[Văn 9] Viết đoạn văn nêu suy nghĩ về đoạn thơ trong bài thơ '' đồng chí''

Z

zezo_flyer

Last edited by a moderator:
H

huuthuyenrop2

Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh
Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi
Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không gìày
Những câu thơ trên đã biểu hiện một cách chân thực cuộc sống khó khăn của người lính,của cuộc kháng chiến và của cả đất nước trong nhữn ngáy đầu kháng chiến chống thực dân Pháp,đó là: những cơn sốt rét rừng ác tính “sốt run người”,thiếu thốn về vật chất,quân trang,quân dụng “áo rách vai”, “quần có vài mảnh vá”, “chân không giày”.Nhưng điều quan trọng hơn người đọc cảm nhận được sự chia sẻ những gian khổ,thiếu thốn,họ chia nhau cả bệnh tật.Từng cơn sốt giữa họ-những người đồng chí với nhau là sự đồng cảm,gắn bó,tương đồng đến kì lạ.Bên cạnh đó nhà thơ ca ngợi thái độ,tình cảm của họ,trong hoàn cảnh kham khổ,thiếu thốn ấy ,những người chiến sĩ này vẫn lạc quan,tươi trẻ,nụ cười vẫn tươi nở trên môi họ: “Miệng cười buốt giá”-đó là nụ cười của sự lạc quan,bình thản,xem thường gian khổ.Một nụ cười không chỉ gây xúc động mà còn đem đến cho ta niềm cảm phục….Những câu thơ ở đây đầy xúc động nhưng không bi lụy,thảm thương.
Hình ảnh trong câu thơ cuối cùng của khổ thơ được diễn tả vô cùng xúc động:
Thương nhau tay nắm lấy bàn tay
Mở đầu bài thơ là hình ảnh: “Anh với tôi đôi người xa lạ”nhưng kết thúc lại là: “Thương nhau tay nắm lấy bàn tay”.Thật là một hình ảnh giàu cảm xúc.Giữa hai người lính trận mạc chẳng có gì cả,chỉ có hai bàn tay nắm lấy nhau để sưởi ấm cho nhau những đêm giá rét.Nhưng hình ảnh “tay nắm lấy bàn tay”đâu chỉ biểu hiện cho sự yêu thương;cho sự đoàn kết,gắn bó;cảm thông mà nó còn chứa đựng cả lời động viên cùng nhau đoàn kết vượt qua thử thách,cả niềm tin hứa hẹn lập công…Cách bộc lộ tỉnh cảm của những người chiến sĩ ở đây không ồn ào mà thật lặng lẽ để lại cho người đọc một nỗi bâng khuân xúc động khó tả nhưng lại rất sâu sắc.
Giờ đây trong những giây phút đối mặt với kẻ thù,tình đồng chí của họ trở nên cao đẹp nhất,thiêng liêng nhất:
 
P

pink_bunny

- Không chỉ chia sẻ cùng nhau những niềm vui, nỗi buồn hay các câu chuyện tâm tình nơi quê nhà mà họ còn chia sẻ những gian lao thiếu thốn của cuộc đời người lính: "sốt run người vầng trán ướt mồ hôi". Họ đã nhìn thấu và thương nhau từ những chi tiết nhỏ của đời sống, cùng chịu bệnh tật và những cơn sốt rét rừng ghê gớm mà hầu như người lính nào cũng phải trải qua. Họ cùng thiếu, cùng rách. Đây là hoàn cảnh chung của bộ đội ta trong những năm đầu kháng chiến chống Pháp.
- Những hình ảnh thơ được đưa ra rất chân thực nhưng cô đọng và gợi cảm biết bao. Điều đó diễn tả sâu sắc sự gắn bó đồng cam cộng khổ của các anh, chính nó đã khiến các anh vượt qua mọi gian truân của đời lính:
"Áo anh....

.......................
Chân không giày"
Tác giả đã xây dựng những cặp câu sóng đôi, đối xứng nhau. Đặc biệt là người lính bao giờ cũng nhìn bạn, nói về bạn trước khi nói về mình vì chữ "anh" luôn xuất hiện trước chữ "tôi". Cách nói ấy phải chăng thể hiện nét đẹp trong tình cảm thương người như thể thương thân, trọng người hơn trọng mình. Chính tình đồng đội đã làm ấm lòng những người lính đẻ họ vẫn cười trong buốt giá và vượt lên trên buốt giá.
- Họ quên mình đi để đọng viên nhau, truyền cho nhau hơi ấm" Thương nhau tay nắm lấy bàn tay". Đây là 1 cử chỉ rất cảm động chứa chan tình cảm chân thành. Nó không phải cái bắt tay thông thường mà là 2 bàn tay tự tìm đến truyền cho nhau hơi ấm, giúp nhau vượt lên buốt giá như những bàn tay biết nói vậy. Và đó không phải sự gắn bó bất chợt mà là sự trường kì suốt thời gian chiến đấu. Tóm lại tình đồng chí đồng đội đã đi vào chiếu sâu của sự sống và tâm hồn người lính cụ Hồ để trở thành những kỉ niệm không bao giờ quên. Ngoài ra câu thơ còn thể hiện sức mạnh của tình gắn bó khăng khít ấy.
 
Top Bottom