Văn kể chuyện tưởng tượng

D

dkkju

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

đê1: tuởng tuợng mình là nhân vật trữ tình trong bài Ánh trăng -Nguyễn Duy kể lại cuộc gặp gỡ bất ngờ với ánh trăng trong một lần mất điện.
đê2: kể chuyện ''Nguời con gái Nam Xuơng'' theo ngôi kể các nhân vật: Truơng Sinh, Vũ Nuơng.
( ở đây mình phải xưng là gi vậy? )
đê3 :Kể chuyện ''Làng'' qua lời kể của ông Hai
đề4 :Kể chuyện ''lặng lẽ Sa Pa''qua lời kể của người họa sĩ, cô kĩ sư, anh thanh niên.
đề5 :kể chuyện ''Hoàng Lê nhất thống chí'' theo ngôi kể các nhân vật: Quang Trung, Vua Lê, nguời lính trong quân ngũ của Quang Trung.
đề6 :Kể chuyện ''Chiếc luợc ngà'' qua lời kể của bé Thu.

(giúp mình với, mính sắp thi hk1 rồi)
 
N

noinhobinhyen

đề 6

Bố tôi đi bộ đội chống Pháp, hoạt động ở chiến trường miền Đông Nam bộ. Khi bố đi, tôi - cũng là đứa con duy nhất của bố - chưa đầy một tuổi. Trong bảy năm trời, tôi chưa một lần gặp bố. Mẹ tôi cũng có vài lần đấn thăm bố, nhưng lần nào mẹ cũng chẳng cho tôi đi, vì không dám cho tôi qua rừng. Vì thế, tôi chẳng biết mặt bố; còn bố thì chỉ thấy tôi qua ảnh.
Những ngày đầu khi bố về thăm nhà, tôi không chịu nhận ông là bố. Trong trí tưởng tượng của tôi, bố tôi trẻ và đẹp; còn người gọi tôi là con lại có thẹo ở mặt, không giống bố tôi trong ảnh ... Trong bữa cơm, bố gắp thức ăn cho tôi, tôi hất ra. Bố giận quá vung tay đánh vào mông tôi, tôi không khóc chỉ ngồi im, đầu cúi xuống và lặng lẽ lấy xuồng bơi qua sông về nhà ngoại. ...
Khi bố ra đi và biết đó chính là bố mình, tôi mới nhận bố. Tôi ôm lấy bố và khóc. Tôi không cho bố đi. Dỗ mãi tôi mới chịu buông bố ra. Tôi dặn bố mua cho tôi một chiếc lược. Nhưng chiếc lược bằng ngà voi, do bố tôi tự làm cho tôi, tôi không được nhận từ tay bố. Bố đã hi sinh. Mãi đến khi tôi lớn lên, trở thành một chiến sĩ giao liên dũng cảm, tôi mới nhận được chiếc lược ngà - vật kỉ niệm thiêng liêng của bố - do một người bạn đồng đội của bố đưa cho, trong một lần gặp gỡ bất ngờ...
 
N

noinhobinhyen

đề 3

Tôi là một người nông dân làng chợ Dầu .Mọi người thường gọi tôi là ông Hai Thu.
Khàng chiến bùng nổ tôi muốn ở lại làng cùng anh em bộ đội và dân quân kháng chiến .Nhưng vì hoàn cảnh gia đình nên tôi phải cùng gia đình đi tản cư .Ở nơi tản cư tôi rất nhớ làng và thường có hay khoe về làng mình .Hôm nào tôi cũng ra phòng thông tin để nghe tin tức kháng chiến . Hốm ấy , vớ đc anh dân quân đọc rất to , rõ ràng , rành mạch tôi nghe đc bao nhiêu tin hay - toàn tin quân ta giết được địch , ruột gan tôi cứ múa hết cả lên. Đang trong tâm trạng náo nức thì tôi nghe được tin làng chợ Dầu của tôi theo Tây làm Việt gian. Lúc đó cổ họng tôi nghẹn ắng lại , da mặt tê rân rân. Tôi lặng ti tưởng như không thở được. Một lúc lâu tôi mới dặn è è , nuốt một cái gì vướng ở cổ, tôi hỏi lại về cái tin ấy thì người ta đã khẳng định một cách chắc chắn . Tôi vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác rồi đi thẳng về nhà. Về đến nhà , tôi nằm vật ra giường nhìn lũ con tôi thấy tủi thân , nước mắt tôi cứ ràn ra . Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư ? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư ? Tôi ngờ ngợ chả nhẽ bọn ở làng lại đốn đến thế ư rồi tôi tự kiểm điểm trong óc thấy họ đều là những người có tinh thần yêu nước , yêu kháng chiến chẳng nhẽ lại đi làm cái điều nhục nhã ấy nhưng không có lửa làm sao có khói . Tôi cảm thấy tủi nhục, chiều hôm ấy vợ tôi về cung có vẻ khác . Trong nhà có cái sự im lặng thật là khó chịu. Mãi đến khuya vợ tôi mới hỏi tôi về cái tin ây. Tôi im lặng rồi gắt lên vậy là bà ấy im bặt. 3-4 ngày hôm sau tôi không dám bước chân ra ngoài chỉ ở trong gian nhà trật trội để nghe ngóng tin tức. Lúc nào tôi cũng nơm nớp lo sợ , hễ nghe đến chuyện ấy là tôi lại giật mình. Trong tôi giờ đây đang diễn ra một cuộc chiến tranh nội tâm gay gắt khi mụ chủ nhà có ý đuổi gia đình tôi đi. Tôi lâm vài tình trạng bế tắc : về làng hay ở lại. Cuối cùng tôi đến quyết định : làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây rồi thì phải thù . Trong tâm trạng đau đớn tủi hờn , tôi tâm sự với thằng con út. Sau khi tâm sự xong, nỗi khổ của tôi với đi phần nào . Rồi một hôm khoảng 3h chiều, có người đàn ông đến nhà tôi chơi . Ông ấy rủ tôi đi theo ông ấy đến sẩm tối tôi mới về . Lúc ây tôi rất vui . Đến bực cửa tôi đã bô bô khoe rằng Tây nó đốt nhà tôi rồi, ông chủ tịch làng tôi vừa mới lên cải chính, ông ấy cho biết cái tin làng tôi theo Tây làm Việt gian là sai sự mục đích. Cứ thế tôi lật đật đi khoe khắp nơi, tối hôm ấy tôi sang gian bác Thứ nói chuyện về làng của tôi
 
Top Bottom