[văn 7]tập làm văn

V

vitconxauxi_vodoi

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

mọi người ơi,ai có bài văn nào liên quan đến bài ''ý nghĩa văn chương''của hoài thanh và nhất là''sự giàu đẹp của tiếng việt''của đặng thai mai thì post lên cho vịt với........văn chứng minh và giải thích đều được tuốt...................giúp vịt với...........cảm ơn mọi người nhiều:D
 
T

thongoc_97977

1/
Hoài Thanh là một trong những nhà phê bình văn học xuất sắc của nước ta được tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn hoá, Nghệ thuật.Để bình luận về văn chương, ông có viết: " nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật muôn loài" và: văn chương sẽ là hình dung của sống muôn hình vạn trạng, chẳng những thế, văn chương còn sáng tạo ra sự sống..."
Văn chương ở đây là các tác phẩm văn học, nghệ thuật ngôn từ, vẻ đẹp câu văn, lời nói. " Nguồn gốc cốt yếu"có nghĩa là nơi bắt nguồn, là yếu tố để hình thành tác phẩm văn chương.. Theo Hoài Thanh, nguồn gốc chính của văn chương chính là lòng "thương người" và" muôn vật muôn loài".Câu văn đã khẳng đinh răng: "Văn chương bắt nguồn từ lòng nhân ái
Tất cả mọi vật đều có nguyên nhân nguồn gốc của riêng nó. Và sự thật ấy đã được chứng minh qua nhiều tác phẩm văn chương của các thời đại từ xưa và nay.Từ lòng thương xot cho số phận của người phụ nữ "long đong, lận đận, sóng gió", nhà thơ bà chúa thơ Nôm hồ Xuân Hương mới có bài thơ :
Thân em vừ trắng lại vừa tròn
Bảy nổi ba chìm với nước non
Rắn nát mặc đầu tay kẻ nặn
Mà em vẫn giữ tấm lòng son.
Hay những bài ca dao từ xa xưa của ông cha ta:
Đứng bên ni đòng ngó bên tê đông mênh mông bát ngât
Đứng bên ni đòng ngó bên tê đông bát ngât mênh mông
Thân em như chẽn lúa đòng đong
Phất phơ dưới ngọn nắng hông ban mai.
Từ tình yêu gia đình, ta mới có được những thơ đặc sắc như mẹ ốm của thi sĩ Trần Đăng Khoa, hay như tình bà cháu thật cảm động trong tác phẩm " Tiếng gà trưa" của Xuân Quỳnh,...kho tàng ca dao dân ca Việt nam rất phong phú, có biết bao câu ca dao cũng bắt nguồn từ tình cảm gia đình:
Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông
núi cao biể rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!
Hay như bài ca doa:
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.
Từ tình yêu quê hương đất nước, ta mới được thửng thức bao bài thơ tuyệt tác. Đó là hình ảnh của vị quan trên bước đường công danh mà tinh quê vẫn vơi đầy trong lòng người li khách trong tác phẩm "Hồi hương ngẫu thư" của Hạ Tri Chương, Hình ảnh của Hồ Chủ Tịch giữa cảnh rừng Việt Bắc dưới ánh trăng thơ mộng trong "Cảnh khuya".Nỗi nhớ quê nhà gửi gắm qua ánh trăng của đại thi hào Lí Bạch trong" Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh".Ta còn có thể kẻ thêm 1 số tác phẩm khác như: "bên kia sông Đuống " của Hoàng Cầm, "Từ ấy " của Tố Hữu,"Đất nước" của Nguyễn Khoa Điềm, Chế Lan Viên với "tiếng hát con tàu'', "nhớ con sông quê hương " của Tế Hanh, "Lan" của Kim Lân,...
Từ tình yêu thiên nhiên, ta có được Những tác phẩm rất nổi tiếng:" Bài ca Côn Sơn" của Nguyễn Trãi,"Nguyên tiêu " của Hồ Chí Minh
Từ sự đồng cảm xót xa cho những số phận của nông dân nước ta trong c\xã hội thực đân nửa phong kiến, đã bao tác phẩm ra đời: " Sống chết mạc bay" của Phạm Duy Tốn."đông hào có ma" của Nguyễn công hoan,...
Và cũng từ tình yêu trai gái, ta cũng được thưởng thức bao bài thơ lãng mạn như: "Sóng ", thuyền và biẻn" của Xuân Quỳnh, hay những câu ca dao mộc mạc chân tình nơi thôn quê ngõ xóm:
Cô kia đội nón mới mua
Cho anh mượn tạm 1 mùa chăn trâu
về nhà mẹ hỏi nón đâu
Thì em cứ bảo qua cầu gió bay.
Từ đây, ta thấy được lòng thương người là 1 phần to lớn trong các tác phẩm




2/
Bạn là một công dân của Việt Nam, khi bạn bi bô tập nói những tiếng đầu đời, đó là tiếng Việt. Vậy bạn đã bao giờ tự hỏi, tự nhìn nhận hay tìm hiểu về những câu từ những tiếng nói là bạn vừa thốt lên, tôi nghĩ ai đã có suy nghĩ này chỉ chiếm một phân hết sức nhỏ trong cộng đồng người Việt chúng ta. Là một học sinh lớp 7, với vốn hiểu biết của bản thân tôi và tình cảm sâu sắc mà tôi dành cho thứ tiếng "giàu chất nhạc" này, tôi tự tin đưa ra một khẳng định rằng:" Tiếng Việt có những đặc sắc của một thứ tiếng đẹp, một thứ tiếng hay ". Cái đẹp, cái hay của tiếng Việt đã được chứng minh trên nhiều phương diện. Bằng cái nhìn khách quan, qua con mắt nghiên cứu, tìm tòi, và cả sự trìu mến của người yêu tiếng Việt nữa.
Bạn biết đấy! Đất nước chúng ta được tạo hóa ưu ái ban tặng cho vẻ đẹp thiên nhiên vô cùng kì ảo và lộng lẫy. Giờ đây Việt Nam cũng đang trên đà phát triển mạnh mẽ về mọi mặt, vì vậy mà bạn bè quốc tế sang thăm hỏi và làm việc tại Việt Nam cũng rất nhiều. ĐẶt chân tới Việt NAm, họ có dịp nghe tiếng nói của quần chúng, nhân dân ta, đã nhận xét rằng: " Tiếng Việt là một thứ tiếng giàu chất nhạc". Họ chỉ mới nghe và nghe thôi, song trong họ mãi khắc ghi ấn tượng về vẻ đẹp độc đáo của tiếng Việt. Đây không phai là một lời khen xã giao nên nó mang một ý nghĩa rất lớn, vô cùng quan trọng, nó góp phần nhấn mạnh, góp phần bổ sung và tô điểm cho văn hóa nói, văn hóa viết của những ai hằng ngày nghe, hằng ngày nói và sử dụng tiếng Việt làm phương tiện trao đổi thông tin,trao đổi ý nghĩ. Có lẽ để nói một cách khách quan hơn và ở một khía cạnh toàn diện hơn thì những người ngoại quốc sống và làm việc tại nước ta chắc chắn là những nhân chứng xác thực nhất để nói về vấn đề này. Thu thập lời nhận xét của những "nhân chứng " này, tôi thấy họ đều có ý bày tỏ một điều :" Tiếng Việt là một thứ tiếng rất đẹp, rành mạch trong lối nói, uyển chuyển trong câu kéo, ngon lành trong các câu tục ngữ". Sở dĩ tiếng ta "đẹp" như vật là nhờ hệ thống nguyên âm, phụ âm hết sức đa dạng, phong ph, đồng thời lại rất giàu về thanh điệu. Bởi tiếng Việt ta giàu hình tượng ngữ âm như thế mà khi người Việt chúng ta cất tiềng nói cũng như khi ta ngân lên những nhịp, những âm nhịp nhàng, trầm bổng. Bạn biết không? Tiếng Anh, tiếng Pháp có hai thanh, tiếng Trung có bốn thanh, thì tiếng Việt chúng ta lại phong phú với sáu thanh gồm hai thanh bằng và bốn thanh trắc. Thật thú vị phải không nào? Sự nhịp nhàng uyển chuyển trong vẻ đẹp của tiếng Việt đã được thể hiện hết sức ấn tượng một cách rõ nét và cụ thể qua nhiều câu ca dao của người nghệ sĩ dân gian xưa. Dưới đây là một ví dụ khá quen thuộc với chúng ta
Cái cò lặn lội bờ ao
Hỡi cô yếm đào lấy chú tôi ch
Chú tôi hay tửu hay tăm
Hay nước chè đặc hay nằm ngủ trưa
Ngày thì ước những ngày mưa
Đêm thì ước những đêm thừa trống canh.
Bằng những biện pháp tu từ độc đáo và giàu hình ảnh, tác giả dân gian đã phác họa bức chân dung của kẻ lười nhác, chỉ biết đến bản thân. Đồng thời cũng lấy sự lười biếng này để châm chọc đả kích thói đời ưa thảnh thơi, an nhàn mà quên đi lao động học tập, quên đi trách nhiệm của mình đối với gia đình, xã hội. Trong khi người lao động một nắng hai sương thì chú cái cò lại hay rượu chè, bài bạc, tối ngày chỉ ăn với ngủ, chẳng buồn làm lụng gì, đã vật còn đòi lấy cô vợ đẹp.
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom