[Văn 8] Phân tích nhân vật Lão Hạc.

C

chuotcon_lovely_1997

[Văn 8] Phẩm chất của người nông dân thông qua "Lão Hạc"

Đọc Lão Hạc của Nam Cao em hiểu gì về phẩm chất của người nông dân trong xã hội cũ

Cả nhà giúp em bài này với e cần gấp lắm cho e cảm ơn trước nha:khi (79):
 
B

bonghongxanh.99

người nông dân qua văn bản Lão Hạc

Quan văn bản Lão Hạc đã giúp em hiểu hơn về cuộc đời và số phận của những người nông dân trong xã hội cũ.Tuy họ phải sống trong cảnh nghèo khổ,cơ cực nhưng họ rất giàu tình yêu thương.Tâm hồn họ rất cao quý,tấm lòng tận tụy,sẵn sàng hi sinh vì người khác.Tuy phải sống trong xã hội thực dân phong kiến tàn ác nhưng tâm hồn họ luôn trong sạch như những bông hoa sen thơm ngát,gần bùn mà chẳng hơi tanh mùi bùn.
bài viết rất là hay. Mọi người cùng xem và sửa cho mình nha.....

Chú ý viết bài có dấu.
Đã sửa.Thân
 
Last edited by a moderator:
V

vitconxauxi_vodoi

Hãy phân tích nhân vật Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên của nhà văn Nam Cao
Nhân vật Lão Hạc:

- Là nhân vật điển hình trong tp cùng tên "lão Hạc" - Nam Cao.

- Là nhân vật đại diện cho tầng lớp nông dân nghèo khổ trước cách mạng tháng 8.

- Là 1 nông dân nghèo nên ông không có tiền để cưới vợ cho con => đứa con của ông đã bỏ nhà đi đồn điền cao su.

--> Ông rất đau khổ về việc đó, những nổi đau sau này của ông đều dường như liên quan đến cái nguyên nhân đau khổ này của ông.

- KHi con ông bỏ nahf ra đi, ông đi làm việc để kiếm tiền, mong chờ đến ngày con trai mình sẽ quay trở về.

- Người bạn duy nhất bây giờ làm cho ông vui là con chó Vàng - nó ko chỉ là 1 con thú trong nhà, ko chỉ là điều làm ông vơi bớt nỗi buồn khi thương nhớ con, mà chó Vàng còn là người bạn mà ông rất thương.

- Nhưng vì cảnh sống quá khó khăn, chật vật mà ông đã bán đi cái niềm vui suy nhất của mình ấy - con chó Vàng.


** Những tính cách điển hình, làm nên vẻ đẹp nhân cách của Lão Hạc.

- Là 1 người nông dân nghèo, lam lũ và rất thương yêu con mình.

- Ông đành lòng bán đi con chó Vàng, dành dụm tiền bạc để gửi nhờ ông giáo giữ giúp, chờ dịp trao lại cho đứa con trai.

- Lòng yêu thương con sâu sắc còn thể hiện ở: ông dù có nghèo khó cách mấy, nhưng vẫn ko chịu bán đi mảnh vườn mà ông đã keien quyết giữ cho con trai.

- Rồi một con người nhân hậu hiện lên khi ông vuốt ve con chó Vàng, tâm sự với nó trước khi bán nó đi. Ông để ý ánh mắt nó nhìn ông => ông đã đau lòng biết bao.

- Rồi việc lão tìm đến với cái chết: như một sự giải thoát cho chính bản thân khỏi cái xã hội cùng cực này, ông ko muốn mình sống để mà tiêu mất số tiền dành dụm được cho đứa con trai, rồi ông chết một cách lặng lẽ mà ko ai biết nguyên cớ ra sao (trừ Binh Tư và ông giáo) đã cho thấy là ông ko muốn cái chết dữ dội của mình ảnh hưởng đến hàng xóm láng giềng => tâm lòng cao cả của 1 người nông dân bé nhỏ trong xã hội.

~>Một bi làm tham khảo hoàn chỉnh:
Trong các nhà văn hiện thực Việt Nam .Nam Cao là một trong những cây bút sáng giá đã để lại cho đời những tác phẩm xuất sắc sống mãi với thời gian ,với bạn đọc .Những nhân vật của ông như đang hiện diện trước mắt chúng ta những cuộc sống gian truân ,trắc trở , éo le .Với nhân vật Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của ông đã bộc lộ rõ điều đó.Tác phẩm này được coi là một trong những truyện ngắn mang đậm giá trị hiện thực xuất sắc trong trào lưu hiện thực phê phán của thời kì 1930-1945.Trước xã hộ suy tàn đó nổi bật lên là hình ảnh một lão nông dân đáng kính với phẩm chất của một con người đôn hậu ,giàu lòng tự trọng và rất mực yêu thương con.
Điều đầu tiên phải nói đến đó là tấm lòng đôn hậu , rất mực yêu thương con của Lão Hạc .Vợ chết sớm một mình sống trong cảnh ngộ gà trống nuôi con. Khi con đến tuổi trưởng thành ,vì nhà nghèo nên làm lỡ mất duyên con khiến lão ân hận và cảm thấy mình có lỗi. Vì thế ,con trai lão phẫn uất đi đồn điền cao su , để lại một mình lão thui thủi ở nhà một mình với cậu Vàng - như cách gọi của lão .Nó là một hình ảnh kỷ niệm duy nhất của đứa con trai độc nhất .Hơn thế nữa ,cậu Vàng còn là niềm an ủi của một lão già cô đơn không nơi nương tựa.Lão cho cậu ăn trong bát sứ,chia sẻ thức ăn chăm sóc trò chuyện với cậu như một người bạn tâm giao.Bởi thế ,cái ý định “có lẽ tôi bán con chó đấy” của lão Hạc bao lần chần chừ không thực hiện nhưng rồi cuối cùng cậu Vàng cũng được bán đi với giá năm đồng bạc.
Cậu Vàng bán đi ! Có lẽ đó là quyết định khó khăn nhất của đời lão.Năm đồng bạc Đông Dương kể ra cũng là một món tiền to , nhất là giữa buổi đói deo , đói dắt như thế này . Nhưng lão Hạc bán cậu Vàng không phải vì tiền , bởi “gạo thì cứ kém mãi đi” , “ mà mỗi ngày lo ba hào gạo” thì lão không đủ sức. Cậu Vàng trở thành gánh nặng nhưng bán cậu rồi , lão Hạc lại đau khổ, dày vò chính mình trong tâm trạng năng trĩu .
Khoảnh khắc “ lão cố làm ra vẻ vui vẻ” cũng không giấu được với khuôn mặt “ cười như mếu và đôi mắt lão ầng ầng nước” . Nỗi đau đớn cố kìm nén của lão Hạc như cắt nghĩa cho việc làm bất đ ắc dĩ , khiến ông Giáo là người báo tin cũng không tránh khỏi cảm giác ái ngại cho lão . Ông Giáo hiểu được tâm trạng của một con người phải bán đi con vật bầu bạn trung thành của mình . Cảm giác ân hận cứ đeo đuổi , giày vò lão Hạc tạo nên sự đột biến trên khuôn mặt “ mặt lão đột nhiên co rúm l ại . Những nếp nhăn xô lại với nhau , ép cho ra nước mắt . Cái đầu lão nghẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít , lão huhu khóc”.Bản chất của một con người lương thiện , tính chất của một người nông dân nghèo khổ mà nhân hậu , nghĩa tình , trung thực và giàu lòng vị tha đã được bộc lộ đầy đủ trong đoạn văn này . Lão Hạc chỉ vì bán một con chó mà tự oán trách mình đau khổ đến thế. Liệu Binh Tư ,vợ ông Giáo và bao người khác nữa , họ có hiểu không , hay họ chỉ thấy Lão gàn dở , ngu ngốc.Ta cảm thương số phận của lão , ta cảm phục trước đức hi sinh và lòng nhân hậu của lão -một con người cao đẹp.
Trong cuộc sống đói khổ , cùng cực ấy của lão Hạc phải ăn củ chuối , củ ráy ... ông Giáo đã mời lão Hạc ăn khoai , uống nước chè nhưng lão xin khất “ông Giáo để cho khi khác”. Vì trận ốm kéo dài , lão Hạc đã suy sụp hẳn, lão không đủ sức để làm và cũng chẳng có gì để ăn nhưng lòng tự trọng của lão không cho phép mình xâm phạm đến số tiền của con. Từ lúc đó , lão Hạc bắt đầu cuộc lựa chọn tàn khốc nhưng rồi lão đã chọn cái chết.Trước khi chết lão đã nhờ ông Giáo giữ tiền làm ma và trông hộ mảnh vườn để đỡ làm phiền hàng xóm.Tám lòng của lão thật trong sáng lỡ may khi lão chết ông Giáo sẽ lấy mảnh vườn đó thì sẽ sao? Laõ không nghĩ đến điều đó, lão luôn nghĩ mọi người đều tốt cả . Nói đến lòng tự trọng thì có lẽ đó cũng là một điều đáng quý ,lòng tự trọng của lão Hạc đẹp biết bao ,lão từ chối sự giúp đỡ của mọi người kể cả ông Giáo nữa.Kết cục của lão đã được báo trước .Lão đã trải qua những chua chát , tủi cực của một kiếp người , khi phải đối mặt với hiện thực nghiệt ngã đó là phải đứt ruột tiễn đưa người con trai ra khỏi vòng tay của lão , cái đói cái nghèo lại tiếp tục cướp đi cậu Vàng. Suy cho cùng việc bán chó cũng xuất phát từ tấm lòng của một người cha yêu thương con và luôn lo lắng cho hạnh phúc , tương lai của con sau này . Những lời gửi gắm và món tiền trao cho ông Giáo giữ hộ sau lúc bán chó có ngờ đâu nó cũng là những lời trăng trối cuối cùng của lão Hạc .Tuy cái chết đã được báo trước nhưng mọi người cũng vẫn bất ngờ , thương cảm cho lão Cái chết của lão thật giữ dội , lão chết “ vật vã ở trên giường , đầu tóc rũ rượi ...; khắp người chốc chốc lại bị giật mạnh một cái nảy lên” Lão Hạc tượng trưng cho người nông dân bước tới đ ường cùng , không còn lối thoát đành phải tìm đến cái chết - cái chết đó cũng không thanh thảnh như bao người . Nếu lão Hạc muốn đứng vững trên bờ lương thiện thì cái chết là giải pháp cuối cùng để lão khỏi ngã quỵ giữa vực sâu của sự tha hoá .
Cũng như nhân vật Chí Phèo ở làng Vũ Đại trong tác phẩm “ Chí Phèo” Nam Cao đã dựng lên hình ảnh của những người thuộc tầng lớp thấp cùng của xã hội phong kiến , họ có đ ời sống bần cùng nhưng lại có phẩm chất cao đẹp .Lão Hạc thương con đứt ruột nhưng lại bất lực khi thấy con ra đi “thẻ của nó người ta giữ ,hình của nó người ta đã chụp rồi .Nó lại đã lấy tiền của người ta rồi nó là của người ta chứ đâu còn là con tôi nữa”.T ừng lời nói của lão Hạc là những tiếng nấc nghẹn ngào bật ra từ con tim , từ tận đáy lòng của người cha dường như không còn chút uất ức , cam chịu . Lòng tự trọng của lão đã bị vắt kiệt , xoá sạch nỗi cao ngạo đối với một con chó và đầy ắp nỗi cưu mang đối với giá trị nhân phẩm của niềm luân lí Á Đông .
Thời gian cứ thế trôi qua ,nhưng hình ảnh người nông dân Việt Nam trước Cách mạng Tháng Tám vẫn luôn thắm đượm trong mỗi ch úng ta những hình ảnh về một Lão Hạc với bao phẩm chất tốt đẹp .............
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom