Mở BÀI
Ai là người đã canh chừng từng miếng ăn giấc ngủ của ta? Ai mà luôn luôn cảm thấy ta quá nhỏ bé trước thế giới rộng lớn , ai mà luôn thấy vui khi ta ăn được một muỗng cơm , đi được một bước chập chững.Đó chính là người mà ta gọi một cách thân thương là mẹ.Mẹ là người là người luôn theo bước chân bạn , bên bạn từng ngày từng giờ , chỉ một cái giật mình của bạn là mẹ đã ko yên giấc , một cú vấp ngã của bạn , mẹ cũng thấy xót xa.
Mẹ , mẹ là lọn mía ngọt ngào,là tiếng dế đêm thâu , là ánh đuốc khi con lạc lối !
Thân bài
Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em ,mẹ luôn là người mẹ hiền và là hinh ảnh cao dẹp nhất. Mẹ một tiếng nghe dảng dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bếnh như lời bài hát:
“Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suốI hiền ngọt ngào”
Năm nay mẹ em 42 tuổi .Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truỵên cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Dôi bàn tay mẹ ko đẹp , nó dã bị chai như ghi lai những nổI vất vả của mẹ trong bao năm nay dã nuôi em khôn lớn nên ngườI. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm! Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em ……
Có lần tôi bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện trảng Bàng . Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc tôi vì ba tôi bận công tác xa , cơm nước quần áo , tắm rửa mẹ em phảI làm cả . Về nhà em cảm thấy khỏe , nên mẹ đi dạy một buổI , trưa về mẹ chăm sóc cho em , hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao . lúc đó ánh mắt mẹ tràng gặp thương xót , nhưng miệng mẹ vẫn tươi cườI kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chống mau hết bệnh. MỗI khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm , tận tụy lo lắng ,cử động chậm rãi , gượng nhẹ xếp đặt mọI công việc trong ngoài không rảnh tay dù bận mấy đi nữa mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon
Mẹ khuyên lơn em đủ điều , giọng lúc nào cũng êm đềm thấm thía .
Mẹ luôn công tư rạch ròi , về nhà mẹ là mẹ , nhưng trên bục giảng mẹ là ngườI thầy , nếu em vi phạm thì phạt ngay , mẹ không hề châm chước hay thiên vị.
Cảnh đêm khuya mẹ ngồI soạn từng trang giáo án
Mẹ yêu con đủ để hỏi con đi đâu , với ai và mấy giờ con về.Mẹ yêu con đủ để bắt con mang chiếc kẹo sữa mà con đã lấy ở cửa hàng mà ko phải trả tiền đến trả người ta với lời xin lỗi.Mẹ yêu con đủ để cho con nhìn thấy sự tức giận , thất vọng và nước mắt của mẹ , để con thấy rằng me, ko phải là một người hoàn hảo......Nhưng nhiều hơn cả , mẹ yêu con đủ để nói " Không " dù mẹ biết con sẽ ghét mẹ vì điều đó !
"Con là một ngôi sao _ Không phải vì mẹ , mà là vì con ". Mẹ đã từng nói thế ! Mẹ luôn mong cho ngôi sao của mẹ tự tin bước về phía trước để nắm lấy thành công.
Hàng đêm , khi con còn đang say giấc , thì ngoài kia mẹ đang vật lôn với cuộc sống khó khăn. Bàn tay mẹ gầy gầy xương như chứng tỏ sự khổ cực mà mẹ đã phải trải qua để ngôi sao của mẹ được sung sướng.Dáng mẹ nhỏ nhắn.Mái tóc đen đã lấm tấm một vài sợi bạc được mẹ cuốn tròn lên như hình đỉnh tháp một cách gọn gàng.Tuổi đời đã ngoài bốn mươi , nhưng những dzì mà mẹ phải làm là quá sức.Sáng sớm , khi em thức dậy , đã thấy mẹ đi làm. Nhưng trên bàn còn nóng hổi tô mì thơm phức mẹ kịp làm cho em để đến trưa khi em kịp ăn chén cơm mẹ nấu thì lại thấy cái dáng nhỏ nhắn của mẹ tất tả đi làm lại.Tối , khi em học bài thì mẹ đang dọn dẹp nhà cửa. Bận rộn đủ việc nhưng mẹ rất quan tâm đến việc học hành của em. Trên gương mặt trái xoan đã có một vài nếp nhăn của mẹ lại nở nụ cười tươi tắn hơn bao giờ hết khi m được điểm tốt.
Mùa xuân đã thay áo mới và mùa hạ cũng sắp ra đi........Làn da mẹ ngày càng rám nắng và đôi mắt đen láy càng hiện rò các nét chân chim vì trải qua nhiều sương gió.Nhưng tình yêu của em đối với mẹ là vô bờ bến , không vì thế mà giảm đi.
Kết bài
Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào,
Tình Mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào,
Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào.
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu.
(Lòng mẹ)
Con rất ít khi làm thơ cho Me.Con Chỉ thích làm thơ tình kể lể chuyện con tim.Con quên mất trong trái tim của con là dòng máu Mẹ và một tình yêu theo năm tháng vững bền.Con yêu mẹ ,người phụ nữ mà con yêu nhất trên đời này.Người đã mang nặng con 9 tháng mười ngày ,soi sáng con đường con đi ,luôn âm thầm động viên con.Để giờ đây con đã trưởng thành ,xin hãy cho con một lần ,một lần lấy tất cả tấm lòng của con ,tình yêu của con để khắc lên hình dáng của mẹ thân yêu.