L
leo345
![](https://blog.hocmai.vn/wp-content/uploads/2017/07/hot.gif)
![](https://blog.hocmai.vn/wp-content/uploads/2017/07/hot.gif)
Nói đến việc học là nói đến một vấn đề rất đc xã hội quan tâm, đc đánh giá cao về sự phát triển tích cực hay hay tiêu cực có ảnh hưởng đến sự phát triển của đất nc. Vấn đề này cũng đc chú ý tới từ rất lâu trong lịch sử phát triển văn hoá và ta cũng thấy rõ đc những nét bàn luận về việc học rất đúng đắn trong bài "Bài về phép học" của Nguyễn Thiếp.
Mở đầu bài tấu của mình tác giả đã viết "ngọc không mài, ko thành đồ vật; ng` ko học ko biết rõ đạo". Tác giả đánh giá rất cao việc học và tầm lớn lao của nó. Đây là một khái niệm chính xác, có học mới mở mang đc đầu óc, mới biết đc những điều mới mẻ những kiến thức hữu ích. Ng` ta có câu " Văn hoá là khoa, kiến thức là chìa", vậy kiến thức từ đâu mà có? Chính là từ việc học! Ko học ta chỉ như viên ngọc không đc mài, mà nếu như biết bao viên ngọc ko đc mài, đất nc' ko có nhân tài sẽ phát triển đc ko? Thế nên ta phải học. Việc học không có ngưỡng của tuổi tác, thời gian, lúc nào ta cũng có thể học. Ai có học đều là cao quý hết, thế nên đừng để tự phí mình.
Học đã mang lại cho ta những điều quý giá. Học để thông rõ đaọ lí ở đời, biết đối nhân xử thế. Học để rèn luyện tư tưởng tình cảm để hướng mình về cái tốt. Học để đem tài ra giúp nc' giúp đời. Đem việc học để mà vận dụng vào cuộc sống sao cho có ích. Như Nguyễn Trãi đã dâng "Bình Ngô sớ" cho Lê Lợi ở Lam Sơn, ông là quân sư trong cuộc kháng chiến chống quân Minh 10 năm "nếm mật nằm gai". Sau khi dồn giặc vào thành Đông Quan ông đã dùng văn chương của mình để hạ gục ý chí của giặc. Và hơn 10 vạn quân trong thành đã cởi giáp sắt đầu hàng. Nhờ có học mà Nguyễn Trãi mới có tài như vậy. Ng đời sau gọi đó là "văn chương có sức mạnh hơn 10 vạn hành binh"
Học bao nhiêu cũng không là đủ và cả đời cũng ko học hết. Mỗi chúng ta chỉ là hạt cát trong sa mạc đối với kiến thức. Học không bao giờ là đủ để có thể ngừng như Lê-nin đã có câu "Học học nữa học mãi" và Đác-uyn với câu nói "Bác học ko có nghĩa là ngừng học"
Trong bài tấu của mình tác giả cũng phê phán lối học hình thức hòng cầu danh lợi. Ngày nay việc đó cũng không phảo xa lại như những trường hơpk mà báo chí gọi là "học nhầm lớp, nhầm cấp". Thế nên lời tác giả chính là một bài học đắt giá cho chúng ta ngày nay vì nếu còn duy trì lối học đó sẽ làm hỏng cả một lớp ng, một thế hệ trẻ
Nhưng học không chỉ để biết mà còn để làm. CŨng như phương châm mà xã hội ta từ xưa đến nay luôn tin tường "Học phải đi đôi với hành" Nếu không để vận dụng vào đời sống, viẹc học sẽ chẳng có ích gì, sẽ trở nên vô nghĩa. Những kiến thức ta không dùng đến sẽ mau quên, quên kiến thức ta sẽ trở lại vạch xuất fat'. Đã "học" thì phai biết "hành", có "học" mới có kiến thức để "hành" và "hành" để giúp củng cố, nắm chắc kiến thức hơn! Có như vậy ta mới tích luỹ đc trí tuệ cho mình. Hiện nay em đang đc học trong môi trường rất tốt, điều kiện đầy đủ. Vừa học vừa hành nên em luôn nắm chắc kiến thức, hiểu bài, có thể vận dụng vào đời sống. Như học toán em có thể tính chiều cao của toà nhà, học Sinh em hiểu biết về cơ thể mình, biết cách tự bảo vệ, chăm sóc bản thân..... Biện pháp học này sẽ giúp học sinh tiến bộ nhanh để trở thành nhân tài dựng nc' và giữ nc' vững mạnh phát triển.
Cách học kết hợp với hành là rất đúng và còn cần học theo nhiều cách khác như trong bài Nguyễn Thiếp nói cần học rộng rồi tóm cho gọn, học tuần tự từ dưới lên đi lên,... Như vậy ta phải biết cách kết hợp nhiều phương pháp học đúng đắn với nhau để có hiệu quả tốt nhất. Ta cũng phải tránh xa cách học sai lệch như học vì điểm số, thành tích, học vẹt mà ko hiểu gì cả.... đó cũng chính là mặt trái của việc học. Nếu học như vậy ta sẽ không tiến bộ đc mà còn làm ta kém đi, thế nên lựa chọn cách học là vô cùng quan trọng.
Nhưng bài học mà Nguyên Thiếp để lại rất có giá trị và vẫn đúng cho đến ngay nay, mai sau. Ta phải biết học theo để việc học luôn hữu ích cho cuộc sống, luôn giữ đc tầm quan trọng của nó trong tâm thức mỗi chúng ta
Mở đầu bài tấu của mình tác giả đã viết "ngọc không mài, ko thành đồ vật; ng` ko học ko biết rõ đạo". Tác giả đánh giá rất cao việc học và tầm lớn lao của nó. Đây là một khái niệm chính xác, có học mới mở mang đc đầu óc, mới biết đc những điều mới mẻ những kiến thức hữu ích. Ng` ta có câu " Văn hoá là khoa, kiến thức là chìa", vậy kiến thức từ đâu mà có? Chính là từ việc học! Ko học ta chỉ như viên ngọc không đc mài, mà nếu như biết bao viên ngọc ko đc mài, đất nc' ko có nhân tài sẽ phát triển đc ko? Thế nên ta phải học. Việc học không có ngưỡng của tuổi tác, thời gian, lúc nào ta cũng có thể học. Ai có học đều là cao quý hết, thế nên đừng để tự phí mình.
Học đã mang lại cho ta những điều quý giá. Học để thông rõ đaọ lí ở đời, biết đối nhân xử thế. Học để rèn luyện tư tưởng tình cảm để hướng mình về cái tốt. Học để đem tài ra giúp nc' giúp đời. Đem việc học để mà vận dụng vào cuộc sống sao cho có ích. Như Nguyễn Trãi đã dâng "Bình Ngô sớ" cho Lê Lợi ở Lam Sơn, ông là quân sư trong cuộc kháng chiến chống quân Minh 10 năm "nếm mật nằm gai". Sau khi dồn giặc vào thành Đông Quan ông đã dùng văn chương của mình để hạ gục ý chí của giặc. Và hơn 10 vạn quân trong thành đã cởi giáp sắt đầu hàng. Nhờ có học mà Nguyễn Trãi mới có tài như vậy. Ng đời sau gọi đó là "văn chương có sức mạnh hơn 10 vạn hành binh"
Học bao nhiêu cũng không là đủ và cả đời cũng ko học hết. Mỗi chúng ta chỉ là hạt cát trong sa mạc đối với kiến thức. Học không bao giờ là đủ để có thể ngừng như Lê-nin đã có câu "Học học nữa học mãi" và Đác-uyn với câu nói "Bác học ko có nghĩa là ngừng học"
Trong bài tấu của mình tác giả cũng phê phán lối học hình thức hòng cầu danh lợi. Ngày nay việc đó cũng không phảo xa lại như những trường hơpk mà báo chí gọi là "học nhầm lớp, nhầm cấp". Thế nên lời tác giả chính là một bài học đắt giá cho chúng ta ngày nay vì nếu còn duy trì lối học đó sẽ làm hỏng cả một lớp ng, một thế hệ trẻ
Nhưng học không chỉ để biết mà còn để làm. CŨng như phương châm mà xã hội ta từ xưa đến nay luôn tin tường "Học phải đi đôi với hành" Nếu không để vận dụng vào đời sống, viẹc học sẽ chẳng có ích gì, sẽ trở nên vô nghĩa. Những kiến thức ta không dùng đến sẽ mau quên, quên kiến thức ta sẽ trở lại vạch xuất fat'. Đã "học" thì phai biết "hành", có "học" mới có kiến thức để "hành" và "hành" để giúp củng cố, nắm chắc kiến thức hơn! Có như vậy ta mới tích luỹ đc trí tuệ cho mình. Hiện nay em đang đc học trong môi trường rất tốt, điều kiện đầy đủ. Vừa học vừa hành nên em luôn nắm chắc kiến thức, hiểu bài, có thể vận dụng vào đời sống. Như học toán em có thể tính chiều cao của toà nhà, học Sinh em hiểu biết về cơ thể mình, biết cách tự bảo vệ, chăm sóc bản thân..... Biện pháp học này sẽ giúp học sinh tiến bộ nhanh để trở thành nhân tài dựng nc' và giữ nc' vững mạnh phát triển.
Cách học kết hợp với hành là rất đúng và còn cần học theo nhiều cách khác như trong bài Nguyễn Thiếp nói cần học rộng rồi tóm cho gọn, học tuần tự từ dưới lên đi lên,... Như vậy ta phải biết cách kết hợp nhiều phương pháp học đúng đắn với nhau để có hiệu quả tốt nhất. Ta cũng phải tránh xa cách học sai lệch như học vì điểm số, thành tích, học vẹt mà ko hiểu gì cả.... đó cũng chính là mặt trái của việc học. Nếu học như vậy ta sẽ không tiến bộ đc mà còn làm ta kém đi, thế nên lựa chọn cách học là vô cùng quan trọng.
Nhưng bài học mà Nguyên Thiếp để lại rất có giá trị và vẫn đúng cho đến ngay nay, mai sau. Ta phải biết học theo để việc học luôn hữu ích cho cuộc sống, luôn giữ đc tầm quan trọng của nó trong tâm thức mỗi chúng ta