văn 8 dễ?

H

happykid

C

congchualolem_b

Thiên nhiên luôn mang nét đẹp quyến rũ và mê li, đôi lúc nó lại hòa vào tâm trạng và tình cảm của con ng. Mùa thu mang vẻ buồn man mác và thường gợi lên trong lòng ng những cảm xúc khó tả. Với những tâm hồn nhạy cảm mình, các nhà thơ luôn bắt lấy những giây phút quý giá của cảnh sắc để dùng ngôn từ xây dựng nên bức tranh thiên nhiên sống động. Là một tài năng nổi trội trong thi ca đã luôn nắm bắt đc "thời cơ", ng đó k ai khác chính là Nguyễn Khuyến.

K gian và khung cảnh của mùa thu đc tóm gọn lại ở 2 câu đầu: "Ao thu lạnh lẽo nước trong veo/ Một chiếc thuyền con bé tẻo teo". K giống với "Thu vịnh", trong "Thu điếu" chỉ là 1 khung cảnh đơn sơ, nhỏ bé, gói gọn trong 1 ao thu. Câu thơ đầu có 2 vần "eo", thể hiện sự co lại, đọng lại và k còn nhúc nhích, gây cho ng đọc 1 cảm giác lạnh lẽo, yên tĩnh một cách lạ thường. Các từ "lẽo", "veo", "tẻo", "teo", đều là vần "eo". Cả bốn âm vần đó như mang theo 1 chút hơi lạnh của sắc thu, 1 mùa thu nơi đồng bằng ở quê của tác giả. "Eo" như cái gì co rút và thu nhỏ mình lại, cũng như chính nhà thơ đang rút mình lại trước cái lạnh mà tĩnh của mùa thu.

Đứng trước mùa thu con ng ta k thể k mang cảm giác buồn man mác và cái gì đó bình lặng, có cảm giác bâng khuâng và xa xăm. Nguyễn Du đã từng viết: "cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu/ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ" là vì thế.
 
H

happykid

chị lọ lem cụ thể vào câu hỏi cho Kid chút đi chị!
em mới lớp 8 hà !
chị nêu rõ và mấu chốt chút nhen chị!
 
C

congchualolem_b

Ở đây quan trọng chỉ là âm vần của các từ "lẽo", "veo", "tẻo", "teo", chị đã nói hiệu quả của nó, bài chị làm là 1 cách trình bày cho "thẩm mỹ" tí thôi, chứ đơn giản lắm em àh. Từ láy "tẻo teo" có vần "o", chữ "o" tạo cảm giác co lại đấy em, em thử nói chữ "o" xem, nó miệng há tròn và các cơ miệng co lại, đó là 1 hiệu quả nghệ thuật của từ ngữ đó em.

Em tham khảo câu thơ của Tố Hữu để biết thêm về vần "eo" nhé:

Trên dòng Hương Giang
Em buông mái chèo
Trời trong veo
Nước trong veo
Em buông mái chèo
Trên dòng Hương Giang

Cũng là vần "eo", nó luôn tạo cảm giác co lại và khép lại, 1 k gian như thu hẹp dần.
 
H

happykid

em cảm ơn chị nhìu!
vậy hai câu thơ đó có nêu lên tâm trạng của tác giả không hả chị?
à nó còn có nhấn mạnh cái j hok?
 
C

congchualolem_b

Dĩ nhiên, thơ lúc nào cũng mang theo tâm trạng của nhà thơ. Nguyễn Khuyến đã dùng từ rất đắt. "Lạnh lẽo " là tiết trời đặc trưng se se lạnh của miền Bắc. "Nước trong veo", nước trong vắt, k chút gợn sóng, trong đến nỗi k từ ngữ nào diễn tả hết, mọi vật hầu như đã đi hết, để lại 1 k gian lạnh lẽo và đơn độc.

1 nhà thơ Đường đã từng viết:
Ngàn núi chi bay tiệt
Vạn nẻo bóng người hết
Một thuyền ông áo tơi
Ngồi câu trên sông tuyết

Tác giả cũng bị ảnh hưởng bởi tư tưởng đó và đã đặt hình ảnh : "một chiếc thuyền câu bé tẻo teo" trên "ao thu". "bé tẻo teo" là 1 từ láy đc xem là rất đặc sắc, chiếc thuyền như nhỏ và thu mình lại trong k gian của mùa thu, cứ như nó k thực sự tồn tại. Nếu xem hai câu thơ là 1 bức thủy mặc thì chiếc thuyền là 1 chấm nhỏ trên đó, nó k là gì trong cả cái k gian rộng lớn và bao la ấy của mùa thu. Qua đó thể hiện nỗi cô độc, 1 sự cô đơn bao trùm lên mọi thứ. Tất cả đều buồn và lạnh, nó thấm vào lòng và tâm trạng ông cũng đầy nỗi buồn, sự lẻ loi và đơn độc.

P/S: đề của em rất hay, tiếc là chị chưa được học bài này, chỉ có cơ hội được đọc qua 1 lần và thấy nó hay. Chị vẫn nông cạn lắm, em hỏi thêm cô em để biết rõ hơn.
 
P

proechcom

bài này hình như có trong sách lớp 1 cũ thì phải đấy ,mình nhớ ,mà hỏi nhưu vậy mà trả lời dài vậy sao chị congchualolem_b
 
H

happykid

cảm ơn chị nhìu!cảm ơn các pro nhìu!
kid xin đa tạ đa tạ!!!!!!
em sẽ hỏi thêm cô thử xem!!!
 
C

congchualolem_b

bài này hình như có trong sách lớp 1 cũ thì phải đấy ,mình nhớ ,mà hỏi nhưu vậy mà trả lời dài vậy sao chị congchualolem_b

Bài này chỉ là chị làm cho các em hình dung kĩ thôi và cho nó giống với 1 bài văn hơn, phải có đầu đuôi chứ em. Dù sao văn cũng k nói suông đc, em nói mà k có mở và kết thì kém điểm lắm em àh, nói chung học văn chịu khó viết 1 tí ^^
 
Top Bottom