[văn 9] giá trị của từ chùng chình trong bến quê và sang thu

C

cobonla_1996

phân tích giá trị của từ chùng chình trong 2 tác phẩm "bến quê" của Nguyễn Minh Châu và "sang thu" của Hữu Thỉnh

Bài ''Bến quê'' (Nguyễn minh Châu) và ''Sang thu'' ( Hữu Thỉnh) sử dụng từ ''chùng chình'' có ý nghĩa sâu sắc đồng thời thể hiện tài năng trong việc dùng từ của 2 tác giả.
Từ ''chùng chình'' trong bài ''Bến quê'' mang tính triết lí sâu sắc. Cuộc đời con người luôn chứa đựng đầy nghịch lí vượt qua mọi sự tính toán, hiểu biết của họ. Nhiều người để tuổi trẻ và thời gian lãng phí vào những điều nhạt nhẽo, tầm thường, phù phiếm để rồi bỏ lỡ nhịp cả cuộc đời, không bao giờ tìm đến đc những giá trị đích thực của cuộc sống.
Còn từ ''chùng chình'' trong bài ''Sang thu" là từ láy tượng hình diễn tả sương di chuyển chậm chạp, nhẹ nhàng. Sương giăng mắc khắp không giàn làng xóm. Sương như một thiếu nữ duyên dáng , thong thả bước vào ngưỡng cửa mùa thu.
Rõ ràng ngôn từ không chỉ mang vẻ đẹp hình thức mà còn là phương tiện để tác giả gửi gắm ý tình sâu sắc./
 
B

bananamiss


Còn từ ''chùng chình'' trong bài ''Sang thu" là từ láy tượng hình diễn tả sương di chuyển chậm chạp, nhẹ nhàng. Sương giăng mắc khắp không giàn làng xóm. Sương như một thiếu nữ duyên dáng , thong thả bước vào ngưỡng cửa mùa thu.
Rõ ràng ngôn từ không chỉ mang vẻ đẹp hình thức mà còn là phương tiện để tác giả gửi gắm ý tình sâu sắc./

Cô tớ nói từ "chùng chình" trong Sang thu cũng bị người ta phê bình nhiều ;))

hình như là Xuân Diệu thì phải ( ko nhớ rõ lắm ) đã ví sương thu như làn sương mơ , dùng " sương mơ" là rất hay, cho thấy làn sương thu nhẹ nhàng mỏng mảnh, đúng là sương mùa thu ;))


còn từ "chùng chình" của Hữu Thỉnh gây cho ta cảm giác làn sương có vẻ nặng, mà sương đầu thu thì nó phải nhẹ chứ=((

đi thi biết làm ntn đây :(
 
T

thuyhoa17

Cô tớ nói từ "chùng chình" trong Sang thu cũng bị người ta phê bình nhiều ;))
hình như là Xuân Diệu thì phải ( ko nhớ rõ lắm ) đã ví sương thu như làn sương mơ , dùng " sương mơ" là rất hay, cho thấy làn sương thu nhẹ nhàng mỏng mảnh, đúng là sương mùa thu ;))

Đọc đến câu "đã ví sương thu như làn sương mơ" của em chị liên tưởng đến câu "Trong làn nắng ửng: khói mơ tan" trong bài "Mùa xuân chín" của Hàn Mặc Tử :D
Nhưng mà đây là "sương thu" nên chắc nghĩ bậy ;))


còn từ "chùng chình" của Hữu Thỉnh gây cho ta cảm giác làn sương có vẻ nặng, mà sương đầu thu thì nó phải nhẹ chứ=((
đi thi biết làm ntn đây :(

- Từ "chùng chình" ngoài gây ra cảm giác có vẻ "nặng" như em nói thì nó còn có một ý nghĩa hay hơn đó là sự vương vấn, cố gắng níu giữ một điều gì đó, mà ở đây là cố gắng níu kéo hương ổi, níu kéo gió se, níu kéo mùa hè. :)

Khi thi thì em có thể kết hợp cả 2 ý đó, nó đều đúng mà :)

" "Chùng chình" - ta cảm nhận đâu đây cái nặng nề đi qua của sương thu. Có người nói rằng sương đầu thu thì phải nhẹ chứ? Sao lại có thể có vẻ nặng nề như thế được? Sương thu có tâm hồn như con người, phải chăng cái sự vương vấn, níu kéo ấy khiến trong tâm hồn nó có chút nặng nề, có chút luyến tiếc. Và dù thế nào đi nữa, "chùng chình" vẫn là một từ thể hiện rõ cái luyến tiếc mùa hè mà Hữu Thỉnh muốn nói thông qua tác phẩm. " :D
 
K

kisitai1

Từ tượng hình "chùng chình" ở bài "Sang thu" gợi cảm giác bịn rịn, lưu luyến, ngập ngừng của thi sĩ khi chợt nhận ra mùa hạ đã qua rồi.Còn cái "ngõ" nữa, cái "ngõ" ở đây có thể được hiểu như cái ngõ thời gian thông giữa 2 mùa .
Mình chỉ biết có thế. Còn bài "Bến quê" đâu nhất thiết phải phân tích từng từ như thơ vậy.
 
T

talatit1996

KHông phải từ "chùng chính" gợi cảm giác nặng nề đâu bạn, mà đó là hình ảnh làn sương thu tuy mong manh nhưng cũng như trôi chậm theo dòng thời gian, cảm giác của t/g lúc ấy. Câu thơ này ý nói thời kahức gia mùa như chậm lại, t\g nuối tiếc 1 mùa hạ đã qua đi và 1 mùa thu sắp đến. Câu thơ này cũng là 1 dấu hiệu thời gian vừa mới nhận ra trước khung cảnh thiên nhiên, có lẽ làn sương thu cũng muốn níu lại cùng hương ổi chín cuối mùa, cùng làn gió se khe khẽ thổi để cảm nhận được sự chậm rãi, sự nghỉ ngơi.

>> em chú ý viết bài có dấu nhé.
 
Last edited by a moderator:
N

nln_rw

(Nhưng chỉ có hương ổi thì vẫn chưa đủ làm thức dậy cảm xúc nhà thơ . Hữu Thỉnh còn nhận ra mùa thu ở màn sương đang chùng chình qua ngõ .) Từ " chùng chình " nghĩa là cố ý làm chậm lại . "Chùng chình " là một động từ vừa có trạng thái động mà lại vừa mơ hồ , chơi vơi , gợi hình ảnh sương đang nhè nhẹ chuyển động chầm chậm qua các ngõ xóm .Sương nửa muốn bước đi , nửa lại muốn dừng . Cùng với nghệ thuật nhân hóa , từ "chùng chình" của sương gợi lên một nét tình cảm của con người : " Con người chưa muốn sang thu hay chưa vội vàng sang thu ".
 
Last edited by a moderator:
N

nln_rw

Từ tượng hình "chùng chình" ở bài "Sang thu" gợi cảm giác bịn rịn, lưu luyến, ngập ngừng của thi sĩ khi chợt nhận ra mùa hạ đã qua rồi.Còn cái "ngõ" nữa, cái "ngõ" ở đây có thể được hiểu như cái ngõ thời gian thông giữa 2 mùa .
Mình chỉ biết có thế. Còn bài "Bến quê" đâu nhất thiết phải phân tích từng từ như thơ vậy.

cho tớ bổ sung :
Cái ngõ mà sương đi qua ấy là cái ngõ thực mà cũng có thể là cái cửa ngõ thời gian , của ngõ giao mùa giữa hạ sang thu
 
I

iloveyounhem

cho mình hỏi chút: Có thể thay từ "chùng chình" bằng từ "chòng chành hay "bồng bềnh được không? vì sao?
 
J

joe_sad

Có thể thay từ "chùng chình" bằng từ "chòng chành hay "bồng bềnh được không? vì sao?

Nếu thay vào thì mất đi vẻ đẹp cũng như chất của sương thu. Từ chòng chành thì tạo sự bấp bênh (Thường chỉ dùng chùng cho con thuyền), từ ''bồng bềnh' 'tạo cảm giác xốp phồng thường sử dụng cho đám mây trôi.
 
Top Bottom