[ Văn 9]kiểu ở lầu ngưng bích

K

kimman1

Last edited by a moderator:
B

blue_star_311

6 câu đầu là cảnh trước lầu Ngưng Bích qua cái nhìn đầy tâm trạng của Thúy Kiều : " Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân "
Nơi lầu cao Ngưng Bích đã khóa kín tuổi xuân của nàng Kiều , giống như 1 cánh chim nhỏ lạc đàn , kiều cũng ý thức được cảnh ngộ mất tự do của mình . Nàng phóng tầm mắt ra xa mong tìm được sự tựa đỡ cho lòng bớt cô đơn :" Vẻ non xa ... bụi hồng dặm kia " . Nhưng khi nhìn ra xa chỉ thấy những dãy núi mờ xa và mảnh trăng gần , nhìn xuống mặt đất chỉ thấy bốn bề bát ngát : bên thì cồn cát nhấp nhô sóng lượn, bên thì bụi hồng trải khắp dặm xa mênh mông . Thiên nhiên thoáng đạt bao la rộng lớn đến khôn cùng , nhưng không gian càng rộng lớn bao nhiêu thì người đối diện với nó càng cảm thấy mình nhỏ bé cô đơn bấy nhiêu . Cho dù khung cảnh trước NGưng Bích rất đẹp , đường nét hài hòa cân xưng , màu sắc tươi sáng , nhưng trong cảm nhận của Kiều chỉ thấy 1 vẻ mênh mông , hoang vắng , buồn tẻ và cô đơn . Chính trong cảnh ngộ ấy , hơn ai hết Kiều thấm thía tâm trạng cô đơn , bẽ bàng của mình :" Bẽ bàng ... tấm lòng "
Thời gian dài dặc quẩn quanh , hết sớm lại khuya , Kiều chỉ làm bạn với " mây sớm đèn khuya " . Cảnh càng khiến cho lòng người sầu hơn , tất cả như chia xé ngổn ngang trăm mối .
 
B

bibinamiukey123

6 câu đầu: Nỗi lòng của Kiều khi ở lầu Ngưng Bích
Trước lầu nhưng bích khóa xuân,
Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung.
Bốn bề bát ngát xa trông,
Cát vàng cồn nọ bụi hồng dặm kia.
Bẽ bàng mây sớm đèn khuya,
Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng.

- Câu 1: Khóa xuân: Kiều bị tú bà giam lỏng ở lầu Ngưng Bích

- Câu 2: Ban đêm trăng sáng xa nhưng cảm thấy gần, núi gần nhưng ở dưới trăng nên cảm thấy rất xa. Tác giả dùng từ “vẻ”, “tấm” miêu tả cảnh qua tâm trạng người ngắm cảnh, trăng và núi như cùng hòa điệu chung nỗi buồn với người ngắm cảnh, trăng và núi như cùng hòa điệu chung nỗi buồn với người ngắm cảnh.
- Câu 3, 4: Quang cảnh lầu Ngưng Bích thoáng mát mênh mông, nhưng khô quạnh, không một bóng người
- Câu 5, 6: Bẽ bàng, chán ngán buồn tủi, thẹn
- + Kiều đã thức cùng đèn, cùng mây càng thao thức, càng tủi thẹn nhục nhã, ê chề.
- + Nửa tình là tâm trạng của nàng Kiều, nửa cảnh là cảnh đẹp ở lầu Ngưng Bích hoặc nửa tình là tình
cảm của Kiều với cha mẹ và Kim Trọng
- + Nửa cảnh là hoàn cảnh của Kiều
→ Tâm trạng Kiều buồn, nhớ, đợi chờ, hy vọng, thất vọng, như chia đôi tấm lòng Kiều.
 
K

kiss.baby97

6 câu thơ đầu trong bài "Kiều ở lầu Ngưng Bích" tác giả viết:
Trước lầu ngưng bích khóa xuân,
Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung.
Bốn bề bát ngát xa trông,
Cát vàng cồn nọ bụi hồng dặm kia.
Bẽ bàng mây sớm đèn khuya,
Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng.
Câu thơ đã nói lên tâm trangnj cô đơn, buồn tủi, đau đớn, xót xa cảu Kiều khi bị giam lỏng ở lầu Ngưng Bích- ở đây, tuổi xuân của nàng đã bị khoá lại. Trên lầu cao, nàng chỉ có thể nhìn dãy núi xa xăm và mảnh trăng tròn tưởng cùng như ở trong cùng 1 vòm trời.Giữa cái không gian thiên nhiên rộng lớn, hoang sơ, lạnh lẽo, thiếu vắng sự sống của con người thì càng làm Kiều đau buồn, tủi nhục.
 
Top Bottom