[văn 8]mem nào giỏi văn làm giúp nhé,

C

congchuacaheo175

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Câu 1:confused:-viết một đoạn văn từ 10-15 câu , phân tích tóm gọn hình ảnh tố hữu trong bài [khi con tu hú]?
Câu 2- bạn hãy viết 1 bài văn nghị luận chủ đề "Con đường phía trước"?.:confused:khó wa,,,
Câu 3- Cảm nhận của em về vẻ đẹp tâm hồn con người Hồ Chí Minh qua bài thơ “ Tức cảnh pác Pó??
câu 4;-wa văn bản truyện kí việt nam,[trong lòng mẹ ;tức nước vỡ bờ]em thấy có những điểm j giống và khác nhau ,hãy phân tích để làm sáng tỏ.?
 
T

tiendat_no.1

3 ,
từ những ý thơ của người,lúc nào ta cũng thấy toát lên một phong thái ung dung,là tinh thần lạc quan trong cuộc sống cách mạng đầy gian khổ.dù trong hoàn cảnh "cháo bẹ rau măng" hay "bàn đá chông chênh",thi nhân vẫn vui vẻ mà viết lên rằng: "cuộc đời cách mạng thật là sang".
-không chỉ có bài thơ tức cảnh pác bó,tẩu lộ(đi đường) cũng thể hiện ý chí của người chiến sĩ cách mạng này.những câu thơ như chứa một sức mạnh ngàn cân.dù đang trên đường đi với bao xiềng xích trên người,ấy vậy mà người vẫn không nghĩ đến nỗi khó khăn hiện tại ấy,vẫn cất lên cái tâm hồn thi sĩ của mình,vẫn ung dung ngắm nhìn cảnh núi non:
"tẩu lộ tài chi tẩu lộ nan/núi cao rồi lại núi cao trập trùng"

=>thể hiện tinh thần bất khuất,can đảm,không ngại những khó khăn,vất vả,một phong thái ung dung,lạc quan của người chiến sĩ cách mạng hồ chí minh.

-hồ chí minh là một thi nhân có tình yêu gắn liền với thiên nhiên.những hình ảnh trong bài thơ này đã chứng mình điều đó.có thể kể tiêu biểu đó là bài thơ ngắm trăng với hình ảnh nhân-nguyệt,nguyệt-nhân.("nhân hướng song tiền khán minh nguyệt,nguyệt tòng song thích khán thi gia").dường như cái chấn song kia không thể ngăn cách giữa hai người bạn là vầng trăng và thi sĩ.cả hai như đối xứng với nhau,nhìn nhau thật lâu,thật thân thiết.dù ở trong mọi hoàn cảnh,tình cảm của bác vẫn không đổi,vẫn luôn dành tấm lòng cho thiên nhiên như một người bạn đồng hành.

=>thể hiện tâm hồn của một người thi sĩ,một tình yêu thiên nhiên tha thiết,sâu đậm và gắn bó biết bao.

-thiên nhiên gắn bó với bác trong từng nguồn cảm hứng,trong từng câu thơ không chỉ với tư cách là một người bạn,mà còn là một người mang lại cho người những bài học cuộc đời rất quý giá mà giản dị.đọc đi đường,ta nhận ra điều đó.núi cứ trùng trùng điệp điệp mọc ra trước mắt,như muốn ngăn bước chân người đi("trùng san chi ngoại hựu trùng san/trùng san đăng đáo cao phong hậu").và rồi cuối cùng,khi vượt qua bao núi non ấy,trước mắt ta dường như là cả một khoảng trời mênh mông trong tầm mắt:"thu vào tầm mắt muôn trùng nước non".từ việc "tẩu lộ" đơn thuần,ta cũng ngẫm ra được một chân lí hết sức giản dị mà thấu đáo:hãy vượt qua mọi hoàn cảnh khó khăn để có được niềm vui chiến thắng,đặc biệt là vượt lên để chiến thắng bản thân mình.

=>bác đã đúc kết được chân lí này từ một bài thơ nhỏ.tuy chỉ với 4 câu thơ ngắn ngủi,nhưng đó dường như là những suy nghĩ được kết tinh từ cách sống của một nhà hiền triết vĩ đại,có tầm nhìn sâu,rộng về cuộc đời.

=>từ những bài thơ đó,người đọc chúng ta cảm nhận được một phong thái,một hình tượng vĩ đại của vị cha già dân tộc hồ chí minh.đó là một tâm hồn thi sĩ ẩn trong một tinh thần của người chiến sĩ cách mạng kiên cường,lạc quan;đó cũng là phong thái của một nhà hiền triết,một bậc vĩ nhân vĩ đại không chỉ của dân tộc mà của cả thế giới.
1,
khi con tu hú” có lẽ là một trong những bài thơ thành công nhất của nhà thơ tố hữu. Có 1 đoạn trong bài thơ đã gây nên 1 ấn tượng lớn đối với em(đề bài nó bắt thế chứ em cũng chả thik lắm >.<).
Ta nghe hè động bên lòng
mà chân muốn đập tan phòng, hè ơi
ngột làm sao, chết mất thôi
con chim tu hú ngoài trời cứ kêu.
đọc 2 câu thơ đầu ta có thể thấy ngay 1 điều rất rõ về nhà thơ: ông là 1 người rất năng động, hoạt bát, nghịch ngợm. Vừa nghe thấy tiếng tu hú kêu, ông đã biết ngay rằng trời đã chuyển sang tiết hạ.trong lòng ông cảm thấy cực kì háo hức, phấn khích đến nỗi “mà chân muốn đạp tan phòng, hè ơi”.
Tuy nhiên ở câu sau: “ ngột làm sao chết mất thôi ” cho thấy hiện ông đang bị giam lỏng trong nhà ( hình như là nhà tù, em cũng hok nhớ), không thể đi ra ngoài. ông cảm thấy thật bứt rứt, khó chịu khi không đc lao ra thưởng thức tiết trời hè đến ông uất ức đến nỗi “chết mất thôi”.bị giam lỏng trong nhà tù, vậy mà.......
“con chim tu hú ngoài trời cứ kêu”
hè đã đến, đương nhiên con chim tu hú theo bản năng nó phải kêu rồi, thế mà đối với ông, hè đến mà không đc ra ngoài ......... Bức xúc lắm rồi đấy, thế mà bên ngoài “con chim tu hú ngoài trời cứ kêu”. Chúng nó cứ kêu như đang trêu ngươi ông vậy.
Như vậy, đoạn trích trên đã nói lên rõ ràng tâm trạng bực mình của tác giả khi hè đến mà không đc ra ngoài rất là hay( phân tích rồi em mới thấy cũng hay, vì rất giống tâm trạng của mình......hè đến mà cứ phải đi học thêm, về nhà lại phải học. Nếu cái cửa nhà không = sắt & không có khóa thì em đã đập tan nó rồi

________________________
____________________________________
 
M

mia_kul

Câu 1 ở đâu thế bạn? ;;)

Câu 3:
Trong Tức cảnh Pác Bó có cả chất thép và chất tình.
-Chất thép: Là tinh thần ung dung, lạc quan trong mọi hoàn cảnh, dù khó khăn đến đâu.
-Chất tình: Là tình yêu thiên nhiên, yêu đất nước.
Hai thứ chất ấy luôn đi đôi với nhau trong thơ Bác, tiêu biểu là Tức cản Pác Bó.
 
Top Bottom