Mùa xuân nho nhỏ là bài thơ được Thanh Hải viết không bao lâu trước khi qua đời. Bài thơ là tiếng lòng tha thiết của tác giả, thông qua hai hình ảnh mùa xuân thiên nhiên, mùa xuân đất nước, cho ta thấy được tình yêu thiết tha với cuộc sống, với quê hương và ước nguyện cống hiến cho cuộc đời của Thanh Hải. Bài thơ bắt đầu bằng những xúc cảm trực tiếp trước sức sống mãnh liệt và vẻ đẹp của thiên nhiên. Cụ thể là hình ảnh bông hoa tím nở bừng lên trên nền dòng suối - dòng chảy của sự sống. Bức tranh mùa xuân vừa được vẽ lên bằng ngôn từ ấy nay lại trở nên sinh động bởi sự xuất hiện của tiếng chim chiền chiện. Tiếng hót ấy như đọng lại, biến thành từng giọt để ta có thể thấy, có thể nghe, có thể cảm nhận... Xuân của đất trời, của thiên nhiên đã đến, hòa vào mùa xuân của con người. Mùa xuân ấy gắn liền với những con người gian lao, vất vả nhất, nhưng họ cũng vinh quang nhất vì đã mang mùa xuân về cho tổ quốc. Người cầm súng, Người ra đồng, hai hình ảnh thơ tượng trưng cho hai nhiệm vụ chiến, đấu bảo vệ tổ quốc và lao động, xây dựng đất nước [...]
P.s Hình như mình chưa làm rõ được mối quan hệ đó...