dặn trước, hai vị thuỷ thần cảm động cho Trọng Thuỷ vào. Vào đến trong, chàng cảm thấy thậ ngỡ ngàng, kinh ngạc trước cảnh đẹp còn hơn cả hoàng cung, một vẻ đẹp thần tiên mà hồi nhỏ chàng đã tưng mơ ước một lần được xem. Trước mặt chàng, cá nối đuôi nhau vui đùa nhảy múa, xa xa là khu vườn đầy loài hoa kì lạ…và ở đó giữa khu vườn có một người ngồi mơ mộng (chính là Mị Châu). Vừa nhìn thấy nàng Trọng Thuỷ đã nhận ra, chàng vui mừng reo lên như đứa trẻ vội chạy đến gần nàng. Nghe lời gọi da diết của Trọng Thuỷ, tình yêu sét đánh lại trỗi dậy, nhưng nàng không tin sao chàng lại xuống được đây. Mỗi lúc tiếng gọi lại to hơn, da diết hơn, nàng không thể nhầm được nàng quay lại thì nhìn thấy Trọng Thuỷ đang ở ngay trước mặt mình. Hai người nhìn nhau lặng một hồi rồi khóc. Cảnh vật như dừng lại.

-Ôi, nàng ơi! –Trọng Thuỷ nói- Xa nàng bao nhiêu lâu mà ta vẫn nhung nhớ, ta ăn không ngon, ngày đêm tưởng nhớ nàng, vì quá yêu nàng mà ta đã lầm tưởng bong nàng dưới đáy giếng rồi nhảy xuông tự tử. Nay ta đã được gặp lại nàng, long` ta sung sướng biết bao.

-Mị Châu đáp: Chàng ơi, thiếp cũng vậy, thiếp cũng nhớ chang da khôn xiết, thiếp cũng khó ăn khó ngủ, hang ngày thiếp đều ra đây ngắm nhìn cảnh vật, nhìn những đoá hoa tươi thắm kia mà nhớ đến những bó hoa mà chàng đã tặng cho thiếp, nhìn những đoi cá tung tăng bơi lội nhảy múa mà nhớ đến những ngày chúng ta vui vẻ bên nhau. Ôi! Nhưng thật chớ true, thiếp nay đã mang danh tội đồ của đất nước, thiếp khó long mà có thể chung sống với kẻ thù của dân tộc mình. Sao chàng lại nhẫn tâm lừa dối thiếp khiến thiếp đau khổ? Thiếp thật ngơ dại, ngây ngất vì tình yêu mà nghe theo chàng!

Nghe những lời đó, Trọng Thuỷ bỗng nhói đau, xót xa ân hận.

-Nàng ơi! Tình yêu của ta thần linh có thể chứng giám. Tình yêu của ta, mọi thần dân ta đều biết. Ta thật ân hận khi nghe theo lời vua cha nhưng nàng hãy hiểu cho ta, tha thứ cho ta, phải lừa dối nàng, long ta đau như cắt nhưng đó là mệnh lệnh cua cha ta, là áp lực của của cha và của cả thần đan ta, long ta vô cùng bối rối, trong lúc tâm trí hỗn loạn, ta đã có một quyết định sai lầ, Nàng có biết ta đã chịu dày vò, bị dằn vặt như thế nào không, ta phải chịu áp lực kinh khủng không tưởng tượng nổi, trong long` ta luôn có nàng. Nếu ta có lời gì sai trái tax in chịu mọi hình phạt kinh khủng nhất:ngũ mã phanh thây hoặc hơn thế. Ta thật sự xin lỗi.

Cảnh vật. Xung quanh nhu xao động, dòng nước chảy nhẹ nhàng hơn, những đoá hoa ngừng đung đưa lay động. Mị Châu mắt ướt lệ, giọng nghen ngào:

-Thiếp tin vào tình yêu cảu chàng, tin rằng những tình cảm trước kia chàng dành cho thiếp là chân thật không giả dối. Thiếp cũng biết một đấng nam nhi phải lấy sự nghiệp, giang sơn của mình làm trọng. Nếu thiếp vẫn theo chàng thì có lẽ thiếp sẽ bị ngàn đời nguyền rủa, vạn lời phỉ nhổ, muôn đời không dung. Thiếp đã vì tình cảm mà đem đấ nước giao cho kẻ địch. Mà thiếp theo chàng thì nhỡ đâu bị chàng lừa dối lần nữa vì thiếp quá ngây thơ, yêu chàng. Ôi! Số phận người con gái như thiếp đây thật là khổ, thật bất công.

Thanh minh, thuyết phục Mị Châu một hồi mà không được. Trọng Thuỷ đi đến quyết định táo bạo.

-Ta thề rằng sẽ không bao giờ lừa dối nàng nữa. Nếu nàng vẫn chưa hẳn tin ta, vẫn sợ những lời đàm tiếu thì nàng hãy cùng ta đi gặp vua cha của nàng xin người tha thứ và nếu có thể ta và nàng sẽ lên gặp thượng đế xin người cho chúng ta được ở bên nhau.

Mị Châu hơi do dự, sợ sệt nhưng vẫn đồng ý:

-Số phận thiếp đã do trời quyết định, nay chờ vào sự an bài của ông trời vây.

Nói rồi, hai người mạnh dạn tìm gặp An Dương Vương, ông đang chơi cờ cùng với Rùa Thần. Rùa Thần thấy hai người đi cùng nhau thấy làm vui, An Dương Vương tỏ ý tức giận nhưng trong long ông vẫn thương con.

Thưa cha đáng kính! –hai người nói- xin cha hãy tha thứ cho tội lỗi của hai chúng con. Chúng con sẽ nhớ ơn, cảm kích người vô cùng. An Dương Vương tỏ ra lạnh lung định nói “không bao giờ” nhưng có cái gì đó trong ông ngăn lại. Ông nói:

-Ta khó long tha thứ cho các ngươi nhuwngnếu ông Trời quyết định thì ta chẳng có gì để nói nữa cả.

Trọng Thuỷ, Mị Châu hơi vui mừng đáp: “Cám ơn vua cha” , chào tạm biệt rồi xin Rùa Thần dẫn lên Thiên Đình. Trước mặt Thượng Đế hai người cùng đồng tâm:

-Chúng con là Trọng Thuỷ và Mị Châu, chúng con biết chúng đều gây ra tội lỗi, chúng con rất ân hận và xin cam kết từ nay chúng con sẽ tu tâm tích đức bù đắp lại lỗi lầm của mình. Xin Thượng Đế tha thứ và cho chúng con được ở bên nhau.

Thượng Đế suy nghĩ hồi lâu rồi dõng dạc nói, giọng của người vừa uy nghi vừa vang rền như sấm:

-Tuy các ngươi đã có tội lỗi, nhưng đã biết hối cải. Ta cũng động long trước tình cảm của đoi ngươi nhưng tội lỗi thì khó mà xoá được. Vậy ta phạt hai ngươi xa nhau ba năm tu than tích đức rồi mới được chung sống với nhau.

Trọng Thuỷ và Mị Châu cảm tạ ân điển rồi xuống trần gian. Ba năm sau họ gặp lại nhau và chung sống vui vẻ hạnh phúc.(Bật mí: họ sinh được hai đứa con”một trai, một gái”, con trai giống Trọng Thuỷ, con gái giống Mị Châu)

Bạn tham khảo bài viết trên để viết bài cho mình nhé. Chúc may mắn!
 
T

thuyan9i

--> có thể tưởng tượng theo hướng sau:

...Sau khi thấy cái chết của người yêu chàng vô cùng đau khổ ,dằn vặt và hối hận vì mình đã gây ra cái chết của người yêu.
-->Tự vẫn ở giếng Loa Thành.
Sau một hồi mê man ,tỉnh dậy Trọng Thủy thấy mình đang ở dưới đáy giếng và có thể đi lại ,hít thở dưới nước bình thường như trên cạn .Đáy giếng sâu hun hút ,không cách nào lên trên .Xung quanh thì mờ ảo ,sau một hồi quan sát mãi sau Trọng Thủy mới tìm thấy một lối nhỏ vừa cho một người đi.Chàng mạnh dạn bước qua lối đó và thấy bên kia là một thế giới rộng lớn :chung quanh toàn nước và những sinh vật tuyệt đẹp nơi biển cả .

Chàng chợt nhận ra mình có thể nghe ,hiểu được tiếng của các loài cá nơi đây -->nghe được câu chuyện về Mị Châu đang ở Long Cung mà bọn chúng kháo nhau.
->Chàng tìm đến nơi Long Vương đang ở ,xin diện kiến và thỉnh cầu đc gặp Mị Châu .
->Long Vương đồng ý sắp xếp cho Trọng Thủy vì biết chàng cũng là 1 người trọng tình nghĩa.
->Mị Châu rất đỗi bất ngờ khi thấy Trọng Thủy đến gặp mình.Song nhớ đến tội bất trung với nước mà mình đã gây ra nàng không muốn gặp Trọng Thủy thêm nữa.
Trọng Thủy đầy vẻ ăn năn ,cầu xin Mị Châu tha thứ .Chàng đã phải nghe theo lời cha ,bán mình cho cơ nghiệp của Trọng Đà ra sao...rồi chàng kể cho nàng biết chuyện tự vẫn vì quá đau khổ khi mất nàng .Hi vọng Mị Châu sẽ cho chàng thêm 1 cơ hội làm lại ...


Cái kết thì tự nghĩ nhé.Mị Châu và Trọng Thủy đoàn tụ và sống hp suốt đời hay mỗi người một nơi thì tùy theo tưởng tượng ,suy nghĩ của mội ng` .Chị chỉ giu'p mí ý thế thôi!
 
T

_thanhxuan_

Theo mình nghĩ, Trọng Thủy không xứng đáng được tha thứ, mặc dù chàng đã thật sự yêu Mị Châu và có phần hối lỗi (cái chết của T.Thủy). Và mình nghĩ rằng Mị Châu nên cứng rắn hơn, mặc dù yêu T.Thủy say đắm, dù có thế tha thứ cho Thủy nhưng không thể cùng Thủy đi tiếp con đường phía trước. Ở phần này, nên cho con của Long Vương yêu Mị Châu thì hấp dẫn nhỉ;)!
 
D

decos

mình nghĩ ty chỉ đến với những ai thật lòng và Trọng Thuỷ dù có gây ra nhiều tôi lỗi nhưng vì ty với Mị Châu anh xứng đáng với ty đó
 
A

antuongmuathu

chú ý chi tiêt " lấy nươc giếng TT rửa ngọc thì thấy trong sáng thêm" . Ở đây có sự hoá giải giữa hai người nhưng chỉ là bạn mà không phải là vợ chồng
 
S

songhua

há...há...cái bài đầu tiên sock hàng quá....vik như thế..đậm chất teen ...hí hí....đọc mừ cười gần chết....
 
T

tia_chop_lua

mình chưa hiểu chi tiết ''giếng nước và ngọc trai"lắm.Ai có thể giải thích rõ giùm mình tí.
thanhks nhiều.
 
Top Bottom