[ Văn 7 ] 2 câu cuối bài cảnh khuya

C

culcul99

Last edited by a moderator:
C

culcul99

nguyệt tự làm
đc cô khen hết xẩy luôn

'canh khuya ' là 1 trong những bài thơ Bác viet ở chiến khu viêt bắc cuối năm 1947. trong bài thơ ta thấy đc 1 cnhr núi rừng vào 1 đêm trăng tuyệt đẹp .đó là âm thanh của suối , là ánh trăng nhưng đẹp hơn cả là tâm hồn của bác đc diển tả ở 2 câu cuối . đọc câu thơ thứ nhất ta tư hỏi :có fải chăng bác thao thức vì cảnh đẹp t/nhiên mà ko ngủ đc ?
canh khuya nhu ve nguoi chua ngu
bác quả là nguoi yêu t/n , yêu non nc hữa tình nhưng khác vs nguoi xưa , bác k chỉ yêu t/n tươi đẹp mà còn yêu nước ,lo cho đát nc thái bình :
chua ngu vi lo noi nc nha
cau thơ đã lí giải vc k ngủ đc of bác hồ kính yêu vì lo cho vận mệnh cụa đát nc , of dân tộc mà k ngủ đc .những h/ả of bác k ngủ đc có thể bắt gặp ở b/thơ "k ngủ đc"của bác
1canh 2canh lại 3 canh
trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành
canh 4cânh 5 vừa chợp mắt
sao vàng 5 cánh mông hồn quanh
trong tâm trí of con nguoi nhỏ bé mà vĩ đại này luôn thường trực "1 ngày mà tổ quốc chưa thống nhất , 1 ngày đòng bào còn chụi khổ cực thì tôi ăn k ngon , ngủ k yên ". b/thơ 'cảnh khuya ' of bác thể hiện 1 t/cảm yêu t/n , lòng yêu nc sâu nặng và phong thái ung dung of bác . bác là 1 tấm gương sáng chúng ta cần noi theo .
 
Top Bottom