[Văn 7] CM

T

tvxqfighting

Nhân vật chính trong truyện ngắn chính là nhân vật quan phủ.
Chứng minh:
Văn biểu cảm mình không giỏi lắm bạn ạ, nên có thể đoạn viết khá lủng củng và sơ sài, thông cảm nhé

Với cách kết hơp tài tình giữa phép tương phản và tâng cấp, Phạm Duy Tốn đã thể hiện rõ thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu trong tác phẩm "Sống chết mặc bay" - một tên "lòng lang dạ sói". Hãy thử tưởng tượng mà xem, khi lũ con dân của mình đang "chân lấm tay bùng, trăm lo nghìn sợ, đêm thân yếu hèn mà đối với sức mưa to nước lớn, để bảo thủ lấy tính mạng gia tài" thì quan phụ mẫu lại đang say sưa trong ván bài. Với hắn, có lẽ những ván bài đỏ đen còn quan trọng gấp vạn lần tính mạng con dân. Ôi thôi, liệu cái ván bài đó có đáng để hi sinh hơn mấy trăm mạng ngươi chứ! Thật là một tên vô lại! Mà ấy còn chưa hết, thậm chí khi "đứa con" của ngài chạy vào nói:"Bẩm...quan lớn...đê vỡ mất rồi!", hắn còn quát vào mặt, đe doạ: "....Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng , thời ông bỏ tù *********! Có biết không?..." rồi đuổi ra. Thật đúng là kẻ vô lương tâm, độc ác! Liệu cái xã hội có đầy rẫy nhưng kẻ như vậy sẽ ra sao đây! Phải nói rằng, tác phẩm "Sống chết mặc bay" quả là một tác phẩm tuyệt vời!

 
M

mia_kul

Ây hơ :-\"

Nhân vật chính trong "Sống chết mặc bay" hẳn là vị "quan phụ mẫu", "quan cha mẹ" rồi :-\"
Các chi tiết:
~Quan ung dung chơi tổ tôm, trong khi ngoài sông, dân đang ra sức chống đỡ hi vọng giữ được cái "thân mọn" của mình.
~Trong đình vẫn rất uy nghi, như thể không có gì xảy ra
~Các vị khác đã nhấp nhổm lo lắng thì quan phụ mẫu vẫn chơi, vẫn hào hứng
~Đê vỡ, ông ta vẫn bình thản, vẫn còn "giữ phép tắc" : "Ai cho nó chạy xồng xộc vào đây hả?"; "Đê vỡ, thời ông cách cổ *********,..."
PS: cái trích dẫn có vẻ không chính xác lắm, lâu rồi mà :">
 
M

mia_kul

Ây hơ :-\"

Nhân vật chính trong "Sống chết mặc bay" hẳn là vị "quan phụ mẫu", "quan cha mẹ" rồi :-\"
Các chi tiết:
~Quan ung dung chơi tổ tôm, trong khi ngoài sông, dân đang ra sức chống đỡ hi vọng giữ được cái "thân mọn" của mình.
~Trong đình vẫn rất uy nghi, như thể không có gì xảy ra
~Các vị khác đã nhấp nhổm lo lắng thì quan phụ mẫu vẫn chơi, vẫn hào hứng
~Đê vỡ, ông ta vẫn bình thản, vẫn còn "giữ phép tắc" : "Ai cho nó chạy xồng xộc vào đây hả?"; "Đê vỡ, thời ông cách cổ *********,..."
PS: cái trích dẫn có vẻ không chính xác lắm, lâu rồi mà :">
 
Top Bottom