văn pro

K

kim_manh_96

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Nêu cảm nhận về đoạn thơ sau:
"Mai sau dù có bao giờ,
Đốt lò hương ấy so tơ phím này.
Trông ra ngọn cỏ lá cây,
Thấy hiu hiu gió thì hay chị về.
Hồn còn mang nặng lời thề,
Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai.
Dạ đài cách mặt khuất lời,
Rưới xin giọt nước cho người thác oan."


---------------THE AND-------------------:)>-
 
T

tvxqfighting

[FONT=&quot][/FONT][FONT=&quot]_Thời điểm: không xác định (mai sau, bao giờ)
[/FONT] [FONT=&quot]_Không khí thiêng liêng (đốt lò hương, so tơ phím)
[/FONT] [FONT=&quot]_Hình ảnh: phản phất, ma mị (ngọn cỏ lá cây, hiu hiu gió)
[/FONT] [FONT=&quot]~> [FONT=&quot]Tâm trạng đau khổ và càng đau khổ gấp bội
[/FONT]
[/FONT] Từ ngữ và hình ảnh:
+Cách mặt khuất lời
+ Dạ đài
+Người thác oan
+ Hồn, nát

+ Thân bồ liễu
+ Hiu hiu gió là hay chị về
+ Đốt lò hương
_Lời của Kiều là lời nói của một oan hồn.
_Tâm trạng đau đớn đến tột cùng.
_Nàng tự khóc cho mình ~> Đó là tiếng khóc cho thân phận mình
 
M

mameoo

Nêu cảm nhận về đoạn thơ sau:
"Mai sau dù có bao giờ,
Đốt lò hương ấy so tơ phím này.
Trông ra ngọn cỏ lá cây,
Thấy hiu hiu gió thì hay chị về.
Hồn còn mang nặng lời thề,
Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai.
Dạ đài cách mặt khuất lời,
Rưới xin giọt nước cho người thác oan."


Mở bài tự làm nha :chỉ cần nêu tác giả,tác phẩm,....
Sau khi trao duyên cho Thúy Vân xong,Kiều trao lại kỉ vật cho .Lúc này tiếng nói tình cảm đã lên tiéng nàng như không thể kìm nén như lúc trao duyên.Trao kỉ vật cho em Kiều dặn dò em "Mai sau dù có bao giờ /Đốt lò hương ấy so tơ phím này/Trông ra ngọn cỏ lá cây /Thấy hui hui gió thì hay chị về"Kiều đã dự cảm về cái chết của mình.Một cái chết vô cúng đau đớn,không được siêu thoát.Buộc phải trao duyên cho em nàng như không còn muốn sống,nhưng chết cũng không được nhắm mắt"Hồn còn mang nặng lời thề/Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai"Nàng chết nhưng hồn vẫn còn vương vấn nơi tình yêu của mình.Nàng mong mỏi em "Rưới xin giọt nước cho người thác oan "đây là một cách để linh hồn Kiều được sieu thoát.


Gợi ý vậy thôi nha .....chúc bạn làm bài tốt
 
K

khanhngoc_96

Trả lời về đoạn Trao duyên

1.MB:
-Sơ lược Truyện Kiều( bạn cần nói 1 câu có thể là "Có thể nói, TK là thiên tác phẩm bất hủ ngàn đời của dân tộc Việt...)
-Liên hệ ( nói gì đó ko biết) tới đoạn thơ đó
-Cảm nhận sơ lược nhất về đoạn thơ trên.
2.TB:
a.Sơ lược vị trí đoạn trích:
b. Phân tích đoạn trích:
Mình thấy các bạn khác phân tích cũng hơi chi tiết. Bạn cần nhấn nhá vài chỗ ở hình ảnh, giọng của Kiều, vì đây là đoạn đối thoại nửa trực tiếp. Giong Kiều thay đổi, có khi nói với Vân, có khi nói với mình, có khi nói với người yêu...Chính sự thay đổi đó cho thấy Kiều đang rất đau khổ
=> Tài năng miêu tả nội tâm nhân vật tuyệt đỉnh của Ng Du
Lưu ý:Khi phân tích cần đi kèm với nghệ thuật. Hoặc sau khi phân tích bạn nói nghệ thuật của đoạn trích nhé!
c. Đánh giá lại đoạn trích trên( cần nhập tâm để nêu lên cảm nhận của mình nhé)
3.KB
Khẳng định lại vấn đề, cảm xúc của minh với đoạn trích này ( ngắn gọn, tránh lặp cảm xúc ở phần Đánh giá trong thân bài).
 
T

thinguyen11

cho ban tham khao cach lap luan doan tho nha!

Mai sau dù có bao giờ

Đốt lò hương ấy,so tơ phím này

Trông ra ngọn cỏ lá cây

Thấy hiu hiu gió thì hay chị về

Nhà thơ Vũ Cao đã một lần nhận xét câu thơ”Mai sau dù có bao giờ” nghe thật không đâu mà lại chính là câu thơ khó viết.Nghĩ mà xem vì sao câu thơgiản dị ấy lại khó viết đối với một bậc thầy về nghề thơ này.Thì ra , đàng sau cái giản đơn của câu chữlại ẩn chứa một uẩn khúc, một bi kịch phức tạp của tinh thần.Hai chứ”dù có”khiến cho câu thơ có gì như mâu thuẫn.Lúc nay, sau khi kỉ vật đã trao, Kiều đang hình dung về mai sau, một cái mai sau tất sẽ đến.Đã tất yếu rồi sao lại”dù có”? Phải là khẳng định sao lại là giả định? Lời trước lời sau thật bất tương hợp.Nhưng xem ra cái tương diệu, cái khó viết của lời thơ lại nằm chính ở cái bất tương hợp ấy.Bởi chính nó chứa đựngcái bất tương hợp tinh vi của lí trí và tình cảm trong Kiều tại khoảnh khắc ấy.Lí trí nhận thức được điều tất yếu,tình cảm lại không muốn chấp nhận cái tất yếu đó.Tình nàng như thầm mong rằng cái tất yếu đó đừng xảy ra. Nó trớ trêu ngang trái vô cùng!Cho nên hai chữ dù có như bỗng nhói lên trong cái âm điệu xuôi chiều của câu thơ.Nó cho thấy lòng Kiều đâu có nguôi . Tấm tình ấy đâu đã chịu tắt lửa ! Kiều hình dung mình sẽ chết quá rõ quá vội!Mối tình sâu nặng với Kim Trọng,nàng vẫn cứ mang theo như khối tình mang xuống tuyến đài chưa tan.Và bắt đầu từ bây phút này,nó sẽ giống như một mối tình câm.Vì sự thiết tha ấy oan hồn của nàng còn trở về dương thế!Thậm chí nàng còn hình dung rõ mồn một mình sẽ về trong gió cây cỏ như thế nào.Hai chữ”hiu hiu” nghe mà gai người.Người ta như thấy trong đó cả sự hiển linh.Hai tiếng “hiu hiu” chấp chới giữa hai thế giới thực tại và hư vô, chập chừn giữa hai cõi thế:cõi am và cõi dương.! Kiều thà hi sinh tất cả,cho tất cả.Về dương thé,nàng chỉ xin cho mình một chén nước thôi.Một chút nhớ thương của người sống?Một chút tình cũ?Hay một chút duyên thừa?Chỉ một chén nước thôi, một chút thế thôi mà nàng đã thấy được an ủi, cảm thông nhiều lắm.Lời tâm sự sao mà thương.

Hồn còn mang nặng lời thề

Nát thân bồ liễu,đền nghì trúc mai

Dạ đài cách mặt khuất lời

Rưới xin giọt nước cho người thác oan.

Kiều hình dung mình chết.Và Kiều còn thấy rõ là mình “thác oan”!hai chữ”thác oan” sao mà đau xót mà cay cực,chứa biết bao là tình là hận!Những việc cần làm thì đã làm rồi.Sợi dây níu buộc đã cắt lìa rồi.Nhìn vào đời mình bấy giờ Kiều mới thấy rõ mất mát để lại trong lòng cả một nỗi tan hoang, hụt hẫn.Nàng quên đi emVân trước mặt,quay vào với nỗi đau trong lòng.Giờ đây với nàng,chỉ còn nỗi đâu kia là hiện hữu , nỗi đau đang choáng ngợp cả lòng nàng.Quên mất thực tại để chìm sâu vào trong lòng,đấy là lúc bi kịch đâng lên trầm trọng:)
 
Top Bottom