[Văn 9]: Tóm tắt Chuyện người con gái Nam Xương

Status
Không mở trả lời sau này.
N

nguyehuuhuy14112000

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
 
0

0973573959thuy

Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương, thùy mị, nết na lấy chồng là Trương Sinh, một người có tính đa nghi cả ghen. Biết tính chồng, nàng ăn ở khuôn phép nên gia đình êm ấm thuận hòa.
- Buổi giặc giã nhiễu nhương, triều đình bắt Trương Sinh đi lính. Vũ Thị đã có mang. Chồng ra trận, nàng ở nhà nuôi mẹ gìa, sinh con trai đặt tên là Đản. Chẳng may mẹ chồng qua đời, nàng lo toan cho mẹ mồ yên mả đẹp.
- Chồng đi xa, thương con nàng chỉ cái bóng trên tường bảo cha. Trương Sinh về nghi ngờ vợ. Không phân giải được, nàng nhảy xuống sông tự vẫn. Cảm động vì tấm lòng của nàng, Linh Phi (vợ vua Biển) cứu vớt và cho nàng ở lại Thủy cung.
- Mãi về sau chàng Trương mới biết sự thật, bèn lập đàn giải oan cho nàng. Mặc dù vậy nàng chẳng bao giờ có thể trở về trần gian để có thể sống hạnh phúc bên chồng con được nữa.
 
T

thanhnga96

Sưu tầm

Vũ Thi Thiết còn gọi là Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết. Có chồng là Trương Sinh không có học,tính đa nghi, vì mê nhan sắc của Vũ Nương mà xin mẹ cưới nàng về làm vợ. Giặc đến Trương Sinh phải đi lính Vũ Nương ở nhà một mình nuôi con thơ và chăm sóc mẹ già như mẹ đẻ của mình. Giặc tan Trương Sinh trở về quê làng biết tin mẹ mất vội tin lời con nhỏ mà cho rằng Vũ Nương đã có người đàn ông khác nên đã về nhà la hét, đánh đập, xua đuổi. Uất ức Vũ Nương phải trẵm mình xuống bến Hoàng Giang để tự vẫn, nhưng được Linh Phi cứu đem về sống ở thủy cung gặp người cùng làng là Phan Lang. Bèn gợi lại chuyện xưa và nhờ Phan Lang nói với Trương Sinh lập đàn giải oan, Trương Sinh lập đàn giải oan 3 ngày 3 đêm Vũ Nương hiện về trong chốc lát rồi biến mất.
 
P

pety_ngu

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
nguồn net
Giới thiệu về Vũ Nương ( Vũ Thị Thiết) là 1 người con gái công dung ngôn hạnh
_Lấy Chàng Trương làm chồng
_Chàng Trương đi lính, Vũ Nương ở nhà chăm sóc mẹ già
_Vũ Nương sinh 1 đứa con đặt tên là Đán. Vẫn chăm sóc con thơ mẹ già khi chồng đi lính
_Mẹ chồng ốm đau lo thuốc thang cẩn thận. Mẹ chồng chết lo thuốc thang đầy đủ.
_Chồng về. Khi cùng con đi ra mộ đứa con nói: ô hay ông cũng là cha tôi ư , ko như cha tôi trước kia chẳng nói 1 lời nào. Chồng về nghi oan đẩy Vũ Nương đến con đường chết.
_Vũ Nương thề trước trời cao sông thẳm rùi nhảy xuống bến Hoàng Giang tự tử.
_Rồi 1 buổi tối Chàng Trương phát hiện ra người cha mà Đản nói là cái bóng của Vũ Nương trên tường nên rất hối tiếc.
_1 người cùng làng là Phan Lang thấy 1 thiếu nữ xin mình tha mạng. Sáng mai gặp 1 con rùa bèn nhớ đến giấc mơ nên tha cho nó.
_Khi đi thuyền , thuyền của Phan Lang bị đắm. Chàng đc người thiếu nữ nọ cứu và đưa xuống thủy cung thiết đãi tiệc. Khi ăn tiệc chàng thấy 1 người rất giống Vũ Nương nên lại hỏi
_Vũ Nương kiu nói hộ chàng Trương nếu còn ân tình thì hãy lập 1 đàn tràng đốt cây đèn chiếu xuống nước nàng sẽ về.
_Chàng Trương làm vậy Vũ Nương hiện lên nói Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng ko bỏ. Đa tạ chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa. xong nàng biến mất (Hết)

1/- Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương, thùy mị, nết na lấy chồng là Trương Sinh, một người có tính đa nghi cả ghen. Biết tính chồng, nàng ăn ở khuôn phép nên gia đình êm ấm thuận hòa.
- Buổi giặc giã nhiễu nhương, triều đình bắt Trương Sinh đi lính. Vũ Thị đã có mang. Chồng ra trận, nàng ở nhà nuôi mẹ gìa, sinh con trai đặt tên là Đản. Chẳng may mẹ chồng qua đời, nàng lo toan cho mẹ mồ yên mả đẹp.
- Chồng đi xa, thương con nàng chỉ cái bóng trên tường bảo cha. Trương Sinh về nghi ngờ vợ. Không phân giải được, nàng nhảy xuống sông tự vẫn. Cảm động vì tấm lòng của nàng, Linh Phi (vợ vua Biển) cứu vớt và cho nàng ở lại Thủy cung.
- Mãi về sau chàng Trương mới biết sự thật, bèn lập đàn giải oan cho nàng. Mặc dù vậy nàng chẳng bao giờ có thể trở về trần gian để có thể sống hạnh phúc bên chồng con được nữa.

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất
tham khảo rồi tóm tắt nhé!
nguồn học mãi
có thể tham khảo thêm tại đây
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=115827
 
B

blue_star_311

Truyện kể về Vũ Nương - người con gái Nam Xương, tính tình thùy mị nết na tư dung tốt đẹp. Trương Sinh cảm mến xin mẹ cưới về làm vợ. Nhưng cuộc xum vầy chưa được bao lâu, Trương Sinh đã phải đi lính, Vũ Nương ở nhà vừa nuôi dạy con thơ vừa phụng dưỡng mẹ chồng già yếu. Khi mẹ chồng mất, nàng lo ma chay chu tất như chính cha mẹ đẻ của mình. Vậy mà khi Trương Sinh đi lính trở về, chỉ vì câu nói ngây thơ của con trẻ mà mắng nhiếc đánh đuổi vợ đi. Uất ức, Vũ Nương gieo mình xuống bến Hoàng Giang tự vẫn. Nhưng nàng lại được các tiên nữ dưới cung nữ thương tình cứu giúp. Ở đây nàng đã gặp Phan Lang - người cùng làng. Nàng đã nhờ Phan Lang nhắn gửi với Trương Sinh lập đàn giải oan thì nàng sẽ trở về. Nhưng khi Trương Sinh lập đàn giải oan, Vũ Nương hiện về rực rỡ đầy sông nhưng lại nói lời vĩnh biệt: "Đa tạ tình chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa."
 
D

dolanhuong

:khi (24):Vũ Thị Thiết người con gái quê ở Nam Xương tính đã thùy mị, nết na lại thêm tư dung tốt đẹp, lấy chồng là Trương Sinh, một người có tính đa nghi cả ghen. Nàng biết tính chồng hay ghen nên nàng ăn ở khuôn phép để cho gia đình thêm êm ấm thuận hòa. Sum họp chưa được bao lâu thì triều đình bắt Trương Sinh đi lính. Vũ Thị đã có mang. Chồng ra trận, nàng ở nhà nuôi mẹ già, sinh con trai đặt tên là Đản. Chẳng may mẹ chồng qua đời, nàng lo toan cho mẹ mồ yên mả đẹp. Chồng đi xa, thương con nàng chỉ cái bóng trên tường bảo cha. Trương Sinh về nghi ngờ vợ. Không phân giải được, nàng nhảy xuống sông tự vẫn. Cảm động vì tấm lòng của nàng, Linh Phi (vợ vua Biển) cứu vớt và cho nàng ở lại Thủy cung. Mãi về sau chàng Trương mới biết sự thật, bèn lập đàn giải oan cho nàng. Mặc dù vậy nàng chẳng bao giờ có thể trở về trần gian để có thể sống hạnh phúc bên chồng con được nữa.
http://diendan.h:khi (16)::-SS:khi (24):eek:cmai.vn/images/smilies/khi/khi%20(24).gif
 
Last edited by a moderator:
N

nhoclovely1021

Vũ Thị Thiết (Vũ Nương) đẹp người đẹp nết, được Trương Sinh là người thất học, tính hay ghen cưới về với 100 lạng vàng.
- Trương Sinh phải đi lính trong nhóm đầu, Vũ Nương ở nhà chăm sóc mẹ chồng chu đáo và thay chồng nuôi con thơ. Mẹ chồng mất lo ma chay chẳng khác gì con ruột.
- Chiến tranh chấm dứt, Trương Sinh về quê, hay tin mẹ mất rất đau buồn, đồng thời con thơ lại không nhận mình nên ghen tuông và nghi ngờ sự thuỷ chung của Vũ Nương. Vũ Nương chứng tỏ sự trong sạch của mình nên đã nhảy xuống sông tự vẫn.
- Phan Lang do cứu được Linh Phi nên được báo đáp. Sau đó gặp được Vũ Nương. Nhờ đó Trương Sinh đã lập đàn giả oan cho vợ nhưng Vũ Nương không tghể trở lại dương gian bởi định kiến của xã hội phong kiến quá hà khắc
 
K

khanhlinh2018

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
nguồn net
Giới thiệu về Vũ Nương ( Vũ Thị Thiết) là 1 người con gái công dung ngôn hạnh
_Lấy Chàng Trương làm chồng
_Chàng Trương đi lính, Vũ Nương ở nhà chăm sóc mẹ già
_Vũ Nương sinh 1 đứa con đặt tên là Đán. Vẫn chăm sóc con thơ mẹ già khi chồng đi lính
_Mẹ chồng ốm đau lo thuốc thang cẩn thận. Mẹ chồng chết lo thuốc thang đầy đủ.
_Chồng về. Khi cùng con đi ra mộ đứa con nói: ô hay ông cũng là cha tôi ư , ko như cha tôi trước kia chẳng nói 1 lời nào. Chồng về nghi oan đẩy Vũ Nương đến con đường chết.
_Vũ Nương thề trước trời cao sông thẳm rùi nhảy xuống bến Hoàng Giang tự tử.
_Rồi 1 buổi tối Chàng Trương phát hiện ra người cha mà Đản nói là cái bóng của Vũ Nương trên tường nên rất hối tiếc.
_1 người cùng làng là Phan Lang thấy 1 thiếu nữ xin mình tha mạng. Sáng mai gặp 1 con rùa bèn nhớ đến giấc mơ nên tha cho nó.
_Khi đi thuyền , thuyền của Phan Lang bị đắm. Chàng đc người thiếu nữ nọ cứu và đưa xuống thủy cung thiết đãi tiệc. Khi ăn tiệc chàng thấy 1 người rất giống Vũ Nương nên lại hỏi
_Vũ Nương kiu nói hộ chàng Trương nếu còn ân tình thì hãy lập 1 đàn tràng đốt cây đèn chiếu xuống nước nàng sẽ về.
_Chàng Trương làm vậy Vũ Nương hiện lên nói Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng ko bỏ. Đa tạ chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa. xong nàng biến mất (Hết)

1/- Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương, thùy mị, nết na lấy chồng là Trương Sinh, một người có tính đa nghi cả ghen. Biết tính chồng, nàng ăn ở khuôn phép nên gia đình êm ấm thuận hòa.
- Buổi giặc giã nhiễu nhương, triều đình bắt Trương Sinh đi lính. Vũ Thị đã có mang. Chồng ra trận, nàng ở nhà nuôi mẹ gìa, sinh con trai đặt tên là Đản. Chẳng may mẹ chồng qua đời, nàng lo toan cho mẹ mồ yên mả đẹp.
- Chồng đi xa, thương con nàng chỉ cái bóng trên tường bảo cha. Trương Sinh về nghi ngờ vợ. Không phân giải được, nàng nhảy xuống sông tự vẫn. Cảm động vì tấm lòng của nàng, Linh Phi (vợ vua Biển) cứu vớt và cho nàng ở lại Thủy cung.
- Mãi về sau chàng Trương mới biết sự thật, bèn lập đàn giải oan cho nàng. Mặc dù vậy nàng chẳng bao giờ có thể trở về trần gian để có thể sống hạnh phúc bên chồng con được nữa.

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất
tham khảo rồi tóm tắt nhé!
nguồn học mãi
có thể tham khảo thêm tại đây
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=115827

Vũ Nương tên thật là Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương là ngưưoì con gái thùy mị nết na tư dung tốt đẹp nên Trương SInh đem lòng yêu mến bảo mẹ đem trăm lạng vàng cưới nàng làm vợ.Biết chồng có tính đa nghi Vũ Nương luôn giữ gìn khuôn phép ăn ở đúng mực.Đất nươc có chiến tranh, Trương SInh đi lính ,Vũ Nương ở nhà sinh con và nuôi con chăn sóc mẹ già.Mẹ Trương Sinh nhớ thương con mà ốm Vũ Nương hết lòng chăm sóc tận tình và khuyên lơn.Khi mẹ chồng chết ,Vũ Nương lo ma chay chu đáo như cha mẹ đẻ.Những tưởng hạnh phúc sẽ đén với nàng nhưng ngày nàng mong đợi là ngày nàng phải chịu một nỗi oan khó rửa sạch.Khi bế con ra mộ mẹ, Trương Sinh tình cơ biết con còn có một người khác mà đêm đêm vẫn đến, về đến nhà chàng mắng chửi thậm tệ và ruồng bỏ đuổi Vũ Nương ra khỏi nhà mặc cho hàng xóm và nàng đã hết sức thanh minh.Vũ Nương uất ức tự tử ở bên Hoàng Giang được tiên rẽ nối trở thành tiên.Ở nhà,đêm tối bóng chàng in trên vách thấy con gọi cha Trưong SInh mới vỡ lẽ ra nỗi oan của vợ thì quá muộn.Ở dưới thủy cung ,Vũ Nương luôn hướng về gia đinh nhừo sự giúp đỡ cua Linh Phi và pHan Lang (ngưưoì cùng làng) Vũ Nương đươc Trương Sinh lập đàn giải oan ở bến Hoàng Giang.Sự trở về của nàng vô cùng lộng lâỹ lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
Nguồn : net
 
Last edited by a moderator:
K

khanhlinh2018

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
nguồn net
Giới thiệu về Vũ Nương ( Vũ Thị Thiết) là 1 người con gái công dung ngôn hạnh
_Lấy Chàng Trương làm chồng
_Chàng Trương đi lính, Vũ Nương ở nhà chăm sóc mẹ già
_Vũ Nương sinh 1 đứa con đặt tên là Đán. Vẫn chăm sóc con thơ mẹ già khi chồng đi lính
_Mẹ chồng ốm đau lo thuốc thang cẩn thận. Mẹ chồng chết lo thuốc thang đầy đủ.
_Chồng về. Khi cùng con đi ra mộ đứa con nói: ô hay ông cũng là cha tôi ư , ko như cha tôi trước kia chẳng nói 1 lời nào. Chồng về nghi oan đẩy Vũ Nương đến con đường chết.
_Vũ Nương thề trước trời cao sông thẳm rùi nhảy xuống bến Hoàng Giang tự tử.
_Rồi 1 buổi tối Chàng Trương phát hiện ra người cha mà Đản nói là cái bóng của Vũ Nương trên tường nên rất hối tiếc.
_1 người cùng làng là Phan Lang thấy 1 thiếu nữ xin mình tha mạng. Sáng mai gặp 1 con rùa bèn nhớ đến giấc mơ nên tha cho nó.
_Khi đi thuyền , thuyền của Phan Lang bị đắm. Chàng đc người thiếu nữ nọ cứu và đưa xuống thủy cung thiết đãi tiệc. Khi ăn tiệc chàng thấy 1 người rất giống Vũ Nương nên lại hỏi
_Vũ Nương kiu nói hộ chàng Trương nếu còn ân tình thì hãy lập 1 đàn tràng đốt cây đèn chiếu xuống nước nàng sẽ về.
_Chàng Trương làm vậy Vũ Nương hiện lên nói Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng ko bỏ. Đa tạ chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa. xong nàng biến mất (Hết)

1/- Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương, thùy mị, nết na lấy chồng là Trương Sinh, một người có tính đa nghi cả ghen. Biết tính chồng, nàng ăn ở khuôn phép nên gia đình êm ấm thuận hòa.
- Buổi giặc giã nhiễu nhương, triều đình bắt Trương Sinh đi lính. Vũ Thị đã có mang. Chồng ra trận, nàng ở nhà nuôi mẹ gìa, sinh con trai đặt tên là Đản. Chẳng may mẹ chồng qua đời, nàng lo toan cho mẹ mồ yên mả đẹp.
- Chồng đi xa, thương con nàng chỉ cái bóng trên tường bảo cha. Trương Sinh về nghi ngờ vợ. Không phân giải được, nàng nhảy xuống sông tự vẫn. Cảm động vì tấm lòng của nàng, Linh Phi (vợ vua Biển) cứu vớt và cho nàng ở lại Thủy cung.
- Mãi về sau chàng Trương mới biết sự thật, bèn lập đàn giải oan cho nàng. Mặc dù vậy nàng chẳng bao giờ có thể trở về trần gian để có thể sống hạnh phúc bên chồng con được nữa.

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất
tham khảo rồi tóm tắt nhé!
nguồn học mãi
có thể tham khảo thêm tại đây
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=115827
Vũ Nương quê ở Nam Xương là người con gái đẹp người đẹp nết. Trương Sinh vì mến dung hạnh nên đã hỏi cưới nàng về làm vợ. hạnh phúc chưa bao lâu thì chàng phải đi lính. Vũ Nương ở nhà luôn giữ gìn khuôn phép, thuỷ chung với chồng, tận tam phụng dưỡng mẹ già và nuôi dạy con thơ. Qua năm sau, Trương Sinh trở về, vốn bản tính đa nghi đã nghe lời con nghi oan cho vợ, chửi mắng rồi đuổi nàng ra khỏi nhà mặc cho Vũ Nương có thanh minh, dân làng có giải thích. Uất ức quá nàng nhảy xuống sông Hoàng Giang tự vẫn để bảo toàn danh tiết và rủa oan cho bản thân. Cũng từ lời bé Đản, Trương sinh hiểu ra sự thật nhưng việc đã chót rồi. Vũ Nương được Linh Chi cứu nên gặp Phan Lang dưới thuỷ cung. Chàng về kể, Trương sinh lập đàn giải oan cho vợ bên bờ sông. Vũ Nương hiện về trong chốc lát.
Nguồn: google
 
Last edited by a moderator:
K

khanhlinh2018

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
nguồn net
Giới thiệu về Vũ Nương ( Vũ Thị Thiết) là 1 người con gái công dung ngôn hạnh
_Lấy Chàng Trương làm chồng
_Chàng Trương đi lính, Vũ Nương ở nhà chăm sóc mẹ già
_Vũ Nương sinh 1 đứa con đặt tên là Đán. Vẫn chăm sóc con thơ mẹ già khi chồng đi lính
_Mẹ chồng ốm đau lo thuốc thang cẩn thận. Mẹ chồng chết lo thuốc thang đầy đủ.
_Chồng về. Khi cùng con đi ra mộ đứa con nói: ô hay ông cũng là cha tôi ư , ko như cha tôi trước kia chẳng nói 1 lời nào. Chồng về nghi oan đẩy Vũ Nương đến con đường chết.
_Vũ Nương thề trước trời cao sông thẳm rùi nhảy xuống bến Hoàng Giang tự tử.
_Rồi 1 buổi tối Chàng Trương phát hiện ra người cha mà Đản nói là cái bóng của Vũ Nương trên tường nên rất hối tiếc.
_1 người cùng làng là Phan Lang thấy 1 thiếu nữ xin mình tha mạng. Sáng mai gặp 1 con rùa bèn nhớ đến giấc mơ nên tha cho nó.
_Khi đi thuyền , thuyền của Phan Lang bị đắm. Chàng đc người thiếu nữ nọ cứu và đưa xuống thủy cung thiết đãi tiệc. Khi ăn tiệc chàng thấy 1 người rất giống Vũ Nương nên lại hỏi
_Vũ Nương kiu nói hộ chàng Trương nếu còn ân tình thì hãy lập 1 đàn tràng đốt cây đèn chiếu xuống nước nàng sẽ về.
_Chàng Trương làm vậy Vũ Nương hiện lên nói Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng ko bỏ. Đa tạ chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa. xong nàng biến mất (Hết)

1/- Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương, thùy mị, nết na lấy chồng là Trương Sinh, một người có tính đa nghi cả ghen. Biết tính chồng, nàng ăn ở khuôn phép nên gia đình êm ấm thuận hòa.
- Buổi giặc giã nhiễu nhương, triều đình bắt Trương Sinh đi lính. Vũ Thị đã có mang. Chồng ra trận, nàng ở nhà nuôi mẹ gìa, sinh con trai đặt tên là Đản. Chẳng may mẹ chồng qua đời, nàng lo toan cho mẹ mồ yên mả đẹp.
- Chồng đi xa, thương con nàng chỉ cái bóng trên tường bảo cha. Trương Sinh về nghi ngờ vợ. Không phân giải được, nàng nhảy xuống sông tự vẫn. Cảm động vì tấm lòng của nàng, Linh Phi (vợ vua Biển) cứu vớt và cho nàng ở lại Thủy cung.
- Mãi về sau chàng Trương mới biết sự thật, bèn lập đàn giải oan cho nàng. Mặc dù vậy nàng chẳng bao giờ có thể trở về trần gian để có thể sống hạnh phúc bên chồng con được nữa.

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất
tham khảo rồi tóm tắt nhé!
nguồn học mãi
có thể tham khảo thêm tại đây
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=115827

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
Nguồn: google
 
K

khanhlinh2018

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
nguồn net
Giới thiệu về Vũ Nương ( Vũ Thị Thiết) là 1 người con gái công dung ngôn hạnh
_Lấy Chàng Trương làm chồng
_Chàng Trương đi lính, Vũ Nương ở nhà chăm sóc mẹ già
_Vũ Nương sinh 1 đứa con đặt tên là Đán. Vẫn chăm sóc con thơ mẹ già khi chồng đi lính
_Mẹ chồng ốm đau lo thuốc thang cẩn thận. Mẹ chồng chết lo thuốc thang đầy đủ.
_Chồng về. Khi cùng con đi ra mộ đứa con nói: ô hay ông cũng là cha tôi ư , ko như cha tôi trước kia chẳng nói 1 lời nào. Chồng về nghi oan đẩy Vũ Nương đến con đường chết.
_Vũ Nương thề trước trời cao sông thẳm rùi nhảy xuống bến Hoàng Giang tự tử.
_Rồi 1 buổi tối Chàng Trương phát hiện ra người cha mà Đản nói là cái bóng của Vũ Nương trên tường nên rất hối tiếc.
_1 người cùng làng là Phan Lang thấy 1 thiếu nữ xin mình tha mạng. Sáng mai gặp 1 con rùa bèn nhớ đến giấc mơ nên tha cho nó.
_Khi đi thuyền , thuyền của Phan Lang bị đắm. Chàng đc người thiếu nữ nọ cứu và đưa xuống thủy cung thiết đãi tiệc. Khi ăn tiệc chàng thấy 1 người rất giống Vũ Nương nên lại hỏi
_Vũ Nương kiu nói hộ chàng Trương nếu còn ân tình thì hãy lập 1 đàn tràng đốt cây đèn chiếu xuống nước nàng sẽ về.
_Chàng Trương làm vậy Vũ Nương hiện lên nói Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng ko bỏ. Đa tạ chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa. xong nàng biến mất (Hết)

1/- Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương, thùy mị, nết na lấy chồng là Trương Sinh, một người có tính đa nghi cả ghen. Biết tính chồng, nàng ăn ở khuôn phép nên gia đình êm ấm thuận hòa.
- Buổi giặc giã nhiễu nhương, triều đình bắt Trương Sinh đi lính. Vũ Thị đã có mang. Chồng ra trận, nàng ở nhà nuôi mẹ gìa, sinh con trai đặt tên là Đản. Chẳng may mẹ chồng qua đời, nàng lo toan cho mẹ mồ yên mả đẹp.
- Chồng đi xa, thương con nàng chỉ cái bóng trên tường bảo cha. Trương Sinh về nghi ngờ vợ. Không phân giải được, nàng nhảy xuống sông tự vẫn. Cảm động vì tấm lòng của nàng, Linh Phi (vợ vua Biển) cứu vớt và cho nàng ở lại Thủy cung.
- Mãi về sau chàng Trương mới biết sự thật, bèn lập đàn giải oan cho nàng. Mặc dù vậy nàng chẳng bao giờ có thể trở về trần gian để có thể sống hạnh phúc bên chồng con được nữa.

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất
tham khảo rồi tóm tắt nhé!
nguồn học mãi
có thể tham khảo thêm tại đây
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=115827

https://vn.answers.yahoo.com/question/index?qid=20130414060835AAwQVwt
https://vn.answers.yahoo.com/question/index?qid=20100731064743AAINxex
https://vn.answers.yahoo.com/question/index?qid=20090915064748AAvr3jV
https://vi-vn.facebook.com/hocvanlop9/posts/571402322921540
https://vn.answers.yahoo.com/question/index?qid=20090913033131AAg1uvX
Nguồn: google
 
K

khanhlinh2018

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.

http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=312554
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=261709
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=115827
http://www.vatgia.com/hoidap/4599/63175/tom-tat-truyen-quot-nguoi-con-gai-nam-xuong-quot.html
https://vn.answers.yahoo.com/question/index?qid=20100917061155AAcZNJO
Nguồn: google
 
T

tieuyetdethuong1

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=315947
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=312554
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=261709
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=115827
 
T

tieuyetdethuong1

Ngày xưa có chàng Trường Sinh vừa cưói vợ xong phải đi lính ,để lại ng mẹ già và ng vợ trẻ là Vũ Thị Thiết (còn gọi là Vũ Nuơng).Vũ Nương là một người đẹp người đẹp nết.Vũ Nuơng ở nhà sinh con,nuôi con,phụng dưỡng mẹ chồng.Khi mẹ Truơng Sinh ốm mất,Vũ Nuơng làm ma chay chu đáo.Giặc tan,Truơng Sinh về nhà nghe lời con trẻ nghi vợ ko chung thuỷ.Vũ Nương bị oan ben gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn .Một đêm Truơng Sinh cùng con trai ngồi bên đèn ,đứa con chỉ chiếc bóng trên tường bảo đó là cha của mình .Lúc đó Truơng Sinh mới hiểu vợ mình bị oan.Phan Lang,ng cùng làng tình cờ gặp Vũ nuơng dưói thuỷ cung .Khi Phan Lang trờ về trần gian,Vũ Nương gởi chiếc hoa cùng nhắc cho Truơng Sinh lập đàn giải oan cho mình .Truơng Sinh lập đàn giải oan trên bến Hoàng Giang.Vũ Nương trở về ngồi trên kiệu hoa đứng giữa dòng lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.


Link 1
link 2
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top Bottom