Bài thơ rất hay.Lời thơ được viết bằng thể lục bát, một thể thơ dân tộc. trong bài thơ tác giả xưng "ta" cách xưng hô cho ta thấy phần nào tính cách nhà thơ. Nhân vật "ta" là một người iu thiên nhiên, thik nghe tiếng suối chảy. từ tiếng suối nghe thấy tiếng đàn của tự nhiên . "ta" thik ngồi trong bóng mát, trong màu xanh của trúc ngâm câu thơ nhàn." Ta " là người yeu thiên nhiên , hòa hợp với thiên nhiên , có sự nhạy cảm rất nghệ sĩ với thiên nhiên , " Ta" là một thi sĩ thực sự.
Tiếng suối trong bài thơ được ví như tiếng đàn cầm bên tai. Đá rêu phơi ví với chiếu êm . Cách ví von này một lần nữa lại khẳng định tình yêu thiên nhiên của "Ta" (Tacs gia). T/ giả yêu thiên nhiên coi thien nhiên như cây đàn, như tấm chiếu. Điều đó cũng cho ta thấy "Ta" thật giàu trí tưởng tượng, có con mắt tinh tế.