Văn 6: kt 1 tiết

Z

zidokid

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

1) Hãy tưởng tượng cuộc đọ sức giữa Sơn Tinh và Thuỷ Tinh trong điều kiện ngày nay với máy xúc, máy ủi, xi-măng cốt thép, máy bay trực thăng, điện thoại, xe lội nước,....
2)Trong nhà em có ba phương tiện giao thông: xe đạp, xe máy và ô tô. Chúng cãi nhau, so bì hơn thua kịch liệt. Hãy tưởng tưởng và kể lại cuộc cãi nhau đó.
3) Kể chuyện mười năm sau em về thăm lại mái trường mà hiện nay em đang học.Hãy tượng những đổi thay có thể xảy ra.
 
V

vuiva

http://loigiaihay.com/hay-tuong-tuong-cuoc-do-suc-cua-son-tinh-va-thuy-tinh-c33a1985.html
tham khảo

Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, người đẹp như hoa, tính nết hiền dịu. Vua cha yêu thương nàng hết mực, muốn kén cho con một người chồng thật xứng đáng.

Một hôm, có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người tên là Sơn Tinh, chúa tể của miền non cao, tài nghệ phi thường. Chàng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Một người tên là Thủy Tinh, chúa tể của vùng nước thẳm, có tài gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Hai người đều xứng đáng làm rể vua Hùng nhưng vua Hùng chỉ có một người con gái, nên băn khoăn không biết gả cho ai. Cuối cùng, vua đành phán rằng: Sáng mai, ai đến trước thì sẽ được cưới Mị Nương. Sơn Tinh mang đủ sính lễ theo yêu cầu của vua Hùng: Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi. Vua Hùng ưng ý, cho Sơn Tinh rước Mị Nương về núi Tản Viên.

Vì đến muộn nên không lấy được vợ, Thủy Tinh giận dữ, đùng đùng đuổi theo. Chàng hóa phép gây ra mưa to gió lớn, dâng nước sông lên cao hòng nhấn chìm đồng ruộng, núi đồi. Sơn Tinh chiến đấu kiên cường. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức thua trận, đành ôm mối hận tình.

... Mối thù từ ngàn xưa, cho đến nay Thủy Tinh vẫn không quên. Mùa lũ năm 2006, Thủy Tinh lại dâng nước đánh Sơn Tinh hòng cướp lấy Mị Nương.

Gần một tuần nay, những đám mây xám đầy hơi nước che kín mặt trời. Tiếng sấm nổ ran. Ánh chớp nhoang nhoáng xé rách bầu trời u ám. Từ thượng nguồn, nước lũ đổ về cuồn cuộn, cuốn phăng mọi thứ bắt gặp trên đường. Sông Hồng sục sôi sóng đỏ, giống như một con ngựa bất kham đang tung bờm phi nước đại. Nước dâng mấp mé mặt đê, con đê sừng sững chạy dọc theo sông, làm nhiệm vụ ngăn nước lũ để bảo vệ mùa màng.

Mặc cho Thủy Tinh điên cuồng, hung hãn báo thù, Sơn Tinh vẫn bình tĩnh chống trả bằng mọi lực lượng và phương tiện hiện đại. Trên chiếc trực thăng đặc biệt do đại bàng cầm lái đang bay là là sát mặt sông, Sơn Tinh dùng ống nhòm quan sát, phát hiện ra những chỗ Thủy Tinh tập trung nhiều quân nhất để tấn công phá vỡ thân đê. Thôi thì đủ cả thuồng luồng, ba ba, binh tôm, tướng cá... đàn đàn lũ lũ hùng hổ kéo sau Thủy Tinh, tưởng sẽ nhấn chìm đất Phong Châu trong biển nước.

Sơn Tinh sáng suốt chỉ huy trận đánh qua máy bộ đàm. Hàng trăm chiếc máy xúc, máy ủi sẵn sàng chờ lệnh, ở những quãng đê xung yếu, người đông như kiến, hối hả khiêng đất, khiêng đá và móc các khối bê tông đúc sẵn vào cần cẩu. Hàng chục chiếc cần cẩu giống như những cánh tay bằng thép khổng lồ làm việc không biết mệt. Chỉ sau một thời gian ngắn, dãy sà lan có sức chứa hàng ngàn tấn đã được xếp đầy đất đá để dùng cho việc vá đê nếu chẳng may đê bị vỡ. Trên mặt sông, hàng chục xe lội nước dàn hàng ngang, rà lưới sát đáy sông, bắt sống vô số quân tướng của Thủy Tinh, khiến cho hàng ngũ bị rối loạn, mất tinh thần chiến đấu. Cho đến lúc này, dẫu Thủy Tinh đã trổ hết tài nhưng con đê sông Hồng vẫn sừng sững như bức tường thành không gì tàn phá nổi. Hễ Thủy Tinh dâng nước cao bao nhiêu thì Sơn Tinh lại hoá phép nâng con đê lên cao bấy nhiêu. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời, cuối cùng Sơn Tinh vẫn vững vàng mà Thủy Tinh thì sức cùng lực kiệt, bại trận đành rút quân về.

Khắp mặt đất rộn ràng tiếng trống chiêng và tiếng reo hò mừng chiến thắng. Bầu trời lại xanh trong, chan hoà ánh nắng. Cây cối xanh tươi trở lại, chim chóc líu lo, muông thú tưng bừng mở hội. Người người hân hoan và càng thêm tin tưởng vào tài đức tuyệt vời của Sơn Tinh - vị thần ngự trên đỉnh Tản Viên cao vòi vọi.

Suốt mấy ngàn năm qua, năm nào Thủy Tinh cũng đánh Sơn Tinh nhưng chưa bao giờ thắng. Tuy vậy, Thủy Tinh không nguôi mối hận thù, hằng năm cứ đến tháng bảy, tháng tám lại gây ra giông bão, lũ lụt.

Sơn Tinh – Thủy Tinh là một truyền thuyết đẹp và hay vào bậc nhất trong kho tàng truyện cổ Việt Nam. Truyện phản ánh ước mơ chế ngự thiên tai của người xưa, đồng thời cũng nêu lên chân lí: con người có thể làm được tất cả với ý chí và nghị lực phi thường của mình.


Nguồn Bài: http://tuthienbao.com/forum/showthread.php?t=175204#.VHGCtJhRHfI#ixzz3Js76F4sr

Trong lúc Sơn Tinh đang dự hội nghị ''phòng chống thiên tai, lụt bão và ủng hộ đồng bào miền Trung''thì Sơn Tinh nhận được một tinh nhắn từ tổng dinh đến''sontinhprokute@yahoo.com">sontinhprokute@yahoo.com">sontinhprokute@yahoo.com">sontinhprokute@yahoo.com">sontinhprokute@yahoo.com'' bảo: Ngày buồn, tháng nhớ thương,thế kỉ sầu, ta là Thủy Tinh muốn quyết đấu với ngươi một trận ở đồng bằng sông Hồng lúc 7h30'.

Lúc đó, Sơn Tinh liền rút chiếc điện thoại Iphone3 alô cho đàn em:

_Alô, anh em đâu! Chuẩn bị máy xúc máy kéo, xe lội nước đem ra mai phục ở đê sông Hồng, còn máy bay trực thăng xem xét tình hình lụt bão. Vừa nói xong, Sơn Tinh liền phóc lên chiếc AirBlade tiến thẳng đến sông Hồng mặc dù người chiến sĩ chống lũ lụt đang tình trạng đói bụng nhưng vẫn cố để cứu nhân dân. Vừa tới nơi, ngài đã bắt gặp Thủy Tinh, hơn mấy nghìn năm trôi qua, Thủy Tinh đã khác xưa, không phải là một con thủy quái xanh lè mà bây giờ hắn đã dùng ''X-men'' gội đầu làm tóc mượt ra. Dù đi chiến đấu nhưng Thủy Tinh vẫn mặc com-lê, ca-la-vát,...Vừa thấy đối thủ Sơn Tinh liền hùng hổ xông vào đánh.Thủy Tinh dồn 30% công lực dâng nước lên cao ngút trời rồi ào xuống như bàn tay tử thần. Không thua kém Thủy Tinh, Sơn Tinh gọi các đồ đệ dùng xi măng cốt thép xây đê,còn các lực sĩ khác thì dùng máy làm ra băng phunngăn cản dòng nước của Thủy Tinh. Dòng nước khủng khiếp đã bị vô hiệu hóa. Trong lúc hai phe đang đánh nhau thì chủ tướng Sơn Tinh còn đang ăn hăm-bơ-gơ để thỏa mãn cơn đói. Quá phẫn nộ, Thủy Tinh ra về trong nỗi nhục. Nhưng Sơn Tinh đâu chịu bỏ qua sau khi ăn uống no nê, ngài đã dùng một chiêu thâm hiểm ''Mĩ nhân kế''để dụ dỗ Thủy Tinh. Nhìn nhan sắc của Mị Nương, Thủy Tinh liền ôm chầm lấy nàng rồi xuống nước. Chắc đó là một phần trong kịch bản của Sơn Tinh vì trong ngài không hề bận tâm đén người vợ thân yêu mà còn vẫy tay bye bye chào tạm biệt. Thủy Tinh vừa xuống nước, Sơn Tinh liền thực hiện kế hoạch. Ngài gọi các mật vụ và gián điệp lẻn xuống đưa Mị Nương về. Thủy Tinh vừa gọi đại quân tàu ngầm, tàu chiến lên mặt đất ứng chiến. Quân đội Thủy Tinh vừa ngoi lên thì lại gặp một lực lượng hùng mạnh của Sơn Tinh. Một tướng lĩnh cùng với xe tăng, máy bay trực thăng, phản lực,...đã chờ sẵn. Trận chiến bắt đầu với một bức tường nước của Thủy Tinh và bom nguyên tử của Sơn Tinh. Thua keo này, bày keo khác Sơn Tinh ném đạn hơi cay và bom sương mù. Mặc dù bị đạn hơi cay khống chế nhưng Thủy Tinh đã chế ngự bằng cách tung lưới điện. Dàn bằng tỉ số, Cuộc chiến càng gay go ác liệt... Hiệp ba bắt đầu Thủy Tinh với một loạt khoáng sản được tung ra. nào là ngọc trai, kim cương,...ném lên như vũ bảo cùng với bao cơn sống cuồng phong như những cột thu lôi ngất trời.Nhưng ném lên làm sao bằng thả xuống . Cuối cùng không quân Sơn Tinh đã chiến thắng.

Theo từng thời đại, mối thù của Thủy Tinh càng dâng trào cao hơn nhưng cũng chẳng làm được gì. Cuối cùng cái thiện cũng thắng cái ác đó là quy luật của tự nhiên. Lịch sử được lặp đi lặp lại cho tới mãi sau này cùng với niềm tin của nhân dân chống lại bão lũ.(st)

Sáng nay khi vừa bước chân ra chỗ để xe, em đã lén nghe được cuộc tranh cãi kịch liệt giữa chị xe đạp, anh xe máy và anh ô tô. Chẳng là nhà tôi mới mua thêm chiêc ô tô, mọi người hay sử dụng nhiều hơn nên mới xảy ra cuộc tranh cãi này.

Chị xe đạp bao giờ cũng là người dậy sớm. Mỗi khi thức dậy chị vươn vai, cố ghé mình vào khe cửa để đón những tia nắng ấm áp đầu tiên, khoan khoái nói: "Chà chà! Thế là một ngày làm việc mới lại bắt đầu rồi!". Vô tình anh xe máy cũng bị đánh thức, quá tức giận anh ta vừa ngáp vừa cười nhạo nghễ:

- Gớm! Dù ngày mới có đến thì cũng chẳng có ý nghĩa gì với loại xe đạp cũ kĩ như chị...!

Chị xe đạp quay quắt ra vẻ tức giận lắm:

- Cái gì mà cũ kĩ? Anh thì có gì hơn tôi?

Anh xe máy còn khoái chí cười to hơn:

- Cổ hủ! Quá cổ hủ! Chị đi chậm rì rì, đâu như tôi vừa nhanh lại vừa bảnh trai!

Nói rồi anh ta giơ vành xe sáng loáng ra rồi nói tiếp:

- Thấy chưa! Tôi được sơn màu bạc quý phái từ đầu đến chân. Đã thế tôi có động cơ chạy êm ru, ăn đứt cái bàn đạp lỗi thời của chị. A! Mà chị có muốn gặp các bạn của tôi không? Nào là SH, Space, Vespa... toàn là xe "xịn"!

Anh ô tô cũng thức dậy, cất tiếng nói vọng sang

- Có chuyện gì mà sáng sớm cãi nhau um sùm thế? - A, hóa ra hai anh chị đang cãi nhau - Anh chị như nhau cả thôi! Tranh luận làm gì cho mệt! Tôi đây mới là nhất này.

Anh xe máy và chị xe đạp trố mắt, anh ô tô lại tiếp lời:

- Tôi được trang trí điều hòa, lò sưởi, máy nghe nhạc, gương. Chà chà! Ngồi lên tôi mà lướt đi trên phố thì chỉ có mà an tâm, lại còn được những ánh mắt thèm muốn nhìn theo mà thôi! Trông tôi hoành tráng thế cơ mà!

Anh xe máy huýt một cái:

- Hoành tráng thật đấy! Xì! Có mà hoành tráng "béo" thì có. Trong giờ cao điểm thì loại xe "đồ sộ" như cậu đố mà qua được đấy! Nhẹ nhàng như tôi đây thì mới lướt được này, lúc như thế anh thử xem ai được ưa chuộng hơn ai.

Chị xe đạp nghe thấy cũng bực tức và lên giọng rằng:

- Các anh hơi quá đáng rồi đấy! Các anh tuy đi nhanh, nhưng thử nhìn lại dằng sau xem, các anh xả khói phì phì, ô nhiễm môi trường. Không có tôi thì làm gì có hình ảnh những dạy phố thanh bình. Tôi góp phần làm cho môi trường thêm xanh - sạch - đẹp. Người thanh lịch luôn lấy tôi làm lựa chọn hàng đầu.

Xe máy và ô tô cs vẻ như hiểu ra chuyện, ô tô phân trần rằng:

- Thôi từ giờ chúng ta không cãi nhau nữa, tôi nhận thấy tất cả đều có ích, không ai hơn ai mà cũng chẳng ai kém ai. Xe máy cũng có lợi ích mà tôi và xe đạp không thể có, xe đạp cũng có lợi ích mà xe máy và ô tô không thể có. Vì vậy từ hôm nay chúng ta sẽ yêu thương tôn trọng lẫn nhau, cùng cố gắng làm tốt nhiệm vụ của mình để phục vụ lợi ích của con người.

Cả ba xe im lặng ra vẻ đồng ý. Tôi bước xuống lấy chiếc xe đạp, đạp đến trường, trong lòng có một cảm giác vui sướng đến lạ thường. Tôi không ngờ phương tiện giao thông cũng có ý thức đến như thể. Tôi thấy mình phải cố gắng học tập tốt, cố gắng giữ gìn phương tiện của mình, để nó gắn bó với tôi được lâu hơn.

Nguồn:st

2, http://tuthienbao.com/forum/showthread.php?t=109901#.VHGEAJhRHfI
http://soanbai.blogspot.com/2013/09/soan-bai-ke-chuyen-tuong-tuong.html
http://loigiaihay.com/trong-nha-em-co-ba-phuong-tien-giao-thong-c33a1979.html
 
Last edited by a moderator:
V

vuiva

3, http://idoc.vn/tai-lieu/ke-chuyen-m...tuong-tuong-nhung-thay-doi-co-the-xay-ra.html
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=278525
http://tuthienbao.com/forum/showthread.php?t=129121#.VHGE_5hRHfI
http://minh61.vnweblogs.com/post/31648/377507




Năm nay là năm 2023, thời gian trôi đi thật nhanh, mười năm mà như

mới một ngày. Tôi là sinh viên năm ba trường Đại học Khoa học Tự nhiên.

Nhân dịp kỉ niệm 95 năm ngày thành lập trường trung học cơ sở của tôi, tôi

cùng các bạn lớp 6A ngày nào về thăm lại mái trường xưa.

Chúng tôi đang trên ô tô tới trường. Tôi nhìn ra ngoài đường đông vui

nhộn nhịp mà lòng cũng hớn hở chẳng kém. Trong tôi không còn những

cảm xúc bỡ ngỡ của học sinh mới vào trường mà bây giờ là tình cảm ngập

tràn nhớ thương của học sinh cũ. Mái trường Trưng Vương thân yêu của tôi

so với những ngày xưa đã có nhiều đổi khác.

Người ta thường nói cửa là bộ mặt của căn nhà cũng như biển hiệu là bộ

mặt của ngôi trường. Dòng chữ tên trường nổi bật giữa nền màu xanh. Cây

phượng ngày xưa nay đã cao hẳn lên trông như một cái ô che cho tấm biển

trường. Khu để xe cho học sinh đã được lắp mái che cẩn thận, bảo đảm trời

mưa xe không bị ướt.

Trường tuy vẫn giữ vẻ cổ kính nhưng những bức tường được sơn lại

màu vàng rất đẹp dưới ánh nắng mùa thu. Thư viện đã có thêm nhiều loại

sách mới giúp các em học sinh bổ sung những điều lí thú. Sau khi đọc vài

cuốn chúng tôi đi lên phòng hiệu trưởng. Bộ bàn ghế cũ ngày nào nay

được thay bằng bộ sa lông sang trọng. Những tập hồ sơ được xếp gọn gàng

trong tủ kính.

Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu, không biết lớp học cũ bây giờ thế nào?

Tôi liền rủ các bạn đi xem lớp cũ. Chúng tôi thật sự ngạc nhiên vì sự thay

đổi quá nhiều. Bàn ghế đã được đánh vécni lại trông như mới. Một màn

hình tinh thể lỏng choáng gần hết bức tường thay cho chiếc bảng đen ngày

xưa. Máy điều hòa được lắp đặt trong phòng học giúp học sinh thoải mái

trong những ngày nóng nực. Phòng học trông rộng rãi, thoáng đãng hẳn ra.

Truyền thống “Dạy hay, học giỏi” của trường được thể hiện qua những tấm

bằng khen treo ở phòng truyền thống.

Đã đến giờ làm lễ kỉ niệm, chúng tôi vội vã ra sân trường dự. Ở đây, giữa

cảnh nhộn nhịp, tưng bừng, chúng tôi gặp các thầy cô giáo cũ. Trong số các

thầy cô trong trường cũng có nhiều thầy cô mới. Chúng tôi nhận ra cô Hòa,

giáo viên chủ nhiệm lớp 6A ngày ấy. Chúng tôi vội đến bên cô. Ai cũng hỏi

thăm sức khỏe cô và hỏi cô có nhận ra mình không? Cô ngỡ ngàng một lúc

rồi cười nói: “À! Thì ra là các em. Cô làm sao quên được tập thể 6A ngày

nào, nghịch ngợm nhưng cũng giàu tình cảm”. chúng tôi râm ran trò chuyện.

Một thầy giáo trông đã già, mặt có nhiều nếp nhăn, dáng đi chậm chạp từ từ,

tiến lại. Chúng tôi tíu tít chào các thầy cô và hỏi thăm nhiều điều. Bỗng có

một giọng nói trong trẻo, vang lên. Đó là cô hiệu trưởng nhà trường hôi

chúng tôi đang theo học. khi phát biểu xong, cô còn tặng cả trường một bài

hát rất hay. Chúng tôi dự lễ kỉ niệm với lòng tự hào về truyền thống tốt đẹp

của trường.

Ra về rồi mà lòng tôi còn cảm thấy luyến tiếc. Ngồi trên xe, tôi hồi tưởng

lại những gì vừa xảy ra. Thật tuyệt vời! Tôi mong sẽ còn có dịp quay lại

trường. Tôi cảm thấy mình cần phải sống sao cho xứng đáng với những

người đã không tiếc sức mình để tôi và các bạn có được tri thức như ngày

hôm nay.(st)
 
M

manh550

1.Sơn Tinh đang dự cuộc họp nghe báo cáo về những hậu quả cũng như thiệt hại do cơn lũ gây ra thì có tin cấp báo: "Báo cáo Sơn Thần, một phần của đoạn đê xung yếu ngàn nước tràn vào thành phố đã bị vỡ, đề nghị ngài về ngay ạ". Thế là cơn lũ lại tràn về, dòng nước của Thủy Tinh. Sự quyết tâm gây lũ lụt của Thủy Tinh và ý chí quyết không để lũ lụt gây thiệt hại cho nhân dân của Sơn Tinh lại tạo nên trận chiến. Qua mấy ngàn năm phát triển, ngày nay họ đọ sức với nhau bằng máy xúc, máy ủi, xi măng cốt thép, máy bay trực thăng, điện thoại di động...

Sơn Tinh nghe tin vội điều máy bay trực thăng về nơi xảy ra sự cố. Ngồi trên máy bay nhìn đoạn đê xung yếu bị vỡ, mọi vật cứ nổi lềnh bềnh trên nước khiến ngài đau lòng. Và giữa dòng nước kia Thủy Tinh đang chỉ huy dâng nước lên phá vỡ hoàn toàn đoạn đê, Sơn Tinh cho máy bay hạ xuống. Sơn Tinh dùng điện thoại di động gọi cho chỉ huy hạm đội phụ trách việc cứu trợ đồng bào. Sơn Tinh nói:

- Hạm đội một nghe rõ trả lời, anh đã cứu hết được nhân dân từ những nơi cơn lũ đang đi qua chưa?

Vị chỉ huy trưởng lúng túng:

- Dạ thưa, cơn lũ mạnh quá xuồng của chúng em không tiếp cận được, chúng em đang cố hết sức có thể.

Vẻ mặt lo âu trên khuôn mặt Sơn Tinh lộ rõ. Thủy Tinh đang đứng trên xe lội nước để ra giữa dòng lũ chiến đấu với Sơn Tinh. Đứng giữa dòng lũ, Thủy Tinh tự đắc nói :

- Sơn Tinh kia, lần này thì ngươi sẽ phải nhận lấy thất bại. Với đội quân hùng hậu của la, ta sẽ làm cho tất cả nơi đây chìm trong biển nước và ta sẽ có được Mị Nương.

Lời nói của Thủy Tinh không làm giảm đi ý chí của Sơn Tinh. Sơn Tinh cho điều các máy xúc, máy ủi tới đem theo những bao tải cát để ngăn chặn dòng lũ.

Hàng nghìn bao tải cát đã được đem tới. Hàng ngàn người đang xếp từng bao tải cát để hàn lại đoạn đê bị vỡ. Nhưng không ngờ, tưởng rằng dòng lũ đã được ngăn chặn lại bị Thủy Tinh dồn hết nội lực tấn công vào đoạn đê xung yếu nhất. Có lẽ những bao tải cát kia chưa phải là một trở ngại quá khó khăn đối với Thủy Tinh; đoạn đê lại bị vỡ. Những tiếng cười đắc chí vang lên từ phía quân của Thủy Tinh cùng với tiếng nước ồ ồ đổ vào vùng dân cư ở phía trong đê. Đồ đạc, những dụng cụ gia đình đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Mấy xác gà, chó trôi xuôi. Trời đã quá trưa nhưng Sơn Tinh vẫn không nuốt nổi một hạt cơm. Sự khổ cực khốn đốn của nhân dân và nét mặt ngạo nghễ của Thần Nước như những lưỡi dao đâm vào tim gan chàng. Có điện báo từ nơi cứu hộ đồng bào:

Thưa ngài, chúng em đã dùng xuồng, ca nô cứu được nhiều người nhưng vẫn còn có người bị mắc kẹt trên nóc nhà, họ đang bị đói.

Nghe thấy vậy, Sơn Tinh liền điều một máy bay phản lực đem theo lương thực, thuốc men tới để cứu đói và cũng ngăn chặn nguồn bệnh phát sinh.

Nước lũ mỗi ngày một dâng cao. Gió àơ ào, mưa tầm tã, cây cối ngả nghiêng, có nhiều cây cổ thụ đã bị đổ, các tuyến đường giao thông chìm trong biển nước, nhiều vùng dân cư bị cô lập. Một ngày trôi qua mà vẫn không có kết quả gì chuyển biến. Sơn Tinh đã thức suốt đêm để xem xét tình hình khi cơn lũ lên cao kịp đối phó. Sáng sớm hôm sau, cùng Sơn Tinh đối phó với dòng lũ còn có những quan chức tối cao của Chính phủ, ai cũng đau đầu một điều mong dòng lũ rút sớm để cuộc sống của nhân dân được bình yên. Sơn Tinh điều thêm máy xục hút nước từ đoạn đê vỡ bơm ra sông Hồng, sông Nhuệ. Xe chở xi măng cốt thép được điều tới. Lợi dụng cơ hội Thủy Tinh đang đắc ý mở tiệc ăn mừng, Sơn Tinh cho quân đổ xi măng hàn khẩn quãng đê vỡ. Vì mừng rỡ quá sớm, tưởng rằng Sơn Tinh đã chịu thua, Thủy Tinh thả sức ăn uống đấn nỗi say mềm không còn biết điều gì. Khi Thủy Tinh tỉnh dậy ra xem thì đoạn đê mới đã chặn dòng lũ, nhiều trạm bơm hoạt động suốt ngày đêm trên nhiều tuyến sông, cuộc sống của nhân dân đã gần trở lại bình thường. Mọi sự tức giận của Thủy Tinh được dồn hết vào sự tấn công đoạn đê mới vỡ nhưng không được. Một lần nữa Thủy Tinh quay cuồng trong thất vọng. Đây chắc lần thua đau đớn nhất của Thủy Tinh, tưởng mình đã nắm chắc phần thắng mà lại chịu thất bại. Mọi người vui mừng ôm lấy Sơn Tinh, dù ngày xưa hay ngày nay với những công cụ hiện đại thì người thua vẫn là Thủy Tinh.

Vậy là mùa bão lụt của năm nay đã đi qua, nhân dân lại đước sống yên bình. Với những máy móc khoa học kỹ thuật, Sơn Tinh lại một lần nữa chiến thắng. Em mong rằng năm sau, nhiều năm nữa Thủy Tinh sẽ không dâng nước đánh Sơn Tinh để nhân dân khỏi phải chịu khổ dù Sơn Tinh ở thời đại nào cũng vẫn là một người anh hùng.






nguồn:ST

2.Sáng nay khi vừa bước chân ra chỗ để xe, em đã lén nghe được cuộc tranh cãi kịch liệt giữa chị xe đạp, anh xe máy và anh ô tô. Chẳng là nhà tôi mới mua thêm chiêc ô tô, mọi người hay sử dụng nhiều hơn nên mới xảy ra cuộc tranh cãi này.

Chị xe đạp bao giờ cũng là người dậy sớm. Mỗi khi thức dậy chị vươn vai, cố ghé mình vào khe cửa để đón những tia nắng ấm áp đầu tiên, khoan khoái nói: "Chà chà! Thế là một ngày làm việc mới lại bắt đầu rồi!". Vô tình anh xe máy cũng bị đánh thức, quá tức giận anh ta vừa ngáp vừa cười nhạo nghễ:

- Gớm! Dù ngày mới có đến thì cũng chẳng có ý nghĩa gì với loại xe đạp cũ kĩ như chị...!

Chị xe đạp quay quắt ra vẻ tức giận lắm:

- Cái gì mà cũ kĩ? Anh thì có gì hơn tôi?

Anh xe máy còn khoái chí cười to hơn:

- Cổ hủ! Quá cổ hủ! Chị đi chậm rì rì, đâu như tôi vừa nhanh lại vừa bảnh trai!

Nói rồi anh ta giơ vành xe sáng loáng ra rồi nói tiếp:

- Thấy chưa! Tôi được sơn màu bạc quý phái từ đầu đến chân. Đã thế tôi có động cơ chạy êm ru, ăn đứt cái bàn đạp lỗi thời của chị. A! Mà chị có muốn gặp các bạn của tôi không? Nào là SH, Space, Vespa... toàn là xe "xịn"!

Anh ô tô cũng thức dậy, cất tiếng nói vọng sang

- Có chuyện gì mà sáng sớm cãi nhau um sùm thế? - A, hóa ra hai anh chị đang cãi nhau - Anh chị như nhau cả thôi! Tranh luận làm gì cho mệt! Tôi đây mới là nhất này.

Anh xe máy và chị xe đạp trố mắt, anh ô tô lại tiếp lời:

- Tôi được trang trí điều hòa, lò sưởi, máy nghe nhạc, gương. Chà chà! Ngồi lên tôi mà lướt đi trên phố thì chỉ có mà an tâm, lại còn được những ánh mắt thèm muốn nhìn theo mà thôi! Trông tôi hoành tráng thế cơ mà!

Anh xe máy huýt một cái:

- Hoành tráng thật đấy! Xì! Có mà hoành tráng "béo" thì có. Trong giờ cao điểm thì loại xe "đồ sộ" như cậu đố mà qua được đấy! Nhẹ nhàng như tôi đây thì mới lướt được này, lúc như thế anh thử xem ai được ưa chuộng hơn ai.

Chị xe đạp nghe thấy cũng bực tức và lên giọng rằng:

- Các anh hơi quá đáng rồi đấy! Các anh tuy đi nhanh, nhưng thử nhìn lại dằng sau xem, các anh xả khói phì phì, ô nhiễm môi trường. Không có tôi thì làm gì có hình ảnh những dạy phố thanh bình. Tôi góp phần làm cho môi trường thêm xanh - sạch - đẹp. Người thanh lịch luôn lấy tôi làm lựa chọn hàng đầu.

Xe máy và ô tô cs vẻ như hiểu ra chuyện, ô tô phân trần rằng:

- Thôi từ giờ chúng ta không cãi nhau nữa, tôi nhận thấy tất cả đều có ích, không ai hơn ai mà cũng chẳng ai kém ai. Xe máy cũng có lợi ích mà tôi và xe đạp không thể có, xe đạp cũng có lợi ích mà xe máy và ô tô không thể có. Vì vậy từ hôm nay chúng ta sẽ yêu thương tôn trọng lẫn nhau, cùng cố gắng làm tốt nhiệm vụ của mình để phục vụ lợi ích của con người.

Cả ba xe im lặng ra vẻ đồng ý. Tôi bước xuống lấy chiếc xe đạp, đạp đến trường, trong lòng có một cảm giác vui sướng đến lạ thường. Tôi không ngờ phương tiện giao thông cũng có ý thức đến như thể. Tôi thấy mình phải cố gắng học tập tốt, cố gắng giữ gìn phương tiện của mình, để nó gắn bó với tôi được lâu hơn.


3.Mình chỉ đưa dàn ý thôi nhé!
MB: (khi đó bạn làm phóng viên)
- Sau 10 năm tôi trở về trường cũ trong một lần đi lấy tài liệu viết báo
- Trở lại ngôi trường cấp 2 sau bao năm xa cách nhìn ngôi trường thật khác nhìn khang trang đẹp hơn nhiều
TB:
- Ngôi trường thay đổi quá nhiều(nêu 1 số thay đổi!mink k pjt truong p sao nen kho viet lam)
-Đưa ra tình huống gặp lại thầy co giáo cũ(+ Đi đến gần 1 cây bàng hoặc phượng già còn từ thời bạn còn đi học
+Đang miên man trong dòng kí ức ùa về thì nghe được một giọng nói vừa lạ vừa quen)
-Cuộc hàn huyên tâm sự của thầy trò(có thể nói thầy hỏi bạn viec làm bây giờ của mình và một số bạn học cùng khoá)
-Kết thúc cuộc nói chuyện ntn?
-Lời hứa hẹn vào lần gặp tới
KB:
Nêu cảm xúc cảm nghĩ của mình
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom