[văn 9]- Nv ông hai (Làng)

N

nhungpro_196

Phân tích nhân vật ông Hai qua các tình huống:
- Khi mới nghe tin làng theo giặc ( gặp những người tản cư thì thái độ ntn...).
- Lúc về nhà ( ông nghĩ như thế nào...)
- Trong những ngày còn lại ( luôn lo lắng, chột dạ, buồn đau, tủi hổ...)
- Khi nghe tin làng việt gian được cải chính ( vui mừng, phần khởi, đi khắp nơi múa lên mà khoe ntn...)

Chú ý: Bạn có thể thêm phần đầu giới thiệu qua ông Hai và tính khoe làng của ông ( mà sgk mới đã lược bướt).
Trọng tâm là phân tích trong những lúc ông Hai nghe tin làng Việt gian -> Thể hiện tình yêu làng quê sâu sắc, mãnh liệt gắn với tình yêu nước "Làng thì yêu thật. Nhưng làng theo Tây mất rồi thi phải thù".
 
B

binbon249

Mình cho dàn ý nhé!
I)Mở bài

**Giới thiệu nhà văn Kim Lân

-Trước CMT8, nhà văn Kim Lân được biết đến qua những truyện về nông thôn và những chuyện xoay quanh cuộc sống của họ. Truyện “Làng” được ông viết trong những ngày đầu cuộc kháng chiến chống Pháp. Và nó mau chóng được đón nhận. Gắn liền với tên tuổi ông.

-Nhân vật trung tâm được tác giả gửi gắm những tâm sự, đó là ông Hai-một người nông dân nghèo khổ, ít học nhưng tỏa sáng bởi lòng yêu nước, yêu làng sâu sắc.

II)Thân bài

1) Tóm tắt truyện ngắn “Làng” ( Khoảng 10-15 dòng)

2) Phân tích nhân vật ông Hai

a) Ông Hai là một người nông dân chất phác, siêng năng

- Ông là một người hay lam hay làm. Ông làm suốt ngày, không lúc nào ngơi tay. Lên chỗ tản cư, không có việc, ông cảm thấy bực bội, gan nóng như lửa đốt, không ở yên.(Nêu ra dẫn chứng SGK)

- Ông ít học nhưng lại thích đọc báo, nghe báo. Do vậy, ông rất khổ tâm và không thích người đọc nhanh, đọc nhỏ.(Nêu ra dẫn chứng SGK)[Vd: “ Ông ghét thậm những anh đọc nhanh,…”]

- Không có điều kiện học hành nên tầm nhìn cùa ông có phần thiển cận (ông tự hào khoe về cái dinh phần của ông tổng đốc, nêu dẫn chứng phần đầu truyện)[Vd: Ông khoe cái dinh phần của ôg tổng đóc như sau: “Chả nguyên là “cụ tôi” phòng sau này nằm xuống bất hạnh sét có đánh phải cũng không việc gì mà. Xem! Trí lực của người ta có khiếp không?” hay: Chết! Chết, tôi chưa thấy cái dinh cơ nào mà lại được như cái dinh cơ cụ thượng làng tôi. Có lăm lắm là của. Vườn hoa, cây cảnh nom như động ấy. Thấy bảo còn hơn cái lăng cụ thiếu Hà Đông nhiều cơ mà!”]. Hình ảnh nhười nông dân giản dị, chất phác => tạo nên tâm hồn trong sáng, đáng yêu.

b) Tâm hồn trong sáng bởi lòng yêu nước chân thành, mãnh liệt

-( Ở thôn quê, người nông dân ít học, nhưng họ không hề ít tấm lòng).Ông Hai thể hiện tình yêu quê hương, đất nước bằng tình yêu làng của mình. Ông khoe về làng của ông.(Nêu dẫn chứng SGK và phần đầu tác phẩm)

- Trước và sau CMT8, phân tích, chú ý cách khoe làng của ông Hai đã có phần thay đổi. Cách khoe làng rất đặc biệt: Kể say mê, náo nức, kể quên cả người nghe. Kể bằng tất cả tâm hồn, tình cảm yêu thương, tự hào).

- Khi kháng chiến bùng nổ, ông tình nguyện ở lại làng, cùng anh em xây dựng làng thành làng kháng chiến. Khi buộc phải đi tản cư, ông day dứt, khổ tâm, nhớ làng, nhớ an hem. Đến nỗi trở nên bực dọc, cộc cằn. ( nêu dẫn chứng phần đầu truyện và phần đầu tác phẩm)

- Khi nghe tin làng theo giặc, ông bàng hoàng, đau xót ( nêu dẫn chứng SGK). Ông cố tin rằng đó chỉ là tin đồn, nhưng đến khi cố chấp nhận, ông đau đớn, tủi nhục vô cùng. => Tình cảm gắn bó mật thiết, chân thành, cảm động

Tình huống: Tin làng theo giặc đẩy ông vào một bi kịch: yêu làng hay yêu kháng chiến. Cuộc xung đột nội tâm gay gắt. (Nêu dẫn chứng SGK). Cuối cùng ông đã chọn cho mình một con đường: “ Làng thì yêu thật…thì phải thù”. Như vậy, ông đã chọn tình yếu đất nước. Mọt quyết định mạnh mẽ, dứt khoát nhưng không hề dễ dàng, đơn giản, dù ông chỉ là một người nông dân ít học.

Khi nghe tin cải chính, ông vui vẻ, hồ hởi như vừa được hồi sinh. Có lẽ đối với ông thì đó cũng là tin làm ông hồi sinh thật, bởi ông không còn bị dằn vặt, đau đớn nữa. Ông lại được yêu làng, tự hào về làng, khoe về làng của ông.

- Đối với người nông dân, tài sản quý giá nhất của họ là căn nhà. Vậy mà ông lại khoe nhà ông, làng ông bị giặc đốt một cách sung sướng vô bờ. Đó cũng là lẽ đương nhiên. Vì nó là bằng chứng để bào chữa, chứng minh làng ông không hề theo Tây, theo giặc. “Tây nó….Toàn là sai sự mục đính cả”.

- Chú ý câu “toàn là sai sự mục đích cả”. Nhà văn không phải viết sai, hay sách in sai, mà đó là chủ ý của Kim Lân. Ông muốn làm nổi rõ tính cách nhân vật chính tác phẩm. Tuy ông Hai ít được học, nhưng lại ham học, thích chơi chữ.

- Từ những điều trên, ta có thể suy ra một điều: Ông hai đã đặt tình yêu nước lên trên tính yêu làng, là tình cảm cá nhân. Ông hiểu được rằng, phải có quê hương, đất nước mới có làng cho ông yêu.

***Đánh giá nhân vật: Ông Hai là hình ảnh tiêu biểu của người nông dân Việt Nam thời kháng chiến chống Pháp nói riêng và người nông dân Việt Nam nói chung. Tuy là hình ảnh tiêu biểu, đại diện cho một tầng lớp người nông dân trong cùng một thời kì, nhưng nhân vật ông Hai của Kim Lân vẫn có một tính cách riêng.

***Với lối sống phong phú, ngòi bút sắc sảo, Kim Lân đã xây dựng thành công nhân vật ông Hai.

III) Kết bài

- Khẳng định lại giá trị, nghệ thuật và nội dung của tác phẩm.

- Suy nghĩ của bản thân về tác giả, tác phẩm, nhân vật. Mở ra với cuộc sống hôm nay. ( Ngày nay, người nông dân yêu nước yêu àng với cách khác. Đó là hăng say lao động. Thế nhưng họ vẫn luôn giữ được những phẩm chất tốt đẹp của người nông dân) ( Và ngày nay, mỗi người dân phải làm gì để cho cuộc sống này càng đẹp hơn, thể hiện sự biết ơn đến những lớp người đi trước).
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: RoxyChan
B

binbon249

________________________________________
còn bài này nữa nè, bạn tham khảo thêm nhé!
Kim Lân là nhà văn có vốn sống vô cùng phong phú và sâu sắc về nông thôn Việt Nam.Các sáng tác của ông đều xoay quanh cảnh ngộ và sinh hoạt của người nông dân. Văn bản “Làng” đươc sáng tác vào thời kỳ đầu của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp ,với nhân vật chính là ông Hai ,một lão nông hiền lành ,yêu làng ,yêu nước và gắn bó với kháng chiến .
Ông Hai cũng như bao người nông dân quê từ xưa luôn gắn bó với làng quê của mình.Ông yêu quí và tự hào về làng Chợ Dầu và hay khoe về nó một cách nhiệt tình, hào hứng.Ở nơi tản cư ông luôn nhớ về làng,theo dõi tin tức kháng chiến và hỏi thăm về Chợ Dầu .Tình yêu làng của ông càng được bộc lộ một cách sâu sắc và cảm động trong hoàn cảnh thử thách . Kim Lân đã đặt nhân vật vào tình huống gay gắt để bộc lộ chiều sâu tình cảm của nhân vật.Đó là tin làng chợ Dầu lập tề theo giặc.Từ phòng thông tin ra,đang phấn chấn,náo nức vì những tin vui của kháng chiến thì gặp những người tản cư,nghe nhắc đến tên làng,ông Hai quay phắt lại,lắp bắp hỏi,hy vọng được nghe những tin tốt lành,nào ngờ biết tin dữ:“Cả làng Việt gian theo Tây ”.Tin bất ngờ ấy vừa lọt vào tai đã khiến ông bàng hoàng, đau đớn :“Cổ ông lão nghẹn ắng hẳn lại,da mặt tê rân rân ,ông lão lặng đi tưởng như đến không thở được,một lúc lâu ông mới rặn è è nuốt một cái gì vướng ở cổ.Ông cất tiếng hỏi,giọng lạc hẳn đi ”nhằm hy vọng điều vừa nghe không phải là sự thật.Trước lời khẳng định chắc chắn của những người tản cư,ông tìm cách lảng về.Tiếng chửi văng vẳng của người đàn bà cho con bú khiến ông tê tái :“cha mẹ tiên sư nhà chúng nó ,đói khổ ăn cắp ăn trộm bắt được người ta còn thương,cái giống Việt gian bán nước thì cứ cho mỗi đứa một nhát”.Về đến nhà ông chán chường “nằm vật ra giường”,nhìn đàn con nước mắt ông cứ giàn ra “ chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư?Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư?”.Ông căm thù những kẻ theo Tây,phản bội làng,ông nắm chặt hai tay lại mà rít lên: “chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm mà đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này ”.Niềm tin,nỗi ngờ giằng xé trong ông.Ông kiểm điểm lại từng người trong óc, thấy họ đều có tinh thần cả “có đời nào lại cam tâm làm cái điều nhục nhã ấy ”.Ông đau xót nghĩ đến cảnh “người ta ghê tởm,người ta thù hằn cái giống Việt gian bán nước”.Suốt mấy ngày liền ông chẳng dám đi đâu,“chỉ ở nhà nghe ngóng binh tình”,lúc nào cũng nơm nớp tưởng người ta đang để ý,đang bàn tán đến cái chuyện làng mình.Nỗi ám ảnh,day dứt,nặng nề biến thành sự sợ hãi thường xuyên trong ông.Ông đau đớn,tủi hổ như chính ông là người có lỗi...
Tình thế của ông càng trở nên bế tắc,tuyệt vọng khi bà chủ nhà có ý đuổi gia đình ông với lý do không chứa người của làng Việt gian.Trong lúc tưởng tuyệt đường sinh sống ấy,ông thoáng có ý nghĩ quay về làng nhưng rồi lại gạt phắt ngay bởi “về làng tức là bỏ kháng chiến,bỏ Cụ Hồ ”,là “cam chịu quay trở lại làm nô lệ cho thằng Tây”. Tình yêu làng lúc này đã lớn rộng thành tình yêu nước bởi dẫu tình yêu,niềm tin và tự hào về làng Dầu có bị lung lay nhưng niềm tin và Cụ Hồ và cuộc kháng chiến không hề phai nhạt.Ông Hai đã lựa chọn một cách đau đớn và dứt khoát:“Làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây mất rồi thì phải thù!”.Dù đã xác định thế nhưng ông vẫn không thể dứt bỏ tình cảm của mình đối với quê hương.Bởì thế mà ông càng xót xa,đau đớn... Trong tâm trạng bị dồn nén và bế tắc ấy,ông chỉ còn biết tìm niềm an ủi trong lời tâm sự với đứa con trai nhỏ.Nói với con mà thực ra là đang trút nỗi lòng mình.Ông hỏi con những điều đã biết trước câu trả lời:“Thế nhà con ở đâu?”,“thế con ủng hộ ai ?”…Lời đứa con vang lên trong ông thiêng liêng mà giản dị:“Nhà ta ở làng Chợ Dầu”,“ủng hộ Cụ Hồ Chí Minh muôn năm !”…Những điều ấy ông đã biết,vẫn muốn cùng con khắc cốt ghi tâm.Ông mong “anh em đồng chí biết cho bố con ông, tấm lòng bố con ông là như thế đấy,có bao giờ dám đơn sai,chết thì chết có bao giờ dám đơn sai ”.Những suy nghĩ của ông như những lời nguyện thề son sắt.Ông xúc động,nước mắt “chảy ròng ròng trên hai má”.Tấm lòng của ông với làng,với nước thật sâu nặng,thiêng liêng.Dẫu cả làng Việt gian thì ông vẫn một lòng trung thành với kháng chiến,với Cụ Hồ …
May thay,tin đồn thất thiệt về làng Chợ Dầu được cải chính .Ông Hai sung sướng như được sống lại.Ông đóng khăn áo chỉnh tề đi với người báo tin và khi trở về “cái mặt buồn thỉu mọi ngày bỗng tươi vui rạng rỡ hẳn lên ”.Ông mua cho con bánh rán đường rồi vội vã,lật đật đi khoe với mọi người.Đến đâu cũng chỉ mấy câu“Tây nó đốt nhà tôi rồi bác ạ !Đốt sạch !Đốt nhẵn ! Ông chủ tịch làng tôi vừa mới lên trên này cải chính.Cải chính cái tin làng chợ Dầu chúng tôi Việt gian theo Tây ấy mà .Láo!Láo hết! Toàn là sai sự mục đích cả .” “Ông cứ múa tay lên mà khoe với mọi người”.Ông khoe nhà mình bị đốt sạch,đốt nhẵn như là minh chứng khẳng định làng ông không theo giặc. Mất hết cả cơ nghiệp mà ông không hề buồn tiếc,thậm chí còn rất sung sướng,hạnh phúc.Bởi lẽ,trong sự cháy rụi ngôi nhà của riêng ông là sự hồi sinh về danh dự của làng chợ Dầu anh dũng kháng chiến.Đó là một niềm vui kỳ lạ,thể hiện một cách đau xót và cảm động tình yêu làng,yêu nước,tinh thần hy sinh vì cách mạng của người dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống kẻ thù xâm lược .
Cách miêu tả chân thực,sinh động,ngôn ngữ đối thoại,độc thoại và độc thoại nội tâm đa dạng,tự nhiên như cuộc sống cùng với những mâu thuẫn căng thẳng,dồn đẩy, bức bối đã góp phần không nhỏ tạo nên thành công của câu chuyện, đồng thời còn thể hiện sự am hiểu và gắn bó sâu sắc của nhà văn với người nông dân và công cuộc kháng chiến của đất nước.
Qua nhân vật ông Hai ta hiểu thêm về vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược :Yêu làng,yêu nước và gắn bó với kháng chiến.Có lẽ vì thế mà tác phẩm “Làng ” xứng đáng là một trong những truyện ngắn xuất sắc của văn học Việt Nam hiện đại
 
  • Like
Reactions: Mai Ngoc Thuy Vy
K

keobong996

cho tớ bonchen xíu nha!
Trước khi nghe tin làng chợ dầu theo giặc lồng ông lão cứ thấy náo nức hẳn lên,ông lại muốn về làng,ông nghĩ về những ngày cùng làm việc với anh em,ông thấy mình như trẻ ra.Chao ôi!Ông lão nhớ làng,nhớ cái làng quá.
cũng như mọi hôm ông có thói quen vào phòng thông tin nghe đọc báo,nghe được nhiều tin hay tin chiến thắng của dân ta ,ruột gan ông cứ múa cả lên,vui quá.Qua những cử chỉ cua ông hai thể hiện rõ ông là người yêu làng.
Rồi khi nghe tin làng chợ dầu theo giặc.Cổ họng ông ắng hẳn lại,da mặt tê rân rân.Ông lão lặng đi,tưởng như không thở được.mỘt lúc lau sau ông mới rặn è è,nuốt một cái gì vướng ở cổ....Ông rất bất ngời và sững sờ.trên đường về nhà ông cúi gằm mặt xuống mà đi.Về đến nhà ông nằm vật vã trên giường nhìn lũ con tủi thân nước mắt ông cứ giàn ra,rồi ông tự đặt ra hàng loạt câu hỏi và nắm chặt tay mà rít lên:"********* ăn miéng cơm hay miếng gì vào mồm mà lại đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này" nói xong ông ngờ ngợ như lời mình không đúng lắm.Ông không thể chấp nhận được sự thật ông đau đớn thất vọng đến tột cùng nhưng vẫn tìm những lí do để chứng tỏ cho cái mà ông không tin.
Từ lúc đó sinh hoạt của gia đình ông cũng khác hẳn,trong nhà có một cái im lặng thật là khó chịu,không ai dám cất tiếng lên nói,cả đến nhìn nhau họ cũng không dám nhìn nhau nữa.Cái tin đồn ấy trở thành nỗi ám ảnh nỗi sợ hãi của ông.rồi ông có ý định về làng nhưng lại gạt đy vì ông nghĩ về làng là bỏ cụ hồ bỏ kháng chiến.qua đó thể hiện ông hai có tình yêu nước yêu kháng chiến yêu cụ hồ hơn yêu làng nhưng tình yêu làng đã thấm vào trái tim ông.
Khi nghe tin đồn làng chợ dầu theo giặc được cải chính.Nét mặt ông rạng rỡ hẳn lên,mồm bỏm bẻm nhai trầu,cặp mắt hung hung đỏ hấp háy.....cùng vs hành động chia quà cho các con rồi sang gian bác thứ khoe nhà mình bị đốt:d.tin làng chợ dầu theo giặc được cải chính ,ông cứ múa tay lên mà khoe,ông yêu làng ông tự hào về cái làng.
Tất cả các yếu tố đều thể hiện rõ nét:ông hai là một nông dân biết hy sinh lợi ích cá nhân lấy lợi ích tập thể,đặt lợi ích tập thể lên trên lợi ích cá nhân......
 
Top Bottom