[văn 7] viết thư upu

M

misskissboy

Last edited by a moderator:
C

callalily

bài 1:
Việt Nam, ngày ... tháng ... năm ....

Cô Ê- mi-li kính mến !

Hôm nay trong giờ học lịch sử, khi nói về thắng lợi của cuộc kháng chiến của dân tộc cháu, cháu hiểu ra rằng để giành lại độc lập cho dân tộc mình, không phải chỉ có sự hy sinh xương máu của biết bao thế hệ người Việt Nam mà còn của biết bao người yêu chuộng hoà bình trên thế giới mà người cha của cô là No-man Mơ-ri-xơn là một chiến sĩ vô cùng anh dũng và tiêu biểu.

Thưa cô Ê-mi-li !

Nơi ở của cháu và cô cách nhau nửa vòng trái đất. Cháu muốn nhờ cánh thư nhỏ này gửi tới cô lời biết ơn chân thành nhất của cháu cũng như của cả dân tộc cháu.

Cô ơi ! Thế hệ chúng cháu là thế hệ được sinh ra trong hoà bình, được sống trong bầu không khí trong lành, được hạnh phúc trong vòng tay âu yếm đầy đủ của cha mẹ, của thầy cô giáo và của tất cả mọi người. Có thể chúng cháu sẽ không hiểu được những cái giá mà dân tộc cháu và những người như cha cô phải trả - nếu không có được những giờ học lịch sử như hôm nay và những câu chuyện cảm động và chân thực mà chúng cháu được đọc qua báo chí.

Cô ạ ! Khi đọc câu chuyện "Ngọn lửa Mo-ri-xơn", cháu không khỏi bùi ngùi xúc động về tấm gương hy sinh anh dũng của cha cô - người mà cô hằng yêu kính. Cái ngày mà cha cô ra đi và quyết định làm một nghĩa cử cao đẹp: Ông tẩm xăng vào mình và châm lửa tự đốt cháy cơ thể của mình để phản đối cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ ở Việt Nam. Đó là ngày 2 tháng 11 năm 1965. Lúc ấy, cô vẫn còn bé lắm nhỉ ? Mới có 18 tuổi thôi phải không cô ? Ôi, 18 tháng tuổi, cái tuổi hãy còn non nớt và hết sức ngây thơ. Nét thơ ngây ấy như đọng lại ở đôi mắt tròn xoe nhìn người cha không chớp như muốn ghi nhớ hình bóng người cha thương yêu vào trong tâm khảm. Và có người cha nào lại không thương con, không muốn sống cùng con, che chở cho con trong bước đường đời đầy thử thách và nghiệt ngã ? Thế nhưng, cha của cô trong niềm yêu thương con vô hạn, hôn con lần cuối, để quyết định hy sinh thân mình vì nghĩa lớn. Đọc đến đây, cháu đã khóc, khóc rất nhiều vì cháu thương mến và cảm phục ông đã hy sinh một cách anh dũng đến thế ! Thương cho cô mới 18 tháng tuổi đã phải mất cha ! Nhưng cháu đã khâm phục ông rất nhiều và cháu lại càng cảm thấy tự hào khi biết rằng lực lượng yêu chuộng hoà bình trên thế giới có một chiến sỹ quả cảm như ông. Cháu cũng như nhân dân cháu vô cùng biết ơn ông, một chiến sỹ yêu chuộng hoà bình của dân tộc Mỹ. Là một người Mỹ, ông đã dám đứng lên đấu tranh để phản đối sự tham gia quân sự ngày càng sâu của chính phủ Mỹ trong cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Phải chăng, ông là một người có trái tim nhân ái bao la, có tinh thần quốc tế cao cả, có tấm lòng yêu chuộng hoà bình sâu sắc ? Ngọn lửa từ thân thể ông đã lay động và thức tỉnh bao con tim trên khắp hành tinh, đã thổi bùng lên phong trào yêu chuộng hoà bình trên toàn thế giới. Và nó đã góp phần rất quan trọng giúp đỡ cuộc cách mạng vinh quang của dân tộc Việt Nam mau chóng đi đến thắng lợi hoàn toàn.

Nhà thơ Tố Hữu, một nhà thơ lớn của dân tộc cháu ngày ấy viết bài thơ: "Ê-mi-li con" để ca ngợi ông - một con người quả cảm anh dũng - dám hy sinh thân mình vì nền hoà bình của dân tộc khác:

Ê-mi-li con ơi!
Trời sắp sáng rồi...
Cha không bế con về được nữa!
Khi đã sáng bùng lên ngọn lửa
Đêm nay mẹ đến tìm con...
Hôm nay, chúng cháu được sống trong một đất nước hoà bình tự do, thành quả mà cha ông chúng cháu đã đổ bao máu xương để giành lại cho tuổi thơ chúng cháu hôm nay. Chúng cháu luôn tự nhắc mình phải sống sao cho xứng đáng trong sự nghiệp xây dựng đất nước Việt Nam mạnh giàu hôm nay. Phải sống sao để không phụ lòng người cha của cô - người con của chiến sỹ hoà bình vĩ đại No-man Mo-rĩon. Dân tộc Việt Nam chúng cháu và các thế hệ thiếu nhi Việt Nam mãi mãi biết ơn và không bao giờ quên "ngọn lửa Mo-ri-xon".

Cô ạ ! Hôm nay trên đất nước Việt Nam chúng cháu vẫn còn rất nhiều những bạn nhỏ bị tật nguyền do di chứng của chất độc màu da cam để lại trong mỗi người cha, người mẹ của họ trong cuộc kháng chiến vừa qua. Nhìn các bạn ấy sao lòng cháu thấy đau đơn và xót xa. Chiến tranh và những di chứng của nó để lại sao mà tàn khốc thế. Chứng kiến hậu quả của nó hôm nay, cháu càng thấm thía giá trị của sự hy sinh của cha cô đối với hoà bình.

Hàng ngày, qua màn hình ti vi, cháu vẫn thấy nhiều nơi trên thế giới còn diễn ra những cuộc chiến tranh sắc tộc. Và tuổi thơ của nhiều dân tộc vẫn đang đói rách cơ cực, phải hứng chịu những mất mát đau thương từ những cuộc chiến tranh ấy. Làm thế nào để tuổi thơ trên khắp hành tinh này được sống vui vẻ hồn nhiên mãi mãi trong hạnh phúc hoà bình ? Cháu mong sao trên cõi đời này tất cả mọi người hãy là những người yêu chuộng hoà bình tha thiết như cha cô để một thế giới không có chiến tranh, để không còn đói nghèo, để tuổi thơ chúng cháu ở đâu trên trái đất này cũng được sống êm đềm và hạnh phúc.

Thưa cô, cháu tin chắc rằng nếu như không có mạng lưới bưu chính đang ngày một hiện đại toả khắp hành tinh nay thì hôm nay có lẽ cháu không thể nào bày tỏ và chia sẻ tình cảm của cháu đối với cô được. Bưu chính mãi mãi là nhịp cầu nối liền tình cảm của biết bao người, biết bao dân tộc trong một thế giới hoà bình và hữu nghị. Cháu nghĩ đó cũng là ước vọng lớn lao của cha cô khi tự mình đốt lên "ngọn lửa Mo-ri-xon" ngày nào ?

Cô ơi ! Một lần nữa từ trái tim mình, cháu xin gửi đến cô tình cảm trân trọng và biết ơn. Cháu hy vọng rằng một ngày nào đó, cô có dịp sang Việt Nam thăm đất nước và con người của dân tộc cháu, một dân tộc đã gắn chặt số phận của cha cô và cô cùng biết bao người dân nước Mỹ.

Cháu mong chờ thư của cô.

Cháu vô vàn yêu quý của cô.
Bài 2:
Chào bạn Jung sang ki thân mến!

Mình vừa đọc bức thư của bạn xong, mình nhắm mắt lại và hít thật sâu suy nghĩ và tưởng tượng rằng. Đất nước của bạn thật tuyệt vời! Một hoàng cung lộng lẫy! sang trọng và có những nét hoa văn thật đẹp . Và còn hòn đảo chechu của nước cậu thì có đầy thiên nhiên, những thảm cỏ xanh mướt, êm ái. Và xứ sở kim chi , nghanh` điện ảnh cũng phong phú,phát triển. Con người ở đó rất thân thiện. Chắc cậu tự hào về đát nước của cậu nhỉ! Tớ cũng như cậu, cũng tự hào về đất nước của mình. Tớ kể cho cậu nghe nhé !
Đất nước của tớ có những danh lam thám cảnh rất nổi tiếng. Như là ở Hà Nội thì có Hồ Gươm.Mặt nước trong xanh, có những cái cây xoè rộng cánh tay để che chở cho mặt hồ, Tháp rùa thì đó là do con người tạo ra nhưng nó có sự hài hoà rất cao với thiên nhiên . Nó có về một sự tích của nó đấy! Tớ sẽ kể cho cậu nghe nha!
Hồi xưa thời Hùng Vương , khi bị giặc xâm phạm lãnh thổ, Long Vương sai con rùa lên đưa gươm để đánh giặc. Sau khi giặc đã dẹp xong, đất nước yên bình, và có một ngày kia, khi vua đj giạo quanh hồ Tả Vọng Thì Long Vương sai kon rủa lên lấy lại thanh kiếm. Vì sự tích đó nên bây giờ người ta gọi thành Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm. Đó là ở Hà Nội. .Rồi còn nhìu truyền thuyết nữa như là Hạ Long,truyền thuyết nói rằng vào thời kỳ nọ khi đất nước có giặc ngoại xâm, một con rồng đã bay theo dọc sông xuôi về phía biển và hạ cánh xuống ở vùng ven biển Đông Bắc làm thành bức tường thành chắn bước tiến của thủy quân giặc. Chỗ rồng đáp xuống che chở cho đất nước được gọi là Hạ Long.

Còn níi Sam,xưa kia nơi đây từng là hòn đảo giữa biển. Trên đảo có nhiều sam nên được gọi là “Học lãnh Sơn” - núi con Sam.
Và,Thác Bà nằm gọn trong núi Ông và gắn với một truyền thuyết xưa về tình yêu son sắt của người vợ, sự ăn năn hối hận của người chồng. Chuyện kể rằng, ở đây có hai vợ chồng và một người con trai chung sống. Người chồng rất thương yêu vợ nhưng có một tật xấu là khi ngồi vào bàn cờ, thì không ai hay đều gì có thể khiến ông phân tâm. Một ngày kia, ông lên núi đánh cờ với tiên ông. Đều là những tay lão luyện, ván cờ của hai vị kéo dài từ ngày này sang ngày khác, tháng này qua tháng kia, năm này đến năm nọ. Người vợ ở nhà chờ chồng đến khi tóc bạc như mây vẫn không thấy chồng về. Bà qua đời, tóc xoã trắng bên sườn núi thành một ngọn thác. Sau khi kết thúc ván cờ, Người chồng về nhà, thấy vợ đã mất. Vừa giận mình, vừa hối hận, ông hoá thành ngọn núi ôm thác trong lòng. Đến nay, đền thờ Ông và dinh Cậu vẫn còn trên đỉnh núi.
Roi con rat nhiu danh lam thang canh nua nhu:
Jung sang ki thân mến, minh tin chắc rằng nếu như không có mạng lưới bưu chính đang ngày một hiện đại toả khắp hành tinh nay thì hôm nay có lẽ minh không thể nào bày tỏ và chia sẻ tình cảm của cháu đối với ban được. Bưu chính mãi mãi là nhịp cầu nối liền tình cảm của biết bao người, biết bao dân tộc trong một thế giới hoà bình và hữu nghị.kim-bum ơi ! Một lần nữa từ trái tim ,mình xin gửi đến ban tình cảm dep de nhat. minh hy vọng rằng một ngày nào đó, ban có dịp sang Việt Nam thăm đất nước và con người của dân tộc VN
[FONT=&quot]
[/FONT]
bài 3:
Mình lập dàn bài nè:
*, Mở bài:
- lời chào
- Lí do viết thư
*, Thân bài:
- Lời hỏi thăm,chúc bạn
- giới thiệu chung về đất nước mình
+ vị trí
+ Dân số
+ Kinh tế
- Truyền thống lịch sử
- Cảnh quan thiên nhiên : Bắc- trung - nam
- Văn hoá dântộc
+ phong tục tập quán
- Tình cảm của em về quê hương đất nước
*, Kết bài
- Lời chào, chúc , mời bạn đến thăm đất nước mình
bạn có thể tham khảo bài viết trong SGK ngữ văn lớp 7 tập 1 (bài gì đó mình ko nhớ)
chúc học tốt ;)

 
P

phumanhpro

đã dc giải ở đây
ở đây nữa

b36aa9abacde869a6144b4bd1d38917b_47997959.hay.jpg
 
Last edited by a moderator:
K

khoctrongmua1999

bạn tham khảo nha hjhj

< bạn chỉ cần thay đổi họ tên và các thông tin cá nhân thôi, nhớ là sau khi viết xong phải nhớ ghi ngày tháng và địa điểm viết thư nhé>
Chào chị Nguyễn Thúy Hiền thân mến!
Lời đầu thư em muốn chúc chị luôn đạt được nhiều thành tích để mang lại vinh quang cho nước Việt Nam thân yêu của chúng ta. Em tên là Trần Thị Phương Thảo, học sinh lớp 6a1 và đang học tập tại trường THCS Buôn Trấp huyện Krông-ana tỉnh Đắc Lắc. Chị Hiền à! Bây giờ chị có khỏe không ạ?. Năm mới đã qua nhưng em chúc chị luôn mạnh khỏe ,vui vẻ bên gia đình và người thân nhé! Từ khi được biết chị thông qua mạng internet và kênh thể thao em đã được biết tới chị,”cô gái vàng của thể thao Việt Nam ta” Như em được biết thì lúc 14 tuổi chị đã dành được 1 HCV 1 HCB tại giả vô địch thế giới năm 1993 được tổ chức tại Malaysia. Không phải là người duy nhất trong đoàn đạt thành tích đỉnh cao, nhưng chiến công của chị khiến mọi người phải ngỡ ngàng vì trước đó không ai nghĩ một cô bé mảnh mai, bé nhỏ mới chỉ tập võ được 2 năm lại có thể lập được kì tích cao tại đấu trường thế giới. Em có một tấm ảnh mà lúc chị đang thi đấu, chúng ta hãy cùng chime ngưỡng nó nhé chị !
Sau 8 năm tập luyện kể từ khi chị đạt được giải thường ở giả vô địch thế giới tại Malaysia, năm 2001 chị đã thi đấu với phong đọ tuyệt vời, buộc mọi đối thủ cũng như ban giám khảo khâm phục khẩu phục. Chị đã mang về thành tích cho nước nhà Việt Nam là : 3 HCV tại SEA Games 22 đặc biệt là 3 HCV tại giả vô địch thế giới ở Armenia đã nói lên những nỗ lực đáng khâm phục của chị. Với tổng cộng 7 HCV thế giới, 2 HCV châu Á, 8 HCV tại SEA Games và 2 HCV tại giả vô địch Đông nam Á…
Chị là một võ sĩ giàu thành tích nhất tại wushu của Việt nam ta trông suốt một thời gian dài. Có phải năm 2004 chị đã quyết định giả từ sjw nghiệp vì nhưng chấn thương hành hạ không ạ. Em hiểu và em rất cảm thông với vết thương của chị,không phải vết tương từ thể chất mà chính là vết thương vè tinh thân của chị. Chị à! Em cũng rất cảm thông với chị và em muốn chia sẻ với chị tất cả.Không biết bức thư này có được gửi đến chị không?nhưng em vẫn mong một điều là chị sẻ hiểu được cảm xúc của em lúc này.
Chị Hiền à! Em biết những thành công của chị ngày hôm nay xuất phát từ rất nhiều yếu tố như: gia đình, xa hội, bản thân,… nhưng e biết ,cái chính của sự thành công đó vừa ở ý chí của chị và cũng 1 phần là nhờ sự thúc đẩy của bàn đẹp đã thúc đẩy ý chí của chị. Cái bàn đạp ấy chính là “ Thế vận hội Olyumpic Games” đấy ạ. Mục đích của thế vận hội là Góp phần xây dựng 1 thế giới hòa bình và tốt đẹp hơn bằng cách giáo dục thế hệ trẻ thông qua tập luyện thể thao, không có sự phân biệt đối xử dưới bất kỳ hình thức nào theo tinh thần Olympic và thúc đẩy sự hiểu biết lẫn nhau theo tinh thần đoàn kết, hữu nghị và trung thực. Nhờ đó mà thế vân hội luôn luôn phát triển,càng ngày càng phát triển và đi lên. Mỗi mùa thế vận hội là những vận động viên của 5 châu lục lại tụ hội về mùa giải Olympic.
Mỗi mùa Thế vận hội là chị lại dành được nhiều huy chương khác nhau đúng không ạ?Em chúc chị luôn luôn đạt được nhiều thành tích nhé!
Nhờ Thế vận hội hàng năm mà em được biết đến chị và cũng như được biết đến các bạn bè trên khắp 5 châu lục địa. Thế vận hội đã giúp mỗi vận động viên như chị dành được vinh quang cho mình. Thế vận hội không phải để dành lấy chiến thắng mà để mỗi dân tộc không phân biệt đối sử và giữa các nước với nhau đoàn kết hơn vì vậy đối với em thế vận hội giúp ích cho chúng ta rất nhiều. Có thể em không hiểu rõ được Thế vận hội nhưng em biết thế vận hội đã mang lại những lợi ích và ý nghĩa cho nhiều người nữa. Và ngay bây giờ THV đã lại có them 1 vận đọng viên wushu có ten tuổi như chị,điều đó giúp em có thêm nghị lực, quyết tâm trở thành 1 vận đọng viên như chị.
Thôi thư cũng dài rồi, em chúc chị luôn đạt được nhiều kết quả cao và luôn đật được nhiều thành công nhé! Ngay lúc này em đã cảm nhận được những giấc mơ,khát khao đang gọi,đang thúc đẩy để em nổ lực và cố gắng để có thể làm nên một tên tuổi như chị. Em mong ngọn lửa Olympic sẽ mãi mãi rực cháy trong tim mỗi người để thắp sáng ước mơ để gắn kết bạn bè 5 châu lục địa.
Cảm ơn chị đã đọc bức thư này! Mong chị hồi âm!
 
Top Bottom